Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Chưa Lên Sân Khấu (16)

Phiên bản Dịch · 1783 chữ

Ngày đó, Tần Tử Dạ và Phòng Ngọc Châu đính hôn, vạn dặm không mây, cuối thu mát mẻ, thích hợp để lật mặt nhau.

Phòng Ngọc Châu mặc áo cưới trắng tinh nhìn Sở Di Nhiên đồng dạng cũng mặc váy trắng khóc lóc làm bộ đáng thương, vẻ mặt lạnh băng.

“...Phòng tiểu thư, tôi cầu xin cô cô, cô rời khỏi anh Tử Dạ được không? Cô lớn lên xinh đẹp, gia thế lại tốt, sau này nhất định có thể tìm được người tốt hơn, nhưng tôi không giống với cô, tôi không thể không có anh Tử Dạ, không có anh Tử Dạ tôi sẽ chết. Cô là người lương thiện nhân từ cao quý như vậy, nhất định không đành lòng nhìn cục cưng của tôi không có cha. Phòng tiểu thư, tôi cầu xin cô được không?"

Sở Di Nhiên ôm bụng lung lay sắp đổ.

Các vị khách khứa ồ lên một mảnh.

Sôi nổi nhìn về phía vai chính vở kịch.

Trời ạ, tam giác tình yêu nha.

Còn có cả con nữa.

Cha Tần mẹ Tần mặt đen như đáy nồi.

Phòng Ngọc Châu cầm lụa trắng trên đầu kéo xuống, vẻ mặt vân đạm phong khinh, "Tốt, tôi thành toàn cho cô."

Sở Di Nhiên:.....

Thành công?

Cô còn chuẩn bị rất nhiều lời thoại cũng chưa nói được gì nha.

Có phần mịt mờ.

"Lễ đính hôn hôm nay hủy bỏ."

Phòng Ngọc Châu nhẹ bẫng nói xong cũng đi.

Tiêu sái bỏ đi mà không báo trước.

Để lại đầy phòng khách khứa mịt mờ.

Paparazzi nắm lấy cơ hội sôi nổi nhấn camera.

Đầu đề ngày mai có rồi.

Vị hôn thê ưu nhã hào phóng, bạn gái cũ nhu nhược đáng thương, thiếu gia chân đạp hai thuyền.

Ừ, một vở diễn thật xuất sắc.

Quần chúng lao động sinh hoạt ở tầng thấp nhất của xã hội thích xem nhất những ân oán tình thù của các nhà giàu xã hội thượng lưu.

Trình độ máu chó xuất sắc không thua gì phim truyền hình nổi tiếng.

Kịch vui bắt nguồn từ cuộc sống.

Diễn biến trên màn ảnh nào có người thật chuyện thật để xem đâu.

Nhóm paparazzi hài lòng ôm camera bỏ đi.

Tư Như mỉm cười đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn trên điện thoại di động đưa đủ các loại tin, bấm một hàng số, dặn dò vài câu.

Cúp điện thoại, lấy thẻ điện thoại bên trong ra, ném xuống.

"Nhiệm vụ hoàn thành."

Âm thanh máy móc của hệ thống ngay sau đó vang lên.

Tư Như thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có thể rời đi.

.................

Tiếp theo sau đó.

Sở Di Nhiên đại náo nơi Tần Tử Dạ đính hôn, cuộc hôn nhân giữa hai nhà Phòng – Tần kết thúc.

Phòng tiểu thư trong cơn tức giận xuất ngoại, Phòng thị cũng cắt đứt hỗ trợ đối với Tần thị, Tần thị phải bán của cải lấy tiền mặt trợ cấp tiền nợ của sản nghiệp.

Trong lúc nhất thời, tài sản Tần thị co lại không ít, dần dần bị chôn vùi trong đông đảo xí nghiệp khác, trở thành một tồn tại bé nhỏ không đáng kể.

Mà Sở Di Nhiên lại yên tâm thoải mái tiến vào Tần gia dưỡng thai.

