Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TOÀN THƯ BÁCH KHOA

Tiểu thuyết gốc · 2769 chữ

Đến lúc nàng tỉnh lại thì đã nằm trong một căn nhà thô sơ làm bằng tranh rồi. Tên kì lạ kia vẫn đang xem xét Viên Vũ Hầu hết nhấc tay lên nhìn nhìn ngó ngó đến nhấc chân lên bấm bấm chọt chọt.

Quá nhiều điều nghi hoặc đang xảy ra ở đây, nàng cũng chẳng biết nên phải làm gì lúc này thì đột nhiên tên kì lạ kia nhìn về phía nàng, vô thức nàng bước lùi về sau mấy bước chạm vào một cái bình làm nó rơi xuống, nhanh như gió tên kì lạ kia vậy mà đã bắt lấy cái bình đặt lại chỗ cũ, hắn lấy một cái ghế ấn nàng xuống ghế ra hiểu cấm cử động, cũng may ngôn ngữ hình thể này nàng hiểu được nên đã ngồi im.

Nàng nghe lời người kì lạ kia, cái thứ ngôn ngữ mà hắn nói nàng chẳng thể nào hiểu được. Một lúc sau hắn mang đến một đĩa thức ăn thơm phức đưa cho nàng rồi ra hiệu ăn. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng được người khác nấu ăn cho, chẳng hiểu vì sao nàng lại khóc làm cho tên kia một hồi cuống cuồng lên. Nàng ăn từng miếng một, món ăn này có lẽ là ngon nhất từ lúc nàng có nhận thức đến bây giờ, những món trước đây nàng ăn khi ở cùng Viên Vũ Hầu đều nhạt toẹt chẳng có mùi vị gì những món ăn này lại đậm đà và ngon một cách lạ lùng.

Sau khi đứng nhìn Hy Hòa ăn một hồi, người kì lạ kia lại tiếp tục đến nhìn nhìn ngó ngó Viên Vũ Hầu rồi lại lẩm bẩm độc thoại.

-Quái lạ, làm thế nào mà một tên Nhân tộc chỉ có một chút ít Yêu Huyết lại có thể mang hình dáng của Yêu ??? Đáng ra hắn phải mang hình dáng của Nhân tộc chứ ? Làm sao hắn vẫn sống khi linh hồn của hắn vỡ vụn như vậy ? Không lẽ hắn là sinh vật lạ mà ta trước nay chưa từng biết? Nói là Yêu thì hắn quá ít huyết mạch để được gọi là Yêu, Mà nói là Nhân thì cũng chẳng có cái nét quái nào nhìn ra nó là Nhân. Tên này giống một con khỉ to xác hơn là người a.

(Đoạn này là nói bằng ngôn ngữ của Nhân Tộc, từ trước tới giờ vẫn ở trong yêu giới nên nói chuyện bằng Yêu Ngữ).

-Thật là một cá thể đặc biệt a, không uổng công lần này ta vào tận đây để tìm thuốc a. Phải nghiên cứu thật kỹ lưỡng tên khỉ này mới được.

Tiếp theo đó là hắn lấy ra một đống đồ nào là kim châm, nào là dao nào là búa đủ mọi thứ trên đời. Hy Hòa ngồi bên kia nhìn sang thì mười phần lo lắng chẳng biết tên này đang định là gì người thương của nàng. Cũng vì lo lắng mà nàng tiến đến quan sát xem người kia có ý định gì, đúng lúc này hắn lôi ra một cái thùng gỗ. Thấy nàng đang tiến lại gần hắn ngay lập tức đưa cho nàng rồi chỉ chỉ ra phía ngoài sân có một cái hồ nhỏ.

Vậy là Hy Hòa bỗng dưng thành chân chạy vặt cho tên kỳ lạ kia. loay hoay một hồi nàng mới xách đủ số nước mà hắn yêu cầu. Một thùng phi lớn nước đã được đổ đầy, hắn lại tiếp tục móc ra một đống thứ có hương thơm ngát có hôi đến buồn nôn cứ vậy mà thả vào trong thùng kia.

Sau đó là cả những con độc vật như Bạch Hạc, Ngũ Sắc Thiềm, rồi thứ gì đó như máu cũng cho vào trong thùng cả. Hắn bắt đầu múa may mấy động tác kì lạ làm cho nước trong thùng sôi lên. Hắn không nói không rằng gì vác Viên Vũ Hầu định cho vào trong thùng, Hy Hòa thấy được ý định đó nên đã cản hắn lại. Không biết tên này có cái ý định điên khùng gì lại mang một người sống cho vào trong cái thùng chứa đầy những thứ kì quặc đó, đừng nói là ngâm người vào trong đấy, chắc chỉ cần uống một ngụm thôi cũng đủ chết người rồi.

