Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đẹp Y Y

Phiên bản Dịch · 4240 chữ

Một cô gái ở phòng bên vội vàng hỏi:

- Ồ, thật không? Có hoạt động gì thế, nói nghe thử xem.

Bọn người A Phụng cũng rất chăm chú.

Dương Hân tự nhiên đắc ý, nhướng mày nói:

- Tối nay mình mời mọi người đến MTV chất lượng của Điểm Nóng hát karaoke, ai cũng đi hết.

- Woa, tốt quá đi mất.

Hai cô gái kia và bọn A Phụng đều rất vui, nhưng Quách Uyển Tây hình như không bị khích động cho lắm.

- Uyển Tây, em cũng cùng đi nghe.

Dương Hân nói với Quách Uyển Tây.

Dương Hân vẫn chưa kịp trả lời thì cô gái của phòng bên đã hỏi:

- Ây, chị Hân, có thể dẫn theo mấy người phòng em đi không. Nhiều người chơi mới vui?

Dương Hân nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu, dù sao có Dương Hiểu Nhân đó, tính tiền nhất định không thành vấn đề, lúc này cô cũng hào phóng như người ta vậy.

- Vậy tốt quá!

Hai cô gái đó vỗ tay.

Một người trong đó vui quá nói:

- Vậy tụi em về thông báo cho mấy đứa ở phòng đây.

- Được, không thành vấn đề, người càng nhiều chơi càng vui, đều gọi hết mọi người.

Dương Hân thản nhiên trả lời. Hai cô gái đó vui vẻ chạy về báo cho mấy đứa trong phòng biết.

Quách Uyển Tây không có hứng thú gì với việc hát karaoke gì gì đó, điều cô quan tâm là tối nay Trần Tuấn Long có rãnh không, cả ngày hôm qua không thấy hắn liên lạc với mình, chẳng lẽ hôm đó mình vờ giận đã khiến hắn phiền phức, cô còn đang lưỡng lự hôm nay có nên chủ động đi tìm Trần Tuấn Long không nữa.

Vì thế mà lúc này Dương Hân hỏi, Quách Uyển Tây trả lời không tập trung mấy:

- Tối nay em có việc, lần này thôi vậy, em không tham gia, Dương Hân, cảm ơn ý tốt của chị.

- Ha ha...

Dương Hân cười.

- Em không tham gia? Nghe nói có ai đó cũng đi mà, dù sao em không đi cũng thôi vậy, đừng có nói là chị không thông báo cho em đó.

- Ai đó?

Quách Uyển Tây hơi do dự một chút.

- Chẳng phải là Long ca đó sao, ừm, lát nữa gọi điện hỏi trước anh ấy xem sao.

- Vậy... được thôi, để em một phần.

Quách Uyển Tây sau khi suy nghĩ liền ngẩng đầu lên nói.

Dương Hân cười, trong cuộc đấu tình ái Quách Uyển Tây đã thất bại, cô ta có đi hay không đã không quan trọng nữa. Tiếp xúc với cô ta lâu như vậy, Dương Hân biết được Quách Uyển Tây là cô gái nhìn bề ngoài có vẻ yếu ớt nhưng thực ra trong lòng rất cứng rắn, cô ta chắc chắn không chấp nhận được sự thật Trần Tuấn Long đã thích mình, vậy thì cô ta nhất định sẽ ngoan ngoãn rút lui.

Dương Hân bàn tính theo như ý rất kêu, cô vô cùng chờ đợi đến tối nay nhìn thấy vẻ mặt thất ý của Quách Uyển Tây, nghĩ đến đây, bất giác cô nở nụ cười.

Trần Tuấn Long nhân lúc trưa rãnh rỗi, lái xe đến chỗ a Bảo hành nghề sửa xe, bảo hắn sửa xe cho tốt. A Bảo nhìn thấy khách sộp lại đến nữa, đương nhiên là rất vui. Lần trước hắn nhờ vào cuộc cá cược đua xe của Trần Tuấn Long mà đã thắng lớn, có thể nói Trần Tuấn Long là thần tài của hắn.