Lúc trước triền miên một đêm, Tần Tử Dạ mới nếm mùi tình dục, vừa cùng cô gái mình thích, khó tránh khỏi không khống chế được. Hơn nữa Sở Di Nhiên cố tình câu dẫn, loại hương huân này có tính chất đặc biệt không chỉ có tác dụng trợ hứng, còn có thể trợ giúp mang thai. Sở Di Nhiên mang thai sau đó là chuyện rất bình thường.

Chuyện cho tới bây giờ cũng không còn cách nào.

Sở Di Nhiên trở thành vợ Tần Tử Dạ, nguyện vọng của cô được thực hiện.

Cô An một ngày nọ nhận được một phần chuyển phát nhanh.

Cô ta cũng không có thói quen mua đồ trên mạng, tò mò mở kiện hàng, thiếu chút nữa không thở nổi.

Trong kiện hàng là ảnh chụp một người đàn ông và một người phụ nữ đang thân mật. Từng tấm từng tấm, mỗi người phụ nữ đều không giống nhau.

Người phụ nữ kia cô ta không biết, nhưng người đàn ông kia, chính là người bên gối mà cô ta quen thuộc nhất.

Còn có một bản báo cáo giám định DNA.

Cô An ngã ngồi trên ghế sofa, nước mắt rơi như mưa.

Phẫn nộ, chua xót.

Hóa ra, cho tới bây giờ Sở Di Nhiên cũng không phải là con gái riêng của anh trai Chu Hàn, mà là con gái riêng của Chu Hàn.

Hóa ra, tất cả mọi người đang gạt cô ta.

Tính toán tuổi tác của Sở Di Nhiên, mười tám tuổi, khi đó cô ta mới gả vào Chu gia, nếu như bị cô ta biết được Chu Hàn có một đứa con gái riêng…

Cho nên mới nói với cô ta Sở Di Nhiên là con gái riêng của anh trai Chu Hàn.

Còn đối với bên ngoài lại nói Sở Di Nhiên là họ hàng xa của Chu gia, cha mẹ đã mất.

Một cú thật lớn.

Bị lừa chỉ có một mình cô ta.

Cô An bây giờ bị nhà mẹ đẻ ghét bỏ, lại bị người bên gối cô ta vẫn cho là tình yêu đích thực lừa dối, tâm tình lúc này có thể tưởng tượng được.

Phải tìm Chu Hàn náo loạn nha.

Vì sao ngươi gạt ta.

Ngươi thế nhưng lại có con với phụ nữ khác.

Ta thế nhưng lại đối xử với con riêng của chồng mình tốt như vậy.

Blah blah.

Ngẫm lại tức đến hộc máu.

Sở Di Nhiên ở Chu gia bị mọi người chán ghét, cũng chỉ có cô An thiện lương thương cảm sắp đặt cho cô, cô chính là nhờ cô An che chở lớn lên.

Vừa nghĩ tới con gái riêng của chồng được chính mình nuôi lớn, cô út An liền hận không thể chặt đi hai tay mình.

Có mắt không tròng.

Chu gia bây giờ đã không phải là Chu gia trước kia.

An gia mặc kệ hắn.

Chu Hàn liền cảm thấy cô An vô dụng.

Lộ ra diện mạo thật sự, ưu nhã cái gì, nhã nhặn cái gì, đều là giả, một bộ mặt giả dối.

Trăng hoa, lạm dụng, bạo lực.

Mặt người dạ thú, lòng lang dạ sói.

Nhưng dù Chu Hàn là người cặn bã như thế, cô An cũng không muốn buông tha.

Hai người yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Cô An mỗi ngày theo dõi Chu Hàn, chỉ cần hắn cùng người đàn bà khác ở bên nhau, cô ta liền xông ra, giơ tay lên tát hai cái, chỉ vào người phụ nữ kia mắng là hồ ly tinh, mắng là tiểu tam, phá hư gia đình người khác, không câu dẫn đàn ông thì không thể sống.

