Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Văn Vân Báo

Phiên bản Dịch · 1954 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

“Man thú ơi man thú, mau đến chơi với tôi la lá la ~”

Diệp Thần chẳng biết đang ngâm nga tiểu khúc nào, chân vẫn bước, trên mặt hiện lên nét cười thích ý, nhưng trên thực tế tinh thần lực hắn sớm đã được tỏa ra 10 mét xung quanh mình, trong 10 mét này dù có là gió thổi cỏ lay đều được hắn cảm ứng hết.

Diện tích Hoang sơn hoàn toàn đủ để cùng sánh vai với thành phố Phượng Dương, có khi còn lớn hơn, chưa từng thực sự có một người đã thăm dò toàn bộ vùng Hoang sơn này.

Trong đó có một số nơi không một ai biết tới, đương nhiên có thể đi vào sâu bên trong, hoặc không phải là có thực lực mạnh mẽ, thì cũng là có gan hùm, người thường chắc cũng chẳng dám sinh ý niệm này.

Nói trở về, Diệp Thần lúc này đang trên đường hướng đến sâu bên trong, và anh bạn này chính là cái loại gan hùm đó, chỉ cần là nơi cậu ta có hứng thú, đều sẽ nghĩ cách để thâm nhập vào tìm kiếm đến cùng.

Bỗng dưng, Diệp Thần dừng bước, ngồi xổm xuống, nhìn xuống xem cái gì.

Theo ánh mắt hắn nhìn lại, đó là một đóa hoa!

“Hắc hắc! Ăn ở có đức mà! Mới đi không bao lâu đã lại gặp được một gốc Linh thực 3 sao rồi.” Diệp Thần cười hì hì nhìn đóa hoa trước mặt, trong mắt lập lòe ánh sáng vui sướng.

“Đây là Tam Sắc Hồi Nguyên Hoa, chính là chủ dược để luyện chế Hồi Nguyên đan, trông đã trưởng thành được hơn 300 năm rồi!” Vừa nói, Diệp Thần phát động Hái dược thuật, ánh sáng bạc cuốn lấy Tam Sắc Hồi Nguyên Hoa thoát ly mặt đất, trong thời gian ngắn liền biến mất.

Đắm chìm trong sự vui sướng, Diệp Thần tiếp tục tiến lên. Khu vực đang tới hiện giờ đã không còn dấu chân người, xác suất xuất hiện Linh thực cũng đã tăng lên không ít.

Không phải vậy chứ, mới có 1 phút đồng hồ sau mà Diệp Thần lại phát hiện thêm linh thực.

“Trời ôi! Nhân phẩm hôm nay sao tốt vậy nè? Nhanh vậy đã phát hiện thêm Linh thực rồi.” Diệp Thần khó nén kinh hỉ, nhanh chóng đến khe hở giữa hai tảng đá lớn, qua khe hở có thể thấy linh thực trong đó, vui sướng khó tả.

“Gốc, gốc Linh thực này, lại là một gốc Linh thực 5 sao, thực sự là . . .” Diệp Thần kích động đến nói năng lắp bắp.

Từ hình dạng nhìn thấy, Diệp Thần chớp mắt đã biết được thông tin về linh thực này.

Tử Diệp Nguyên Sâm, linh thực 5 sao, có sinh mệnh tinh hoa nồng đậm, võ giả phổ thông chỉ cần hít vào một hơi thôi là đã có thể tẩm bổ cơ thể. Dù có bị trọng thương, chỉ cần còn sống, nấu canh ăn vào, liền giúp cho người bị thương khỏi hẳn trong nháy mắt.

Quả nhiên là thần kỳ vô cùng a!

“Đồ tốt nha!” Trong miệng cảm khái, động tác trên tay lại không chậm, phát động Hái dược thuật, nháy mắt liền thu lại.

Mới vừa thu xong Linh thực, xoay người chuẩn bị đi tiếp, bỗng một bóng đen lấy một tốc độ nhanh dị thường đánh lén Diệp Thần.

Diệp Thần cả kinh, cơ bắp toàn thân nháy mắt căng chặt, theo bản năng nghiêng người, nhưng bóng đen kia tốc độ quá nhanh, không thể né được.

Phanh!

Vuốt của bóng đen vào giữa ngực Diệp Thần.

Sức mạnh rất lớn, chấn cho Diệp Thần phải lùi lại 5 6 bước, mới khó khăn trung hòa hết luồng lực lượng này.