A Bảo xem qua một lúc, có điều chỉ là sự va chạm nhẹ thôi, không có trở ngại gì lớn cả, cái này cũng trách Trần Tuấn Long, tối qua trong lúc mơ màng đã để cho Lý Thế Yến đụng vào, có điều cũng may là Lý Thế Yến không dám dốc sức ra tông hắn, nếu không chiếc Chevrolet thân hình mỏng manh yêu kiều đó của hắn làm sao có thể so bì với chiếc Passat đó của Lý Thế Yến.

Biết được buổi chiều có thể sửa xong xe, thế là Trần Tuấn Long đã để xe lại đó, tự mình đón taxi về trường học.

Vửa ăn cơm tối xong, điện thoại của Quách Uyển Tây đã gọi đến, hờn dỗi gặn hỏi có phải tối nay Trần Tuấn Long cùng Dương Hân đi chơi không. Đương nhiên Trần Tuấn Long biết Dương Hân đã nói với cô hoạt động tối nay rồi, Quách Uyển Tây gọi điện đến chẳng qua là muốn làm nũng mà thôi, nhưng điều này cũng biểu hiện rõ Quách Uyển Tây đã không còn phản đối mình cùng với Dương Hân nữa, Trần Tuấn Long cảm thấy xem như hắn đã thành công một nữa, còn lại là phải xem nên tóm gọn Dương Hân như thế nào đây.

Sau khi về Hải Đào Hiên tắm một cái, Trần Tuấn Long gọi điện cho a Bảo, hỏi thăm tình hình xe như thế nào rồi, a Bảo nói đã sửa xong toàn bộ. Trần Tuấn Long bảo hắn thuận tiện giúp hắn chạy xe qua, a Bảo đồng ý.

Trần Tuấn Long lấy máy tính xách tay ra, sau khi khởi động máy xem ghi chép bài học, a Bảo lái xe đến cũng còn một khoảng thời gian, Trần Tuấn Long tiện thể lên mạng, theo thói quen hắn mở MSN, đáng tiếc ở đó, avatar của Thất Thất vẫn là một khung đen, cho dù chẳng còn một chút hy vọng gì, nhưng Trần Tuấn Long vẫn cảm thấy có chút thương cảm.

- Thất Thất!

Trần Tuấn Long nhắm mắt, hai tay bóp bóp cái trán, cố gắng quên đi những điều không vui đó.

Nhưng, thật sự có thể quên được sao?

Con trỏ chuột của Trần Tuấn Long lại theo thói quen ấn vào khu làm việc cao cấp, sau khi thông qua ba lần kiểm tra mật mã nghiêm ngặt, một trang web mới xuất hiện trước mắt hắn.

Đây là danh sách bảng hạng sát thủ Châu Á bảo mật nhất, Trần Tuấn Long di chuyển con trỏ chuột, vốn trước đây cái tên “Thanh Long” của mình được xếp hạng nhất bảng, bây giờ đã không còn rồi, mà thay vào đó là một cái tên người Hàn Quốc, nhưng có tên của hai người vẫn thu hút được sự chú ý của Trần Tuấn Long, nhớ trước đây lúc mình được xếp hạng nhất bảng, luôn chú ý đến những người mới ở phía sau sắp đuổi kịp, mà Cô Ưng và Hồng Hồ lại là hai người nổi trội trong số đó, nửa năm trước họ còn xếp hạng sát nút sau ót, nhưng bây giờ đã thăng tiến đến hạng thứ mười rồi, tiến bộ rất nhanh.

Trần Tuấn Long lắc đầu, cái nghề sát thủ này, tranh chấp cũng rất quyết liệt, giống loại người đã “chết” như mình, thì chắc chắn sẽ bị quên sạch.

