Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thằng Bờm!?? Nà ní??

Tiểu thuyết gốc · 2610 chữ

Trần Ngọc Lâm đang tương đối gấp rút.

Hôm qua hắn nghe Vu Cổ Yêu Tiên Thánh giảng đạo xong, hắn cảm giác rất buồn ngủ. Thế là chưa kịp để cho hắn chuẩn bị sắp xếp cái gì, hắn đã lăn quay ra giường ngủ khì khì cho tới tận sáng hôm nay. Còn tốt hắn bình thường hay dậy lúc 6 giờ cho nên đồng hồ sinh học tương đối ổn định, 6 giờ 45 là dậy rồi. Chỉ việc vệ sinh cá nhân rồi đi học thôi. Ăn uống có thể miễn, bây giờ hắn vẫn chưa có cảm giác đói bụng. Tích Cốc Đan thật thần kì.

Nhưng, vấn đề là hôm nay có kiểm tra mà hắn còn chưa học cái gì cả a. Mà thôi kệ, chuyện này hắn cũng trải qua không ít, lên lớp rồi quay cóp sau cũng được. Giờ cứ cất sách đi học cái đã.

Trần Ngọc Lâm tắm táp sạch sẽ, sau đó bắt lấy cái xe đạp đi đến trường. Hôm nay hắn không đi được xe máy, hắn có đánh mấy cái chìa khóa xe máy sơ cua, nhưng không một cái nào khởi động được xe cả. Chắc chắn là cô Nguyệt lại động tay chân rồi. Thế là hắn phải lấy xe đạp ra đi.

Lúc đến lớp, hắn một mực cảm giác có cái gì đó không ổn, nhưng không rõ lắm là không ổn ở chỗ nào. Thẳng cho đến khi hắn cởi cặp ra, theo thói quen tính quăng lên cái bàn học lúc nào cũng trống không cạnh bên mới hơi sững sờ lại.

Có người. Hơn nữa lại là nữ. Đây là có chuyện gì? Người này hắn chưa từng thấy qua bao giờ mà, không lẽ lại là học sinh mới chuyển lớp? Mà thể loại chuyển lớp nào mà có thể thần thánh đến mức quyết định chuyển lớp ngay trước lúc chuẩn bị bắt đầu kì thi học kỳ nhỉ?

Trần Ngọc Lâm ưỡn thẳng lưng lên, e hèm một cái, giơ tay lên nói:

"Xin chào. Bạn là học sinh mới chuyển đến à? Tên tớ là Trần Ngọc Lâm."

Không có phản ứng gì. Trần Ngọc Lâm có chút bối rối, quay lên trước chỉ thấy bọn bạn đang mím môi cười, có thể nói là đã gặp vụ này vài lần rồi. Kế đó thằng Vũ run rẩy cười, giơ tay lên chỉ vào mặt của nữ sinh mới tới này. Trần Ngọc Lâm nhìn sang, cười khổ.

Nữ sinh này, mặt mơ màng, mồm hơi hé ra, tay chống cằm, hai mắt mở rất to nhưng tròng mắt trợn ngược lên trên, nếu nhìn chính diện có thể dọa người ta sợ tè ra quần. Nhưng nhìn kĩ có thể thấy nàng hơi thở cực kỳ đều đặn. Trần Ngọc Lâm thử vẫy vẫy tay trước mặt nàng, không thấy có phản ứng gì, không sai, chính là thần kĩ ngủ mở mắt trong truyền thuyết, một kĩ năng để ai cũng thấy thèm khát.

Trần Ngọc Lâm:

- ....................

Lúc này, cô Dung bước vào lớp, mặt chán nản nhìn con bé bên cạnh hắn:

" Cả lớp học nào. Nhân tiện, lớp ta có học sinh cũ đến lớp sau tầm 9 phần 10 năm học không gặp lại nhau. Nào, chào cả lớp đi Gabriel."

Gabriel:

" Khò Khò .... Khò zzzzzz~"

Mộ Dung Nguyệt: - .................

Vũ : - ........................

Cả lớp : - .......................

Trần Ngọc Lâm: - ........................

Từ từ, đây là Gabriel "Thiên thần sa ngã", người sĩ số lớp 35 nhưng lúc nào cũng chỉ có 34 người, khiến cho cả lớp nghĩ banh óc cũng không nghĩ ra được là ai thiếu ư?

Gabriel lúc này đã nằm gục xuống bàn, lay dậy không nổi.

Gabriel:

" Năm phút nữa đi mẹ."

