Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Diễm Linh Căn - Hắc Hoang Sơn Lâm

Tiểu thuyết gốc · 2519 chữ

'Thối Thể đan' luyện thành hơn nữa còn luyện đến năm viên, trong nhà Thiên Tích bốn người nuốt lấy bốn viên về sau, tất cả đều thuế biến.

Thân thể trở nên cường tráng, chắc khỏe, da vẻ trắng tinh, ngũ quan được chạm khắc lại trở nên tinh sao hơn, đặc biệt biệt là cốt tủy được bài trừ tạp chất, nên càng lúc càng khỏe và đối với linh khí cực nhạy.

. . .

Tắm rửa về sau, cả ba người đều hướng về chổ Thiên Tích xung quanh mà ngồi xuống. Cả ba gương mặt nóng lòng muốn nhìn xem Thiên Tích đem chuyện này giải thích như thế nào?

Vân Lạc hiện tại đã trải qua tẩy gân phạt tủy, thân thể thuế biến, vốn là một cái bốn mươi tuổi 'chi niên nữ nhân' hiện tại đã trở về thành cái tuổi hai mươi thiếu nữ, tuy nhiên tâm tính, linh hồn cùng mọi thứ khác vẫn là tuổi bốn mươi.

('Chi niên nữ nhân' chi niên ở đây là cách gọi/chỉ người bốn mươi tuổi đến năm mươi tuổi thời xưa của phía bắc Nước ta và Trung Hoa. Bên cạnh đó còn có một số từ chỉ tuổi như 'chí học' là mười lăm tuổi, niên chi chí lập là ba mươi tuổi ...v.v)

Vân Lạc gương mặt lộ ra phần sắc sảo, đôi môi hường phấn bổng hé nhẹ hướng Thiên Tích nói :"Tích nhi, giờ con có thể nói cho chúng ta biết mọi chuyện rồi chứ ?"

"Đúng đó anh trai, anh nói đi!" Thường Hi lộ vẻ mong chờ hướng Thiên Tích nói :"anh cho cả nhà uống cái gì, mà ba mẹ đều biến trẻ lại hết vậy ?"

Ngồi kế bên Thiên Tích, Ngô Mục cũng không có gì để hỏi, dù sao con hắn cho hắn uống cái gì, nói cái gì cũng được, hắn đều sẽ uống sẽ nghe. Vì đây là lòng tin của một người cha dành cho con trai mình.

Đưa tay gãi gãi đầu, nhưng khuôn mặt vẫn trầm lặng, điềm tĩnh. Lúc này Thiên Tích mới bắt động miệng nói :"cái mà con cho cả nhà uống, chính là lúc chiều con luyện chế ra, gọi là 'Thối Thể đan'."

Thối Thể đan ?

Cái tên này đối với tu chân giới tất cả mọi người từ người thường đến đỉnh cường giả đều biết. Nhưng ở đây thì khác, đây không phải tu chân giới, mọi người ở đây làm sao biết được loại hình này.

Cả ba gương mặt lộ ra có chút ngốc, khó hiểu Thiên Tích lời nói.

Thấy cả ba người biểu lộ gương mặt, hắn biết mọi người không hiểu nên bắt đầu giải thích.

Hắn lúc này đem thối thể đan giải thích, sau đó lại đem mọi chuyện khác cùng đi xuống giải thích.

Như chuyện Thiên Tích làm sao có thể biết được cùng luyện chế cái 'Thối Thể đan' này với lại dược liệu là từ đâu ra?

Hắn bản thân thực ra là ai ? Hắn có phải là Thiên Tích của hai vợ chồng họ hay không? Hắn làm sao có sức lực lớn đến vậy, liệu con trai cũ của họ có còn sống hay không?

Quan trọng nhất vẫn là Thiên Tích bên trong là ai? Từ đâu đến ? Làm thế nào đem thân thể Thiên Tích chiếm cứ?

Rất nhanh hắn đem mọi chuyện giải bày trước mặt ba người.

Thông qua Thiên Tích lời nói, cả ba người đều có chút mơ hồ khó có thể tin được. Nhưng khi Thiên Tích đem thần thông thi triển ra, một đấm chấn động đại địa cùng với lúc trước Thường Hi nhìn thấy chuyện kể lại.