A Bảo cuối cùng cũng lái chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long đến, Trần Tuấn Long đứng ở lề đường bên ngoài đợi hắn, đương nhiên là không muốn hắn biết tình hình của mình.

Nhìn thấy a Bảo luyến tiếc rời khỏi chiếc Chevrolet đó của mình, Trần Tuấn Long cười, vỗ vỗ vai hắn nói:

- Yên tâm đ, sau này cơ hội sẽ còn nhiều, tôi chuẩn bị mua thêm vài chiếc xe đua, có khả năng vẫn cần ngươi đến giúp tôi sửa một chút.

Trần Tuấn Long vẫn rất hài lòng đối với tay nghề của a Bảo.

A Bảo vừa nghe xong quả nhiên rất vui, thực lực của Trần Tuấn Long đã không có gì để nghi ngờ nữa, giao xe mới cho mình sửa, đối với mình mà nói, đó vẫn là một sự hưởng thụ.

A Bảo trong lòng ngứa ngáy khó chịu, không ngớt khen Trần Tuấn Long là “Long ca thế này, Long ca thế kia”, chính là muốn biết lúc nào thì Trần Tuấn Long đưa xe cho hắn, hơn nữa còn tự xung phong đề nghị cùng Trần Tuấn Long đi chọn xe. Trần Tuấn Long chỉ cười cười, nhận lấy chìa khóa xe, sau khi lên xe hắn còn thò đầu ra nói:

- Để sau hẳn nói.

Sau đó đã để lại a Bảo đứng đó, lái xe phóng thẳng đi.

Ở bậc thềm phòng học người lục tục đến không ít, có một vài người còn là bạn học các khoa khác, biết tối hôm nay đã mời một người có uy tín đến tọa đàm.

Lúc Trần Tuấn Long bước vào, Dương Hiểu Nhân đã đứng phía bên trái vẫy vẫy hắn, hắn đã giúp Trần Tuấn Long giành được một vị trí tốt rồi. Trần Tuấn Long ngồi xuống, nhìn khắp xung quanh một lượt, đều đã đầy ắp người ngồi cả rồi, bây giờ là thời đại kinh tế, làm cái gì cũng phải kể đến tiền. Vì thế mà mọi người đều rất chú ý đến kiến thức phương diện học tập này.

Có hai vị giáo sư trong khoa cũng đến, giáo sư Lưu không biết đang nói gì với bọn họ ở bên dưới, có thể nhìn ra được mọi người đều rất hưng phấn, nghe nói vị sư tỷ này không những có bản lĩnh, mà người cũng rất xinh đẹp.

Trần Tuấn Long gõ gõ máy tính xách tay của hắn, lúc tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ mới biết là buổi tọa đàm đã bắt đầu, ngẩng đầu lên nhìn thấy có một mỹ nữ thân hình cao cao thanh tú đứng giữa bục giảng, cô xinh đẹp quá đỗi, cái mũi vểnh cao tinh xảo, mày ngài thon dài thanh nhã, còn có mái tóc dài đen lấp lánh đang xõa xuống, khiến người ta bất giác sáng cả mắt lên.

Nhưng khi Trần Tuấn Long ngước nhìn ánh mắt của cô lại kinh ngạc và lấy làm lạ, bởi vì người vị mỹ nữ đứng trên bục này không phải ai khác mà chính là người đẹp say rượu làm tình điên cuồng với mình tối hôm trước.

Trời, trên thế giới này lại có chuyện khéo như vậy. Trần Tuấn Long dần dần nhận thấy, thế giớ này càng lúc càng có ý nghĩa. Cùng với mọi người, Trần Tuấn Long vừa lắc đầu cười vừa vỗ tay.

- Chào mọi người! Cảm ơn mọi người đã dành thời gian quý báu đến tham gia buổi tọa đàm đặc biệt của khoa kinh tế chúng ta tối hôm nay. Đầu tiên tôi xin giới thiệu nhân vật chính của chúng ta tối hôm nay----cố vấn kinh tế cấp cao đến từ chứng khoán Ngân Hà - Liễu Y Y, mời mọi người hoan nghênh!

