Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói chuyện của Lệ Phi Vũ

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Những lời nói tràn ngập quan tâm sủng ái này, dù biết đối phương có ý mua chuộc lòng người, nhưng quả thật làm cho người ta cảm thấy ấm áp, sinh ra vài phần thân thiết.

Lúc này, Lục Trường Sinh hướng về Tứ trưởng lão mở miệng: “Nãi nãi, Trường Sinh thật sự có chuyện muốn làm phiền ngài.”

“Chuyện gì?”

Tứ trưởng lão thần sắc ôn hòa.

“Trường Sinh có một hảo hữu, tên là Lệ Phi Vũ, trước đây cùng Trường Sinh cùng đi vào Lục gia làm tế.”

“Người bạn thân này của ta không giống ta, một lòng tu hành, bây giờ bị ràng buộc bởi việc sinh con, cho nên ta muốn phiền phức nãi nãi, xem có thể miễn đi chuyện hắn phải sinh 50 đứa trẻ, hoặc giảm bớt số lượng này.”

Lục Trường Sinh nói.

Hắn tự nhiên không quên hảo huynh đệ Lệ Phi Vũ.

Trước đây hắn muốn cùng gia chủ Lục Nguyên Đỉnh đề cập chuyện này.

Nhưng bởi vì chuyện của Lục Diệu Hoan, khiến hắn có chút xấu hổ khi nói với Lục Nguyên Đỉnh.

Bây giờ có cơ hội, hắn tự nhiên thừa cơ đưa ra.

“Loại chuyện này, nãi nãi cũng không tiện nhúng tay.”

“Bất quá Trường Sinh ngươi đã mở miệng, chuyện này nãi nãi tự nhiên sẽ giúp.”

Tứ trưởng lão hơi do dự nói.

Loại chuyện này, đối với nàng, Lục gia Tứ trưởng lão, không coi là việc khó.

Chỉ cần nàng nguyện ý, chính là một câu nói.

Huống chi chuyện này là do Lục Trường Sinh đưa ra.

Bây giờ Lục Trường Sinh trong lòng các cao tầng Lục gia, cũng có chút phân lượng.

Loại chuyện nhỏ nhặt này, nàng cũng nguyện ý bán cái nhân tình, để cho Lục Trường Sinh đối với Lục gia thêm vài phần cảm kích.

Dù sao, điều thỉnh cầu này của Lục Trường Sinh, cũng không tính là quá mức.

Thậm chí điều thỉnh cầu này, để cho trong nội tâm nàng đối với Lục Trường Sinh cảm thấy đánh giá cao hơn vài phần.

Có tình có nghĩa!

Trong tu tiên giới, một người có tình có nghĩa, trọng tình cảm, không coi là ưu điểm gì.

Nhưng đứng tại vị trí của Lục gia, nàng tự nhiên hy vọng Lục Trường Sinh là một người có tình có nghĩa, trọng tình cảm.

“Xem ở phân thượng của Trường Sinh, nãi nãi có thể làm chủ, giải trừ khế ước trước kia của bằng hữu ngươi, Lệ Phi Vũ, toàn bộ yêu cầu sinh con đều được miễn.”

“Nhưng không quy củ không thành phương viên, Lục gia chúng ta cũng có quy củ, chưa từng nuôi người rảnh rỗi.”

“Miễn đi chuyện sinh con, sau này hắn cũng sẽ không hưởng thụ bất luận cái gì phúc lợi đãi ngộ của Lục gia.”

“Hắn có thể tiếp tục cư trú tại Lục gia, nhưng phải làm việc cho Lục gia.”

“Nếu như không thể tiếp nhận được, như vậy thì phải rời khỏi Lục gia.”

Tứ trưởng lão nói.

Giờ khắc này, trong giọng nói ôn hòa hiền lành của nàng mang theo vài phần không giận tự uy.

“Đa tạ nãi nãi.”

“Tối nay ta sẽ nói chuyện này với hắn, đến lúc đó cho nãi nãi ngài câu trả lời chắc chắn.”

Nghe vậy, Lục Trường Sinh đứng dậy chắp tay thi lễ, cảm thấy như vậy đã đủ rồi.

Tại Lục gia lâu như vậy, hắn cũng biết chút ít tình huống của Lục gia.

Mặc dù có linh mạch, phúc địa, sản nghiệp riêng, nhưng không thể nói là cỡ nào giàu có.

Giống như một số con em dòng thứ ở Thanh Trúc Sơn Trang, vì kiếm lấy linh thạch, đều phải đi tinh luyện tài liệu, trông nom rừng trúc, chặt cây Thanh Linh Trúc...

Loại tình huống này, làm sao có thể nuôi người rảnh rỗi.

Không phải trả bất cứ giá nào mà giải trừ khế ước trước kia, lựa chọn hoặc là lưu lại Lục gia làm việc, hoặc là rời đi, đã là rất tốt rồi.

Bằng không thì dựa theo điều kiện khế ước trước kia, trong vòng hai mươi năm không sinh đủ 50 đứa trẻ, không chỉ có phải bồi thường ba lần tài nguyên, còn phải vì Lục gia hiệu mệnh mười năm.

“Được, ngươi có kết quả thì nói với nãi nãi một tiếng là được, đến lúc đó nãi nãi sẽ đi cùng gia chủ nói chuyện này.”

Tứ trưởng lão mỉm cười nói.

Sau đó Lục Trường Sinh và Lục Diệu Vân trò chuyện với Tứ trưởng lão một hồi, liền cáo từ rời đi.

Lúc đi, Tứ trưởng lão còn tặng cho Lục Trường Sinh mấy hộp bánh ngọt, linh quả, khiến hắn có cảm giác như đi thăm người thân vào dịp Tết.

Sau khi rời khỏi chỗ ở của Tứ trưởng lão, Lục Trường Sinh và Lục Diệu Vân tiện đường ghé thăm chỗ ở của Ngũ trưởng lão.

Cũng là để mua linh tửu, hỏi xem rượu hợp cẩn uống đêm qua có phải là linh tửu do Ngũ trưởng lão tự ủ hay không.

Hắn cảm thấy linh tửu tối qua cũng không tệ lắm.

“Trường Sinh, đây là Bích Ngọc Trúc tửu ngươi muốn, được ủ từ Bích Ngọc Linh Trúc của Lục Gia chúng ta, có tác dụng bồi bổ thân thể, giảm bớt mệt mỏi.”

“Đây là Thanh Lê Tửu, được ủ từ Thanh Lê Quả, hiệu quả cũng không khác biệt lắm so với Bích Ngọc Trúc tửu, hương vị tương đối thanh mát, ngươi có thể thử.”

“Đây là Bạch Ngọc Bách Hoa tửu, được ủ từ bạch ngọc Linh mễ và hàng chục loại hoa quả, có tác dụng bồi bổ thân thể, thanh tâm tĩnh thần, hương vị đậm đà ngọt ngào, lưu truyền lâu đời.”

“Đây là Hoàng Lương Cổ tửu, được ủ từ Hoàng Lương Linh mễ...”

Bạn đang đọc Từ Người Ở Rể Bắt Đầu Thiết Lập Trường Sinh Gia Tộc (Dịch) của Tiên Tử Hạ Địa Ngục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.