Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từng Quyền Đấm Thịt Thế Mới Nam Nhi

Phiên bản Dịch · 1750 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Mu!

Cuồng Bạo Man Ngưu rống lên một tiếng điên cuồng, trong đôi mắt trâu lớn, hung quang đại thịnh, không chút do dự xung phong tới La Triệt.

Ầm vang, ầm vang . . .

Mặt đất trên đường Cuồng Bạo Man Ngưu phóng liên tục rung chuyển, vậy mà tình huống như này, lại chẳng mang đến cho Diệp Thần chút ảnh hưởng nào ngoài cảm giác hưng phấn, nắm tay nắm chặt thành quyền đón đầu!

Trong chớp mắt, hai bên tiếp xúc.

Đôi tay Diệp Thần giữ chặt đôi sừng của Cuồng Bạo Man Ngưu, nhưng đối kháng lực lượng, hắn vẫn bị rơi xuống thế yếu, bị Cuồng Bạo Man Ngưu dễ dàng đẩy về đằng sau.

Trong nháy mắt tiếp xúc đó, Diệp Thần liền biết lực lượng của mình khó lòng là đối thủ của tên to xác này, bị nó dễ dàng đẩy lui đi cũng là nằm trong dự liệu.

Vì thế, hắn cũng không hoảng loạn, cố gắng giữ cho thân thể ổn định, không đến mức bị Cuồng Bạo Man Ngưu húc bay.

“Như này không phải là cách, lực lượng rơi vào thế yếu, lấy sở đoản của mình chơi với sở trường của địch, bên giảm bên tăng, đối với mình là quá bất lợi!” Diệp Thần thầm nghĩ, liền có cách.

Đôi tay bỗng dùng sức, thân thể đang trượt dài đột nhiên trượt khỏi, lập tức kết thúc cuộc va chạm chính diện này.

Đảo mắt cái, Diệp Thần đã trèo lên lưng trâu, mặc cho Cuồng Bạo Man Ngưu nhảy lộn thế nào cũng không thể ném Diệp Thần từ trên lưng xuống.

Thể lực Cuồng Bạo Man Ngưu sau một thời gian dài ngày một giảm đi trông thấy.

Đối với mình, đây chính là ưu thế rất lớn.

Cuồng Bạo Man Ngưu dưới thân vẫn đang không ngừng nghỉ vung vẩy nhảy lộn để ném cái tên bám trên người ra. Tuy rằng chú trâu này không có trí tuệ gì, nhưng đối với hành vi của Diệp Thần, nó theo bản năng cực kỳ nhục nhã.

Càng làm cho nó trở nên cuồng bạo thêm!

Mu! Mu!

Ầm vang, ầm vang . . .

Cây cối xung quanh gãy đổ như cắt cỏ, cát bụi mù mịt bay khắp bốn phương, khó mà nhìn ra chuyện gì đang xảy ra.

“AA! Nghiệt súc. CHẾT!”

Diệp Thần đột nhiên hét lớn một tiếng, giơ cao nắm đấm giữa cát và bụi, một quyền bỗng đập mạnh xuống đầu trâu.

Phanh!

Sức mạnh một quyền này chính là ngưng tụ của lực lượng toàn thân, lại lấy phương thức phát lực từ << Mãng Ngưu Kình >> đánh ra, càng khiến cho sức mạnh một quyền này thêm phần khủng bố!

Mu!

Cuồng Bạo Man Ngưu rống gào đau đớn, chịu một kích này, nó không chịu nổi. Dưới một quyền hạ xuống, thân hình Cuồng Bạo Man Ngưu run rẩy, Diệp Thần tất nhiên nhận thấy động thái này.

Nếu một đòn vừa rồi đã khiến cơ thể nó phải run rẩy lên, qua đó cho thấy sự hữu hiệu, vậy thì với nhiều đấm hơn, xem nó có ngã không?

Vì thế, Diệp Thần liên tục tung ra những cú đấm trời goamhs, khiến đầu trâu vang lên những tiếng bang bang rung động.

Cuồng Bạo Man Ngưu gào lên một tiếng khuất nhục!