==================================================================================

Trần Ngọc Lâm xoay sở một hồi cũng làm xong bài kiểm tra một tiết môn Vật Lý. Nhắc tới cũng kỳ, tuy rằng Gabriel không hề đi học, nhưng làm bài viết rất nhanh và chính xác. Chỉ là.. nét bút của nàng quá quen thuộc, gợi hắn nhớ tới nét bút của thằng Vũ bàn trên, hai người chung một cái đề, lại thêm liên tưởng tới thân phận "rất có khả năng là thiên sứ" của nàng.

Trần Ngọc Lâm:

- ..........................

Thiên sứ thật là tiện lợi.

Tuy nhiên hôm nay lại có được một cái niềm vui nho nhỏ. Hắn phát hiện trí nhớ của hắn tốt lên rất nhiều. Tỉ như hôm nay học Văn, bài truyện Kiều, hắn chỉ cần đọc qua một lần đã nhớ được quá nửa, đọc đến lần thứ hai là đã có thể đọc đi ra không sai sót một chữ nào rồi. Còn nữa, thính lực, trí lực cùng với thể lực của hắn toàn bộ đều được đề thăng không ít. Ngày hôm qua là học thêm Toán, lại thêm buổi sáng mệt mỏi với vụ việc của thầy Tuấn nữa, cho nên hắn không có quá mức để ý tới biến hóa, nhưng hắn nghĩ cái biến hóa này là do hắn đã đột phá Nhị Phẩm Khai Mạch cảnh.

Mộ Dung Nguyệt đi ngang qua hắn, tay xách theo Gabriel nhìn trời mưa nói:

"Trần Ngọc Lâm, hôm qua ta nhờ người thêm nhóc vào một cái group Messenger trên Facebook nhóc vẫn chưa vào coi à!?"

Trần Ngọc Lâm:

- ..................

Ách, hôm qua hắn vô tuchangioi.net xong, trực tiếp lăn quay ra ngủ một mạch đến gần bảy giờ mới dậy, nào có kịp lên Facebook check thông tin đâu.

Mộ Dung Nguyệt gật gù, nàng cũng biết tiến vào cái Mộng giới kia căn bản là mười phần hao phí tinh thần lực lượng. Đi ngủ, thông thường là để cho não bộ nghỉ ngơi hồi phục sau một ngày hoạt động, nhưng tiến vào Mộng giới thì lại để cho não bộ phải vận động thậm chí gấp mấy lần so với bình thường, lúc tỉnh dậy đã không bị đầu đau như búa bổ, ngủ la liệt một ngày một đêm đã là tốt rồi. Đương nhiên điều này cũng quy công cho chủng loài của Trần Ngọc Lâm vốn là một chủng loài chuyên sử dụng ma pháp, mọi chủng loài có thiên phú sử dụng ma pháp đều có tinh thần lực hơn xa với thường nhân, thành ra hắn có thể tiến vào Mộng giới mà vẫn an ổn là tương đối khá đấy.

Mộ Dung Nguyệt vỗ vai Trần Ngọc Lâm nói:

"Về nhà vào Facebook xem một tí, thuận tiện giới thiệu bản thân một chút đi. Đúng rồi, ngươi có mang ô không?! Ta cần mang con bé này về nhà."

Trừ khi thực sự cần thiết, nàng không muốn vận dụng pháp thuật. Nếu không thì hồng trần lịch luyện còn có ý nghĩa gì, dù hiện tại nàng đã kết thúc giai đoạn này, nhưng đó là một thói quen a.

Cho nên lúc này nàng không muốn dùng phép thuật biến ra một cái ô, dù với nàng đó là chuyện trở bàn tay.

Trần Ngọc Lâm lắc đầu nhìn trời mưa, nếu có ô hoặc áo mưa, hắn đã sớm chạy về, còn ở đây làm gì? Hiện tại pháp thuật hắn không dùng được, hôm qua thức tỉnh huyết mạch của Ma Cà Rồng, hắn cùng mò mò ra được một cái thiên phú thần thông khá hay, đó là hóa thú. Ma cà rồng vốn có thể hóa thành dơi, hoặc sói, hoặc mèo đen hoặc đôi khi thậm chí là sương mù, nhưng hắn dùng thì có thể do là amateur nên mới chỉ biến được một cái vuốt sói thôi, nếu không hắn sớm biến thành dơi bay về nhà rồi.

Nghĩ lại lúc bọn bạn đang rầu rĩ vì không có ô, hắn lại bụp cái biến thành con dơi bay về, quá ngầu.

Còn Mộ Dung Nguyệt cùng Gabriel thì do vừa nãy có vài công việc cần giải quyết bên trường, nên về muộn hơn một tí, vừa vặn đụng phải Trần Ngọc Lâm ở đây.

