Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Tử phách lối - Bài giảng đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 2277 chữ

7h 10 phút, ngày 15 tháng 5 năm 2018.

Trương Thái cùng Ngô Thiên Tích an toàn vào lớp mà không bị phạt do đi trể.

Thầy chủ nhiệm của lớp 6c8 chính là một cái Viên Mãn kỳ Ma Pháp Sư - Lý Thượng Thanh, ông ta cầm trên tay một quyển sách đang mở và bắt đầu hướng hơn bốn mươi học sinh bên nói :" Hôm nay và ngày mai là hai ngày cuối cùng mà các em học ở đây nên thầy sẽ giảng thêm cho mấy đứa biết về ma pháp sư cũng như người thường. Như mấy em đã biết thế giới chúng ta sống là thế giới mà vạn vật vận hành bởi ma pháp."

Lý Thượng Thanh tay vuốt nhẹ mái tóc, sau đó bắt đầu bước xuống vừa đi vừa giảng :"thế giới này được chia làm hai loại người, một cái là có thể cảm ứng sử dụng ma pháp gọi là ma pháp sư, còn một cái thì không thể nào cảm ứng với ma pháp là người bình thường."

"Người bình thường thì phụ trách chế tạo sản xuất, còn các ma pháp sư chịu trách nhiệm việc bảo vệ loài người thoát khỏi sự nguy hiểm của tự nhiên, yêu ma tấn công và duy trì trật tự của thế giới."

"Ma pháp sư chính là người hùng của thế giới nhưng ma pháp sư thì số lượng ít hơn so với người bình thường. Tỷ lệ xuất hiện ma pháp sư trong số người thường là một trên năm tức là trong sáu người thì sẽ có năm người bình thường và một ma pháp sư, nên việc trở thành ma pháp sư hay không là rất quan trọng đối với một người."

"Oáp...!"

Trong lúc Lý Thượng Thanh đang đi qua lại giảng dậy thì có một cái ngáp dài từ phía gần bàn cuối dẫy giữa phát ra. Kẻ phát ra tiếng ngáp dài ngồi ở bàn thứ hai từ dưới đếm lên dẫy bàn ở giữa, một cái to béo đại bàn tử, hắn ăn mặc trên người đồ đạc sang trọng, tướng ngồi phách lối chân gác trên bàn. Những biểu thị này đủ để biết đây là một cái con ông cháu cha, nhà mặt phố - bố làm to, con nhà giàu thái tử gia.

Cả lớp bị tiếng ngáp lớn làm chú ý đến, Lý Thượng Thanh bây giờ cũng đã ngừng giảng trên khuôn mặt biểu lộ có chút tức giận cùng bất mãn. Nhưng tức giận cùng bất mãn cũng không làm được gì bởi vì tên này là con của một trong những người đầu tư tiền cho nhà trường, ngay cả hiệu trưởng cũng phải kính sáu phần. Lý Thượng Thanh đơn thuần chỉ là một cái nho nhỏ giáo viên cũng không thể so với kẻ đầu tư cho trường lớn hơn nên chỉ có thể nhẫn nhịn, dù tức vẫn phải nhịn.

Lý Thượng Thanh đôi mi mầy kiếm, khuôn mặt thanh tao nhìn tới Vũ Thành Hiếu, trên mặt lộ ra nụ cười gượng nói :"bộ bài của thầy giảng rất nhàm chán sao ?"

"Oáp...!" Bàn tử Vũ Thành Hiếu lại ngáp dài một cái nhìn tới Lý Thượng Thanh khinh thường cùng kiêu khích nói :"đúng, rất nhàm chán, chán đến nổi mà tôi buồn ngủ cả luôn rồi đấy."

Gân xanh nổi lên đầy trán, tay phải nắm chặc lại thành quyền, đối với Vũ Thành Hiếu lời nói cùng cử chỉ làm cho Lý Thượng Thanh nổi giận, nhưng thế nào thì cũng phải nhịn, nhịn và nhìn. Đây chính là bàn tử thái tử gia không thể nào chọc đến, không thể chọc đến.

Lý Thượng Thanh buôn lỏng tay phải đi gân xanh đầy đầu cũng lặng xuống nhìn Vũ Thành Hiếu mà lòng tràn đầy lửa giận nhưng vẫn phải nhịn, cười nói :"tốt, nếu bài giảng của thầy chán thì em cũng không cần phải nghe cũng được nhưng em nên tôn trọng mọi người bỏ hai chân xuống ngồi cho đàng hoàng tý."

"Ầm !!!"

Một tiếng vang lớn do sự đổ sụp đồ vật gây nên, bàn tử Vũ Thành Hiếu gương mặt biểu lộ tức giận, chân đạp mạnh cái bàn để nó đổ sụp xuống. Sau đó lại hướng Lý Thượng Thanh biểu lộ phách lối không coi ai ra gì nói :"bổn thiếu gia không thích để chân xuống đó thì làm sao? Bổn thiếu gia không tôn trọng các ngươi đó rồi sao? Các ngươi đến đánh ta hay là đến giết ta a ?"

