Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Quỷ Phiên

Tiểu thuyết gốc · 1995 chữ

Trong một căn phòng kín không có một chút ánh sáng, bóng tối tĩnh mịch bao trùm cả không gian, một thân ảnh đang yên lặng ngồi giữa gian phòng.

Phốc!

Chỉ thấy y đột nhiên mở bừng hai mắt ho ra một ngụm máu, giọng nói già nua rít qua kẽ răng:

- A! Các ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của ta, cho dù là thiên vương lão tử cũng không cứu được các ngươi.

Phất tay một cái, một lá bùa màu tím hiện lên trước mặt, chỉ thấy y lẩm bẩm gì đó rồi một đạo hỏa quang bùng lên đốt cháy lá bùa, nó hóa thành một đạo quang mang biến mất ngay tức khắc.

...

Trần Dương cùng đám người Lỗi sư huynh tiến vào ngồi trong căn phòng 163.

Nơi này hiện đã không còn gì nguy hiểm, âm khí tuy vẫn còn đọng lại nhưng với người tu luyện qua như bọn hắn thì cũng chẳng có vấn đề gì, bốn người ngồi xuống, Lỗi sư huynh lên tiếng phá tan sự yên tĩnh:

- Ngươi tên là Trần Dương phải không, ta muốn ngươi gia nhập vào Phục Ma Hội của chúng ta!

- Ồ! Ngươi nói làm vậy đối với ta có lợi ích gì? Nếu không thể làm ta động tâm thì bỏ đi, ta cũng không có hứng thú ở lại chỗ này.

Trần Dương đối với sự thẳng thắn của vị Lỗi sư huynh này cũng khá ngạc nhiên, người này tâm cơ rất khá, biết hắn đang có thành kiến với họ nên không dây dưa mà đưa ra điều kiện, hắn chính là thích nói chuyện với những người thẳng thắn như vậy.

Mạnh sư đệ nhanh miệng cướp lời, giọng điệu hòa ái dễ nghe thuyết phục lòng người:

- Phục Ma Hội chính là tông môn chính đạo duy nhất trên thế giới này, ở đó ngươi chỉ cần có đủ điểm cống hiến là công pháp, đan dược, pháp bảo không thiếu thứ cho ngươi lựa chọn.

- Nói cho ngươi biết, chỉ cần là tu sĩ không gia nhập Phục Ma Hội chúng ta đều phán định là người của mà đạo, đến lúc đó sẽ phát lệnh truy nã khắp giới tu luyện, với thực lực của ngươi không thể chống đõ được. Xét thấy công pháp sở tu của ngươi thuộc về Phật gia nên chúng ta mới ngồi đây nói chuyện, không thì hiện tại ngươi đã là một cái xác chết rồi.

Lời Tô Tiểu Mạn nói khiến Trần Dương rơi vào trầm tư, gia nhập vào Phục Ma Hội cũng không phải có gì không tốt, thậm chí hắn còn có thể kiếm được vô hạn công đức từ đám người kia, nhưng ở gần họ thì rất dễ để lộ bí mật của mình, lại nói thực lực của mình vẫn chưa thể chống lại đám người này, Trần Dương căn răng thở ra một hơi đồng ý:

- Được rồi, ta đồng ý gia nhập với các ngươi, có điều hiện tại thì chưa thể, ta cần có một số chuyện phải làm!

Ba người Tô Tiểu Mạn hài lòng gật đầu, sau khi trao đổi phương thức liên lạc thì rời đi chỉ để lại một mình hắn ngồi lại.

Đợi đám người đi hết Trần Dương lúc này mới đứng dậy, hắn chính là có thứ cần lấy không muốn để cho đám người kia biết được. Đẩy cửa nhà tắm, đèn điện bật lên không thấy có gì bất thường, có điều Nguyên Lão đã nhắc nhở nên hắn cẩn thận xem xét từng chút một.

- Đây là?

Trần Dương nhìn về ồng thoát nước của bồn rửa mặt, nơi đây âm khí đậm đặc như hóa thành dịch, hắn không dám có chút sơ xuất dùng nội lực bóp mạnh một cái, lôi từ bên trong ra một cây tiểu kỳ hắc sắc.