Hắn gạt Hy Hòa qua một bên, múa múa ra hiệu rằng sẽ không sao để nàng yên tâm rồi mới ném Viên Vũ Hầu vào bên trong.

Ban đầu cơ thể Viên Vũ Hầu xảy ra phản ứng như thể hắn là con cá bị lôi lên khỏi mặt nước vậy, hắn vùng vẫy ở trong thùng, cơ thể hắn nứt ra từng đường từng đường như sắp vỡ ra vậy, máu tươi chảy ra đỏ cả thùng nước làm cho Hy Hòa đứng bên ngoài mười phần lo lắng. Tên kì lạ kia đứng chắn nàng lại mặc cho nàng có la hét cào cấu thế nào đi nữa nếu không chắc nàng sẽ nhảy vào trong vớt Viên Vũ Hầu ra. năm canh giờ trôi qua, Viên Vũ Hầu năm trong thùng bắt đầu yên ắng đi, những vết rách kia cũng không còn chảy máu nữa miệng vết thương cũng bắt đầu lành lại một cách thần kì lúc này thì Hy Hòa mới yên tâm trấn tĩnh lại.

Tên kì lạ kia cũng toát mồ hôi hột, may mà tên này lại chịu đựng được, lúc Viên Vũ Hầu xảy ra co giật hắn cứ lo là lỡ pha chế làm dược lực quá mạnh chẳng may làm Viên Vũ Hầu chết thì toi. Mất một mẫu vật đặc biệt a.

Mãi cho đến tối muộn hôm đó, tên kì lạ kia mới vớt Viên Vũ Hầu ra. Áo quần trên người Viên Vũ Hầu đã không cánh mà bay để lộ ra một con bìm bịp siêu to khổng lồ điều kì lạ rằng là lông tóc của hắn cũng rụng sạch chẳng còn cọng nào. Tên kì lạ kia chỉ chỉ vào đó rồi cười khoái chí còn Hy Hòa thì đó mặt lấy tay che mắt, nhưng nàng vẫn hé mấy ngón tay ra nhìn lén mấy lần, Tâm hồn thiếu nữ của nàng bị đã động quá lớn a.

Ngày qua ngày cứ hết lần ngày đến lần khác tên kì lạ đó dùng kim châm cắm chi chít lên mặt đầu gáy, toàn thân Viên Vũ Hầu. Đôi khi nhìn vào thì Viên Vũ Hầu chẳng khác gì một con nhím. Hy Hòa thì đứng bên cạnh chăm chú nhìn theo từng cây kim cắm xuống, nàng tò mò về những thứ kì lạ này. Và sau một thời gian dài ở bên cạnh người kì lạ kia thì nàng cũng đã hiểu được một số từ nghĩ đơn giản như xách nước, phơi thuốc, ăn cơm, tắm, ngủ …. còn việc mà hắn thường ngày vẫn hay làm thì là chữa bệnh. Mặc dù nàng chẳng hiểu cái chữa bệnh này là gì nhưng nàng cũng nhận ra rằng việc này có lợi cho Viên Vũ Hầu.

Trước lúc tới đây, suốt ba năm trời Viên Vũ Hầu chỉ nằm một chỗ việc đó khiến cho cơ thể của hắn suy nhược, cơ bắp cường tráng lúc trước cũng trở nên bùn nhão ấy vậy mà sau hơn sáu tháng ở đây, suốt ngày bị người kì lạ kia hết đâm kim lại ngâm vào trong thùng đầy thảo dược cùng độc dược lại trở nên săn chắc trở lại.

Nàng làm sao biết được ở bên trong đầu Viên Vũ Hầu lúc này đang có một cỗ máy vận hành cật lực để làm nhiều thứ cho cái cơ thể này đâu. Nó thoạt nhìn giống một quả cầu phát ra ánh sáng bay tới bay lui trong một vùng hư không vậy. Tại nơi đó có hai phần linh hồn cùng một đống thứ chồng chất ở phía sau chẳng thể biết là thứ gì. Hai phần linh hồn thì một cái đã bị vỡ vụn và đang được khâu vá lại, còn một cái thì vẫn đang nằm bất động.

