Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13 : Máu đóng lon là cái nà ní da fuk

Tiểu thuyết gốc · 2242 chữ

Chương 13:

Trần Ngọc Lâm tâm tình lúc này thật sự chỉ có thể mô tả bằng một từ :hỏng bét.

Từ lúc nhìn thấy thằng đô con kia chảy máu, hắn liên tục bị một loại khát vọng thôi thúc chạy đi ra và hút máu người. Đó là dạng khát vọng giống với cơn đói hoặc cơn khát vậy. Vì thế Trần Ngọc Lâm đành bỏ dở chuyến chạy bộ. Chạy bộ kiểu gì khi mà mỗi khi mình chạy ngang qua một ai đó, hoặc một người nào đó thì dạ dày lại sôi sùng sục, cơ thể thì không kìm được mà liên tục nhìn về phía những người xung quanh, cực kỳ khó chịu.

Kỳ thật, cơn khát máu này cũng rất khó có thể ảnh hưởng nặng tới Trần Ngọc Lâm, chỉ khiến cho hắn liên tục mất tập trung mà thôi, chứ để cho hắn thật sự đè người ra hút máu thì còn lâu. Không phải bởi vì ý chí Trần Ngọc Lâm kiên định bao nhiêu, mà là bởi vì đối với Trần Ngọc Lâm lúc này đã là nửa cái tu chân giả thì máu huyết của người bình thường đối với hắn không có bao nhiêu tác dụng, chỉ thuần túy bởi vì hắn đang khát máu quá.

Từ lúc hắn bắt đầu biến thành ma cà rồng đã qua hơn hai ngày. Thông thường một ma cà rồng trẻ tuổi sẽ cần một ngụm máu mỗi ngày, còn tùy theo lượng hút mà số ngày cần máu có thể dãn ra, nếu hút cạn máu một người bình thường thì có thể trụ tầm tháng.

Trọng yếu là Trần Ngọc Lâm đã là Nhị Phẩm, cơ thể cần một lượng máu lớn hơn nhiều so với lũ ma cà rồng bình thường, đó là đã tính cả việc hắn là Ma Cà Rồng Thuần Chủng nên lượng máu cần giảm rất nhiều rồi. Còn Tích Cốc Đan chỉ hợp với cơ thể người bình thường, mà ma cà rồng thì cần hấp thụ một hợp chất trong máu mà Tích Cốc Đan bình thường không thể cung cấp nổi, chí ít cũng phải là loại đặc chế, nhưng tác dụng không cao, cho nên Trần Ngọc Lâm lúc này đang ở trong trạng thái khát máu.

Kì thật, hắn không phải con ma cà rồng đầu tiên thử đi theo hướng Tu Chân, nhưng lũ ma cà rồng tu chân thì toàn mắc kẹt ở Nhị Phẩm cảnh giới, bởi vì quá đói cho nên tần suất kiếm ăn của chúng tăng mạnh, thế là bọn chúng không bị dân làng đốt sống cũng bị Nhà thờ treo lên cọc.

Trần Ngọc Lâm khó khăn lắm mới chui được vào trong nhà. Trên đường đi cơn khát máu của hắn càng lúc càng tăng, hắn phải khống chế lắm mới không chảy nước dãi giữa đường. Điều kì lạ là lúc hắn đang đi thì hắn gặp được một con bé lớp cạnh bên. Con bé này cực kỳ phiền, quấn lấy hắn suốt ba phút liền, mãi đến lúc hắn nhìn con bé bảo "Biến", thì lúc này hắn chợt cảm thấy đau nhói hai con mắt, sau đó con bé kia rất phối hợp đi ra chỗ khác.

Trần Ngọc Lâm đi vào nhà tắm, mở đèn lên soi gương. Hai mắt hắn trừ đồng tử hơi đỏ một chút thì không có việc gì, mà cũng có thể mắt hắn đã bình thường trở lại rồi.

Chợt nhìn lại cái gương, vẫn thấy ảnh phản chiếu, không phải nói ma cà rồng không thể thấy ảnh phản chiếu trong gương ư?!

"Đó là do thời xưa, người phương Tây hay dùng bạc để soi gương, bạc là khắc tinh của ma cà rồng cho nên chúng không thể xuất hiện trên ảnh gương được. Đương nhiên gương thời nay cũng là tráng bạc bên trong, nhưng nhóc là thuần chủng, không có chuyện bị ảnh hưởng bởi tí xíu bạc như vậy."

Mộ Dung Nguyệt môi ngậm một cái bánh mì, vừa ăn vừa nói. Trần Ngọc Lâm kinh ngạc nhìn cô Nguyệt:

"Không phải cô bảo ngày mai mới về sao? Sao bây giờ đã về rồi?"

Hắn đã hẹn với thằng Vũ cùng mấy đứa bạn sẽ đi net cả đêm, xem ra là không thể được rồi. Cô Nguyệt cắn thêm một miếng hết nửa cái bánh mì, nhún vai:

"Thế giới đã được giải cứu. Gabriel đã đạt Top 1 server, trong thời gian ngắn là không xuống hạng được cho nên không lo. Thành ra ta có về sớm hơn dự kiến. Sao nào? Nhóc muốn đi đâu chơi ư?"

