Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trấn Thiên Kiếm Quyết

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

"Là... ai?"

Cô gái mở mắt ra. Trước mặt cô là một chàng trai trẻ, và cô đang được bế bởi người đó.

"Mình... được cứu ư?"

Nhìn thấy mình đang bị bế, mặt cô gái thoáng đỏ.

"Ngươi... là kẻ nào?"

"Ra khỏi đây đã rồi tính."

Linh Xà sau khi thấy mất con mồi, lập tức rống lên, dùng hết tốc lực đuổi theo Quân Lâm.

Mà tốc độ của Lục giai Yêu thú, không cần phải bàn cãi. Quân Lâm có mười cái chân cũng chạy không lại.

"Ta xxx, làm thế nào?"

Quân Lâm định vò đầu bứt tai, nhưng nhớ ra đang ôm mỹ nữ nên lại thôi. Lúc này hắn mới nhìn kỹ, cô nàng có khuôn mặt đầy đặn, đôi mắt sắc sảo nhắm hờ, đôi môi đỏ mọng.

"Tiểu tử, còn có thời gian ngắm gái? Cho ta ra!"

Khải Minh bồn chồn nói. Quãng thời gian hấp thu linh hồn của những Yêu thú bị Quân Lâm tiêu diệt thật nhàm chán, hắn muốn ra ngoài lắm rồi.

"Được."

Quân Lâm nói xong, trong một chốc thả lỏng cơ thể.

"Hoán Hồn!"

Trước ánh mắt ngạc nhiên pha chút hoảng sợ của cô gái, tu vi của Quân Lâm lại đề thăng, lần này đã chạm mốc Hóa Thần Viên Mãn.

"Đây là... trường hợp gì??"

Cô gái một mặt mộng bức, từ trước đến nay cô chưa bao giờ thấy trường hợp tu vi đề thăng một cái đại cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy, thậm chí nếu phục dụng đan dược cũng không đem lại hiệu quả như thế.

Mà Khải Minh trong thân xác Quân Lâm lúc này, đặt nữ tử xuống một gốc cây gần đó, rồi ánh mắt nheo lại nhìn Linh Xà, gằn từng chữ:

"Ngươi, muốn chết thế nào?"

Linh Xà trợn tròn mắt nhìn nhân loại trước mặt nó. Nó đã có linh trí, không phải loại vô não như đám Tam giai, Tứ giai. Nó biết được chuyện gì đã xảy ra, nhưng thập phần khó hiểu.

Bất quá, đã đâm lao thì phải theo lao, cái đuôi của Linh Xà quật mạnh xuống Khải Minh.

Khải Minh khẽ phất tay, Trọng Kiếm màu đỏ thẫm xuất hiện trên tay, lập tức vào thế thủ.

Nhìn cái đuôi đang đánh xuống, Khải Minh khẽ quát:

"Trấn Thiên Kiếm Quyết, Chiêu thứ hai - Nộ Vấn Thương Sinh!"

Thanh kiếm trên tay Khải Minh bắt đầu di chuyển, mục tiêu là cái đuôi đang đánh xuống kia. Linh Xà thấy thế, quyết định dùng cứng đối cứng.

Mà thanh kiếm tưởng như sẽ va chạm với cái đuôi dài, bất chợt biết mất cùng người cầm kiếm.

"Hỏa Ảnh Bộ tầng Hai - Thuấn Di!"

Thanh kiếm cùng Khải Minh lúc này đang ở vị trí cổ của Linh Xà, thanh kiếm quét ngang đầy bá đạo, muốn đem Linh Xà chém thành hai nửa.

Linh Xà run sợ, khoảng cách gần thế này cũng không kịp né nữa, chỉ còn cách đưa Linh lực lên phòng thủ.

Thanh Trọng Kiếm va chạm với màng Linh lực, trực tiếp chấn nát, dưới ánh mắt không cam lòng của Linh Xà, trực tiếp chém bay đầu.

Đó là sức mạnh của Trấn Thiên Kiếm Quyết, Chiêu thứ hai - Nộ Vấn Thương Sinh, Trọng Kiếm trong tay tùy tâm mà dụng, nhẹ nhàng vô cùng, thế công mãnh liệt nhưng lại xảo diệu, ngụy dị khó đoán.

Công Pháp này, cũng chính là Thiên cấp Công Pháp mà Quân Lâm thó được từ kho tàng của gia tộc, là Công Pháp duy nhất sử dụng cho Trọng Kiếm.

