Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Hoang Sơn Lâm - Hạ

Tiểu thuyết gốc · 2271 chữ

Địa Tích quận đi theo hướng nam ra ngoài khoảng hơn 'ba mươi lý', là một mảnh u áp rậm rạp mà hoang vu sơn lâm.

(Lý có hai loại : hải lý và bộ lý, và lý ở trên là đơn vị đo chiều dài trên mặt đất thời xưa nhé, một lý tức là bằng một cây số ngày nay.)

Phía trong sơn lâm tối tâm, u áp không thấy ánh sáng mặt trời, khắp nơi chỉ toàn là dấu chân cùng chất thải và những thi thể thối rửa của các yêu ma.

Bên ngoài có một bức từng thành cao gần mười mét ngăn cách khu rừng và nơi con người sinh sống. Đây là họ muốn bảo vệ tốt người dân nơi đây, không để yêu ma đi vào làm hại con người.

Nhưng bức tường này cũng có quá kiên cố, cùng tuyệt đối ngăn chặn yêu ma lan ra, thường xuyên vẫn có một số cấp thấp yêu ma đi qua làm hại một số người dân vô tội.

Vương Quốc người đứng đầu cũng đã nhiều lần đề cử người đi vào bên trong thu dọn bớt yêu ma, cùng với tu sửa lại tường thành nơi đây.

Nhưng không một ai nguyện ý đi, bởi vì trước kia cũng đã có một tiểu đội gồm bốn cái chiến linh, một chiến tướng và bốn cái đại vị ma đạo sư đi vào.

(Ở mấy chương trước mình có ghi cảnh giới thuần nhục thân có một cái là chiến tông nhưng giờ sửa lại là chiến tướng nhé.)

Kết quả ?

Kết quả chỉ trong năm ngày họ đi vào trung tâm Hắc Hoang Lâm, tao ngộ đại lượng quần thể yêu ma tập kích giết sạch.

Chỉ di nhất một cái chiến tướng sống sót trở về trong tình trạng nguy kịch, trước khi trút xuống hơi thở cuối cùng hắn ta đã nói lại sự việc diễn biến bên trong.

Bên trong đó có hai con yêu ma cấp lĩnh chủ và một cái cấp ma vương, cùng đại lượng yêu ma cấp chủ đội sinh sống.

Bọn yêu ma này đem bọn họ trêu đùa cho đến chết, chỉ có một cái chiến tướng may mắn tranh thủ bọn chúng sơ ý trốn thoát nhưng thân mang trọng thương khó cứu.

Đông đảo tầng lớp cao tầng chính trị, cùng người của các bộ ngành khác nghe được sự tình tất cả đều run rẩy không thôi. Nhất là những ma đạo sư cùng với chiến sĩ, nghe được sự tình càng khó kìm được sự sợ hãi.

Kẻ đứng đầu Vương Quốc muốn cử tiếp một số người lần nữa đi thăm dò nhưng không ai nguyện ý.

Một cái ma vương tương ứng chính là một tên thánh cấp truyền thuyết pháp sư, cũng là ngang với một cái chiến hoàng tồn tại. Đất nước họ mạnh nhất chỉ là tam phẩm đại ma đạo sư cùng với hậu kỳ chiến tướng, chiến lực như vậy đem ra so với ma vương cấp yêu ma thì chỉ như muỗi đốt inox, hoàn toàn là chịu chết.

Cho nên đến nay, Hắc Hoang Lâm là một khu cấm ít người dám đi vào, trừ khi họ đủ thực lực bảo vệ bản thân, không đi vào quá hai lý bên trong, hay họ đã đầy đủ làm tốt giác ngộ cái chết.

. . .

Đứng trước tường thành trăm mét, Thiên Tích cảm nhận được mùi vị của sự khủng bố uy hiếp đang tới gần. Nhưng hắn không e ngại tiếp tục bước tiếp lên, dù gì đời trước của hắn cũng gặp qua sự uy hiếp nay rất nhiều lần rồi nên đã quên cảm giác sợ là gì, hắn chỉ bước tiếp và tiến lên.

Chốc lát, Thiên Tích đi đến tiếp cận tường thành, từ phía bên trong ngắm nhìn qua Hắc Hoang Sơn Lâm qua một khe nhỏ cỡ 5 centimet trên tường thành, làm cho người ta có cảm giác gợn tóc gáy.

Nơi đây quả thật u ám đến cực điểm, xung quanh tường thành chỉ có một cánh của thép lớn để mở thông qua bên đó. Nhưng lại không có lấy một ai canh gác, bọn họ thật sự sợ, sợ nếu như có một ngày đang canh gác đại lượng yêu ma tràng qua thì chỉ có nước chết.

'Két. . .!'

Thiên Tích đi đến bên cánh cửa thép to lớn kia, dùng đại lực để mở cánh cửa ra. Cánh cửa thép này cao khoảng ba mét nặng gần hai ngàn cân (một cân 0,6 ký - 2000 cân tức 1200 ký), đối với một người bình thường là không thể nào xê dịch được.

