Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Giai Yêu Thú

Tiểu thuyết gốc · 1341 chữ

Xin lỗi mọi người về sai sót ở chương 2 về tu vi của Quân Lâm sau khi có được Công Pháp và Thân Pháp. Đáng lẽ tu vi chỉ đề thăng lên Kim Đan Sơ kỳ , nhưng do sơ suất nên đã đánh thành Nguyên Anh Sơ kỳ. Mong mọi người thứ lỗi. Sau đây là chương 4.

Lục Diệt chắp tay sau hông rồi nói:

"Vạn Kiếm Thượng Minh được lập trên một hòn đảo biệt lập giữa Huyền Vọng Hải mang tên Kiếm Linh.

Trên Kiếm Linh Đảo có tất cả 7 ngọn núi. Nằm ở phía bắc là Lạc Vân Sơn, phía nam là Triều Thiên Sơn. Phía tây có Bất Vọng Sơn, phía đông là Bách Chiến Sơn. Phía tây nam có một khoảng trống rộng mọc lên ngọn núi tên Thư Tĩnh Sơn. Phía đông bắc lại có thêm một khoảng tương tự mọc lên Niệm Linh Sơn. Ngọn núi thứ 7 nay nằm giữa Kiếm Linh Đảo được đặt tên là Thượng Minh Sơn, cũng là nơi giàu linh khí nhất trong thất sơn.

Trên Kiếm Linh Đảo còn có một dòng sông tên Huyền Hà, quanh năm nước chảy từ đỉnh Thượng Minh xuống hạ lưu thuộc chân núi Lạc Vân. Nước Huyền Hà Giang có công dụng trị thương. Càng trên cao lại càng thần kì. Ngoài ra còn có khả năng nuôi dưỡng thảo dược. Thảo dược được tưới qua nước Huyền Hà khi bào chế thuốc,luyện đan, công hiệu đều tăng gấp bội. Trên đỉnh Thượng Minh Sơn còn có Vạn Tàng Cốc - là nơi lưu giữ tất vả các tiên khí trong lục giới. Chỉ những ai có Vạn Tàng Lệnh mới có cơ hội đặt chân đến đây. (Mỗi người chỉ có cơ hội sử dụng Vạn Tàng Lệnh một lần). Giữa thân Thượng Minh Sơn có một khoảng đất rộng, chỗ này có một võ đài mang tên Đấu Sinh Tử. Quanh chân núi Thượng Minh là các điểm phức tạp....

Phân cách giữa Lạc Vân Sơn và Bất Vọng Sơn là rừng Nhạn Hồi. Trong rừng có rất nhiều linh thú quý hiếm, tính cách ôn hòa nhưng tu vi thường thấp, thích hợp làm thú cưng.

Giữa Lạc Vân Sơn và Niệm Linh Sơn là rừng Lũng Nguyệt. Nơi đây phong cảnh rất hữu tình, thơ mộng. Đây là chốn cư ngụ của các tinh linh nhút nhát. Lũng Nguyệt còn mọc rất nhiều loài hoa quý, có công dụng chữa bệnh cao. Vì có phong cảnh thơ mộng, giữa rừng Lũng Nguyệt còn có một miếu Nguyệt Lão, là nơi kết hiệp lữ của các môn sinh.

Niệm Linh Sơn lại phân cách với Bách Chiến Sơn bởi rừng Lôi Phong. Trong rừng toàn là những cây gỗ vạn năm, vô cùng cứng cáp, độ cứng hơn cả sắt thép. Linh thú trong rừng này vô cùng hung mãnh, khó thuần hóa.

Giữa Bách Chiến Sơn và Thư Tĩnh Sơn là một hồ nước rộng tên Bích Thủy. Nước hồ có màu xanh ngọc rất lạ mắt. Hồ nước này khá giàu linh khí, là nơi thích hợp để đột phá tu vi. Nơi đây cũng là chốn cư ngụ của nhiều tinh linh.

Cuối cùng là rừng Trúc Vụ Linh ngăn cách Thư Tĩnh Sơn với Bất Vọng Sơn. Trúc Vụ Linh có thân màu tím rất đẹp, lại vô cùng cứng. Cây trúc sống đến vạn năm sẽ rất giàu linh khí, hấp thụ được linh khí của Trúc Vụ Linh, tu vi sẽ đột phá rất nhanh. Trong rừng tập trung nhiều linh thú vạn năm, khó thuần hóa."

Lục Diệt ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

"Trong đó, Lạc Vân Sơn chủ tu luyện đan, chế thuốc. Bách Chiến Sơn thì đúng như tên gọi, tu luyện đủ loại vũ khí mạnh mẽ, lại còn rất hiếu chiến, nhưng tính tình khẳng khái. Bất Vọng Sơn chủ tu các loại cầm. Niệm Linh Sơn tinh thông trận pháp, Thư Tĩnh Sơn lấy sách làm vui, lĩnh ngộ chân pháp. Còn Triều Thiên Sơn ta chủ tu kiếm pháp."