Công Pháp này có tổng cộng năm chiêu, tu đến chiêu thứ năm, Hợp Thể kỳ chỉ như con kiến hôi.

Bất quá Quân Lâm chỉ mới đến chiêu thứ hai, Khải Minh sau khi xem qua cũng chỉ đến chiêu thứ tư.

Bất quá, uy lực không cần phải bàn cãi.

Dưới một bàn tay Hóa Thần Viên mãn của Khải Minh, mười cái Linh Xà cũng không đủ cho hắn chém. Linh Xà chỉ là Lục giai Trung kỳ, tương đương với Hóa Thần Trung kỳ.

Chỉ với hai tiểu cấp bậc, bị chấn làm hai nửa.

Đoạt Hồn được thi triển, Khải Minh hít vào một hơi thật sâu. Đừng thấy Linh Xà bị chém dễ vậy mà coi thường, thật ra Khải Minh đã có kinh nghiệm chinh chiến ngàn năm, mới dễ dàng chiến đấu như thế.

Bằng không nếu đưa cho Quân Lâm cái tu vi Hóa Thần Viên mãn, chỉ sợ bị nó vượt cấp tiêm độc chết a.

Mà Linh Hồn của Lục giai thì khỏi phải bàn, Đoạt Hồn triển khai, tu vi Hồn tu của Khải Minh từ Nguyên Anh Trung kỳ lên Nguyên Anh Hậu kỳ.

Chân Khải Minh đạp Hỏa Ảnh Bộ, nhanh chóng đoạt lấy Yêu đan trước khi trả lại cơ thể cho Quân Lâm.

Quân Lâm sau khi lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, ngay lập tức khuỵu xuống. Tay chân hắn như rã rời. Đó là do đề thăng tu vi quá nhanh nên cơ thể không kịp thích ứng, dẫn đến các múi cơ bạo tạc.

Nhìn hắn ổn thế thôi, chứ thực ra là nội thương đó.

Moi trong Nhẫn trữ vật vài viên Phục Thương Đan ra cắn, Quân Lâm bước lại chỗ cô gái, đặt lên môi cô một viên Địa cấp Phục Thương Đan.

Mà cô gái lúc này đã nửa tỉnh nửa mê, không biết trời trăng mây gió gì nữa.

"Tiểu tử, cô nàng này bị trúng độc a, nếu không mau cho cô ta uống thuốc, e là thập phần nguy hiểm đó"

Khải Minh bồi thêm một câu làm Quân Lâm rối trí. Ban đầu hắn chộp lấy nàng bỏ chạy, không chút để ý đến nàng, bây giờ mới biết nàng bị trúng độc.

Rốt cuộc phải làm sao?

Nghĩ một hồi, Quân Lâm cho viên thuốc vào miệng, rồi nhắm kịt mắt lại, nhằm môi cô nàng hôn xuống.

Viên đan dược trong miệng của Quân Lâm nhanh chóng được truyền qua miệng của cô gái, đưa xuống cổ họng một cách trơn tru.

Mà Quân Lâm lúc này cũng mê dại đi, hắn chưa bao giờ được hôn một thiếu nữ, kể cả trước lúc xuyên không.

Giờ đây, ngậm trong miệng đôi môi đỏ mọng ngọt ngào, Quân Lâm bỗng thấy đê mê, như lần đầu được nếm thử vị kẹo ngọt, chỉ muốn ngậm mãi không rời.

Cô gái sau khi nuốt viên đan dược và hấp thụ nó, thương thế dần được chữa khỏi, từ từ mở mắt ra.

"Gần... gần quá."

Đó là suy nghĩ đầu tiên của cô sau khi mở mắt ra. Đối diện cô là một chàng trai bảnh bao, khuôn mặt điển trai đang khẽ nhắm đôi mắt.

Mà lúc này, cô mới nhận ra môi mình đã bị khóa bởi môi hắn.

Theo phản xạ, cô ngửa đầu ra sau, cắt đứt cảm giác ngọt ngào của Quân Lâm.

Và cũng theo phản xạ, cô vung bàn tay trắng muốt, nhắm vào mặt hắn.

CHÁT.

Hết chương 5

Bạn đang đọc Tu Tiên Cường Giả sáng tác bởi NovaLegend125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NovaLegend125
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.