Nếu nó có trí tuệ, có khi trong đôi mắt trâu lớn to như cái chuông đồng này lại đang chứa đầy ánh lệ, ảnh mắt phỏng chừng giống như một oán phụ vậy, ai oán không thôi à!

Khụ khụ!

Ngẫm lại cái hình ảnh đó, thiệt tình là . . . Sởn da gà quá!

Mu!

Ầm vang!

Ngay một khắc tiếng gào thảm cất lên Cuồng Bạo Man Ngưu cũng đã ngã xuống, thân hình to lớn đổ ập bốc lên bụi mù cuồn cuộn.

Hô hô ~ “Tên khốn này da dày thịt béo đấy, bị mình cho ăn 10 đấm mới ngã xuống. Không thể không nói, thân thể man thú so với con người mạnh mẽ hơn rất nhiều!” Diệp Thần cảm khái với Cuồng bạo man ngưu đang nằm thẳng cẳng trên đất.

Ngay sau đó liền suy ngẫm xem nên xử lý thứ to tổ chảng này thế nào . . .

“Tiểu Linh, em cảm thấy nên xử lý thế nào cho thỏa đáng?” Diệp Thần vuốt cằm, nhìn thi thể man ngưu hỏi.

“Thi thể man thú cấp 5 có giá trị rất cao, lại còn giữ được nguyên vẹn đến vậy. Em thấy ca ca nên thu hồi vào, đợi sau này trở về sẽ đem bán đi.”

“Ừ . . . Cũng phải, như vậy cũng coi như không lãng phí sức lực anh vất vả giết nó.”

Dứt lời, lập tức giải phóng tinh thần lực ra ngoài, bao phủ lấy thi thể man ngưu, ngay sau đó tâm niệm vừa động, thi thể man ngưu liền biến mất khỏi mặt đất.

Nghỉ ngơi một lúc, Diệp Thần tiếp tục tiến lên phía trước. Dọc đường đi phát hiện không ít linh thực, nhưng có chút đáng tiếc đều chỉ có từ 1 đến 2 sao, cao nhất cũng chỉ dừng lại giống với Tinh Vụ Thảo, thuộc 3 sao, còn từ 3 sao trở lên, đến tận bây giờ còn chưa phát hiện ra một gốc.

. . .

Sau hai giờ thăm dò, Diệp Thần cảm thấy có chút mệt mỏi, mà tầm này đã đến chính ngọ, ánh mặt trời nóng bỏng chiếu xuống, cứ tiếp tục mạnh mẽ đi lên, cơn mệt sẽ ngày một thêm nặng.

Vì lẽ đó, Diệp Thần quyết định trước nên dừng lại nghỉ ngơi một chốc, ăn một ít đồ ăn bồi bổ cơ thể thiếu hụt năng lượng.

Cũng may trên đường có bắt gặp 1 2 con man thú cấp 1, liền thuận tay bắt lấy làm bữa trưa.

Hạ trại dưới một gốc cây lớn, đốt lửa lên, Diệp Thần nghĩ nên xử lý 2 con mồi trong tay như nào.

Một con là Hỏa Liệt Kê cấp 1, con khác là Yêu Ảnh Giác Thỏ.

“Tiểu Linh.” Diệp Thần triệu hồi Diệp Linh.

“Tới đây! Ca ca có chuyện gì vậy?” Diệp Linh hiển linh, hỏi.

“Anh bây giờ cần một loại kỹ năng để xử lý con mồi, tiểu Linh em đề cử một số đi!” Diệp Thần hỏi.

“Hmm ~”

Diệp Linh nhìn trên mặt đất thấy xác 2 con man thú đập vào mắt, ngay sau đó nói với Diệp Thần: “Ca ca, em đề cử cho anh mua Bào Đinh thuật!”

“Bào Đinh thuật?” Diệp Thần khó hiểu đọc lại, hỏi lại ngay: “Chẳng lẽ là Bào Đinh Giải Ngưu*?”

(*Theo sách, Bào Đinh là đầu bếp của Lương Huệ vương, kỹ xảo mổ trâu vô cùng thành thạo, đến mức có thể làm thành nghệ thuật để thưởng thức.