Một năm chớp mắt đã trôi qua, trời bên ngoài đã vào đông lá cây đã rụng hết, đến cả cái hồ nước cũng đã đóng băng làm cho việc lấy nước của Hy Hòa trở nên cực nhọc. Nàng mặc một bộ áo quần dày cộm mà người kì lạ kia đưa cho, hai má ửng đỏ vì lạnh, nhưng nàng vẫn cố gắng lấy từng thùng nhỏ nước từ hồ mang vào trong nhà.

Người kì lạ kia trong suốt thời gian qua cũng thật là tốt bụng, vậy mà dạy cho nàng rất nhiều thứ như là những huyệt châm cứu cơ bản và một số cách nhận biết thảo dược, hơn hết là hắn còn dạy cho nàng biết viết và nói theo ngôn ngữ của nhân tộc. Từ nhỏ nàng đã ở trong Bắc Doanh, điều đó làm cho nàng không thể nghe hiểu được ngôn ngữ của Nhân Tộc nhưng giờ thì đã khác rồi, nàng đã có thể nói chuyện lưu loát như một nhân tộc bình thường.

Điều làm nàng vẫn mãi băn khoăn là Viên Vũ Hầu mặc dù cơ thể có tiến triển rất tốt nhưng vẫn chỉ là một cái cơ thể bất động mà thôi. Người kì lạ kia làm sao không nhìn ra được ý của nàng, hắn đến bên cạnh xoa đầu nàng an ủi.

-Hắn sẽ tỉnh sớm thôi! Tin ta..

Hắn cũng chỉ nói thế để động viên Hy Hòa mà thôi, hắn cũng chưa gặp cái thể loại này bao giờ, từ trước đến nay hơn chín tháng trời ngâm không biết bao nhiêu thùng thuốc của hắn rồi, lần nào cũng hấp thu đến sạch nhẵn chẳng còn sót lại chút nào. Nhưng cơ thể vẫn không hề có linh hồn nguyên vẹn, bằng cách nào lại xảy ra điều đó được, một cơ thể vô tri lại tự động hấp thụ hết toàn bộ dược lực, thần kì là hút đến sạch sẽ chỉ còn lại mỗi nước lã mà thôi. Lần nào cũng vậy. Hắn đang trầm tư trong suy nghĩ thì tên Viên Vũ Hầu kia bất giác ngồi bật dậy từ giường.

Sáu đôi mắt nhìn nhau chằm chằm, ai cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Viên Vũ Hầu thì kí ức hỗn loạn nên đã hét lên, hai người kia cũng vô thức hét theo.

-AAAAAAAAAA

-AAAAAAAAAA.. Hắn tỉnh rồi.

Hy Hòa cũng bất ngờ nên hét theo.

-AAAAAAAAAA

Hai mắt hắn lại trắng dã ra, ngã lăn ra giường, tiếp tục hôn mê. Hai người kia lại gần xem chuyện gì xảy ra với hắn nhưng có làm gì cũng chẳng có động tỉnh gì. Bên trong linh hồn hải của Viên Vũ Hầu lúc này, hai linh hồn lúc trước một vở vụn một nằm im giờ đã kết hợp lại thành một thể hoàn chỉnh, đang đứng ngơ ngác ở nơi tối thui này, ngay trước mặt hắn là một quả cầu phát sáng đang giải thích cho hắn chuyện gì đã xảy ra.

-Kohl's Maa'to nghe này! Ta sẽ giải thích rõ ràng từng chuyện từng chuyện một. Bình tĩnh ngồi xuống lắng nghe. Không mất nhiều thời gian đâu.

-Kohl's Maa'to? Là ai? Ta tên là Viên Vũ Hầu!

-Đầu tiên Kohl's Maa'to là ngươi và ngươi cũng là Viên Vũ Hầu.

-????

Viên Vũ Hầu đầy nghi hoặc, làm thế nào mà hắn là có thể nghe hiểu được cái ngôn ngữ kia dù hắn chưa bao giờ tiếp xúc. Quả cầu phát sáng kia vẫn từ từ giải thích từng chút một.

-Đâu tiên từ lúc bắt đầu, khi ngươi còn là Kohl's Maa'to ở một nơi gọi là Trái Đất. Ngươi là con lai giữa người Bram’nuk và Nhân Loại vì vậy trong ngươi mang mã gen của cả hai chủng loài kia. Trong mã gen của người Bram’nuk có chứa một thứ gọi là Bram’da Umsaless hay còn gọi là Toàn Thư Bách Khoa theo ngôn ngữ của Nhân Loại đó là kết tinh của toàn bộ nền văn minh người Bram’nuk.

-Nhưng vì ngươi là con lai nên rất khó để có thể thúc đẩy thứ đó thức tỉnh, hiểu chưa?

