Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi rốt cục được đi ra (1+2).

Phiên bản Dịch · 2923 chữ

- Ai, thân thể rất mạnh, chỉ là thực lực của ngươi còn chưa đủ.

Đoan Mộc Cuồng nhàn nhạt nói, pháp quyết trong tay biến hóa, nhìn Nhạc Thiên lão tổ, cũng không có động tác của hắn, dường như hắn cũng không không coi vào đâu.

- Thình thịch.

Một tiếng va chạm vang lên, Nhạc Thiên lão tổ công kích ***ng vào bộ ngực Đoan Mộc Cuồng.

- Nhạc Thiên, ta nói rồi, thực lực của ngươi quá yếu, ngươi không thể gây thương tổn được cho ta đâu.

Đoan Mộc Cuồng tàn khốc cười, tay phải đánh vào vai trái Nhạc Thiên lão tổ, trong nháy mắt chụp được.

Nhạc Thiên lão tổ cảm giác được lực mạnh đánh tới, thân thể lần nữa bay lên trên không, lúc này Nhạc Thiên lão tổ sớm có chuẩn bị, khi đanh ở giữa không trung bỗng nhiên một đạo chưởng ấn khổng lồ đánh ra, phảng phất không gian tất cả đột nhiên đọng lại vậy.

Đấu khí quanh thân Nhạc Thiên lão tổ giống như sóng triều, nhanh bị màu vàng chưởng ấn hút đi, lúc này Nhạc Thiên lão tổ đang thi triển Nhạc gia Thiên cấp cao cấp đấu kỹ Kim Long Phá.

- Kim Long Phá.

Nhạc Thiên lão tổ mỉm cười nói, thân thể cũng bị Đoan Mộc Cuồng đẩy lui, nhưng lúc này một đạo chưởng ấn kim sắc khổng lồ đột nhiên tạo thành long hình Hư ảnh màu vàng rít gào ra, đồng thời ẩn chứa hơi thở cường đại gào thét ra, giống như nước lũ khổng lồ, đột nhiên oanh kích về phía Đoan Mộc Cuồng.

- Ngao.

Long hình Hư ảnh màu vàng rít gào một tiếng, lúc này Nhạc Thiên lão tổ có thực lực mười sao Đấu Thánh đỉnh phong thi triển này Kim Long Phá, uy lực tuyệt đối không phải những người Nhạc gia khác có thể so sánh được.

Trong không khí trạng thái sóng gợn vòng tròn, thật nhanh đi ra, theo một tiếng Cự Long rít gào, đột nhiên đánh nát không gian giam cầm, khe không gian chung quanh tràn ngập, từng khe không gian xuất hiện ở giữa không trung.

Trong nháy mắt không gian vặn vẹo, đánh sâu vào thần kinh người, đây chính là thực lực mười sao Đấu Thánh đỉnh phong cường giả sao, thực lực cường hãn cực kỳ, ba Thiên Tôn Hắc Ám Thần Điện cùng đám người Trần Vân lão tổ ngạc nhiên không thôi.

Màu vàng chói mắt ở bên trên hoàng kim cự long Hư ảnh thoáng hiện, Cự Long giống như trực tiếp từ không gian ầm ầm ra, kích bắn chung quanh, không gian cũng bị vặn vẹo, phảng phất thì cũng không nhanh, nhưng hết lần này tới lần khác làm cho không người không thể tránh né.

Đoan Mộc Cuồng vốn giống như một cái điêu khắc vậy, lúc này tia sáng hoàng kim cự long trong nháy mắt bắn tới trước ngực Đoan Mộc Cuồng, vốn chỉ còn lại một ly khoảng cách, nhưng cảm giác trở nên xa xôi vô cùng.

Ánh sáng của Hoàng kim cự long vẫn sáng chói mắt, thân thể cao lớn bốc lên, vẫn duy một tia khoảng cách, nhưng cũng không cách nào vượt qua bình chướng của Đoan Mộc Cuồng tạo ra, Cự Long Hư ảnh có thể xuyên thấu không gian, nhưng không cách nào xuyên thấu qua bình chướng vô hình này.