Cây tiểu kỳ chỉ cao có một tấc, lá cờ ẩn chưa một luồng oán khí nồng đậm khiến hắn phải nhíu mày, hắn còn mơ hồ nghe thấy từng tiếng gào thét từ bên trong truyền ra. Nguyên Lão ngạc nhiên đánh giá lá cờ trong tay hắn tặc lưỡi:

- Thảo nào có thể giam cầm được yêu vật này, cây tiểu kỳ này chính là một cái pháp bảo của cường giả Trúc Cơ kỳ, tiểu tử ngươi lần này coi như phát tài rồi, cây tiểu kỳ này sau khi mất đi oán linh phụ thuộc hiện trở nên cực kì yếu ớt, ngươi có thể luyện hóa nó thì coi như cũng có một phương tiện bảo toàn sự sống.

Trần Dương thần tình đại hỷ, chỉ cần có món pháp bảo này hắn có thể có vũ khí để đối đầu với đám yêu nghiệt kia, không còn phải khó khăn khi giao đấu với chúng nữa, bất quá Nguyên Lão lập tức nhắc nhở:

- Tiểu tử ngươi phải suy nghĩ kĩ, đây chính là Tam Kỳ Linh Trận, đây chỉ là một trong ba trận của nó thôi, chủ nhân của món đồ này chắc chắn là một cường giả Trúc Cơ kỳ, nếu cướp đồ của hắn thì phải chuẩn bị tâm lý sẽ phải chống lại một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

- Cơ duyên đi cùng với mạo hiểm, muốn mạnh mẽ phải có giác ngộ hi sinh, Nguyên Lão ngươi không cần nói nữa, ý ta đã quyết, Trúc Cơ thì sao chứ, chỉ cần cho ta thời gian là ta cũng sẽ đạt đến cấp bậc đấy thôi.

- Tốt, tốt, ta thích, tiểu tử ngươi rất hợp ý ta, mau ngồi xuống luyện hóa nó đi, ta hộ pháp giúp ngươi!

Trần Dương khoanh chân ngồi xuống, hai tay nắm chặt lấy tiểu kỳ, dùng nội lực từ trên tay quán chú vào. Nơi nội lực của hắn đi qua, âm khí điên cuồng thối lui, âm thanh gào thét không cam lòng từ bên trong phát ra, thấy thế hắn càng đẩy nhanh tốc độ, chỉ sau vài phút âm khí trên tiểu kỳ đã hoàn toàn bị loại bỏ, Trần Dương theo chỉ dẫn của Nguyên Lão dùng nội lực di chuyển khắp tiểu kỳ tạo thành một trận thế kỳ lạ.

Ông! Ông!...

Tiểu kỳ hắc sắc đột nhiên run rẩy, một đạo huyết ký từ trên mặt cờ nổi lên đánh tan nội lực của hắn.

Ánh mắt Trần Dương lạnh xuống, huy động đạo kim văn thứ nhất quán nhập vào tiểu kỳ, dù chỉ là cấp bậc Hậu Thiên nhưng khi kim văn xuất hiện đạo ấn kí trên mặt cờ như gặp đại địch không ngừng lặn xuống, bề mặt hắc sắc tiểu kỳ lúc này được thay bởi hoàng kim chói lọi, chỉ thấy lóe lên một cái, đạo huyết kí kia liền tan biến thanh tiểu kỳ cứ như vậy rơi xuống mặt đất.

Thở ra một hơi, may mà có kim văn trợ giúp, nếu không hắn cũng không tự tin rằng mình có thể luyện hóa được cây tiểu kỳ này.

Nguyên Lão không thèm để chuyện vừa xảy ra vào mắt, vẻ mặt của lão cau có khó chịu, tiểu kỳ này không ngờ lại ẩn giấu một đạo huyết kí nhận chủ, làm lãng phí mất một đạo kim văn đáng lẽ sẽ thuộc về lão, Trần Dương đã giao dịch sẽ cho lão toàn bộ số kim văn cấp bậc Hậu Thiên, giờ đây ánh mắt nhìn cây tiểu kỳ không chút thiện cảm.

Cầm cây tiểu kỳ trên tay, sau khi kim quang tán đi thì bề mặt lại trở về thành một màu đen huyền bí, chẳng qua trên đó lại có thêm một đường kim văn vàng óng, chính là đạo kim văn đầu tiên trên Đệ Nhất Thư.

Trần Dương cảm nhận rõ ràng được mình với tiểu hắc kỳ có một một liên hệ kỳ diệu, giống như nó chính là một phần sinh mạng của hắn vậy.