Nhưng đối với người tu hành thì rất dể dàng, Thiên Tích khum người xuống bên cánh cửa, hai nấm chặc tay cầm, linh lực bắt đầu vận chuyển từ đan điền đi đến cánh tay và hai chân.

Thiên Tích hai chân dậm mạnh xuống mặt đất, hai bàn tay nắm thật chặc tay cầm, từ dưới bắt đầu đẩy lên, hắn theo cánh cửa từ từ đứng dậy. Trên người gân xanh nổi khắp nơi, từ trán đến hai bắp chân đều lộ lên gân guốc, cọng nào cọng náy to như con đỉa :))) .

"Lên . . .!"

Hét lớn một tiếng, Thiên Tích dùng sức lực cực lớn để đẩy cánh cửa lên, hắn hiện tại là luyện khí tầng thất trọng cảnh giới, mỗi lần phát lực đều tương đương với chín trăm cân.

Nhưng đó là do hắn tu luyện Phệ Thiên quyết cùng đã nuốt qua Thối Thể đan nên mới có lực như vậy. Chứ luyện khí thất trọng bình thường cao nhất cũng chỉ bảy trăm năm mươi cân.

Hắn dùng đại lượng sức lực vừa đủ nâng cánh cửa cao hơn mặt đất khoang năm mươi centimet, vừa đủ hắn trường qua.

Bước đi trong Hắc Hoang Sơn Lâm, nơi được mọi người cho là cấm địa nguy hiểm, dù là một cái lão làng trộm mộ cướp đoạt cơ duyên lúc trước Ngô Thiên Tuệ, hiện tại cũng méo dám vọng động, bởi do bên trong có cả hợp thể cấp yêu ma tồn tại.

Thiến Tích mỗi bước đi mỗi cử động khi tiến vào Sơn Lâm, đều cẩn thận từng li từng tí, nếu sơ xoát một phát là mất mạng như chơi.

Sau khi trọng sinh nữa tháng, bất quá nắm giữ được luyện khí bảy trọng tu vi Thiên Tích, đối mặt với siêu cường yêu ma, mà chỉ dựa vào ý chí cùng kinh nghiệm trước đây là không đủ.

"Chổ Hắc Hoang Lâm này, được coi là cấm địa không có người đi vào, vậy mà lại không có lấy tới một cây hoàng phẩm dược liệu." Đi vào bên trong Hắc Hoang Sơn hơn ba mươi phút Thiên Tích không có thu hoạch được gì, ngay cả yêu ma cấp thấp đều không có, thế mà lại được truyền là nguy hiểm nhất Đất Nước khu vực.

Nếu như theo lẻ thường mà nói, nguy hiểm như này cấm địa ít người tới, bên trong hẳng có đại lượng linh dược, là các thầy thuốc thiên đường. Nhưng hiện tại hơn ba mươi phút đồng hồ, vẫn không có thấy được một cây dược, thật mợ nó toàn là lời đồn thổi vô căng cứ.

Hiện tại cũng đã hơn mười hai giờ trưa một tí, Thiên Tích quyết định dừng lại nghĩ ngơi một hồi đi tiếp, trong Hắc Hoang Sơn Lâm này có đại lượng âm khí cùng hàn khí rất thích hợp với hắn. Thiên Tích không quá nhiều nghĩ ngợi, lấy mấy cái bánh từ bên trong vòng trữ vật ra ăn, rồi bắt đầu thổ nạp nơi này âm áp chi khí.

Mục tiêu của hắn là thức tỉnh ra được băng hệ cùng hắc ám hệ linh căn, nơi này vừa vặn linh khí đủ để hắn dùng tu luyện lấy linh căn.

(Linh căn theo riêng cách mình viết sẽ là do đều kiện linh khí cùng môi trường xung quanh khi tu luyện tạo ra.

Khi tạo ra linh căn thì thường có một số biểu hiện giống như chương trước mình có viết.

Nếu là hỏa linh căn thì khi tu luyện bị đại lượng hỏa diễm bao quanh, sau đó tụ tập lại thành một khoảng hạt châu bên trong đan điền. Linh căn mình chỉ lấy mấy cái thuộc tính mà thành thôi, chứ méo có lấy như ba cái hỗn độn linh căn gì gì đó đâu.)

. . .

Một tiểu trang viên ven hồ.

Một cái hồ nước trong veo, thanh tịnh tuy nhiên lâu lâu lại có những gợn nước nhỏ nổi lên, đàn cá nhỏ bới tới lui trong hồ, những bụi san hô nhỏ cùng lục bình, làm hồ nước càng thêm sống động đầy sinh ý.