Lúc đầu họ chỉ tưởng là Thiên Tích thức tỉnh một loại nào đó hệ ma pháp gây ra mà thôi, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn chấp nhận sự thật, cả ba đều tin đều minh bạch tất cả, tất cả đều là thật.

Thì ra hắn kiếp trước giống con trai của họ tuy nhiên chỉ khác vần ở tên, cũng là một kẻ số khổ, so với con trai của họ còn khổ hơn vạn lần.

Con trai họ thật sự đã chết, cho nên hắn mới mượn lấy thân xác này để trọng sinh trở lại, hắn cho họ ăn lấy đan dược bởi vì muốn thay đổi thể chất của họ để thích hợp tu luyện bảo vệ bản thân hơn. Nếu như hắn có rời đi phương này thì họ còn có chút lực bảo vệ bản thân, hơn nữa đan dược loại bỏ trong cơ thể họ tạp chất giúp họ thọ tận bách niên, cả đời không có bệnh tật quấn thân.

Nghe được Thiên Tích giản chính mình cố sự, Thường Hi lúc này trên mặt đã ướt đẫm, từng giọt từng giọt nước mắt tung hoành ngang dọc trên mặt nàng, nàng cổ họng có chút nghẹn nói :"hức, hức . . . Anh trai lúc trước anh thật khổ, anh yên tâm về sau đã có Tiểu Hi bảo vệ anh, anh không cần phải lo nữa!"

Nghe Thường Hi nói cả nhà bật cười, một cô bé nhỏ xíu, tay chân vụng về, lại có chút đang đá, hơn nữa còn chưa lớn thì làm sao bảo vệ được người ta.

Thiên Tích một bàn tay ấm áp đặt lên đầu nàng, một bên mỉm cười nói :"tiểu nha đầu, ta mà cần muội bảo vệ sao ?

Ta dẫu gì cũng từng là bá chủ của một cái vực lớn hơn trăm tỷ sinh linh cúi phục, làm sao có thể để muội bảo vệ được."

Ngô Mục nhíu mầy nhìn nói :"vậy con đã có dự kiến gì cho tương lại chưa ? Nơi nay quá nhỏ bé để con có thể phát triển mạnh mẽ được, ta nghĩ con nên đi đến Phú Xuân đô thành, nơi đó mọi thứ có lẻ phù hợp cho con phát triển."

Vân Lạc điềm tỉnh nói :"đúng, con nên ra Phú Xuân đo thành hay ra Hội An hoặc Đại La thành, những nơi đó rộng lớn, điều kiện tốt để con phát triển vực dậy như kiếp trước đã từng.

Ở ngoài đó tuy rộng lớn, điều kiện tốt nhưng có điểm . . ."

Nói tới đây Thiên Tích liền muốn nàng muốn nói gì liền cắt ngang lời nàng, nói :"vấn đề tiền nông thì ba mẹ không cần lo, không lâu trước đây, con có gặp được quý nhân giúp đỡ cho một số tiền kha khá."

Nói xong Thiên Tích từ vòng tay trữ vật trên người lấy ra một xấp tiền thật dày, toàn là tờ một vạn đồng.

Lấy ra xấp tiền về sau hắn nói tiếp :"nhưng con vẫn chưa có ý định rời đi ngay bây giờ chí ít phải vài năm nữa."

Xấp tiền vừa được lấy ra, cả ba người đều trợn mắt, há hốc mồm, kinh ngạc không thể tin được. Đây là lần đầu tiên họ được nhìn thấy số tiền nhiều đến như vậy, theo họ nghĩ 'xấp tiền này có lẻ là phải một triệu đồng'.

Không xấp này là hai triệu đồng, với số tiền này đủ để gia đình họ ăn ở cuộc sống bình thường đến chục năm chứ chả chơi.

"Tốt!" Vân Lạc kinh ngạc khuôn mặt đã trở về lại bình thường, điềm tĩnh nói :"thật nhiều tiền, người quý nhân kia cũng thật tốt bụng, chỉ là gặp qua một lần mà đã cho con nhiều tiền như vậy."