- Hiện tại ngươi chính là chủ nhân của cái Hắc Quỷ Phiên này, tuy tên cường giả Trúc Cơ kỳ kia không còn cảm nhận được khí tức của nó nhưng cũng không nên sử dụng quá lộ liễu, hiện tại mau tránh đi, nơi này lát nữa chắc chắn sẽ có người đến.

Cất lá cờ vào ngực, Trần Dương vội vàng rời đi, hiện tại hắn vẫn chưa đấu lại với tên Trúc Cơ kia, tạm thời phải tránh mũi gió trước đã.

Mà sau khi Trần Dương rời đi được nửa tiếng, thang máy tầng 25 lại mở ra, bước vào là một bà lão khuôn mặt già nua, nếu Trần Dương còn ở lại chắc chắn nhận ra đây chính là bà lão va phải hắn hôm nọ.

Bà lão đi thẳng vào căn phòng kia, không để ý đến căn phòng lộn xộn bên ngoài cước bộ chạy thẳng vào phòng tắm, đến nơi chỉ thấy nước chảy lênh láng từ ống nước bị Trần Dương đập vỡ. Khuôn mặt bà lão tái mét, sợ hãi lấy ra một lá bùa, nói ra vài tiếng rồi truyền đi vô ảnh vô tung.

...

Trần Dương về đến nhà, hôm nay thu hoạch rất khá, một đạo kim văn thứ hai, một pháp khí cấp bậc Trúc Cơ.

Tuy Hắc Quỷ Phiên hiện tại thuộc sở hữu của hắn nhưng Trần Dương vân chưa biết tác dụng của nó như thế nào, lôi cây tiểu kỳ hỏi Nguyên Lão:

- Ngươi có biết tác dụng của thứ này không?

- Hắc Quỷ Phiên lấy nguyên liệu làm từ Hỏa Tằm Ti, thân cờ làm bằng Hỏa Thụ trăm năm, có tác dụng chuyên khắc chế quỷ vật và những thứ có thuộc tính hàn diễm, cấp bậc hiện tại có thể kiềm chế được yêu vật cấp Tiên Thiên.

- Nói vậy là bây giờ dưới Trúc Cơ ta là không có đối thủ sao?

- Ngươi đang mơ ngủ sao, chỉ cần sử dụng một lần cũng có thể đem chút nội lực cỏn con trong người ngươi vét sạch hơn nữa còn không thể phát huy được uy lực mạnh nhất của nó.

Nguyên Lão khinh miệt liếc hắn một cái, tên tiểu tử này đúng là đủ cuồng, suy nghĩ thật đơn giản, cần phải giáo dục lại một phen:

- Mà Hắc Quỷ Phiên chỉ là một trong ba trận nhãn của Tam Kỳ Linh Trận, nếu có đủ ba cái thậm chí còn có thể đem Trúc Cơ kỳ trong thời gian ngắn giam cầm lại.

- Mà Tam Kỳ Linh Trận nó là dạng đồ vật gì?

- Tam Kỳ Linh Trận lạ một dạng trận pháp thu thập âm khí, lấy tổn hao âm đức để đổi lấy thọ nguyên, ta đoán tên Trúc Cơ kỳ tạo nên trận pháp này cũng sắp tọa hóa rồi, chỉ có sắp chết mới dùng cách cực đoan như vậy, ngươi phá hỏng đại sự của hắn chắc chắn bây giờ hắn đang chạy khắp nơi tìm kiếm a, nghỉ đến vẻ mặt kia ta lại càng thấy thích thú, ka ka ka...

Hiện tại phải hành động cẩn thận, ngoài kia có một lão quái vật đang chờ để được rút gân lột da hắn, mấy ngày này tạm thời yên phận vậy.

Quay trở lại chuyện chính, Trần Dương không dấu nổi vui mừng, vốn tưởng chỉ lấy được đạo kim văn thứ nhất ai ngờ đám người Tô Tiểu Mạn xuất hiện giúp hắn tiêu diệt con lệ quỷ Mạc Nhan kia, hiện tại đạo kim văn thứ hai vẫn còn đang lấp lóe trên Đệ Nhất Thư, đồng nghĩa với hắn sẽ có được một món đồ cấp bậc Tiên Thiên a

- Không biết nên cường hóa thứ gì a!

Trần Dương liếm môi, ánh mắt bất giác hướng về những quyển 'bí kíp' trên kệ sách.

Bạn đang đọc Đạo Tổ Luyện Chi Nguyên sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.