Theo lời mở màng của giáo sư Lưu, trong hội trường lại vang lên tràn vỗ tay hào hùng.

Và người đẹp Liễu Y Y bước lên trước một bước, khẽ cúi đầu, đáp tạ tràn vỗ tay của mọi người.

Sau khi có vẻ hơi yên lặng, giáo sư Lưu tiếp tục nói:

- Tối nay, trường đại học Bắc Kinh chúng ta rất vinh hạnh mời được tiểu thư Liễu Y Y, sẽ có một buổi tọa đàm đặc biệt liên quan đến thị trường chứng khoán Trung Quốc và hoạt động tư bản.

- … Có thể rất vui báo cho mọi người biết, Liễu Y Y là tiến sĩ kinh tế học tốt nghiệp ở trường đại học Bắc Kinh chúng ta, cũng là học tỷ khóa 04 của mọi người.

Lúc giáo sư Lưu nói đến đây, bên dưới lại một lần nữa vang lên tràn pháo tay, vị tiến sĩ mỹ nữ này, hơn nữa còn là sư tỷ mỹ nữ Liễu Y Y, xem ra đã nhận được sự đồng ý của tất cả mọi người.

- … Quá trình làm việc điển hình nhất của cô là khuôn mẫu sử dụng đưa vào hoạt động tư bản, trên thị trường cổ phiếu đã giúp đỡ tập đoàn Hằng Xương và mua được một công ty ở thành phố Thượng Hải – tập đoàn Khang Hâm. Vì thế, hôm nay chúng ta rất vinh hạnh được nghe kiến thức độc đáo của cô đối với chứng khoán và hoạt động tư bản của cả đất nước Trung Quốc. Tiếp theo, tôi tuyên bố, buổi tọa đàm chính thức bắt đầu.

Giáo sư Lưu lui về phía sau, Liễu Y Y bước lên bục giảng, tuy đối diện với nhiều thính giả như vậy, nhưng cô vẫn không hề mất bình tĩnh, cô vẫn điềm nhiên như thường, đợi sau khi tiếng vỗ tay ngừng bớt. Cô nhìn khắp xung quanh rồi nói:

- Cảm ơn! rất cảm ơn mọi người tối nay có thể đến tham gia buổi tọa đàm của tôi, ở đây, tôi cũng rất cảm ơn thầy giáo của tôi – giáo sư Lưu đã cho tôi cơ hội trở về lại ngôi trường này. Cảm ơn thầy, giáo sư Lưu!

Nói đến đây Liễu Y Y quay xuống hỏi thăm giáo sư Lưu ngồi ở dưới, giáo sư Lưu ngồi ở dưới mỉm cuời đón nhận biểu thị khích lệ.

Sau đó Liễu Y Y quay lại tiếp tục diễn thuyết của cô, lời mở đầu của cô chính là một kiến thức rất độc đáo: “Thị trường Trung Quốc, vẫn rất chưa trưởng thành!

- Mọi người đều biết, nguyên tố quyết định trên thị trường chính là cung và cầu, không thể thiếu một trong hai yếu tố đó. Nhưng ở Trung Quốc, không chỉ là quan hệ cung cầu, còn ảnh hưởng rất nhiều của phương diện chính sách, chúng ta cũng rất lấy làm tiếc. Nhưng theo đà tăng mạnh ngày càng nhiều doanh nghiệp có thực lực, hoạt động vốn cũng đã trở thành nguyên tố quan trọng nhất quyết định đến sự phát triển của một doanh nghiệp. Tiếp theo, tôi sẽ lấy tập đoàn Hằng Xương làm mẫu hoạt động vốn, thông qua thị trường và ví dụ thực tế của việc mua tập đoàn Khang Hâm để nói rõ quan điểm này của tôi.

