Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mai phục

Phiên bản Dịch · 2405 chữ

“Thần vương, lại là thần vương của Thần Tộc? Chúng muốn gì? Thần Tộc chuẩn bị tiến vào Đại Huyền Đế Quốc sao? Thần tộc mặc dù là một kho bảo bối nhưng mà cao thủ cấp bậc thần vương rất là khó giết, nói không chừng sau lưng bọn chúng còn có thần hoàng? Thần quân tương đương cao thủ Thiên Nhân Cảnh, mà thần vương tương đương với cao thủ trên Kim Đan Cảnh! Nếu thần vương chỉ tương cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường thì ta có thể giết chết toàn bộ nhưng mà những thần vương này thật sự là thâm sâu khó dò...”

Phương Hàn thấy mấy thần vương này nội tâm sôi trào...

Trong Thần tộc, thần quân tương đương với cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh.

Thần vương chính là cao thủ tầng thứ bảy, thứ tám, thứ chín, thứ mười Thần Thông Bí Cảnh. Tất cả đều gọi là vương.

Mà thần hoàng chính là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, lực lượng to lớn không cùng.

Lực lượng những thần vương này biểu hiện ra ngoài giống như đám tán tu Tiểu Nguyệt chân nhân, Tiên Cơ chân nhân, Tây Hoa chân nhân, nếu như dùng đạo thuật bình thường dò xét thì bọn họ đều là cao thủ từ tầng thứ ba tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh.

Nhưng Phương Hàn lại có Cây Thế Giới nên mới có thể cảm ứng được, ở đây bọn họ là thần vương với mục quang lập lòe ánh sáng, lộ ra vẻ bất cận nhân tình, tu vi không biết cao thâm đến mức nào. Thần lực mà Thần tộc sử dụng không giống với cương khí của tu sĩ bình thường, uy lực lợi hại hơn so với tu sĩ bình thường nhiều lắm.

“Tứ ca, hôm nay làn gió nào đưa ngươi tới đây vậy?”

Di Thân Vương cũng không biết rõ lai lịch của những Thần tộc này chỉ tưởng là các tán tu do Dịch Thân vương mời tới hỗ trợ. Hắn có Phương Hàn làm hậu thuẫn nên hiện ngoại trừ cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời ra, hết thảy những người khác đều không đáng để hắn nhìn tới.

“Nhị thập tứ đệ, ngươi không phải sớm tính đến chuyện đi chúc thọ Linh Lung Tiên Tôn sao? Ta tự nhiên cũng muốn đi. Chúng ta cùng đi với nhau, có thể che chở cho nhau. Ngươi mời chào được vị Đoạt Mệnh Thư Sinh này, có thể cướp đoạt rất nhiều pháp bảo từ tay Hoa Thiên Đô. Có hắn phù trợ thì ngươi tự nhiên có thể đạt thành nghiệp lớn.”

Dịch Thân vương nhìn Phương Hàn, giống như cười mà không phải cười, cũng không biết là hoàng tử thâm trầm này đang suy nghĩ điều gì.

“A? Đoạt Mệnh Thư Sinh? Ngươi có thể cướp đoạt được rất nhiều pháp bảo từ tay Hoa Thiên Đô?” Đúng lúc này, một người áo đen sau lưng Dịch Thân vương bỗng dưng đứng bật dậy, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Phương Hàn, bộ dáng như không tin tưởng, ánh mắt lạnh như băng không chút nhân tính, tưởng chừng như có thể nhìn thấu sinh tử, luân hồi của bất cứ ai.

“Vị này chính là?”

Phương Hàn thoáng run cây quạt trong tay, hời hợt nói: “Không biết những vị tán tu này là từ đâu tới?”

“Đây là tu sĩ ở Đế Thích Sơn, Đại Hạ tiên sinh.” Thập tam hoàng tử Chiến Thân Vương giới thiệu, hắn đã từng bị Phương Hàn đánh bại nên vô cùng bội phục pháp lực của Phương Hàn.