Gabriel thoải mái ưỡn người:

"Cứ mưa thế này cho nó thoải mái, tui lười ngồi xe lắm. Tại tui bị say xe"

Trần Ngọc Lâm:

"Thiên thần cũng bị say xe được à?"

Qua một sáng, hai người cũng biết nhau được kha khá. Gabriel cũng biết thân phận của hắn là ma cà rồng nhưng... không quan tâm, mà chỉ quan tâm đến cái PSP hắn mang đến lớp.

Gabriel lười biếng đáp:

"Đương nhiên. Tại sao thiên thần không bị say xe được? Thậm chí vì bản thân thiên thần không thích hợp xe cộ nên say xe còn dữ hơn. Đó là tại sao tui không thích đi học."

Mộ Dung Nguyệt cười nhạt:

"Lười thì đừng có mà lý sự. Mà, không phải nếu mưa to thì không về được, không về được thì không chơi game được sao?"

Hôm qua nàng có hẹn chơi game hết một cái event với Gabriel, đổi lại Gabriel phải đi học từ giờ đến cuối năm.

Gabriel:

- ...................

Gabriel lẳng lặng lấy một cái điện thoại ra, bấm gọi cho ai đó, nói chuyện điện thoại một lúc.

Sau đó, chỉ thấy trên bầu trời vốn đang mưa rào rả rích đột nhiên tách ra một cái lỗ nhỏ sáng chói giữa từng đám mây đen, rồi cái lỗ ấy trải rộng ra trông như là tách đôi bầu trời, mây mù tan đi, bầu trời đột ngột nắng ráo, mơ hồ có thể nghe được tiếng nhạc từ trên trời vọng xuống.

Gabriel:

"Ồ, tạnh mưa rồi."

Trần Ngọc Lâm:

- .................

Mộ Dung Nguyệt:

- .................

Mộ Dung Nguyệt giữ lấy cổ áo Gabriel:

"Cậu lại nhờ Thiên Đàng can thiệp vào phải không?"

Gabriel mỉm cười tràn đầy sự thánh thiện:

" Đâu có, do tâm tư của mọi người động chạm tới Thánh Thượng ấy mà!"

Mộ Dung Nguyệt:

"Xạo ke."

Trần Ngọc Lâm:

- ..................

Thôi, về đây, tạnh mưa rồi.

Về nhà, hắn lập tức mở laptop lên. Trước tiên đăng nhập vào trong Facebook Messenger, quả nhiên có một thông báo hắn được thêm vào một cái group chat có tên gọi "Nhà Trọ Vĩnh Hằng".

Cái tên quá mức.... không tiên hiệp?

Trần Ngọc Lâm mở lên lịch sử chat, chỉ thấy mấy tin nhắn gần nhất trong nhóm chat như sau:

Lung Linh Đăng : - Mấy ngày nữa có ai rảnh không? Tam Phẩm Linh Anh xuất hiện trên sao Kim, nhưng lần này ta đi kiểm tra thấy thậm chí có 40% khả năng con Linh Anh này là một con Điệp Anh, lực chiến khoảng chừng cùng ta bằng nhau. Lần này có thể hơi khó nhằn, nhưng 1 ổ Điệp Anh lần này có thể xuất hiện Ngũ Tinh Điệp Châu, có thể gia tăng công đức chi quang, có vị nào tu luyện Phật pháp, hoặc Thánh Quang muốn đi theo không?

Bút Rồng #1: - Nếu thật sự có Điệp Châu thì ta sẽ đi. Merlin đang cần gia tăng Hào Quang Của Chúa, sớm ngày đột phá Kim Đan.

Ốc Sên phi nước đại: - Ta chỉ cần một viên Tam Tinh Điệp Châu thôi.

Bút Rồng #1: - Cút, ngươi là Ma thú hệ. Cần Thánh Quang làm gì? Muốn thì để ta lấy Thánh Quang gia trì vào muối xong quăng cho ngươi nhé?!

Ốc Sên phi nước đại: - Thánh Quang ăn rất ngon.

Lung Linh Đăng: - Ốc sên đừng quấy, Thánh Quang ngươi ăn làm cái gì?! Thánh Quang đối với ngươi không phải giống như axit sao??

Ốc Sên phi nước đại: - Được rồi, một người bằng hữu của ta cần một ít Thánh Quang chi lực cực kỳ Tinh khiết để luyện chế một loại dược dịch, ta đang cần thu thập Thánh Quang Tinh Khiết đây.