Cũng may phòng ngự cơ thể tăng lên trên diện rộng, một vuốt của bóng đen vẫn chưa đủ để xé rách làn da hắn, gần như chỉ cào rách quần áo trên người thôi.

Một đòn tấn công bất ngờ làm Diệp Thần hoảng hốt, mồ hôi lạnh thẫm ướt lưng áo.

Ánh mắt nghiêm trọng nhìn đến phía trước, ở đó là một con hắc báo, kẻ đã đánh lén hắn!

“Man thú cấp 6, Hắc Văn Vân Báo!” Một từ một chữ phun ra, trong giọng nói mang theo sự nghiêm túc.

Từ cái tên Hắc Văn Vân Báo này có thể biết được đây là một man thú có lấy tốc độ mà nổi danh. Nếu không vượt trên nó về tốc độ, vậy cũng chỉ đành để nó đơn phương làm nhục thôi.

Đây là man thú mạnh nhất kể từ lần đầu hắn bước vào Hoang sơn, man thú cấp 6. Trong lòng chờ mong lại xen lẫn sự cẩn thận.

Hai mắt nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động con Hắc Văn Vân Báo, đối với tốc độ của nó, hắn có chút kiêng kị, nếu không lưu ý, tuyệt đối sẽ bị đè ra hiếp.

Rống!

Bỗng dưng Hắc Văn Vân Báo gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó lấy tốc độ cực nhanh thoáng cái đã đến gần Diệp Thần, nghĩ muốn bằng vào siêu tốc độ mà kết thúc sinh mệnh con mồi trước mắt.

“Hừ, mày e rằng thất bại rồi!” Thấy vậy, trong mắt Diệp Thần chợt lóe lên sự dữ tợn, không chút sợ hãi mà lao lên kháng cự.

Luyện << Mãng Ngưu Kình >> đến viên mãn tới nay, vẫn chưa có lấy một lần thực sự đánh nhau chính diện, giờ Diệp Thần sẽ không dấu dốt nữa mà trực tiếp thể hiện nó ra.

Mu!

Hư không sau lưng Diệp Thần chợt hiện lên thân ảnh mơ hồ của một con trâu, theo << Mãng Ngưu Kình >> toàn lực tung ra, Hắc Văn Vân Báo đã phóng đến sát bên.

Uy thế nghiêm nghị, cùng với một quyền đầy uy lực, làm man thú cấp 6 Hắc Văn Vân Báo theo bản năng cảm nhận được uy hiếp, muốn tránh nhưng thân hình đã nhanh chóng bay đi, vô lực né tránh.

Nhưng man thú dù sao cũng là man thú, khí chất hung tàn đã ăn sâu vào xương tủy, với tình huống hiện giớ, bản chất hung tàn đó càng có cơ hội đơn giản thể hiện ra.

Rống!

Hai tròng mắt Hắc Văn Vân Báo hung quang đại thịnh, chỉ thấy trên móng vuốt nó hiện lên từng tia điện quang màu đen, à không, phải nói là toàn thân đều thoáng hiện ra điện quang màu đen.

Đây chính là dấu hiệu man thú phát động năng lực bản mạng!

Đương nhiên không phải man thú nào cũng có bản mạng kỹ, trừ phi thực lực đạt tới man thú cấp 5 hoặc cao hơn, mới có thể thức tỉnh, bằng không chỉ có thể dựa vào cơ thể mà chiến đấu.

Điện Quang Trảo!

Đây chính là bản mạng kỹ của Hắc Văn Vân Báo.

Toàn thân bao trùm trong điện quang dày đặc, chỉ một cái nháy mắt, toàn bộ đã len lỏi lên hai chi trước, hướng Diệp Thần phát động trọng kích.

Ầm vang ~ Điện quang màu đen cùng hư ảnh con trâu nháy mắt va chạm, thú trảo cùng nắm tay va chạm nhau, lực lượng bùng nổ trực tiếp phá hủy cây cối xung qua, lưu lại tại đó một vùng đất trống trải.

Cứ ngỡ hai bên sẽ giằng co, nhưng không!

Lại là Hắc Văn Vân Báo dẫn đầu bị đánh bay ra ngoài, rốt cuộc sau trận quyết đấu lực lượng, với việc bản thân không am hiểu sức mạnh, Hắc Văn Vân Báo tất nhiên không phải đối thủ của Diệp Thần, vì thế, mới có thể bị đánh bay đi.