Nhạc Thiên lão tổ cảm giác được thực lực Đoan Mộc Cuồng, lúc này muốn đánh lén một chiêu nhưng lại bị thương nặng, Nhạc Thiên lão tổ biết mình chỉ có một lần cơ hội, Đoan Mộc Cuồng vẫn đứng ở đàng xa, trong ánh mắt cũng hoàn toàn tỉnh lại.

Mắt thấy công kích đã đến gần ngực, Đoan Mộc Cuồng cơ hồ trong ý thức, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.

Sau khi thân ảnh Đoan Mộc Cuồng vừa động, Nhạc Thiên lão tổ sắc mặt đã hoàn toàn suy sụp, hắn biết một tia cơ hội của mình đã trôi qua.

- Mười sao Đấu Thánh, rất yếu.

Đoan Mộc Cuồng hài hước nói, ma khí quanh thân tràn ngập, một ngón tay nhẹ nhàng điểm về phía hạ hoàng kim cự long, lúc này Đoan Mộc Cuồng đã thoát khỏi phạm vi công kích của hoàng kim cự long Hư ảnh, một tia hắc mang từ ngón tay của hắn bắn nhanh ra, nhưng cũng không mãnh liệt.

Nhưng chỉ là lực của một ngón tay rất nhỏ như vậy, thật nhanh xoay tròn lên, giống như là mặt hồ bình tĩnh chợt có một cây gậy trúc thật dài quấy động, mặt hồ bắt đầu nổi sóng chung quanh vậy.

Lúc này, Cự Long Hư ảnh màu vàng bị dòng nước xoáy kéo xoay tròn lên, ma khí cuồng bạo xoay tròn Cự Long Hư ảnh màu vàng, từng giọt từng giọt làm cho Cự Long thân ảnh nhỏ hơn một mảng lớn.

- Nhạc Thiên, thực lực của ngươi so với nhiều năm qua, tựa hồ mạnh hơn một chút, nhưng ngươi không có cách nào đột phá đến Đấu Đế, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Đoan Mộc Cuồng cười lạnh, thân ảnh hóa thành một đạo hắc mang, trong nháy mắt quỷ dị ở trước người Nhạc Thiên lão tổ, một mảnh hắc mang bao phủ hướng về phía Nhạc Thiên lão tổ lao đến.

- Long Khiếu Cửu Thiên.

Nhạc Thiên lão tổ lúc này vừa mới đứng vững, thực lực của Đoan Mộc Cuồng đã ra khỏi suy đoán của Nhạc Thiên lão tổ, thực lực của Đoan Mộc Cuồng lúc này có thể đánh bại mình, ma công kia quá kinh khủng, lúc này chiêu thứ ba của Nhạc Thiên lão tổ chính là thi triển ra thiên phú công kích mạnh nhất.

- Ngao.

Một tiếng rồng ngâm khổng lồ từ trong miệng Nhạc Thiên lão tổ phun ra, từng đạo Âm Ba Công hiện lên, trong không gian bao phủ ở một mảnh rồng ngâm trầm thấp, có vài con Cự Long Hư ảnh rít gào ra đánh về phía Đoan Mộc Cuồng, đạo Đạo Âm Ba Công đánh ra xen lẫn linh hồn công kích, cả nhóm người Trần Vân lão tổ chỉ có thể dùng ma pháp cùng đấu khí che chắn lỗ tai.

- Nhạc gia thiên phú công kích còn kèm theo linh hồn công kích, quả thật là lợi hại vô cùng, nhưng ngươi chưa đến Đấu Đế, thì không cách nào phát huy ra uy lực lớn nhất.

Đoan Mộc Cuồng chậm rãi nói, nhưng nét mặt hơi có chút biến hóa, trong tay Thủ Ấn bắt đầu đánh ra.

- Nhạc Thiên, ta cũng cho ngươi biết một chút về Nhạc gia Long Khiếu Cửu Thiên.