Tất cả im lặng, bầu không khí bên trong có mùi vị nồng nặc của giai cấp đại địa chủ của thế kỷ XIX - XX.

Ngô Thiên Tích hướng bàn tử giơ lên ngón trỏ biểu hiện sự thán phục 'cái này bàn tử ngưu bức, ngưu bức a!'.

Vũ Thành Hiếu nhìn xung quanh không ai đối hắn một câu trả lời liền ngay cả Lý Thượng Thanh cũng không, bàn tử gương mặt biểu lộ ra sự khinh thường ngày càng nồng đậm, hừ nói :" hừ,một đám ngu xuẩn, không biết đến chính mình vị trí còn muốn quản bổn công tử."

Cả lớp nghe đến Vũ Thành Hiếu lời nói triệt để phẩn nộ hướng bàn tử quát chửi :

"*, cái đồ con heo này, thầy Lý chỉ là đang muốn tốt cho ngươi mà ngươi lại dám nói thầy như vậy."

"Ta thảo cái con heo này, ỷ mình con nhà quyền quý giàu có không coi ai ra gì. Có tin hay không ta đánh ngươi ?"

"Đúng có tin hay không tụi ta đánh ngươi, cái đồ heo khinh sư diệt tổ."

"Đúng đó đánh đi, đánh chết cái tên bàn tử này, loại không coi ai ra gì như này đáng bị đánh."

"Đúng, đánh đi đánh hắn..."

Cả lớp phẩn nộ chửi ầm lên còn đòi đánh bàn tử, Ngô Thiên Tích lúc đầu nghe đến cái này bàn tử nói chuyện quá khinh người rất muốn xuống đánh cho hắn một trận. Nhưng hiện tại là nghe cả lớp đều muốn đánh Vũ Thành Hiếu hắn lại cười, cái này bàn tử đã sĩ nhục giáo thì cũng thôi đi đằng này lôi hết cả lớp vào đây là da dầy thịt mỡ ngứa đòn.

Cả lớp đều ầm ầm đứng dây muốn tới chổ bàn tử Vũ Thành Hiếu để đánh hắn một trận, nhưng lúc này nổi gân xanh đầy đầu Lý Thượng Thanh lại ngăn cản nói :"mấy đứa về chổ ngồi đi, Vũ Thành Hiếu chỉ nói một số lời hơi quá đáng thôi không có gì đâu nên về chổ cả đi."

"Nhưng nó ..." đám học sinh muốn nói nhưng lại bị chặn lại bởi Lý Thượng Thanh nạt lớn :"thầy nói là được rồi về chổ đi!"

Tiếng la như hồng chung vang vọng cả lớp, hơn ba mươi tên học sinh ngoan ngoãn yên lặng trở về vị trí cũ không hó hé lời nào chỉ châm chú nhìn Lý Thượng Thanh. Lý Thương Thanh khuôn mặt nghiêm túc nhìn bàn tử nói :"hôm nay là lần cuối cùng thầy muốn khuyên em, em nên bỏ cái thoái ngông cuồng ngạo mạng ấy đi, nếu không mai mốt kẻ chết sớm nhất chính là em."

Nói xong Lý Thượng Thanh lại tiếp tục giảng bài, Vũ Thành Hiếu thì bình thản gác chân lên bàn đối với những lời vừa rồi của thầy Lý tràng đầy khinh thường trong miệng lảm bẩm :"bổn thiếu gia muốn chờ xem ai có gan giết ta."

Nếu như ở địa phương này quả thực không ai dám động tới hắn bởi ba hắn là bá chủ đại phú hào một vùng nên sẽ không ai có gan đó. Nhưng nếu hắn ra ngoài thì sao lúc đó ở bên ngoài ai mà biết hắn là cái gì thái tử gia, nếu đến lúc đó đụng trúng hung thần hắn chắc chắn xong.

. . .

Lý Thượng Thanh trở lại với bài giảng của mình, trên mặt hắn biểu lộ ra nụ cười với sự tận tình chỉ dẫn. Nhìn hắn hắn biểu hiện Ngô Thiên Tuệ chợt liên tưởng đến tên sư phụ nhận lúc trước không kém chút tức chết.

Nhìn sư của người ta đi chăm chỉ tận tình chỉ bảo cho học sinh, còn nhìn lại sư của hắn thì chỉ cho có hai quyển sách không nói một lời phủi đít bỏ đi.

Lý Thượng Thanh đi lên trên bục giảng chứ không đi lòng vòng phía dưới nữa, hắn từ trên bục giảng nhìn xuống dưới nói :"có những em chưa biết cũng có những em đã biết đến rồi thì thầy sẽ nói luôn một lần cho những em chưa biết nghe còn mấy em biết rồi nghe lại lần nữa để nhớ lâu."