Phía bên hồ là một số ngôi sang trọng xa hoa biệt thự, ở giữa là một cái cao nhất to nhất biệt thự. Một căn ba tầng tiểu lâu, với kiến trúc trang trọng, tao nhã cùng với nhiều nét cổ kính, xung quanh nó còn có rất nhiều cây kiễng đẹp lạ mắt người.

Tiểu trang viên được rào chắn quây quanh lại, phía sau còn có một cái hậu viện nhỏ, phía trước có một cái tiểu đình. Tiểu đình phía trước cỏ mộc xanh ngát nhưng đó là cỏ kiễng, ở giữa tiểu đình còn có một bức tượng đá to lớn.

Bức tượng đá chạm khắc một vị mãnh tướng, tay cầm trường thương, thân mang chiến giáp, đầu đội chiến mão, chân đạp thiết hài. Thần sắc lạnh lùng, oai vệ vô song khó tả bằng lời, đặc biệt là ở đôi mắt được chạm khắc tinh tế, khi nhìn vào như có cảm giác bức tượng đang sống.

Bức tượng được đặt ở đây như để canh giữ thủ hộ gia chủ, tránh khỏi tà ma, trừ nghiệp ách vân, may mắn quanh năm.

Hậu viện có một ao sen nhỏ, lá sen xanh biết, bên trên thân cây mộc ra mấy cái nụ sen đang chớm nở, bên cạnh đã có một số cây đã nở, đóa liên hồng phấn cao quý thanh tao, mộc tại bên trong ao với dòng nước trong suốt càng làm tôn thêm vẻ đẹp vốn có của nó.

Bên trong biệt thự sàn được khảm gỗ bằng gỗ công nghiệp, mặt sàng bóng loáng có thể phản chiếu được bóng người. Trần nhà trắng tinh tươm, theo bên đó là những chùm đèn pha le sang trọng thắp sáng ngày lẫn đêm, máy điều hòa được bật suốt làm cho cả căn biệt thự có bầu không khí mát mẻ ôn hòa.

(Đệch giàu thôi rồi, như vậy ai đ* lại.)

Ngay cả cầu thang lên xuống cùng lan can được lát bằng huyết sắc gỗ lim, tạo cho người đi cảm giác thoải mái, vô cùng tinh tế tinh xảo tỉ mỉ. Muốn ở ngôi biệt thự này chí ích là phú hào ngàn tỷ a.

Phòng khách ở chính giữa ngôi nhà bấy giờ, có ba bốn ông lão tuổi đã xế chiều đang ngồi uống cùng nhau.

Trong số họ có một gương mặt vô cùng quen thuộc mà ta đã gặp ở mấy chương trước. Một ông lão râu tóc bạc trắng, cái tráng cao bóng loáng, lưng có chút còng, hắn chính là mấy chương trước ta gặp được Từ Thế Tôn.

Thế Tôn tay cầm chén rượu, gương mặt đỏ ửng, uống xuống môth ngụm, hướng ba ông lão còn lại nói :"các ngươi, ba cái lão già không công rỗi nghề đến chỗ ta ăn chực uống chực hoài.

Nếu rãnh rỗi quá sao không đi tìm kiếm, bồi dưỡng hạt giống cho Thương Khung chiến chín năm sau đi."

Ba ông lão đây cũng giống với Thế Tôn đều là Chiến Thần điện một trong cửu đại thống lĩnh.

Phân biệt từ bên trái đi qua là lão giả tóc dài, mù một bên mắt, gương mặt âm hiểm, là thứ tư thống lĩnh, gọi Đinh Bất Phục, hào là Độc Nhãn Xà Hoàng, bởi do trên chiến trường luôn dùng âm hiểm tàn ác lối đánh như rắn, với lại bị mù một bên mắt nên được địch nhân tặng cho cái hào như vậy.

Kế tiếp là trọc đầu lão hòa thượng, nhìn trọc đầu mặc cà sa nhưng lại không phải hòa thượng, hắn thích tra tấn kẻ địch đến chết mới thôi. Hắn thật là một cái làm bẩn mắt phật ngụy hòa thượng, hắn gọi là Lưu Kỷ Mộc, hào Sát Lục Ngụy Hòa Thượng.

Cuối cùng là một cái xì teen lão đầu, tóc nhuộm vàng chóe trong như bãi s*, bấm hai bên tai, quần áo tuổi teen nhìn rất quái dị. Hắn là một cái bệnh hoạn thích thí nghiệm tù nhân lão đầu, chỉ cần là địch nhân mà bị hắn bắt được đều bị đem ra thí nghiệm, sống không bằng chết. Tên gọi Trịnh Kim Bảo, hào Ma Đạo Đại Phu.

Cả ba người, ai cũng là một cái hàng thật giá thật chiến hoàng, chứ không như Thế Tôn chỉ có cái vỏ chiến hoàng còn lực lượng thì không.

. . .

(Cuộc đối thoại của bốn lão quái và chuyến đi của Thiên Tích sẽ diễn ra ở chương sau, hi vọng mn ghé qua!)

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.