Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Nhân giảng pháp

Tiểu thuyết gốc · 3007 chữ

Trần Ngọc Lâm dở khóc dở cười nhìn vào video Viễn Cổ Thánh Nhân Giảng Pháp, cái này là hình tượng quỷ dị gì?

Đầu tiên, đặt một cái máy quay trên đỉnh núi, sau đó bắt đầu quay phim. Kế đó bổ sung hiệu ứng CGI, photoship, sau đó public lên mạng kiếm like và comment?!

Viễn Cổ Thánh Nhân, Ngài rảnh quá mức.

Đương nhiên hắn không có suy nghĩ đến một phương diện kì thật "video" này là quay lần thứ hai. Video đầu tiên là trích từ một viên Lưu Trữ Thạch, loại đá này rất thần kì, truyền linh lực vào nó sẽ quay, sau đó có thể phát đi phát lại. Nhưng chỉ có thể quay được một bản sao lưu, tức là nếu ngắt quãng truyền linh lực thì sẽ tính là 1 lần quay hình. Lần tiếp theo truyền vào thì sẽ xóa bản quay lần trước đi, tương đương với ghi đè lên nên thứ này căn bản không thể so sánh cùng với Camera được.

Nói đơn giản, giống cái máy quay phim dùng một lần.

Nhưng thứ này lại có ưu điểm, là chất lượng nó tương đương với thực lực tu sĩ, độ rõ nét hình ảnh ngang mắt tu sĩ nạp năng lượng, nên nói về "chất" thì máy ảnh còn khuya mới sánh bằng. Cần biết dù chỉ là mắt phàm nhân đã bằng máy ảnh 256 megapixel rồi. Đó là chưa kể nó còn là trình chiếu lại theo dạng 3D nữa nên dùng để quay lại những cảnh mà camera không thể lưu trữ rất thích hợp.

Không trách, Trần Ngọc Lâm mới nghe qua chuyện về tu tiên trong một sáng a.

Thở dài, hắn đã bình phục lại. Click chuột vào video "Viễn Cổ Thánh Nhân giảng pháp cho Nhị phẩm tán tu" hắn thấy được.... lại là màn hình đen?

Thế nhưng Trần Ngọc Lâm lúc này hai mắt lại mờ mờ nhìn thấy một loại ảo giác nào đó, giống như bên trong cái màn hình đen này đang có rất nhiều thân ảnh chuyển động vậy. Những thân ảnh này, có cái chuyển động ngang, trái, phải, trên dưới, hết sức lộn xộn nhưng kì lạ là dạng chuyển động này để cho hắn không những không gai mắt mà còn có chút thích thú nữa.

Càng nhìn, Trần Ngọc Lâm càng thấy hai mắt có chút díu lại ,sau đó.. hắn ngủ thiếp đi.

Trong mơ, hắn mơ thấy mình đang ở trên một mảnh bình nguyên bao la rộng lớn. Mảnh bình nguyên này rộng chí ít cũng phải có ngàn vạn hecta, đương nhiên đó là hắn đoán thế thôi. Điều đáng sợ là.. mảnh bình nguyên này trải đầy người, lấp kín cả từng chỗ trống. Hắn đoán chừng số người ở đây có khi phải lên đến mấy vạn người cũng nên. Quy về thời kì viễn cổ chính là vài ba đội đại quân đấy. Đương nhiên ở đây không chỉ có người, mà là có cả Yêu Tộc, Hải Tộc, cùng một số con vật trông không khác gì khủng long thời kì tiền sử hoặc mấy loài như chui ra từ phim Godzilla đang đứng ở ngoài rìa. Hết thảy đều ngồi theo một thứ tự từ thấp đến cao, nhưng một số cường giả hoặc chủng tộc đặc thù có thể phi hành thì đều bay lượn trên không trung.

Vạn tộc hội tụ.

Nhưng làm sao hắn lại đi vào chỗ này rồi?!