Trần Ngọc Lâm đọc đến đoạn này có vẻ kinh ngạc. Ma thú hệ, Thánh Quang tu luyện hệ, lại thêm Pháp Thuật hệ, còn có cả Tu Chân nữa, nhóm này coi bộ mười phần đông đúc nhỉ? Có lẽ group chat này số thành viên trải dài cả quả địa cầu cũng nên.

Lung Linh Đăng: - Nếu không có vị đạo hữu nào cần thêm, thì Thần Linh cũng được. Điệp Châu cũng gia trì thêm cả tín ngưỡng lực, có điều chất lượng hơi kém thôi.

Hoàng Xà sông Mê Kông: - Nếu thế tính thêm cả lão phu nữa. Gần đây ta đang ngưng tụ cái đầu thứ chín nhưng gặp một chút rắc rối.

Lung Linh Đăng: - Tốt, có ai nữa không?! Nếu không thì chốt danh sách ngày kia sẽ khởi hành lúc sáu giờ. Hẹn nhau ở Trạm Vũ Trụ Quốc Tế Mir-2 đi, sau đó sẽ khởi hành.

Hoàng Xà sông Mê Kông: - OKIE.

Trần Ngọc Lâm nhìn vào danh tự Hoàng Xà sông Mê Kông, lại nhìn lại cái "đang ngưng tụ cái đầu thứ chín", chợt nhớ tới Sông Cửu Long, không lẽ dưới đó thật sự có một con rồng có chín cái đầu sao? Nhưng nếu thế thì sao lại là Hoàng Xà!? Phải là Hoàng Long chứ nhỉ!?

Đoạn tin tức này, là tối qua phát, tức là có lẽ ngày mai là họ bắt đầu khởi hành rồi. Thực hâm mộ, đến bao giờ mới có thể ra ngoài không gian được như họ đây?

Kế đó là tầm 3 giờ sáng, hôm nay, một vị nào đó gọi Ám Ảnh Linh Hồ gửi lên ảnh chụp một bông hoa dường như giống hoa cúc, có điều có nhiều cánh hơn, hơn nữa lại là màu đen.

- Có ai gần đây thấy qua Dạ Bỉ Ngạn không?! Ta đang cần một ít để luyện hóa nọc độc rắn Basilisk.

Hoàng Xà sông Mê Kông: - Nếu là nọc rắn Basilik thì lấy nước Thánh ra mà chữa thương. Tác dụng không tồi đâu. Có lần ta tranh giành lãnh thổ với một con 3 đầu Basilik, bị nó cắn nửa thân hóa đá sau đổ qua một lần nước thánh là được. Có điều hai trăm năm kế tiếp bị đám Nhà Thờ đuổi giết thôi.

Ám Ảnh Linh Hồ: - ..............

Ám Ảnh Linh Hồ: - Không được. Thể chất ta cùng nước Thánh không hợp nhau. Nó giống như axit với ta vậy. Dùng có khi phản tác dụng.

Ta Rất Nhớ Cô Chủ: - Nhà trọ có trồng Bỉ Ngạn, nhưng là Bỉ Ngạn Hoàng Kiều, không phải Dạ Bỉ Ngạn.

Lung Linh Đăng: - Bỉ Ngạn Hoàng Kiều chạm vào là chết, có ai dùng nó chữa bệnh chưa?!

Ta Rất Nhớ Cô Chủ: - Ta! Có lần ta dùng nó triệt bỏ kí sinh trùng trong người.

Lung Linh Đăng phát cái biểu lộ nổi giận: - Ngươi bất tử, không tính! >.<

Sau đó một mực đến tận giữa trưa nay chủ yếu là bàn luận về luyện đan hoặc một vài vấn đề về một hai cái động phủ mới phát hiện. Duy nhất đáng chú ý chính là một hai lần một vị gọi là "Tiêu Dao muốn ăn KFC" chòi lên, phát một tin nhắn sau đó lại offline. Để cho cứ mỗi lần hắn online là một đống người đòi tìm ra tung tích hắn.

Trần Ngọc Lâm:

- ..........................

Xem ra vị tiền bối này rất được mọi người ưa thích.

Nghĩ nghĩ, hắn quyết định, lấy cái bàn phím bắt đầu gõ:

Thằng Bờm: - Chào các vị tiền bối.

Trần Ngọc Lâm:

- ..................

Thằng bờm?! Ai !! @_@!! Là ai đổi tên hắn trong nhóm thành thằng Bờm?!

Bạn đang đọc Tu Chân Thế kỉ 21 sáng tác bởi Mytno1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mytno1234
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.