Quanh thân Đoan Mộc Cuồng nháy mắt bị kim sắc quang mang bao vây, Long Lân khôi giáp bao trùm quanh thân.

- Long Khiếu Cửu Thiên.

Đoan Mộc Cuồng mỉm cười nói, trong miệng quát nhẹ, một tiếng trầm thấp rồng ngâm vang ra, từng đạo âm ba cuồn cuộn nổi lên gào thét, trong nháy mắt trùm lên Long Khiếu Cửu Thiên của Nhạc Thiên lão tổ, phạm vi âm ba công kích so với Nhạc Thiên lão tổ không chỉ gấp ba lần, có vài con Cự Long Hư ảnh rít gào ra, đồng thời Cự Long Hư ảnh so với Nhạc Thiên lão tổ ngưng tụ hung hăng đánh lại với nhau.

Âm Ba Công khổng lồ bao phủ phạm vi mấy vạn thước, Âm Ba Công Nhạc Thiên lão tổ đánh trúng mấy Cự Long do Đoan Mộc Cuồng sau khi ngưng tụ Long Khiếu Cửu Thiên, trong nháy mắt hóa thành một mảnh sương khói trực tiếp văng đi.

Lúc này Đoan Mộc Cuồng có vài Cự Long, tiếp tục oanh kích ở tại trên người Nhạc Thiên lão tổ.

Nhạc Thiên lão tổ sắc mặt tái nhợt, cũng cảm giác được đầu óc đau nhức một cổ, linh hồn của mình điên cuồng bị đánh sâu vào, cảm giác này làm cho Nhạc Thiên lão tổ rất rõ ràng, đây là linh hồn công kích, Long Khiếu Cửu Thiên linh hồn công kích vào tâm thần của mình.

Cái loại lực lượng điên cuồng bá đạo, Nhạc Thành cơ hồ cảm thấy thần kinh của mình như bị đứt gãy, loại linh hồn công kích này làm cho Nhạc Thiên lão tổ có cảm giác ăn không tiêu.

Mãnh liệt thống khổ, tâm thần Nhạc Thiên lão tổ đã thất thủ, một cổ linh hồn công kích công kích được linh hồn Nhạc Thiên lão tổ, lúc này, Nhạc Thiên lão tổ toàn thân run rẩy, mồ hôi như mưa, hai mắt nhắm nghiền, răng cửa gắt gao cắn môi, máu tươi đã từ trong miệng chảy ra, quan trọng nhất là lúc này thân thể Nhạc Thiên lão tổ toàn bộ bị chấn thành phấn toái.

Loại linh hồn công kích này, nếu như đổi lại những người khác, đã sớm trực tiếp phá hủy không gian ý thức, cuối cùng biến thành ngu ngốc, hoặc là trực tiếp bị phá huỷ linh hồn mà chết.

Lúc này Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thiên lão tổ, hắn biết Nhạc Thiên không cách nào chống lại một đạo công kích này của hắn, lần này, hắn chặn đánh đối thủ vài trăm năm, nhưng khóe miệng Đoan Mộc Cuồng vốn nở nụ cười đột nhiên biến mất, lúc này hắn cảm thấy không bình thường, phi thường không bình thường.

Đoan Mộc Cuồng dùng Long Khiếu Cửu Thiên rót vào một tia pháp lực, nhưng hắn cảm giác được, mình rót vào một tia pháp lực, sau khi xâm nhập trong đầu Nhạc Thiên, nhưng bỗng nhiên biến mất giống như tảng đá ném vào dòng sông lớn vậy, kích động nổi lên bọt sóng, sau đó chìm không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trong nháy mắt, trong đầu Nhạc Thiên tựa hồ có một cổ lực lượng dị thường bàng bạc đem pháp lực của hắn Thôn Phệ, cổ lực lượng này ngay cả hắn cũng cảm giác có chút kinh ngạc.