Quân Lâm gật nhẹ đầu. Xem ra hắn có quá ít kiến thức về thế giới này. Dù sao thì vừa xuyên không đã gặp chuyện rồi bỏ đi tận 2 năm, làm sao mà có thời gian tìm hiểu?

"Đa tạ ngài đã cho ta biết về tông môn. Sau 9 tháng nữa ta sẽ trở lại."

"Ha ha, được, không có gì"

Quân Lâm thấy tính tình Lục Diệt vui vẻ, khẳng khái, trong lòng hiện lên một tia khâm phục.

"Bất quá ta muốn hỏi thêm một câu, thành trì gần nhất ở đâu?"

Lục Diệt đang định quay đi, nghe hỏi liền phất tay:

"Đi về phía Nam thêm 30 dặm, có Bách Linh thành ở đó."

Nói xong, như thấy chưa đủ ngầu, Lục Diệt còn bồi thêm một câu:

"Hai người các ngươi, đi đường cẩn thận, phải băng qua Rừng Ám Dạ đó."

Rồi chưa đến một hô hấp, thân ảnh Lục Diệt biến mất, đến tàn ảnh cũng không để lại, chỉ để lại Quân Lâm với sắc mặt cứng đờ.

"Hắn... nói đến huynh sao?"

"Ngươi nghĩ ta biết?" Khải Minh lúc này cũng khó hiểu không kém, tên Lục Diệt này quả thật là nhìn không thấu mà.

"Bất quá hắn đã chỉ đường, chúng ta mau đi."

Quân Lâm gật đầu, sau đó chân đạp Hỏa Ảnh Bộ chạy đi. Hắn vẫn muốn dùng Hỏa Ảnh Bộ hơn là phi hành.

...

"Á, con gì đây??"

"Vãi lều, là Lục giai Trung kỳ Yêu thú, Linh Xà đó!"

"Chạy nhanh đi mấy cha, ở lại nó cắn chết giờ!"

Quân Lâm nghe thấy, liền theo hướng tiếng kêu mà chạy đến. Trước mặt hắn là một nhóm người đang bỏ chạy tán loạn, phía sau là Linh Xà, một con Lục giai Yêu thú. Nó vẫy đuôi xung quanh liên tục, làm cho vài người bị thương, số còn lại vẫn đang chạy trốn.

"Tiểu tử, ngươi đừng dây vào, mau đi thôi." Khải Minh giục Quân Lâm. Đối với những chuyện như thế này, Khải Minh hoàn toàn không có chút hứng thú, ngược lại còn cảm thấy khó chịu.

"Vị huynh đài này, mau cứu người, thũ lĩnh của chúng tôi sắp bị giết rồi!"

Quân Lâm đang định quay đi, nghe tiếng nói liền quay lại, nhìn thấy một thanh niên người đầy bùn đất và máu me. Hắn nhìn về phía con rắn, lúc này mới thấy một thiếu nữ mười tám đôi mươi, tay cầm Nhuyễn Kiếm đang giao đấu với Linh Xà. Nhìn sao cũng thấy Linh Xà là Lục giai Yêu thú, còn cô gái chỉ mới Nguyên Anh Sơ kỳ.

Mà cô gái lúc này, đã có dấu hiệu thua thiệt, người đầy vết thương, y phục rách nát vài chỗ, trong khi Linh Xà lại bình an vô sự.

"Sao lại không được?" Cô gái kêu lên đầy ủy khuất. Nàng đã dùng hầu hết chiêu thức mình có nhắm vào Linh Xà, nhưng chẳng những nó không xây xât chút nào, mà còn gây lại cho nàng nhiều vết thương như vậy.

Thậm chí, có một số đòn đánh mà nếu cô không nhanh chân, chỉ sợ sẽ bị đuôi của nó nghiền thành phấn vụn.

Ngoài ra, nanh rắn của nó còn có độc, bây giờ độc đã phát tán ra khắp người, nàng chỉ có chờ chết.

"Đỡ đòn này đi, Đồ Long Trảm!"

Hư ảnh con rồng theo đường kiếm của cô gái nhắm thẳng vào cổ con rắn, rốt cuộc va chạm. Tuy nhiên, nó chăng hề hấn gì, dù cô đã dồn hết Linh lực vào đòn đánh đó.

Hư ảnh rồng tiêu tán trong thiên địa.

Nhìn đuôi rắn đang vỗ về phía mình, cô gái khẽ nhắm mắt lại.

Cô vô thức nghe thấy một giọng nói.

"Hỏa Ảnh Bộ!"

Hết chương 4

Bạn đang đọc Tu Tiên Cường Giả sáng tác bởi NovaLegend125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NovaLegend125
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.