Liễu Y Y nói đĩnh đạc trên bục giảng, nói có sách mách có chứng, khiến cho buổi tọa đàm dần dần đến cao trào, mọi người thỉnh thoảng đáp lại lời diễn thuyết của cô bằng những tràn pháo tay nhiệt liệt, lúc đầu Trần Tuấn Long cũng chỉ tâm trạng hòa theo xem náo nhiệt, những bài giảng của Liễu Y Y nhanh chóng hấp dẫn được hắn, cô quả nhiên là có khiến thức độc đáo của mình, đưa ra nhiều kiến thức trên thị trường đều rất trùng khớp với Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long bất giác thầm cảm phục cô.

Nhưng mà nhìn thấy nụ cười xinh đẹp trên bục giảng, cử chỉ lịch sự của Liễu Y Y, trong lòng Trần Tuấn Long lại càng nghĩ nhiều đến triền miên liều chết của hai người tối hôm đó, nhất cử nhất động lúc này của Liễu Y Y đối với Trần Tuấn Long mà nói đều là một sự mê hoặc, một lửa dục dâng lên từ tận đáy lòng khiến đầu Trần Tuấn Long nhất thời hồi ức lại một đồng thể tinh khiết, vùng kín quyến rũ, cặp vú nhô cao, cùng với cơ thể mềm mại đó của Liễu Y Y.

Trần Tuấn Long lắc lắc đầu, cố gắng xua tan đi cái ý nghĩ dục vọng đó, bản thân hắn đã đụng vào không ít phụ nữ, tại sao cô Liễu Y Y này lại khiến hắn động lòng như vậy? Trần Tuấn Long nghĩ ngợi, đối với tình dục, thái độ của hắn luôn là cởi mở và nhiệt tình, đối với mỗi cô gái có duyên phận đã từng giao hợp qua với hắn, hắn đều hết mực thương yêu họ. Trước đây, là một sát thủ, điều mà Trần Tuấn Long suy nghĩ nhiều nhất đó chính là sinh tồn. Sát thủ là một cái nghề mà không bao giờ nhìn thấy được ánh mặt trời, lúc đó Trần Tuấn Long vốn không có người tình cố định nào cả, tương đối mà nói, thì chỉ đơn thuần là để trút dục vọng của bản thân, Trần Tuấn Long càng thích đi mua vui.

Trước giờ Trần Tuấn Long chưa từng miệt thị gì cả, trong thế giới của hắn chỉ có sống và chết. Sát thủ cũng dựa vào việc bán chính bản thân mình để có được cơ hội sinh tồn, điều khác với các cô gái bán thân, Trần Tuấn Long chỉ bán sinh mạng của mình mà thôi, trên bản chất mà nói thì chẳng có gì khác biệt cả. Đối với mỗi một trận yêu, Trần Tuấn Long đều đối đãi rất tử tế, những gì hắn trả là tiền hoa hồng, còn có cơ thể cường tráng của hắn nữa, thậm chí đã khiến cho các cô gái đến bây giờ vẫn nhớ mãi không quên. Còn quá trình Trần Tuấn Long yêu cũng chỉ là một loại hưởng thụ. Những chỗ kín thần bí, đôi vú mềm mại săn chắc, cái mông đầy đặn nhô cao, còn có tiếng rên khe khẽ khi chuyển động ra vào của các cô gái khác nhau, đều chỉ có thể làm cho động tác của Trần Tuấn Long càng điên cuồng hơn, đặc biệt sau khi hoàn thành nhiệm vụ để giải phóng nỗi sợ hãi đó, có đôi lúc ngay cả hắn cũng thấy sợ hãi.