Lúc này Đoan Mộc Cuồng cũng không biết, trong thân thể Nhạc Thiên lão tổ có năm cái xương sườn Đấu Đế do Nhạc Thành ban đầu luyện chế, giờ phút này bị lực công kích khổng lồ chấn vỡ, cũng hóa thành một chất lỏng màu vàng từ trên người Nhạc Thiên lão tổ chảy qua, sau đó chảy khắp toàn thân, đồng thời chữa trị kinh mạch toàn thân, thân thể cũng trở nên hoàn hảo vô khuyết.

Mà ở trong đầu Nhạc Thiên lão tổ lúc này, Nhạc Thành ban đầu bắt cho Nhạc Thiên lão tổ vạn linh hồn thể, nhưng thật ra cũng chưa có bị Nhạc Thiên lão tổ chân chính luyện hóa, chỉ bị Nhạc Thiên lão tổ mạnh mẽ Thôn Phệ mà thôi, Thôn Phệ cũng không phải là luyện hóa.

Lúc này những thứ linh hồn thể này cũng bị đánh nát, nương theo Đấu Đế di hài biến thành chất lỏng màu vàng, sau đó toàn bộ được Nhạc Thiên lão tổ chân chính hấp thu.

Lúc này khí tức trên thân Nhạc Thiên lão tổ cũng kéo lên, hơi thở kéo lên đến trình độ làm cho tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.

Đoan Mộc Cuồng cũng nổi lên nghi ngờ, lúc này hắn cũng không biết một kích của hắn, ngược lại thành toàn cho Nhạc Thiên lão tổ, làm cho Nhạc Thiên lão tổ có thể chân chính dung hợp thân thể, và luyện hóa vạn linh hồn lực.

- Ta muốn nhìn, ngươi đang làm cái quỷ gì vậy.

Đoan Mộc Cuồng thần sắc biến đổi, tựa hồ cảm thấy Nhạc Thiên lão tổ không bình thường, Kim Long Chi Thể vừa thu lại, Thủ Ấn trong tay đánh ra, lúc này một mảnh ma mang đánh về phía Nhạc Thiên lão tổ.

Nhạc Thiên lão tổ huyền phù ở trên cao, bị một mảnh ma mang của Đoan Mộc Cuồng bao vây ở bên trong cũng không tránh né, trong nháy mắt đã bị bao phủ ở trong đó.

Đoan Mộc Cuồng lúc này sắc mặt ngưng trọng lên, lúc này hắn cảm thấy trên người Nhạc Thiên xuất hiện một cổ hơi thở khổng lồ, đồng thời hắn cũng không cách nào rung chuyển Nhạc Thiên, điều này làm cho Đoan Mộc Cuồng giật mình, hắn cảm thấy biến hóa rất là quỷ dị.

- Ta muốn nhìn ngươi đang làm cái quỷ gì.

Đoan Mộc Cuồng liền biến sắc, cảm giác được khí tức trên thân Nhạc Thiên không ngừng kéo lên, lúc này cũng đoán chừng không phải là chuyện tốt, trong tay trống rỗng đem Hắc Ám Ma Kiếm màu đen xuất hiện ở trong tay.

Lúc này Hắc Ám Ma Kiếm tạo ra một mảnh kiếm quang màu đen dữ dội tuôn ra, kiếm quang màu đen hóa thành một mãng xà màu đen khổng lồ, Cự Mãng màu đen miệng rộng tràn ngập ma khí Thôn Phệ về phía Nhạc Thiên lão tổ.

Lúc này Trần Vân lão tổ, Tôn Lương lão tổ, Vũ Văn Lê lão tổ trong lòng lo lắng không dứt, nhưng cũng không cách nào nhúng tay vào, sắc mặt nhất thời trắng bệch ra.

Ở nơi này mãng xà vặn vẹo du động, đã sắp Thôn Phệ đến một mảnh hắc mang bao phủ Nhạc Thiên lão tổ, lúc này có một Đạo bạch sắc quang mang dữ dội lướt ra, trong nháy mắt đâm vào trên lưng Hắc Mãng.

Vốn Cự Mãng màu đen linh động vô cùng, hắc mang quỷ dị chợt lóe rồi tối sầm lại, khó khăn lắm Nhạc Thiên lão tổ mới dừng lại, quái xà bảy tấc không cách nào nhúc nhích nửa phần.

