Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ sở khanh (3)

Phiên bản Dịch · 752 chữ

Chương 9: Sư phụ sở khanh (3)

Tô Nặc Vũ trả lời hời hợt: "Kết giới bị phá rồi."

"Nói bậy!" Lông mày nam tử nhíu lại, thể hiện sự ngạo nghễ, ngữ khí chắc chắn: "Không có khả năng, không ai có thể phá kết giới của ta!"

Nhưng nó thật sự bị phá rồi!

Khóe miệng Tô Nặc Vũ hơi nhếch lên: "Nó không vững chắc như ngươi nghĩ."

"Thế nhưng ngươi là phế tài!" Biểu tình nam tử không hài lòng, "Càng không có khả năng phá kết giới của ta."

Một phế tài vô dụng lại phá kết giới của hắn, điều này làm cho các cao thủ mất hết mặt mũi.

Tô Nặc Vũ trấn an: "Thực ra, ta không tính là phế tài, ta có võ...."

"Đưa đây." Nam tử cũng không hứng thú nghe nàng nói, lạnh giọng cắt ngang lời Tô Nặc Vũ.

"Cái gì?"

"Đồ trên tay ngươi."

Tô Nặc Vũ nhíu mày, lúc này mới phát hiện trên tay của mình đang túm cái gì. Nàng nâng cổ tay, nhìn một tấm vải trắng trên tay mình.

"Vải của ngươi à?"

Ánh mắt nam tử híp lại, bắn ra một tia đạo quanh, "tấm vải" trong tay Tô Nặc Vũ bay đến tay hắn, khóe miệng nam tử chợt cong lên một cách yêu mị: "Là tiết khố của ta."

Tiết khố!

Tô Nặc Vũ sực nhớ ra lúc rơi xuống nước, nàng túm được thứ này. Nhưng thứ đó còn mềm mềm, còn có chút vội vàng ....

Ôi mẹ ơi!

Tô Nặc Vũ bỗng trợn trừng mắt, sắc mặt lúng túng khó xử.

Chẳng lẽ khi đó nàng đã túm tiết khố của người ta lột ra, thuận tiện còn "sờ" qua tiểu huynh đệ của hắn......

NO!

Mặt Tô Nặc Vũ đột nhiên đỏ ửng một mảng.

Cho dù là kiếp trước, hay là kiếp này, nàng không có đụng chạm qua nơi đó của nam nhân.

Tuy rằng nó vẫn trong trạng thái mềm nhũn, nhưng mà dường như có hơi.......nho nhỏ.

Không bình tĩnh, rất không bình tĩnh!

Tô Nặc Vũ đang dối loạn, đột nhiên phát hiện ra đây là Dao Tiên Hồ, lập tức chuyển hướng đề tài:

"Đại thần, vậy mà anh lại tắm rửa ở Dao Tiên Hồ!"

"Không thể à?" Nam tử nhướng mày, vẻ mặt cao ngạo.

Khóe miệng Tô Nặc Vũ hơi giật giật, dơ ngón tay cái lên like: "Có thể!"

Đại thần muốn làm gì cũng được . Tùy tiện bày ra kết giới, không cho người đến cúng bái, mà mình lại ở trong hồ tắm rửa, được xem là cái gì?

Có tu vi cao, có thể tùy hứng!

"Còn không mau đi lên, muốn xem ta thay quần áo hả?" Âm thanh của nam nhân lạnh lùng nói.

Tô nặc vũ: ". . . . . ."

Bĩu môi: "Không có hứng thú!"

Nàng cắm đầu xuống nước, đột nhiên lại bị kéo lên, lúc này nàng trong tay nam nhân thật sự quá yếu ớt.

Nam nhân túm lấy áo của nàng, con ngươi hơi co lại: "Không có hứng thú mà lại cúi xuống nước làm gì?"

Tô nặc vũ dở khóc dở cười: "Soái ca, ta chỉ muốn quay lại bờ thôi. Ta xem cái kia nhiều quá sẽ bị đau mắt hột, mà ta nghĩ nó không dài."

Nam tử: ". . . . . ."

Thật sự là nữ nhân lớn mật!

Ánh mắt nam nhân dâng lên lãnh ý, giống như có chút ghét bỏ, vung tay lên, ném Tô Nặc Vũ lên, giống như tùy ý vứt con chó con mèo.

Đại thần có thể tùy tiện ném người nha!

Tô Nặc Vũ giống như sao băng xẹt qua trên trời, hoàn toàn không có lực phản kích, mắt thấy mình chuẩn bị rơi xuống. Bỗng nhiên, tốc độ chợt giảm xuống, nàng hạ xuống như lông vũ nhẹ nhàng thong thả hạ xuống mặt đất. Hắn làm giảm tốc độ nàng rơi xuống đất. Tô Nặc Vũ liếc nam nhân trong nước một cái, khẽ hừ nhẹ một tiếng, may hắn vẫn còn chút lương tâm!

Tô Nặc Vũ trên đất đứng lên, cả người ướt đẫm, từng giọt nước rỏ xuống tí tách.

Mặc dù thân mình vẫn cứng nhắc nhưng u phục ẩm ướt ở trên người dán chặt vào người lộ ra "đường cong" trên cơ thể. Tô Nặc Vũ ôm hai vai của mình, che đi ngực nhỏ của mình.

-----------------------

Edit: Lan Vi

Bạn đang đọc Tuyệt sắc y phi: Ngạo kiều lãnh đế, sủng nghịch thiên của Tân Nghệ Nghệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.