Chỉ có lần đó với “Thất Thất” là rất đặc biệt, đó là sự giao lưu giữa tâm hồn và dục vọng, “Thất Thất” rất dịu dàng và cũng rất thoải mái, nhiều lần chủ động đón ý hùa theo với mình, khác với sự đón ý hùa theo của các cô gái khác, từ cơ thể cô, Trần Tuấn Long có được cảm giác mà xưa nay chưa từng có, đó chính là tình yêu! Thì ra dục vọng cũng có thể thông qua tình yêu để mà phóng thích, đó không chỉ là ham muốn tình dục. Cũng từ lần đó trở đi, Trần Tuấn Long đã học được biết yêu, cũng học được biết khống chế bản thân, khống chế nhu cầu mãnh liệt đó cần có một sức kiên định rất lớn, nhưng Trần Tuấn Long đã làm được.

Và không giống với cùng Liễu Y Y tối hôm đó, cái dục vọng mãnh liệt trước đây của Trần Tuấn Long lại một lần nữa đạt được phóng đãng, từ cơ thể của Liễu Y Y, Trần Tuấn Long đã học được cách biết chà đạp. Liễu Y Y tự do phóng túng, thậm chí còn chủ động yêu cầu hắn chà đạp bản thân cô, loại phóng thích dục vọng lõa lồ này khiến người ta điên cuồng nhất, Trần Tuấn Long vốn nghĩ loại điên cuồng này chẳng qua chỉ có một lần duy nhất mà thôi, nhưng thật đáng tiếc, trong hiện thực đã khiến hắn một lần nữa gặp được Liễu Y Y, cơ thể của Liễu Y Y khiến cho Trần Tuấn Long động lòng như vậy, cái dục vọng mãnh liệt đó lại một lần nữa nỗi lên.

Vứt bỏ đi tất cả không nói đến nữa, nếu có thể tiếp một lần nữa với Liễu Y Y, cũng rất đáng để chờ đợi, Trần Tuấn Long mỉm cười, trên mặt vẫn với nụ cười quen thuộc ấy, hắn cười Liễu Y Y đang với vẻ mặt hớn hở trên bục giảng.

- Vì thế nên nói, thị trường chứng khoán Trung Quốc đã hoàn toàn quyền quý hóa. Hoạt động vốn trong tương lai, chỉ có tập đoàn tư bản lũng đoạn mới có thể tồn tại, bất cứ lúc nào cũng có thể chơi cờ trực tiếp và chính diện với chúng. Hoặc là bị bắt giết, hoặc là cuối cùng cũng bị đẩy ra khỏi thị trường này, điều này đối với Trung Quốc vẫn là tư bản nhân gian rất ấu trĩ mỏng manh và tinh thần nhân dân thành phố không chỉ là một loại cắn nuốt chí mạng. Nhìn từ góc độ này mà nói, thị trường chứng khoán Trung Quốc vẫn chưa trưởng thành, tập đoàn tư bản lũng đoạn chính là đang lợi dụng điểm này mà kiếm được lợi nhuận.

Nghe cô nói đến đây, trong lòng Trần Tuấn Long chợt dao động, tập đoàn tư bản? Cái danh từ này khiến hắn nghĩ đến rất nhiều, trên tay mình lúc này không phải là có một món tiền lớn chưa có đối tượng đầu tư đó sao? Tại sao lại không đi thử cái thị trường chứng khoán chưa trưởng thành này, trong đầu Trần Tuấn Long chợt lóe lên. Trước đây Trần Tuấn Long chưa từng nghĩ đến điểm này, là vì hắn sợ mình không có cách nào khống chế được số tiền lớn như vậy, vì thế kế hoạch thành phố thương nghiệp Bắc Đại đối với hắn mà nói, chỉ là một lần dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, hắn cũng đang tìm kiếm kinh nghiệm.

Còn hiện tại, Liễu Y Y lại cung cấp cho hắn một con đường rất có khả thi, đó chính là thị trường chứng khoán, cho dù con đường này có nguy hiểm cực lớn, nhưng đáp lại cũng chắc chắn rất lớn. Vấn đề then chốt trước mắt chính là ai thực hiện?