- Đoan Mộc Cuồng, đột phá Đại Thừa Kỳ hậu kỳ, nhưng ở nơi đây cũng không phải là nơi ngươi giương oai, cút trở về cho ta.

Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó trống rỗng xuất hiện ở tại bầu trời, theo sau còn có Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Đại Song Tiểu Song năm người.

Thủ Ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, một đoàn điện mang màu xanh nổ bắn ra, dọc theo Cự Mãng màu đen, thẳng hướng về phía Đoan Mộc Cuồng vọt tới, trong đó ẩn chứa khí thế bén nhọn, làm cho Đoan Mộc Cuồng biến sắc.

- Nhạc Thành, ngươi rốt cục chưa bỏ đi sao.

Đoan Mộc Cuồng cuồng tiếu, Thủ Ấn trong tay biến hóa, âm dương kiếm gặp phải hắc mang trong nháy mắt tiêu tán ở trên không trung, Hắc Ám Ma Kiếm ông ông tác hưởng, cùng lúc chỉ nghe tiếng "Keng keng" phát vang, Nhạc Thành điện mang màu xanh trong tay cùng Hắc Ám Ma Kiếm kiếm quang màu đen đồng thời tiêu tán.

Sau khi va chạm thật lớn, thân hình Nhạc Thành lùi lại mấy bước, thân hình Đoan Mộc Cuồng đồng thời lui lại mấy bước.

Lúc này Đoan Mộc Cuồng sắc mặt âm trầm, hai mắt như độc xà nhìn Nhạc Thành nói:

- Đại Thừa kỳ trung kỳ, tu vi của ngươi tiến bộ thật nhanh?

Nhạc Thành lạnh lùng, hai mắt băng hàn nhìn Đoan Mộc Cuồng, âm trầm nói:

- Ngươi hôm nay tới không phải là xem thực lực ta.

Nói xong, Nhạc Thành thủ ấn đánh ra, một cỗ Vô Thượng Chân Hỏa bao vây ở trên người Nhạc Thiên lão tổ, ở trên người Nhạc Thiên lão tổ hắc mang bị thiêu huỷ thành sương khói, mà Nhạc Thành nhìn thấy Nhạc Thiên lão tổ hiện tại, tâm thần trầm xuống, không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ có thể thu lão tổ vào trữ vật trong giới chỉ.

- Không sai, đem đồ vật này giao ra đây.

Đoan Mộc Cuồng nhìn Nhạc Thành nói, nhìn thấy Nhạc Thành thu hồi Nhạc Thiên lão tổ, hắn cũng không nói nhiều.

- Trước đem người giao ra đây.

Nhạc Thành nói, hắn chưa nhìn thấy Phong thúc, thì hắn cũng không giao trận bàn giao ra được.

- Người ta sẽ cho ngươi, cai ta cần là trận bàn, còn Thái Dương Chân Hỏa, bảo kiếm, nếu không ngươi cũng đừng hòng sống.

Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói, trận bàn Nhạc Thành hắn hiện tại rất muốn, mà Thái Dương Chân Hỏa hắn cũng rất cần, về phần thanh bảo kiếm, chuẩn tiên khí, không dưới hắc ám ma kiếm.

- Nếu nói như vậy, ta cùng ngươi trao đổi hai người.

Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, tâm niệm vừa động, trong trữ vật giới chỉ Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn được Nhạc Thành lấy ra.

- Lão Tứ, lão Ngũ.

Sau khi nhìn thấy Tứ Thiên Tôn cùng Ngũ Thiên Tôn, Hắc Ám Thần Điện Đại Thiên Tôn cùng Nhị Thiên Tôn, Tam Thiên Tôn nhất thời đại biến, khó trách hai người sau khi rời khỏi cũng không có tin tức, nguyên lai là bị đối phương bắt, xem thần sắc hai người tựa hồ ăn không ít đau khổ.

Bạn đang đọc Tu Chân Giả Tại Dị Thế của Vũ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 403

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.