“Đế Thích Sơn? Chưa từng nghe nói qua.” Phương Hàn cười nhỏ.

“Là một môn phái tán tu ở hải ngoại mà thôi, danh tiếng không lớn.” Đại Hạ tiên sinh chính là một trong những thần vương của Thần tộc nhìn chằm chằm Phương Hàn hồi lâu rồi mới chậm rãi nói: “Đoạt Mệnh Thư Sinh quả thật tên như người, đoạt mệnh người khác. Đáng tiếc là quá bá đạo, vạn nhất bị người ta cướp đi tính mạng thì cũng là ứng cái tên.”

“Thật không? Ta tung hoành thiên hạ bao nhiêu năm, cũng chỉ có ta đoạt tính mạng của người khác chứ chưa có ai có thể đoạt tính mạng của ta. Ta lại muốn nhìn xem thử ai có thể lấy đi tính mạng của ta.” Ba một tiếng, Phương Hàn gõ mạnh cây quạt vào lòng bàn tay.

“Hảo hào khí. Linh Lung Phúc Địa ở hải ngoại xa xôi, nghe đồn đi biển vô cùng hung hiểm, bốn mươi đạo tặc vô cùng hung hãn. Có dược người có pháp lực cường hoành như Đoạt Mệnh Thư Sinh thì chúng ta cũng không phải mạo hiểm.” Lại một người áo đen khác đi ra nói, “Tại hạ là Đế Thích Sơn Đại Hòa tiên sinh.”

Phương Hàn thầm cười lạnh trong lòng, một người là Đại Hạ tiên sinh, một người là Đại Hòa tiên sinh. Trong nhóm mấy người này thì đây là người có lực lượng thâm sâu khó dò nhất, có lẽ là thủ lĩnh của nhóm. Có điều thực lực chân chính như thế nào thì cần phải giao thủ mới biết được. Bởi vì Thần tộc và tu sĩ khác nhau, hơn nữa không biết mấy người này mang theo những pháp bảo gì.

Lần trước mấy thần quân thôi mà đã mang theo một đống bảo bối, tương đương với một cái bảo khố rồi. Mà hiện tại là mấy vị thần vương thì không biết cất giấu bao nhiêu bảo bối đây?

Nhưng mà Phương Hàn cũng rõ ràng là không thể khinh suất ra tay được.

Chiến Thân Vương liền giới thiệu lần lượt các tu sĩ Đế Thích Sơn với Phương Hàn. Ngoại trừ hai người Đại Hạ và Đại Hòa tiên sinh ra còn có năm tu sĩ khác.

Ở đây có tổng cộng bảy người, bảy đại thần vương.

Cây Thế Giới ở trong mi tâm của Phương Hàn rung động kịch liệt, nếu không phải Phương Hàn kiệt lực áp chế thì rất có thể sẽ bộc phát ra khí tức, thôn phệ cả bảy đại thần vương.

Cây Thế Giới là khắc tinh của Thần tộc, bằng không trăm vạn năm trước đại năng của Thần tộc cũng không đốn đổ Cây Thế Giới.

Có điều hiện tại Phương Hàn cần phải điều tra rõ tình hình chi tiết trước, sẽ không khinh động ra tay với mấy thần vương này. Nhưng có một điều là mấy thần vương này hình như có sát tâm đối với Phương Hàn. Xem ánh mắt của bọn họ nhìn hắn thì thật giống như nhìn một con heo chờ bị làm thịt.

“Mấy vị thần vương này dường như có chủ ý muốn đánh nhau với ta? Có lẽ là vì muốn lấy được sự tín nhiệm của tứ hoàng tử nên muốn giết ta để dâng công trạng. Có điều ai giết được ai thì chưa biết được. Tạm thời cùng nhau xuất phát rồi nói sau.” Phương Hàn nghĩ nghĩ rồi vung quạt lên nói, “Đã chuẩn bị đủ rồi, vậy chúng ta cùng nhau lên đường thôi. Chỉ còn không tới mười ngày nữa là đến đại thọ của Linh Lung Tiên Tôn, nếu cứ trù trừ thì sẽ trễ mất.”