"Đúng thật là tốt." Thường Hi cùng Ngô Mục vội nói theo.

Thiên Tích một lời khó giải thích chỉ có thể gãi đầu mà cười.

"Mà trước tiên khoang hãy nói chuyện này đã!" Thiên Tích đứng dậy hướng ba người, cười nói :"để con dậy cho mọi người tu luyện."

"Tốt!" Vân Lạc mỉm cười nói :"tất cả đều theo ý con mà làm."

Rất nhanh Thiên Tích đem những gì mình biết truyền thụ cho họ, đem ra Phệ Thiên quyết cùng hướng dẫn cho ba người tu luyện.

. . .

Hai tiếng sau.

Dưới sự dẫn dắt và chỉ điểm tận tình của Thiên Tích, cả ba người đã thành công đem công pháp học thuộc sau đó lại thành công đem linh khí dung nạp cơ thể.

Thiên Tích đứng nhìn ba người nạp khí, không khỏi có chút đánh giá nói :"không tệ không tệ, thiên tư của cả nhà đều không tệ, rất nhanh liền có thể linh hoàn toàn hấp thu vào trong cơ thể."

'Ba....!'

Một đoàn dao động nhẹ vừa lướt qua Thiên Tích cảm nhận, hắn vội lập tức đem ánh mắt chú ý đến chổ phát ra dao động.

Ánh mắt tập trung lên Ngô Mục trên người, không sai đoàn dao động vừa rồi là Ngô Mục phát ra, hắn hiện tại đã có dấu hiệu đột phá luyện khí nhất trọng cảnh giới.

'Đoàng. . .!'

Dao động sống khí tức lập tức bùng nổ, lan tỏa nhẹ ra xung quanh, Ngô Mục thành công đột phá nhất trọng cảnh.

Thiên Tích hướng Ngô Mục ngạc nhiên, sau đó biểu thị hài lòng gật đầu.

'Đoàng. . .!'

Lúc này, phía kia Vân Lạc cũng đã bắt đầu đột phá, nàng hiện tại liền bước vào luyện khí nhất trọng. Cả nhà lúc này đã có hai người trừ Thiên Tích thành công bước luyện khí cảnh, hiện tại chỉ còn Thường Hi chưa đột phá.

Thiên Tích lo nghĩ 'tiểu nha đầu này bình thường siêng năng, lanh lợi, lại thông minh chẳng lẻ tiềm chất tu chân lại yếu đến vậy.'

Hơn bốn mươi phút sau.

Trời lúc này cũng đã hơn 21h, đến lúc phải đi ngủ.

Thiên Tích hướng Vân Lạc, Ngô Mục đi đến giục họ tỉnh lại, trở về phòng mà ngủ để mai có đủ sức khỏe để đi làm.

Tuy nhiên hắn không có giục cho Thường Hi tỉnh lại là cố ý, hắn đặt niềm tin lên người Thường Hi. Hắn biết nàng không phải kẻ tiềm chất tệ nên muốn theo dõi đến cùng, để xem có kỳ tích gì xảy ra.

Quả nhiên, như Thiên Tích kỳ vọng, đặt niềm tin lên người nàng, kỳ tích đã tới.

Sau hơn 20 phút kiêng trì chờ đợi thì kỳ tích tới.

'Đoàng. . . Đoàng!'

Mảnh liệt hai lần liên tiếp ba động bạo hưởng xuất hiện, Thường Hi lúc này theo phàm nhân biến thành luyện khí nhị trọng tu sĩ.

Thiên Tích kinh ngạc, thì ra không phải tiềm chất tu tiên nàng kém, mà do nàng muốn một lần đột phá hai cấp nên mới so với ba mẹ lâu hơn.

Lúc giờ, Thiên Tích muốn giục nàng dậy để cho nàng đi ngủ nhưng không.

Một đoàn thao thiên hỏa diễm đem nàng bao phủ, Thiên Tích nhìn thấy tràng cảnh muốn lao tới cứu nàng nhưng sau đó hắn cảm nhận được có gì đó không đúng, nhiệt độ hỏa diễm cực nóng chí ý là trên ngàn độ nhưng không làm cho nàng tổn hại.