Kì thực, hắn không rõ ràng lắm cũng là có một phần liên quan tới tính cách thiếu trách nhiệm của Mộ Dung Nguyệt. Khu vực không gian này, là một vùng không gian mộng mị - Mộng Giới. Không gian chỉ tồn tại trong những giấc mơ, được một tồn tại đại năng cực kỳ cổ xưa neo lại tại thế giới này, lấy "giấc mơ" làm cái neo, chỉ những kẻ đang ngủ mới có thể tiếp cận được với nó mà thôi. Hơn nữa không phải ai đang ngủ cũng có thể vào được, mà phải có "Mật khẩu" đặc biệt.

Không gian này, tương đối kì diệu mà cũng bình thường, nói theo dạng khoa học thì nó là một dạng Lucid Dream cưỡng chế, ngươi vẫn biết mình đang mơ, nhưng không điều khiển được giấc mơ của mình trong khi Lucid Dream là có thể điều khiển giấc mơ đó. Đây là một không gian chuyên môn dùng để truyền bá đạo pháp rộng rãi hoặc trong tông môn. Mà Trần Ngọc Lâm vô tình tiến vào đây kì thực là do cái "Video Viễn Cổ Thánh Nhân Giảng Pháp" kia, những thân ảnh liên tục dịch chuyển mơ hồ tạo thành một thế trận kết nối với Mộng Giới, tạo thành một mật mã tổ hợp mười phần phức tạp liên kết với chỗ này, sau đó có một trận pháp thôi miên khiến hắn chìm vào giấc ngủ, hai bút cùng vẽ khiến cho chui vào được trong này.

Đương nhiên những người khác tiến vào là do trưởng bối dẫn dắt, hoặc được cán bộ khu vực Tu Chân Phân Bộ giảng giải từ trước, nào có như Trần Ngọc Lâm gặp được Mộ Dung Nguyệt, cực kỳ tùy ý ném cho hắn cái link, còn không thèm để ý có tài khoản hay không?

Trần Ngọc Lâm nhìn tới nhìn lui, thấy mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn trời, hắn cũng ngẩng đầu theo. Lúc này hắn thấy được một màn để hắn suốt đời khó quên:

Một người mặc một bộ áo bào trắng đang lơ lửng trên bầu trời, người này nhìn qua mười phần hòa nhã thêm ba phần có học vấn, bảy phần thanh lịch. Từ trên cơ thể người này không nhận thấy bất kỳ khí tức cường giả nào như của thầy Tuấn, cũng như của Lan, nhưng hắn biết người này mạnh hơn bất kỳ ai trong hai bọn họ.

Khí tức từ trên người này vẫn là có, nhưng hết sức kì lạ, đếm đi đếm lại, đếm tới đếm lui, hắn nhận thấy tổng cộng ... 5 đạo khí tức từ người này. Hơn nữa là 5 loại khí tức khác nhau đến từ năm hệ tu luyện khác nhau, một loại trong số đó để cho hắn cực kỳ chán ghét.

Vừa thấy người này, trong đầu hắn nhảy ra một cái tên.

Vu Cổ Yêu Tiên Thánh. Từ xưa đến nay chính là vị Thánh mạnh nhất trong lịch sử. Đè ép toàn bộ thiên tài trong toàn vũ trụ một đầu.

Cái này không phải là tên hắn, mà là đạo hiệu. Vu! Cổ! Yêu! Tiên! Thánh.

Vừa nghe thấy cái tên này, không hiểu sao hắn lập tức biết được 5 hệ tu luyện của người này là gì. Lần lượt là Vu Sư hệ, Cổ Trùng hệ, Yêu tu hệ, Tu Tiên hệ cùng Thánh Quang hệ. Năm hệ hợp thành đạo hiệu của hắn.

Vu Cổ Yêu Tiên Thánh nhìn qua mọi người, cười một cái, nụ cười này có thể nói là thân thiện vô cùng. Hắn cười nói, tay vung lên, lập tức không chỉ Trần Ngọc Lâm mà tất cả mọi người ở đây cùng lúc không tự chủ được ngồi xuống:

" Mọi người không cần đứng. Đứng nhiều mỏi chân, cứ việc ngồi nghe ta giảng đạo là được."

