Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm Pháp Đặc Thù

Phiên bản Dịch · 1489 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Phòng huấn luyện chìm trong im lặng, mọi người vốn nên đi tìm đối thủ, lúc này đều không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm đến Diệp Thần cùng La Vưu.

Không ai nghĩ muốn bỏ qua trận quyết đấu này!

La Vưu vẻ mặt giận dữ, không nói nhiều thêm, lập tức bước dài nhằm tới Diệp Thần.

Giai đoạn Hậu thiên, khí huyết hồn hậu, phối hợp với luyện quyền pháp, phát ra uy thế không tồi.

Giờ phút này La Vưu chính là như vậy.

“Phế vật, ngã cho ta! Cuồng Phong Quyền!”

Quyền ra, gió thổi.

Khoảng cách với Diệp Thần chỉ có 2 bước xa, La Vữu đã tung một quyền đấm tới.

Ô ô ~ lực công kích chủ yếu của một quyền này, không phải đến từ gió lốc đánh ra, nó chỉ là vỏ bọc cho sát chiêu chân chính, nắm đấm phía sau.

Gió lốc ập vào mặt, vẫn chưa đủ để làm loạn tiết tấu của Diệp Thần. Đôi mắt híp lại, hai chân hơi khuỵu, giây sau Diệp Thần đột nhiên vặn eo, một nắm đấm theo đó tung thẳng tới La Vưu đang áp sát.

Bang!

Kháng cự một quyền này, vẻ mặt Diệp Thần còn chưa đổi, sắc mặt La Vưu đã trở nên cực kỳ đặc sắc.

Từ trên một quyền này, hắn đã nắm được rất nhiều tin tức.

Nhưng có một cái quan trọng nhất, chính là lực lượng của Diệp Thần, hắn lại không thể nào đỡ được.

Cộp cộp cộp ~ La Vưu lùi về sau mấy bước mới ngừng được thân người lại.

Vẻ mặt hắn đầy kinh hãi, không thể tin nổi, một tên phế vật, lại mang tới một lực lượng có thể đẩy lùi được hắn.

“Sao có thể! Ta, ta không tin!”

La Vưu gào lớn, lại lần nữa xông lên, tung nắm đấm với một sự điên cuồng.

Diệp Thần thấy hắn áp sát lại không hề sợ sệt gì, cũng một quyền đấm tới.

<< Mãng Ngưu Kình >> tại đây, lúc này đã được Diệp Thần phát huy một cách hoàn mỹ, như một con trâu lớn mà lao vào va chạm với La Vưu.

“Này! Sao có thể!”

Trong đám học sinh xem chiến vang lên tiếng kêu sợ hãi.

“Tên phế vật này không ngờ lại có thể đem << Mãng Ngưu Kình >> luyện đến viên mãn, đây là thật sao?”

“Cái gì!? << Mãng Ngưu Kình >> viên mãn? Sao có thể!”

“Không có khả năng, theo tao biết trong từng ấy năm trời, không một ai có thể luyện quyền pháp cơ sở đến mức viên mãn cả!”

“Vậy tình huống này giải thích như nào?”

“Uy lực một quyền này thật kinh khủng! Cho dù là những người lớp cao mà đối mặt với một quyền này đều phải nuốt hận a!”

…….

Một quyền Diệp Thần tung ra, lập tức làm tất cả học sinh ở đây phải khiếp sợ, nghị luận trong sợ hãi.

Diệp Tử Hinh đứng một bên, gương mặt mang đến vẻ ngốc trệ, chiếc miệng nhỏ nhắn mở to đủ để nhét quả trứng gà vô, trông đáng yêu cực kỳ!

Mà Bạch Thu, thần sắc trên mặt lúc này, cũng trở nên nghiêm túc hẳn, trong mắt bắn ra những ánh nhìn kinh hãi, chiếc miệng nhỏ hồng nhuận, cũng hơi hơi há to.

Bạch Thu cực kỳ khiếp sợ, không thể tưởng tượng được lại có người có thể đem một bộ quyền pháp cơ sở luyên đến mức độ này, hơn nữa đây mới chỉ là một thiếu niên 15 tuổi thôi!

Chính cả nàng, cũng không thể nào đem quyền pháp cơ sở luyện đến mức đó. Không thể không nói, thực là hãi nhân!

Lại nói đến đương sự, đối mặt với quyền đến, La Vưu bất lực!

Hắn cảm thụ được, uy lực một quyền này nó khủng bố đến thế nào, khiến hắn không nhấc nổi chút tâm tư tiếp tục chiến đấu.

Oanh!

La Vưu bay vút ra ngoài, đập mạnh lên trên vách tường giả lập.

May mắn cho cậu chàng đã được giả lập hóa, không sợ gặp nguy hiểm, chứ không một quyền đủ đấm cho nát bét.

“Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng 1000 điểm tích phân, hãy cố gắng không ngừng.”

Hô ~ Diệp Thần thở nhẹ một hơi, đảo mắt nhìn lại, học sinh xem chiến đều khiếp sợ đến dại người. Thấy vậy, Diệp Thần chỉ cười cười không để bụng chi.