Thành ngữ Bào Đinh mổ trâu (chữ Hán: 庖丁解牛, Hán Việt: Bào Đinh giải ngưu) trở thành từ dùng để chỉ việc làm trải qua thực tiễn, nắm giữ quy luật thì có thể làm mọi việc thuận lợi theo ý muốn.*)

“Đúng vậy!” Diệp Linh gật nhẹ đầu nhỏ, khẳng định nói.

“Được đấy, vậy giá cả như nào?”

Diệp Linh vươn 3 ngón tay ra, quơ quơ trước mặt Diệp Thần, nói: “Chỉ cần 300 điểm, anh đã có được Bào Đinh thuật.”

Diệp Thần nghi ngờ, hỏi lại lần nữa: “Bào Đinh thuật này có lẽ nào không chỉ có 1 cấp?”

“Đó là tất nhiên rồi! Giá cả tiện nghi, không có khả năng sẽ không có các cấp cao hơn.” Diệp Linh liếc xéo Diệp Thần cái, vẻ mặt Đúng là nhà quê không biết nhìn hàng.

Diệp Thần nghẹn lời, không dám nói nhiều thêm, lập tức mua lấy Bào Đinh thuật.

“Đinh! Bạn có xác nhận mua Bào Đinh thuật?”

“Có!”

“Đinh! Mua thành công, tích phân đã khấu trừ, còn thừa lại 1020 điểm tích phân.”

Nếu đã mua được rồi, không cần nói nhiều, trực tiếp làm luôn.

Bào Đinh thuật chủ yếu là dùng cho lột da lọc xương, Diệp Thần cứ theo đó mà làm, từ thông tin trong đầu học được làm cách nào hữu hiệu nhất để lột một tấm da thu hoàn chỉnh, cũng thuận tiện rút xương.

Ngắn ngủi trong 5 phút đồng hồ, hai con mồi đã được rửa sạch. Làm một người xuyên việt, tất nhiên sẽ biết cách xử lý con mồi nơi hoang dã, tuyệt đối không thể xử lý ngay trong trại của mình mà phải cần đến bên một con suối mới được.

Cứ như vậy, mùi huyết tinh liền theo dòng suối uốn lượn trôi đi, sẽ không ám nơi cắm trại.

Trở về trại. đặt hai xiên tre đã được bản thân xiên thịt lên đống lửa mà nướng để chúng không bị đốt trụi trong một thời gian.

May mắn là Diệp Thần đã chuẩn bị rất là đầy đủ, một ít gia vị đều được mang đi. Rắc lên trên xiên thịt đang chảy mỡ một chút gia vị, Diệp Thần yên tĩnh ngồi chờ mỹ vị.

Năm phút sau, trong khu rừng rậm phiêu đang bốc lên một mùi thịt thơm lừng, Diệp Thần gấp không chờ nổi rồi.

Là một người sành ăn như hắn, hắn rất đỗi tự hào đối với mỹ vị do chính mình làm.

“Hmm ~ Thơm quá ~” Chóp mũi rung lên, hương thơm thịt nướng gợi lên trong bụng hắn con sâu đói, không chút do dự há mồm ăn!

. . .

“Cách ~ ~ ~”

Một tiếng cách vang lên, Diệp Thần vẻ mặt thỏa mãn dựa lưng dưới gốc đại thụ, bên cạnh hắn lúc này chỉ còn sót lại nhưng khúc xương bị gặm cho trắng bóc.

“Thịt nướng bản thân làm, cũng ngon nghẻ đó chứ!” Diệp Thần khoe khoang.

“Ăn cũng ăn no rồi, vậy tiếp tục cuộc thăm dò thôi!” Dứt lời, đứng dậy, giẫm lên ngọn lửa đã tắt ngủm chỉ còn lại chút khói nhẹ lượn lờ, vỗ mông chạy lấy người.

“Cảm giác từng quyền chạm da thịt thật sảng khoái quá! Ừ, xem ra sau này có gặp man thú, cứ từng quyền đánh vào da thịt đi, đó mới gọi là nam nhi!” Diệp Thần nhớ lại pha chiến đấu với man ngưu trước đó, hưng phấn nói.

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.