Có đánh chạy tiểu tam chân chính, cũng đánh chạy người hợp tác Chu Hàn rất vất vả tìm được.

Chu Hàn hận không thể giết cô An.

Trước đây là vợ chồng được người khác hâm mộ, hiện giờ giống như biến thành kẻ thù.

Cô An còn tìm đến Tần gia.

Chỉ vào Sở Di Nhiên, vẻ mặt trào phúng.

Hay cho con dâu nhà các người do tiện nhân của cha nó đẻ ra.

Đúng là đứa con do tiểu tam đẻ.

Chỉ vào bụng Sở Di Nhiên nói, ai biết trong bụng là con của ai đâu.

Nói xong phủi mông bỏ đi.

Hoàn toàn mặc kệ người khác nghĩ như thế nào.

Bé gái mồ côi và con gái riêng.

Bé gái mồ côi chí ít xuất thân trong sạch, còn con gái riêng bị làm nhục.

Không phải xã hội này đầy sự ác ý, mà người dám phá hư gia đình người khác đẻ con riêng ra, cũng không cần sợ bị người khác nói.

Chọc đúng mấu chốt, như vậy rất bình thường.

Tam quan của mọi người đều rất đúng.

Vì tình yêu không so đo danh phận, vậy cũng phải thừa nhận bị người chỉ trỏ, con cái sinh ra cả đời cũng không ngóc đầu lên được.

Chu Hàn hiện tại căn bản không muốn trở về, nhưng mặc kệ hắn ngủ chỗ nào đều sẽ bị cô An tìm được.

Chu Hàn: Thật là cực như cẩu.

Nhưng mặc dù như vậy, cô An vẫn không muốn ly hôn.

An Quốc Kiến từng đi tìm cô An, nói nếu cô ta muốn ly hôn sẽ giúp cô ta.

Cô An cự tuyệt.

Cho dù chết cô ta cũng muốn cùng Chu Hàn dây dưa một chỗ.

Thề sống chết dây dưa.

An Quốc Kiến giúp Chu Hàn trả nốt số nợ còn thiếu, xem như hắn vì cô An làm một chuyện cuối cùng đi.

Có người anh em tình thâm, có người quan hệ lương bạc.

Tình anh em của An Quốc Kiến và cô An lúc đó vì cô An bán đi cháu gái ruột mà phai mờ dần.

Nhưng dù sao vẫn là người thân chung một dòng máu, An Quốc Kiến không có khả năng thật sự mặc kệ cô ta, nhưng sau đó, đường ai nấy đi.

An Hủy rất có thiên phú về hội họa, không phải Tư Như mà là An Hủy, ông An rất vui vẻ, rất dụng tâm cũng rất nghiêm khắc dạy dỗ cô.

Vào năm An Hủy hai mươi tuổi, cô đính hôn cùng một người đàn ông có gia thế.

Người đàn ông ấy là con út trong nhà, có chút đam mê với hội họa, có cùng điểm chung với An Hủy.

Bốn năm sau cử hành hôn lễ, Vệ Mẫn cao hứng đến rơi nước mắt.

Thời điểm hai người ở nước ngoài hưởng tuần trăng mật, ngẫu nhiên gặp được Phòng Ngọc Châu.

Khi đó, cô ấy đã là mẹ của một đứa bé năm tuổi.

Lúc An Hủy thấy cô ấy, cô ấy đang đứng bên góc đường, ngọt ngào hôn môi cùng một cô gái có khí chất.

Cô bé lai làn da trắng nõn rất đáng yêu, ngọt ngào kêu cha gọi mẹ.

“Làm sao vậy?” Người chồng mới cưới hỏi.

An Hủy nhẹ nhàng lắc đầu, “Không có gì, vừa nhìn thấy một người.”

Chồng cô không hỏi nữa.

Một người, có lẽ là người quen, hay là người xa lạ.

Ai biết được.

Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Không Bi Thương của Du 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kookies_n_Cream
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.