Trần Ngọc Lâm:

- ........................

Trần Ngọc Lâm mỉm cười lắc lắc đầu. Ha ha?! Cô Nguyệt mà biết tối nay hắn muốn đi Net thâu đêm, có khi hắn bị treo ngược lên trần nhà cả đêm mất.

Mộ Dung Nguyệt nhìn Trần Ngọc Lâm, vươn ra một cánh tay thon dài cầm lấy cổ hắn, nhíu mày nhìn thẳng vào mắt hắn. Kế đó nàng lại duỗi ra một ngón tay dò vào trong miệng Trần Ngọc Lâm, sờ sờ thử. Trần Ngọc Lâm lúc này sững sờ không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trong miệng chỗ cái răng nanh nhói nhói, sau đó Mộ Dung Nguyệt đưa ngón tay ra, nhìn vào hắn hỏi:

"Gần đây cảm thấy thèm máu à!?"

Trần Ngọc Lâm gật đầu lia lịa. Cũng không hiểu sao hắn lúc này đối mặt với Mộ Dung Nguyệt không có loại dục vọng muốn hút máu kia, có thể là vì thực lực chênh lệch.

]

Sự thực, hắn thậm chí còn có loại xúc động muốn lượn khỏi chỗ này nữa. Có thể là bởi vì cảnh giới của Mộ Dung Nguyệt đã cực cao, cho nên đối mặt với luồng máu có uy lực như mặt trời này hắn không thể chịu nổi.

Trần Ngọc Lâm hơi lùi lại một tí, còn Mộ Dung Nguyệt thì đi về phía phòng khách, lấy ra một cái ba lô, vẫy tay ra hiệu hắn đi đến.

Trần Ngọc Lâm ngồi xuống, nhìn Mộ Dung Nguyệt đang đặt một cái túi lên bàn. Mộ Dung Nguyệt vẫn giữ vẻ uể oải nói:

"Ta đã lường trước được đại khái sẽ có chuyện như thế này xảy ra rồi. Nhóc đã thành ma cà rồng, thèm máu là đúng. Nhưng ta không nghĩ nhóc không thể chịu đựng được quá vài ngày. Ừm, hẳn phải có vài nhân tố tác động đi"

Trần Ngọc Lâm nghĩ đến tên đô con mới bị hắn vật ngã chiều nay, gật đầu nói:

"Chiều nay cháu ra ngoài chạy bộ. Bị mấy tên chặn đường đòi đánh, thế là bị cháu đập ngược lại. Sau đó có một tên bị trầy da, lộ ra một ít máu."

Mộ Dung Nguyệt gật đầu:

" Bị đánh thì phải đánh lại, thế cũng được. Nhưng lần sau ra tay cẩn thận một chút. Tu Chân giả dù là Nhị Phẩm tiện tay đánh ra có khi cũng đủ giết người rồi. Đúng rồi, hôm nọ ta có đặt mua cái này, nhóc xem thử xem có được không?!"

Kế đó nàng khệnh khạng lôi ra 5 thùng nước ngọt, một thùng đề là "Sô-cô-la", một thùng đề là "Va-ni", một thùng là "Vị cam", một thùng là "Vị dâu", thùng cuối cùng là "Cô ca cô la", toàn bộ viết bằng tiếng Anh. Mỗi một thùng đều có hai chữ cái AB+ đều trên nắp thùng, ngoài ra còn có một giọt nước màu đỏ cạnh chữ AB+ nữa.

Trần Ngọc Lâm nhìn tới nhìn lui, rồi lại nhìn về phía cô Nguyệt hỏi:

" Cô Nguyệt, đây là thứ đồ gì?! Nước ngọt à?!"

Mộ Dung Nguyệt nhún vai, nói:

"Uống thử một ngụm đi là biết."

Kế đó nàng lấy một lon vị vani ra, mở nắp nốc một ngụm. Trần Ngọc Lâm dù khó hiểu không hiểu tại sao Mộ Dung Nguyệt lại làm ra vẻ thần thần bí bí như thế này, mở một lon ra nhấp thử.Hắn chọn vị Sô Cô La.

Quả là .. ngon tuyệt. Trần Ngọc Lâm nghĩ thế. Vừa uống một ngụm hắn liền cảm giác cơ thể khỏe khoắn hơn hẳn, tựa hồ như cảm giác khó chịu nãy giờ đã tan biến. Không chỉ có thế, hắn cảm giác một dòng nước ấm lan tỏa khắp toàn thân, tuy rằng còn có một cảm giác ngứa ngáy lan tỏa ở phần cằm nữa, nhưng tóm lại cực kỳ sảng khoái.

Mà kể cũng lạ, hắn bình thường uống nước ngọt, hắn ưa thích nhấp một ngụm rồi ngưng, một lát nữa mới làm thêm một ngụm. Lần này hắn làm một hơi 3/4 lon, lại có cảm giác như thể toàn thân được tẩm bổ như là thứ hắn uống không phải nước ngọt mà là nước dinh dưỡng vậy.