“Nói cũng phải, nhị thấp tứ đệ, chúng ta đi thôi.” Dịch Thân vương nhìn Phương Hàn thật sâu rồi nói tiếp, “Việc này không nên để chậm trễ.”

“Được rồi!”

Lập tức Di Thân Vương và Phương Hàn cùng phóng người, bay thẳng lên trời. Tứ hoàng tử và thập tam hoàng tử cùng với bảy đại thần vương cũng bay lên theo, hai bên triển khai pháp lực, nối lại thành một dãi sáng bay thẳng về phía hải ngoại....

Hải ngoại.

Sóng biển cuồn cuộn, biển rộng mênh mông, lam thiên bạch vân, trường kình hấp thủy, không biết ẩn giấu bao nhiêu yêu ma, quỷ quái. Thế lực khổng ***g nhất trong giới tu đạo trên biển là Vạn Quy Tiên Đảo, ngay cả Lôi Đế Động Phủ mà Phương Thanh Tuyết lập ra cũng nằm trong phạm vi của Vạn Quy Tiên Đảo. Phương Hàn bay trên biển rộng mênh mông đột nhiên nhớ đến Lôi Đế Động Phủ, tò mò không biết tình hình ở đó như thế nào rồi.

Biển rộng khó vượt, không biết phải đi bao xa, cho dù là tu sĩ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh cũng khó có khả năng thoáng cái vượt qua được, phải tim một ít đảo nhỏ dọc đường để nghỉ ngơi.

Có điều hiện tại những người này đều có pháp lực cao thâm, tài lực sâu dày, pháp tinh ngọc thạch nhiều vô số nên cũng không cần nghỉ ngơi.

Trong lúc phi hành, đột nhiên Đại Hạ tiên sinh mở miệng nói chuyện với Phương Hàn.

“Đoạt Mệnh Thư Sinh, tu vi của ngươi che dấu rất khá. Chúng ta đều không thể nhìn thấu được. Không biết là ngươi đã tu luyện tới tầng thứ bảy, Kim Đan Cảnh hay tầng thứ tám, thứ chín, thứ mười rồi? Trên người ngươi có một kiện pháp bảo có thể che dấu khí tức, thay đổi dung mạo rất là thần kỳ.”

Phương Hàn cả kinh, hắn thật không ngờ là Đại Hạ tiên sinh lại có thể nhìn thấu được Chuyển Thế Đầu Thai Quyết của Hoàng Tuyền Đồ. Hắn đáp: “Trên người ta có rất nhiều pháp bảo che dấu khí tức, cũng không biết là Đại Hạ tiên sinh muốn nói đến kiện nào?”

“Hắc hắc ...”

Đại Hạ tiên sinh cười âm lãnh đột nhiên ánh mắt hắn biến đổi, chỉ về phía trước nói:

“Thiên ma! Mọi người cẩn thận!”

Di Thân Vương lắp bắp kinh hãi. Quả nhiên thấy phía trước có một trận âm phong nổi lên, mặt biển trở nên ảm đạm, vô số tiếng gào khóc thảm thiết vang lên. Mây đen từ xa kéo đến giống như ngựa phi, không biết có bao nhiêu thiên ma hóa thành những hình dáng vặn vẹo đang bay múa lao tới.

Phương Hàn thậm chí thấy được cứ chừng một vạn thiên ma lại có một đầu ma vương làm thủ lĩnh chỉ huy, tập trung thiên ma thành một đội, liếc nhìn lại không biết có bao nhiêu đội thiên ma, tựa hồ là đại quân ma tộc hàng lâm nhân gian, muốn chinh phục thiên hạ.