"Hẳn, mọi người ở đây đều là Tu Chân Hệ đi, nếu có vị nào ở đây không phải Tu Chân hệ, cũng được! Nghe cũng được, không nghe, cũng được. Miễn là đừng làm phiền người khác. Còn nếu có vị nào ở đây là Ma Tu, hoặc nếu có vị nào đã từng đồ sát chúng sinh vô lý..."

Kế đó, ánh mắt hắn lăng lệ lên, một đạo sát ý nhẹ nhàng tràn ra, Vu Cổ Yêu Tiên Thánh cười gằn:

"Còn mời đi ra khỏi hàng và cút!! Kẻo đến lúc ta giảng pháp, ngứa tay đập cho một cái, chết ráng chịu."

Không có ai ra khỏi hàng, có thể là bởi vì thật sự không có bất kỳ Ma tu nào ở đây, hoặc là...

Đột nhiên có vài chục đạo nhân ảnh gào thét vang lên, Vu Cổ Yêu Tiên Thánh ngẩng cao đầu nhìn những thân ảnh này dần dần héo quắt đi nói bằng giọng lạnh tanh:

- Đã cho cơ hội, mà không biết đường tận dụng. Thật là không biết chữ chết viết như thế nào. Để ta đánh vần cho nghe. Chết!!

Vị Vu Cổ Yêu Tiên Thánh này hẳn phải ghét ác như cừu.

Nhìn về phía hết thảy những người khác, Vu Cổ Yêu Tiên Thánh nhẹ nhàng nói:

"Được rồi, chúng ta đầu tiên bắt đầu là muốn giảng giải từ trước đến cao, từ bé đến lớn, để cho mọi người ở đây, dù là người mới tu luyện được Nhị Phẩm, hay là những đại lão đã kết thành Kim Đan, đều có thể đạt được thu hoạch."

Sau đó hắn mỉm cười chỉ vào xung quanh bảy tảng đá trắng bóng mỗi tảng to như quả núi được tạc thành một cái cột có hàng trăm chỗ ngồi, cười nói:

"Còn vị nào ở đây, mà tỉ như chưa đạt tới Nhị Phẩm, hoặc vừa mới lĩnh ngộ ra một chút "ý" của riêng mình, có thể đột phá, hoặc không đến đây kịp, đều có cơ hội. Kia là Bảy hòn Lưu Trữ Thạch, đừng nhìn nó bị tạc thành cái cột, nó là Lưu Trữ Thạch trăm phần trăm, có điều hơi lớn thôi. Bảy tảng đá này, ứng với ta sẽ giảng thuật Bảy cảnh giới từ Nhị Phẩm Khai Mạch cho đến Cửu Phẩm Nguyên Anh cảnh, ngồi lên là có thể quay lại lúc ta giảng pháp. Còn Mười Phẩm, thứ lỗi, lúc đó đã là sơ bộ đạp ra 'ý' của mình bước ban đầu, mỗi một người đều sẽ có kiến giải khác nhau, ta có muốn giảng cũng vô pháp giảng được."

Trần Ngọc Lâm kinh ngạc, Lưu Trữ Thạch, nghe có vẻ rất lợi hại. Tuy rằng hắn không biết Lưu Trữ Thạch là cái mô tê gì, nhưng nghe ngữ điệu của Vu Cổ Tiên Yêu Thánh thì nó căn bản là một cái gì đó cực kỳ nhỏ, vậy mà có thể xuất ra món đồ to đến thế a.

Vu Cổ Yêu Tiên Thánh mỉm cười:

"Giới thiệu xong rồi. Bắt đầu giảng pháp, Nhị Phẩm tu sĩ lắng nghe, thậm chí một số đại lão tu luyện cũng nên lắng nghe mà truyền thụ cho chúng đệ tử đi."