Mộ Dung Nguyệt nhìn Trần Ngọc Lâm tu một hơi lon nước, hỏi:

"Ngon không?!"

Trần Ngọc Lâm liếm môi, cảm giác thứ này không chỉ là ngon, mà là tuyệt mĩ thì đúng hơn. Kì quái là vị loại nước này không khác gì mấy thứ nước vị sô cô la mà hắn hay uống, nhưng đem so với loại nước này chính là đom đóm so với ánh trăng rằng. Hắn gật đầu khen ngon. Thuận tiện hỏi:

" Ngon thật đấy. Cô mua ở đâu đấy? Mà loại nước này là gì?"

Mộ Dung Nguyệt cười nói:

" Máu đấy. Máu vị sô cô la đóng lon. Ta đặc biệt tốn thời gian tìm kiếm trên Amazon mới mua được. Thông thường máu của người bị hút máu mà cùng nhóm máu với nhóm kẻ đi hút máu thì kẻ hút máu sẽ thấy mỹ vị hơn hẳn nên ta đặc biệt tìm loại máu AB+ cho nhóc."

Trần Ngọc Lâm:

- ................

Trần Ngọc Lâm:

- @_@

Mèn, thảo nào hắn cảm giác thứ này cùng với nhân gian mỹ vị không khác nhau nhiều lắm. Hóa ra thứ này căn bản là máu à?! Đùa nhau chắc. Thằng dở hơi nào đi đóng lon máu xong rồi bổ sung hương Sô Cô La vậy!?

Mà đùa nhau à?! Amazon có bán thứ đồ này?! Đậu Xanh Rau Má nhá.

Mộ Dung Nguyệt nhún vai:

" Nếu nhóc tìm được thì có bán thôi. Nhớ lần trước ta còn thấy pháp bảo bán trên đó nữa mà. Đương nhiên nhóc phải có được "mật khẩu" riêng của họ. Xét cho cùng, các chiến binh Amazon cũng là loại người có tín dự, giao hàng cực kỳ đúng hạn, độ tin cậy là có thể bàn giao."

Trần Ngọc Lâm:

- ...............

Các chiến binh Amazon?! Các nữ chiến binh Amazon trong Thần Thoại La Mã ấy à?!

Trần Ngọc Lâm nhìn lon "máu", nói:

" Cháu muốn hỏi cái, máu này đến từ đâu vậy!? Không phải là từ mấy cái kiểu "Trại Nuôi Người" chứ!?"

Tầm tháng trước hắn có xem một bộ phim, trong đó con người bị ma cà rồng nuôi nhốt lấy máu. Giờ nghĩ lại quá kinh đi, hi vọng chuyện đó không tồn tại.

Mộ Dung Nguyệt lắc đầu nói:

" Không có quỷ súc thế. Trại nuôi máu chỉ thích hợp với một số thể tu cường đại cực kỳ mà thôi. Máu này đến từ Hiệp Hội Huyết Học Toàn Thế Giới. Đại khái bọn hắn thu mua máu của tu sĩ với giá khá phải chăng. Đương nhiên cũng có một phần là từ các túi máu từ bênh viện phàm nhân, mà số đó ít lắm, chủ yếu là hàng gần quá hạn không tiến hành truyền máu được thôi. Nghe nói mấy người bên Amazon bây giờ đang tính lắp đặt hệ thống bán lẻ máu toàn Châu Âu đó."

Trần Ngọc Lâm:

" .................."

Rất hiện đại hóa nha. Thế kỉ 21, quỷ hút máu bây giờ thay vì đi bắt người dân xong hút máu, chỉ việc cầm tiền rồi đi ra máy bán hàng tự động, mua về vài lon máu uống. Giảm bớt khả năng bị nhân dân quần chúng cầm đinh ba, đuốc và bánh mì tỏi dí chạy tóe khói.

Nãy giờ hắn cứ một mực bài xích cảnh tượng hắn cắn cổ người nào đó sau đó hút máu, tại sao bây giờ hắn lại có cảm giác khát khao muốn chạy ra ngoài hút máu nhỉ? Không phải bởi vì đói, mà là thuần túy là ngứa tay.

Trần Ngọc Lâm rất muốn khóc. Hình tượng ma cà rồng sụp đổ trong lòng hắn.

Mộ Dung Nguyệt cười cười nhìn Trần Ngọc Lâm tâm tình biến hóa, vỗ vỗ vai hắn:

" Bớt đọc truyện đi, thế giới thực cùng với truyện có sự khác biệt rất lớn. Rồi, giờ chuẩn bị tu luyện đi, gần đây bận giải cứu thế giới quá, nhóc tu luyện cho ta xem nào."

Nàng lúc này cực kỳ tự tin. Hẳn là do mới tìm hiểu được trên Wikipedia một vài lý thuyết về tu chân Nhị Phẩm cảnh đi!?

Đương nhiên, với trí tuệ và cảnh giới của nàng, nàng hoàn toàn có thể đọc một hiểu mười, suy một ra ba mươi không có vấn đề gì cả.

Bạn đang đọc Tu Chân Thế kỉ 21 sáng tác bởi Mytno1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mytno1234
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.