“Diệp Thần!”

“Vâng?” Diệp Thần quay đầu về phía Bạch Thu: “Lão sư có chuyện gì ạ?”

“Không tồi đó! Đã đạt đến thực lực Hậu thiên tứ trọng Cường cân cốt rồi, em làm cô thật là bất ngờ đó!” Bạch Thu tới trước mặt Diệp Thần, mỉm cười vỗ vai hắn.

“Ặc . . . Ha ha ~” Diệp Thần không biết nói gì, chỉ ngây ngô cười.

“Wow! Mọi người nhìn kìa, Bạch lão sư cười kìa, tao chưa bao giờ thấy cô cười qua cả!”

“Ai ai, không ngờ lão sư cười lên đẹp như vậy.”

“Oh my god! Trái tim bé bỏng của tôi bị lão sư câu mất rồi!"

. . . .

Một đám học sinh nam, lúc này ai cũng như si như mê, có mấy đứa còn chảy dãi đầy mồm.

Mà những học sinh nữ còn lại, đều khinh thường mà nhìn lũ sắc lang, cứ như thể chưa gặp mỹ nữ bao giờ vậy.

Sau giờ học, Bạch Thu gọi Diệp Thần lại. Diệp Thần tuy nghi hoặc, nhưng vẫn dừng bước, bảo muội muội đi trước.

“Lão sư, còn có chuyện gì vậy?”

Bạch Thu đến bên cạnh Diệp Thần, nụ cười tươi lần nữa nở rộ trên mặt, nói: “Diệp Thần, em bây giờ đã đạt đến cảnh giới Cường cân cốt rồi, có thể tới Tàng Thư Các của học viện chọn cho mình tâm pháp thích hợp.”

“Ồ! Tốt quá lão sư, em đi ngay.”

Diệp Thần đáp lại, liền chạy đến Tàng Thư Các học viện.

Nếu không được Bạch Thu nhắc nhở, Diệp Thu chắc quên luôn việc có thể đến Tàng Thư Các chọn tâm pháp quá.

Không mất bao lâu, dựa theo con đường trong trí nhớ, rất nhanh đã tới được Tàng Thư Các.

Trong Tàng Thư Các không có lão sư quản lý, mọi thứ ở đây đều được AI chịu trách nhiệm, phàm là muốn tiến vào, đều được yêu cầu quét, bằng không không được vào.

Đương nhiên, nếu thích xông vào, OK, nghênh đón bạn là hàng loạt vũ khí laser giấu trong bóng tối oanh sát.

Trở về việc chính, lúc này Diệp Thần đã đến trước cửa để tiến hành quét. Tích một tiếng, cửa lớn mở ra.

Cất bước tiến vào trong, phóng mắt nhìn không gian rộng lớn, đây mới chỉ là tầng thấp nhất của Tàng Thư Các thôi, bên trên vẫn còn có 2 tầng nữa, phỏng chừng không gian cũng không có nhỏ đâu.

Yên lặng cảm khái xong, liền nhanh chân bước tới một kệ sách, bên trên là dòng chữ Tâm pháp, giới thiệu rằng trên kệ sách này đều là những quyển Tâm pháp.

“Tiểu Linh, mở Chức năng Quét.”

“Được, ca ca.”

Đinh một tiếng, chức năng Quét mở.

“Quét và phục chế.” Diệp Thu ra lệnh.

“Rõ ca ca, bắt đầu phục chế.”

Một phút đồng hồ sau.

“Đinh! Hoàn thành phục chế, có tất cả 2000 bộ Võ kỹ, trong đó Thiên phẩm võ kỹ 5 bộ, Địa phẩm võ kỹ 45 bộ, Huyền phẩm võ kỹ 500 bộ, còn lại đều là Phàm phẩm võ kỹ.

Có tất cả 120 bộ Hồn kỹ, Thiên phẩm hồn kỹ 5 bộ, Địa phẩm hồn kỹ 15 bộ, Huyền phẩm hồn kỹ 30 bộ, còn lại đều là Phàm phẩm hồn kỹ.”

“Ồ! Có không ít nha!” Diệp Thần cảm khái một phen.

“Đinh! Phát hiện một bộ Tâm pháp đặc thù.” Âm báo nhắc nhở từ hệ thống lại vang lên.

“Hả? Tâm pháp đặc thù? Ở đâu?”

Diệp Thần hỏi. Theo sự chỉ dẫn của hệ thống, đã tìm đến được nơi có Tâm pháp đặc thù.

“Ặc . . . Là cái này?”

Diệp Thần với với lấy một quyển sách trông rất là cổ xưa từ một góc khuất của kệ sách.

“Đinh! Đúng vậy, kết quả quét là không xác định.”

Không xác định?

Diệp Thần kinh ngạc, đến hệ thống còn không xác định, đây nói lên điều gì?

Đây nói lên rằng Tâm pháp này không đơn giản! Rất đặc biệt!

Nhưng mà Diệp Thần rất là muốn hỏi một câu, hệ thống nhà ngươi không phải nói là rất trâu bò sao? Sao giờ đến cả một quyển Tâm pháp nát còn không xác định được?

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 199

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.