" Nhân loại, cùng với hầu hết các chủng tộc khi sinh ra liền có hình thái của nhân loại, hoặc có nguồn gốc từ nhân loại đều có chung một đặc điểm, kinh mạch tương đối rõ ràng, dễ dàng khai mở. Đương nhiên tùy theo điều kiện thân thể, một số người tu luyện cực kỳ cường tráng khó Khai Mạch hơn là những người bình thường, tương tự với người gầy gò ốm yếu vậy.Mà, nói về Kinh Mạch, bao gồm mười bốn đường chính kinh cùng với 6 đường phụ kinh".

" Mười bốn chính kinh bao gồm Nhâm Mạch bắt nguồn từ môi dưới chạy xuống tới hậu môn, Đốc Mạch bắt đầu từ môi trên chạy thẳng ngược về hậu môn thành một vòng tuần hoàn."

" Các đường khác bao gồm Thủ thái âm phế kinh - Thủ dương minh đại tràng kinh - Túc dương minh vị kinh - Túc thái âm tỳ kinh - Thủ thiếu âm tâm kinh - Thủ thái dương tiểu tràng kinh - Túc thái dương bàng quang kinh - Túc thiếu âm thận kinh - Thủ quyết âm tâm bào kinh - Thủ thiếu dương tam tiêu kinh - Túc thiếu dương đảm kinh - Túc quyết âm can kinh. Linh khí khi tu luyện truyền theo đúng thứ tự này."

" Các kinh mạch phụ lần lượt là ........"

" Mỗi một kinh mạch, đều tồn tại các yếu huyệt, toàn bộ cơ thể bao gồm 365 huyệt, trong đó có 108 đại huyệt và 257 tiểu huyệt. 14 đường chính kinh, lấy Nhâm Mạch làm ví dụ. Nhâm mạch chạy bắt đầu từ môi dưới, cằm cổ, ngực, bụng rốn, kì thực mỗi một vị trí này, đều là một huyệt, lấy ví dụ là môi dưới chính là huyệt Thừa Tương. Mở Nhâm mạch có bao nhiêu phần, thì có bấy nhiêu huyệt động. Mỗi huyệt ở trên kinh mạch, nối liền nhau tạo thành một con đường. "

"......"

"......"

Trần Ngọc Lâm lắng nghe Vu Cổ Yêu Tiên Thánh giảng đạo, lòng chợt minh ngộ ra nhiều điều. Hắn chỉ lắng nghe, dù cho đây đều là những vấn đề rất đơn giản nhưng qua miệng của Vu Cổ Yêu Tiên Thánh giảng đạo lại có minh ngộ cực kỳ to lớn. Sự cách biệt này cũng giống như một bài văn qua ngòi bút của hắn và ngòi bút của một nhà văn vậy. Tuy rằng cùng một ý, cùng một loại câu, nhưng hiển nhiên hắn không thể cùng ngòi bút nhà văn sánh vai được, truyền cảm tới người nghe chính là khác nhau như trời và đất.

Thậm chí, hắn ẩn ẩn cảm giác được, đối với chính mình tu luyện như thế này, có lẽ thậm chí không cần một vị sư phụ nào cũng có thể một mực tu luyện tiếp. Nhưng hiển nhiên đây chỉ là ảo giác của hắn thôi, tu luyện không chỉ đơn giản giảng lý thuyết, mà Vu Cổ Yêu Tiên Thánh chẳng qua giảng những vấn đề sơ bộ cùng một số ngộ đạo của bản thân, không có tiến hành đàm luận sâu về từng vấn đề một. Việc đó đã có sư tôn bọn họ lo rồi.

Trần Ngọc Lâm lẩm bẩm:

"Vu Cổ Yêu Tiên Thánh, ngũ hệ cùng lúc thành Thánh, hứng chịu Thiên Diệt chi kiếp vẫn còn sống...Kì quái. Sao cảm giác rất quen thuộc."

Bất quá hắn nhíu mày lắc đầu, hắn một ma cà rồng, pháp thuật còn không tu luyện nổi đừng nói gì ngũ hệ đồng tu, xem ra vẫn là lo tu luyện trước đi cho phải đạo.