Hỏa diễm đốt cháy bao xung quanh cơ thể Thường Hi khoảng độ mười phút rồi dừng. Đoàn hỏa diểm theo bên ngoài tiến nhập nàng bên trong đàn điền, lúc giờ ở giữa đan điền của nàng sinh ra một khoảng nhỏ hỏa diễm.

Cảm nhận hỏa diễm tiến nhập cơ thể nàng thời điểm, Thiên Tích minh bạch, nàng đây là thức tỉnh linh căn, theo như vừa rồi biểu hiện thì có tới 99,9% là Thường Hi thức tỉnh ra hỏa linh căn.

Mà linh căn ở phàm giới thường được chia làm : phàm - hạ - trung - thượng - siêu - thánh cấp.

Căn cứ theo màu cùng nhiệt độ của hỏa diễm lúc ban nãy thì có tới hơn 96,69 là thượng cấp hỏa diễm linh căn.

Thượng phẩm linh căn mặc dù ở bất cứ nơi nào tại phàm giới, đều được vô số tông môn đón nhận. Có được thượng phẩm linh căn làm nền cho quá trình tu chân thì tiền đồ kẻ đó chắc chắn sẽ vô lượng.

Thức tỉnh thượng phẩm hỏa diễm linh căn về sau, Thiên Tích đem Thường Hi giục dậy để nàng mau chóng đi ngủ. Nàng đang tuổi ăn tuổi lớn, nên cần ngủ đầy đủ giấc mới có thể khỏe mạnh mà phát triển tốt được.

Chứ không, cứ thức khuya, ăn ít sợ mập như một số người thì sẽ không phát triển nổi đâu. Làm như vậy chỉ tổ làm cho cơ thể chậm phát triển hoặc phát triển không hoàn thiện mà thôi, và biểu hiện đại diện của phát triển không toàn diện là hai lưng.

. . .

2h sáng.

Mọi người trong nhà đều đã ngủ say, lúc nãy có một bóng người từ từ hướng đến cánh cửa, hắn nhè nhẹ mở cửa ra.

Mây đen tan đi, những vì tinh tú phát sáng chiếu rọi xuống dưới làm lộ ra bóng dáng tên kia. Ánh sáng chiếu đến trên người hắn thì lộ ra một gương mặt quen thuộc, gương mặt này chính là hắn, chính là Thiên Tích.

Hắn hiện tại mặc theo một chiếc áo khoác đi ra ngoài, trên người hầu như không đem theo một thứ gì khác.

Thiên Tích đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại để không gây ra tiếng động. Hắn hướng phía nam mà chạy đi, chắc hẳng sẽ có người hỏi hắn hiện tại đi đâu, hướng phía nam làm gì ?

Thiên Tích hắn là đi lịch luyện, ở nhà mọi chuyện đã ổn thỏa sử lý, hắn đã để lại một phong thư để cho người nhà biết hắn là đi du lịch với bạn nên không cần tìm.

Thiên Tích tu vi đã ổn, võ kỹ thì chưa có, trang bị cũng chưa nhưng hắn hiện tại là muốn gia tăng khả năng thực chiến ở hiện tại nên bây giờ thời khắc tốt nhất để đi lịch luyện.

Phía nam kia chính là hướng của Hắc Hoang Lâm, hắn muốn tiến về hoang lâm lịch luyện.

Cái này Hắc Hoang Lâm chính là một trong ba mươi khu cấp địa của Đại Việt, nơi đây là hoang vu mảnh đất không ai đặt chân đến.

Nói không ai đặt chân cũng không đúng có một số ít người vẫn đến đây để săn yêu ma, nơi đây có đại lượng hắc ám yêu ma tồn tại sinh hoạt thành bầy đàn nên rất ít người dám đặt chân đến.

Bởi vì là hoang vu mảnh đất cùng có một đại lượng hắc ám sinh vật cấp linh nên nơi đây ít người dám hó hé đến và được đặt tên là Hắc Hoang Lâm.

(Chương này ta viết có chút kỳ dù sao là cũng tìm một cách để cho main đi ra ngoài chiến đấu, cua gái các kiểu.)

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.