Trong tay Trần Tuấn Long vốn không có nhân tài về phương diện này, đối với hoạt động thị trường tư bản hắn cũng không rành lắm, nhìn Liễu Y Y đứng trên bục giảng, Trần Tuấn Long hình như đang suy nghĩ cái gì đó, rồi trong khoảnh khắc, đối với người đẹp trên bục giảng này Trần Tuấn Long nảy sinh ra một dục vọng chinh phục mà trước giờ chưa từng có.

- Ha ha...

- Trần Tuấn Long mỉm cười, hắn có cách riêng của hắn.

- Long ca, bây giờ chúng ta đi “điểm nóng” ?

Dương Hiểu Nhân vừa thu dọn sổ ghi chéo vừa hỏi Trần Tuấn Long.

- Không, các ngươi đi trước đi, bây giờ tôi có tí việc.

Trần Tuấn Long ngước nhìn Liễu Y Y trên bục giảng, cô lúc này đang bị một đám sinh viên nhiệt tình vây lấy, mọi người đều sôi nổi thảo luận, tọa đàm đã kết thúc rồi, một vài sinh viên cũng đã dần dần rời khỏi sân.

- Vậy...

Dương Hiểu Nhân sầu não, lão đại không đi, làm sao mình có thể đi được.

- Đừng lo lắng, đợi lát nữa tôi sẽ đến.

Trần Tuấn Long gấp máy tính xách tay lại, bỏ vào trong túi xách.

- Được rồi, vậy em đi trước đây, lát nữa gặp, Long ca.

Dương Hiểu Nhân rời khỏi cùng với sự nghi hoặc.

Trần Tuấn Long vẫn đang đợi, anh không biết lúc này mình đi tìm Liễu Y Y có thích hợp hay không, các bạn học vây quanh cô đều tích cực đặt vấn đề thỉnh giáo cô, Liễu Y Y nhìn có vẻ rất nhiệt tình, nhưng cũng không dấu được sự mệt mỏi, đúng vậy, đã diễn thuyết hơn một tiếng đồng hồ, là ai cũng sẽ mệt thôi.

Trần Tuấn Long chú ý thấy giáo sư Lưu cũng đứng ở đằng sau cô, mọi người đều nói nói cười cười. Đến phút cuối, thời gian cũng không còn sớm nữa, những bạn học đó cũng lần lượt cáo biệt, bắt đầu ra về. Trần Tuấn Long cũng theo dòng người đi ra bậc thềm phòng học, hắn suy đi tính lại, vẫn quyết định sau khi tìm hiểu về Liễu Y Y một chút rồi hãy tiếp xúc với cô.

Nhưng lúc hắn vừa bước ra bậc thềm phòng học, điện thoại của Dương Hiểu Nhân lại reo lên.

- Thật ngại quá, Long ca, anh đã rời khỏi bậc thềm phòng học chưa?

Dương Hiểu Nhân hỏi.

- Vừa ra, có việc gì không?

- Không, em bỏ rơi chìa khóa ở chỗ ngồi đó, phiền anh lấy giúp em được không?

- Ừm, được, cậu để ở đâu?

- Ở dưới bàn ấy, lúc nãy đồ đạt trên bàn quá nhiều, tiện tay em nhét vào trong, anh xem trí nhớ của em cũng thật là, lúc đi lại quên lấy, Long ca, nhờ anh vậy.

- Không có gì.

Trần Tuấn Long cười cười. Thế là quay trở vào bậc thềm phòng học. Vào đến phòng học, ngoài mấy sinh viên còn đang thu dọn ghi chép, giáo sư Lưu và Liễu Y Y đều không có ở đó, Trần Tuấn Long trở về chỗ ngồi lúc nãy, cầm chìa khóa Dương Hiểu Nhân bỏ quên. Đang đi thẳng ra bên ngoài, ở cầu thang hắn nghe được giọng nói chói tai của giáo sư Lưu.

Bạn đang đọc Tuấn Long Bách Mỹ Duyên của Bão Bão Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.