Viên Vũ Hầu gật đầu trong vô thức.

-Ta được hình thành từ lúc mà ngươi được sinh ra, nào ngờ được là ngươi chết sớm quá ta còn chưa được thức tỉnh. Ai mà ngờ được là có một thứ thần bí ta không biết đã đưa phần linh hồn kia của ngươi đến thế giới này, vào trong cái thể xác này và ta cũng đi theo ngươi luôn từ lúc ấy.

-Nhưng lúc linh hồn ngươi đến thế giới này lại chìm vào một giấc ngủ sâu nên cái cơ thể này đã tự lấy một phần linh hồn nhỏ của ngươi để hoạt động và được đặt tên là Viên Vũ Hâu kìa. Hiểu không?

Viên Vũ Hầu vẫn gật đầu nhưng hắn càng lúc càng mông lung.

-Nhìn cái mặt người thì ta biết chắc là chẳng hiểu cái gì rồi. Đại khái là Kohl's Maa'to ngươi và Viên Vũ Hầu là một. Còn về việc ta được khởi động là phải nhờ cái tên kì quặc ngoài kia, hắn đã nạp cho cơ thể ngươi hàng tấn năng lượng giúp thúc đẩy ta thức tỉnh. Nên cảm ơn người ta đi.

Viên Vũ Hầu gật đầu lia lịa.

-Giờ thì ta phải chỉnh sửa lại một chút về hai mảnh linh hồn của ngươi đã. Ngươi sẽ lại mất đi ý thức một thời gian đấy.

-Chờ….

Chưa để Viên Vũ Hầu nói xong câu thì hắn đã bị tắt nguồn rồi. Cái Toàn Thư Bách Khoa kia xem linh hồn của Viên Vũ Hầu chẳng khác gì cái máy tính, thích tắt lúc nào thì tắt. Hắn sửa lại phần còn sai sót lúc gắn kết hai phần linh hồn lại cho hoàn chỉnh hoàn toàn, không thể để tình trạng hỗn loạn giữa hai linh hồn như vậy xảy ra được.

Phải mất đến ba ngày thì nó mới chỉnh sửa hoàn tất cho linh hồn của Viên Vũ Hầu. Giờ thì linh hồn của hắn đã hoàn hảo rồi, sau một lúc thì Toàn Thư Bách Khoa lại đánh thức linh hồn Viên Vũ Hầu dậy và cho hắn một tràn thuyết giáo.

- Giờ thì linh hồn ngươi đã hoàn hảo, toàn bộ kí ức của cả hai kiếp đã được gộp lại hoàn tất cứ từ từ mà xem lại.

-Ta sẽ giải thích cho ngươi một lần về ta. Ta là Toàn Thư Bách Khoa sau thời gian dài trong ngươi mà chẳng thể thức tỉnh ta đã tìm hiểu được rất nhiều về Võ Kỹ của Nhân Loại từ trong Gen của ngươi và cả Võ Kỹ của người Bram’nuk.

-Năng lượng linh hồn của ngươi thì vô cùng to lớn thừa sức để có sử dụng gần như toàn bộ những bí thuật thuộc hàng cao cấp nhất kể cả Cấm Pháp của Vu Sư người Bram’nuk nhưng Linh hồn ngươi lại không đủ cứng rắn để có thể kiểm soát nguồn năng lượng to lớn kia nên từ từ ta sẽ truyền đạt lại khi đến lúc. Về phần Thể chất của ngươi thì cũng có thể sử dụng được Chiến Kỹ của người Bram’nuk nhưng ngươi chỉ có hai cái tay nên cũng vô dụng. Hiện tại là một ít về Võ Kỹ của Viên Tộc có trong gen của ngươi và cả Võ Kỹ của Nhân Loại ở thế giới này cũng như trước kia nhưng cần thêm nhiều năng lượng để thôi diễn hoàn tất. Ngươi cần phải thu thập, hấp thụ càng nhiều năng lượng càng tốt.

-Năng lượng gì?

-Bất kì năng lượng gì có thể ví dụ như từ thức ăn, thảo được, máu huyết, linh hồn khác… Cũng có thể dùng cả năng lượng ánh sáng nhưng sẽ cực kì ít.

-Được!

-Đây là những thứ mà ta đã thôi diễn được từ trước đến nay.

Một tấn thông tin truyền vào trong linh hồn của Viên Vũ Hầu làm cho hai mắt hắn trắng dã, hắn ngã ra đó sùi bọt mép.

Bạn đang đọc Viên Vũ Hầu sáng tác bởi Broken_Something
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Broken_Something
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.