Ngao ô ~ tiếng gào thê lương mà rên rỉ . . .

Phanh!

Thân thể Hắc Văn Vân Báo bị đánh bay, lập tức va đụng vào một cây đại thú, chấn cho đại thụ run rẩy không ngớt.

Diệp Thần thấy vậy, không chờ cho nó kịp đứng lên, đã xông tới hòng đọan mệnh!

Nhanh chóng lao lên, phát động << Huyễn Vân Thần La Cước >>, một chân đột nhiên đá thẳng tới Hắc Văn Vân Báo, tiếng không khí gáo rú bên chân vang lên tựa như thể bị xé rách.

Phanh!

Một đá này cực nhanh, cho dù là Hắc Văn Vân Báo rất nhanh nhẹn cũng không thể né tránh một chân này.

Cờ rắc! Cờ rắc!

Tiếng xương cốt vỡ vụn giòn tan.

Ngao ô ~ một tiếng kêu rên trước kết thúc của sinh mạng . . . nghe mà cảm thấy một màu bi ai ~ hô ~ cúi đầu nhìn Hắc Văn Vân Báo đã tẫn khí, Diệp Thần thở ra nhẹ nhõm.

Hắc Văn Vân Báo này thực sự rất mạnh, nếu không phải mình ỷ vào cường độ thân thể mới chống lại được pha đánh lén kia của nó, phỏng chừng một trảo đấy đã đủ xóa nửa cái mạng rồi.

“Ha ha ~ man thú cấp 6 nha! Phỏng chừng có thể bán được cái giá tốt đấy!” Hắn cười lớn một tràng, ngay sau đó thu hồi thi thể lại, không trì hoãn nữa mà tiếp tục lên đường.

. . .

Dọc đường, cũng thỉnh thoáng sẽ có man thú tập kích, nhưng phần lớn đều là dưới cấp 5, Diệp Thần đánh giết rồi cũng chẳng quan tâm nữa, cứ ném đại một chỗ.

Hiện tại, đối với man thú dưới cấp 5 Diệp Thần đã không còn chút hứng thú nào, chỉ có cấp 5 trở lên mới đáng nhấc lên hứng thú.

Cùng man thú chiến đấu, với Diệp Thần là một trợ giúp không nhỏ, giúp hắn tiến lên một bước trên con đường lý giải võ đạo, thi triển võ kỹ trở nên càng thêm thông suốt.

Giống như 2 môn võ kỹ khác hắn đang có, << Thái Hoàng Huyền Chưởng >> cùng << Huyễn Vân Thần La Cước>> đều đã có những lĩnh ngộ thuộc về riêng hắn.

Mở giao diện thuộc tính cá nhân lên, Diệp Thần thấy một số thay đổi.

- Ký chủ: Diệp Thần.

- Chức nghiệp: Võ giả, Niệm sư (mở).

- Tuổi: 15.

- Cấp bậc: Hậu thiên tứ trọng Cường cân cốt.

- Tích phân: 1020.

- Võ kỹ: << Mãng Ngưu Kình >> (viên mãn), << Thái Hoàng Huyền Chưởng >> (đăng đường nhập thất), << Huyễn Vân Thần La Cước >> (đăng đường nhập thất), << Ngạo Hàn Lục Quyết >> (sơ khuy môn kính).

- Năng lực thiên phú: Quá Mục Bất Vong, Thôn Kim Cường Thể.

- Huyết mạch: Sharingan (đơn câu ngọc).

- Trang bị: Thiên Mệnh đao (có thể thăng cấp).

- Kỹ năng huyết mạch: Sao chép (chủ động), Cái nhìn sắc bén (bị động).

Diệp Thần phát hiện ở dòng võ kỹ, mặt sau thuộc về << Thái Hoàng Huyền Chưởng >> cùng << Huyễn Vân Thần La Cước >> đều đã không còn là sơ khuy môn kính nữa, mà đã đạt đến trình độ đăng đường nhập thất.

Cứ như vậy, uy lực khi thi triển hai môn võ kỹ này đơn giản là sẽ ngày một tăng lên.

Cái này thì, Diệp Thần tất nhiên là vui vẻ vạn phần.

. . .

Thời gian trôi qua dưới bước chân sắt đá của Diệp Thần, đương khi thái dương ở chính ngọ đến nay, đã không còn nóng cháy như vậy nữa, và hoàng hôn cũng sắp đến giây phút cuối cùng của một ngày.

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.