Lý Thượng Thanh chỉnh sửa cà vạt áo, cao giọng mà nói :"Như các em đã biết mấu chốt của việc trở thành ma pháp sư là thứ nhất các em phải đủ 12 tuổi trở lên cơ thể đang trong quá trình sản sinh dị biến, thứ hai các em sau khi cơ thể có sản sinh biến dị thì có thể thức tỉnh hệ ma pháp để trở thành ma pháp sư."

"Mọi người sẽ thức tỉnh được ma pháp của nhiều hệ, nhiều tổ khác nhau. Các tổ ma pháp sẽ có "tổ nguyên tố" sẽ có những hệ như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng."

"Tổ thứ nguyên" sẽ có các hệ triệu hoán, âm thanh, không gian, ngôn linh..."

"Tổ phụ trợ" sẽ có các hệ chúc phúc, phục hồi, tâm linh, ..."

"Tổ biến dị" sẽ có các hệ hóa thân, tinh linh, sao chép, quang ám, thực vật, triệu hoán vật,..."

Nói đến đây Lý Thượng Thanh có chút trầm tư không biết có nên nói tiếp hay không sau hắn quyết đinh nói tiếp :

"Bên cạnh những tổ trên thì trên thế giới còn có hai tổ hệ mà rất hiếm thấy đó là "tổ cấm" cùng "tổ siêu nguyên tố".

Lúc này có một học sinh nữ, đeo kính tóc ngắn ngan vai, khuôn mặt phúng phính nhìn rất đang yếu đứng lên nói :"thầy Lý tổ cấm là tổ ra sao mà lại có tên vậy?"

Cái này nữ học sinh gãi rất đúng chổ ngứa bên kia Ngô Thiên Tuệ cũng đang có chung thắc mắt nhưng cô nàng này lại nhanh hơn hỏi trước.

Lý Thượng Thanh khuôn mặt nghiêm túc hướng hơn bốn mươi tên học sinh của hắn nói :"tổ cấm là có các hệ tượng trưng cho tà ác, những hệ này nếu bị con người thức tỉnh được sẽ là mối nguy hiểm cho một khu vực thậm chí là cả quốc gia. Tổ cấm gồm có các hệ như vong linh, quỷ hóa, ác ma, độc, huyết linh cùng linh chu."

"Các hệ này là sức mạnh của tà ác, chúng rất nguy hiểm nếu rơi vào tay kẻ xấu, nhưng chúng cũng nguy hiểm không kém nếu rơi vào tay người bình thường. Các hệ này có khả năng dẫn pháp sư của hệ đó đi sai đường và trở thành giống như yêu ma."

Nghe được cái này Ngô Thiên Tích giật mình, 'những thứ này hắc ám hệ có thể dẫn dắt một con người di sai đường và hóa yêu thành giống yêu ma' nghe cứ như tà tu hay ma tu của tu chân giới một dạng vậy.

Ngô Thiên Tích bổng giơ cao tay lên hướng Lý Thượng Thanh nói :"thầy Lý vậy tổ siêu nguyên tố lại là thứ gì, có phải không là ngũ hành siêu thuộc tính."

Ngô Thiên Tích hỏi làm Thượng Thanh giật mình, cái đứa học trò này vậy mà lại biết đến ngũ hành siêu thuộc tính. Lý Thượng Thanh khuôn mặt khinh ngạc sau đó là đưa lên bộ mặt hòa ái nói :"đúng như bạn học Thiên Tích của chúng ta nói, 'tổ siêu nguyên tố' chính là ngũ hành nguyên tố biến dị siêu thuộc tính."

"Mà cái này tổ siêu nguyên tố hệ đã rất lâu rồi không có xuất hiện tại đất nước chúng ta, ít nhất đã 300 năm chưa xuất hiện qua. Tổ siêu nguyên tố gồm có các hệ Duệ Kim - Sinh Mộc - Thái Thủy - Thiên Hỏa - Hậu Thổ, năm cái ngũ hành biến dị nguyên tố."

"Sau khi thức tỉnh các em cũng chưa hẳng đã là ma pháp sư, chỉ khi các em ngưng tụ ra 7 viên tinh tử ở hệ ma pháp và phóng thích thành công ma pháp lúc đó mới coi là ma pháp sư."

Ngô Thiên Tuệ là một kẻ chỉ thích băng hệ và dùng nấm đấm để giải quyết mọi việc nên hắn không thích những cái màu mè hoa lá hẹ như dùng đạo thuật công kích. Cái này pháp thuật đồng dạng là giống với đạo thuật công kích nhưng mà nó là sử dụng năng lượng dưới dạng tinh thần lực phóng thích đi ra ngoài.

Hắn trong đầu dâng lên suy nghĩ nếu tu luyện ma pháp cũng giống như tu luyện tinh thần lực một dạng vậy thì hắn không nhất thiết tu luyện tinh thần lực theo cách khô khang như trước nữa cứ tu luyện ma pháp thay thế là ổn dù gì cả hai đều là tinh thần lựclực lượng.

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.