Trần Ngọc Lâm một mực lắng nghe Vu Cổ Yêu Tiên Thánh giảng pháp, kì thực Vu Cổ Yêu Tiên Thánh đã giảng pháp xong được rất lâu rồi, nhưng vì để cho chúng tu sĩ thấm thía thêm về lần giảng pháp này, hắn một mực giữ im lặng.

Mãi đến khi Trần Ngọc Lâm có cảm giác mình đã lĩnh ngộ được đến cực hạn lúc này rồi, Vu Cổ Yêu Tiên Thánh mới mở bừng mắt, lập tức hắn ngay lập tức tỉnh dậy khỏi giấc ngủ.

Vuốt vuốt ngực, hắn không khỏi tấm tắc khen cái "Video Viễn Cổ Thánh Nhân giảng pháp" này quá mức thần kì, thế mà có thể để cho hắn rơi vào một cái không gian kì bí như thế được. Quay sang nhìn đồng hồ, lúc hắn bắt đầu xem video "Viễn Cổ Thánh Nhân giảng pháp", là tầm bảy giờ tối. Lúc này đã hơn mười hai giờ, hắn một lần xem một mực kéo dài đến hơn năm tiếng liền, thế nhưng hắn cảm thấy đáng.

Đúng vậy, lần này thu hoạch của hắn không thể nói là ít, chí ít hắn cũng đảm bảo là có thể đọc hiểu phụ lục công pháp kia. Nên biết lúc trước hắn căn bản đọc còn không hiểu nổi.

Công pháp được phân ra chín giai, chia ra thành từ một thấp nhất cho đến cửu giai là cao cấp nhất. Công pháp được lưu hành cho phép tùy ý tải xuống ở trên tuchangioi.net toàn bộ có cả thảy hơn mười hai loại, đều là công pháp hai giai.

Theo như trên này giới thiệu thì đây đều là những loại công pháp thuộc mặt hàng bày bán trên lề đường lòng phố, ngày xưa một trăm quan tiền mua được một quyển cho nên đều được bày biện này cho chúng tán tu coi, tính như là một phúc lợi nho nhỏ cho tán tu.

Đương nhiên công pháp này tu luyện chậm chạp đem so với công pháp thông thường của các tông môn ngoài kia, có thể nói là hạng bét trong Nhị Giai. Công pháp lan truyền phổ biến nhất trong Tu Chân giới chủ yếu là từ Nhị giai cho tới Cửu Giai. Còn Nhất giai là một cảnh giới nhỏ dành riêng cho những người muốn sáng tạo công pháp, thông thường chỉ cần công pháp thỏa mãn hai điều kiện là tu thành xong vẫn còn chạy nhảy được bình thường không chết, và tốc độ tăng lên tầm 10% so với tốc độ hấp nạp bình thường là có thể xưng là Nhất Giai.

Đây hết thảy đều là công lao Vu Cổ Yêu Tiên Thánh tại Viễn Cổ thời kì xây dựng lên, lúc đó hắn không hiểu tại sao đột nhiên nổi hứng muốn chấn hưng toàn bộ nền văn minh tu luyện trên Trái Đất. Vì muốn để cho nền văn minh tu luyện giả trên địa cầu tăng vọt lên trong thời gian ngắn, hắn bèn mở ra giảng đạo trong liền ba năm ròng trên toàn bộ thế giới, để cho dù là bất cứ hệ tu luyện nào cũng có thể đạt được lợi ích. Hành vi của hắn khuyến khích một số cường giả lánh đời cũng đi ra giảng pháp nên có rất nhiều hệ khác cũng được hưởng lợi theo.

Trong mười năm liên tục, toàn bộ thế giới tu vi đề thăng lũ lượt, tốc độ đem so với trước không chỉ tăng lên gấp hai ba lần.

Bạn đang đọc Tu Chân Thế kỉ 21 sáng tác bởi Mytno1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mytno1234
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.