Mặc dù Phương Hàn đã từng thấy qua vô số thiên ma, từ Thiên Ma Chiến Trường đến Huyết Nhục Nê Đàm, rồi mười vạn đại quân của Thủy Cổ Thiên Ma, nhưng mà nhìn thấy đại quân thiên ma trước mặt thì hắn cũng không dám tin vào hai mắt mình. Đại quân thiên ma trước mặt đông nghìn nghịt, từ xa xa kéo đến, nhìn không thấy tận cùng.

“Như thế nào lại có nhiều thiên ma trên biển như vậy? Chẳng lẽ mấy thần vương của Thần tộc này giở trò? Phải biết rằng thiên ma từng là những con rối chiến tranh do Thần tộc chế tạo ra. Tuy về sau làm phản nhưng mà hiện tại Thần tộc hoàn toàn có thể chế tạo ra thiên ma dùng cho mục đích của mình.”

Phương Hàn vội vàng dùng thần niệm quét qua bảy đại thần vương xung quanh.

Thân thể Đại Hạ tiên sinh hơi thu nhỏ lại, tách ra xa Phương Hàn, đồng thời nói: “Đây là đại quân thiên ma, chúng ta tập trung lại là chết, cố gắng vượt qua rồi tụ họp lại sau!”

Trong lúc nói chuyện, bảy đại thần vương, Dịch Thân vương, Chiến Thân Vương đồng thời phát lực tản đi.

Ở lúc này, giữa đại quân thiên ma đông nghịt ép tới, người đi đầu cầm một cây Phương Thiên Họa Kích, mình mặc áo giáp ma vương, xem ra là cao thủ tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh, mới luyện thành chân khí.

Đương nhiên, ma vương cấp bậc này căn bản không thể lọt vào trong mắt Phương Hàn. Hắn có thể trong nháy mắt giết chết cả trăm ma vương như vậy. Nhưng mà ma vương như vậy từ bốn phương tám hướng kéo đến, không dưới mấy trăm đầu, mỗi một đầu lại suất lĩnh vạn đầu thiên ma cường đại, ngưng tụ thành trận pháp, ma khí liên hợp với nhau, nối tiếp thành một thể thống nhất. Phương Hàn dùng mắt nhìn qua thì thấy thiên ma, thiên ma vương lại kết thành một đại trận khổng lồ bao phủ phương viên mấy ngàn dăm.

A!

Hành động đầu tiên của Phương Hàn là thủ hộ thân thể, sau đó ngón tay búng mạnh ra một cái, một điểm tinh quang to bằng hạt đậu bắn mạnh lên ma vương gần nhất.

Đây là thần thông Tinh Sa Luyện Lôi Cương.

Ma vương kia cười vang cầm phương thiên họa kích lao tới, trực tiếp đối chiến với tinh quang, đột nhiên tinh quang nổ ra, hóa thành ngàn vạn những điểm sáng nhỏ, mỗi một điểm sáng đều là một thần lôi, nổ ngay giữa bầy thiên ma, một tràng tiếng nổ vang vọng khắp nơi. Nhưng đột nhiên đại trận thiên ma xoay chuyển, truyền ra ma khí ngập trời. Trực tiếp bao phủ lấy Tinh Sa Luyện Lôi Cương.

“Quả nhiên là một ma trận!” Phương Hàn rùng mình một cái, hắn thi triển Tinh Sa Luyện Lôi Cương mặc dù chỉ là vài phần trăm lực lượng của bản thân nhưng cũng đủ để giết một đám đông thiên ma.

Nhưng hiện tại không giết được một đầu thiên ma nào.

Lúc này đây, trên đại trận thiên ma, Đại Hạ tiên sinh, Đại Hòa tiên sinh, Dịch Thân vương, Chiến Thân Vương và năm đại thần vương Thần tộc đang an ổn đứng trên mây nhìn xuống ma trận bên dưới.

“Đại Hạ tiên sinh, ngươi nói ma trận này đủ để vây khốn Đoạt Mệnh Thư Sinh?” Chiến Thân Vương hỏi.

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh của Mộng Nhập Thần Cơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 644

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.