Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Về ( Hồi 1 )

Tiểu thuyết gốc · 1653 chữ

Hai người phóng liền một mạch quay về, ngang tài ngang sức.

Chẳng mấy chốc, hai người bọn họ đã về tới căn nhà bọn Vương Huy đang ở.

Vương Ly đang ngồi nhìn ra phía ngoài, chăm chú nhìn. Chợt thấy 2 bóng người ở phía xa đang tiến lại rất nhanh, nhưng không trông thấy rõ, liền chạy ngay xuống dưới, la lên:

-- Anh, Trúc Vinh, hình như đang có người tiến lại đây, hình như không phải Dương Tiễn.

Hai người kia nghe vậy, khuôn mặt đang vui tươi bỗng chốc chìm vào suy nghĩ. Bọn họ nhìn nhau một cái, như đã hiểu ý nhau, lục ục chuẩn bị.

Vương Ly đóng sập cửa chính, khóa cửa lại, chạy vào một góc trốn, sẵn thế. Còn Vương Huy và Trúc Vinh đã núp sẵn vào hai bên cửa. Trận đã phối xong.

Sắp đến đích rồi, cả Diệp Tử Minh và Dương Tiễn đều làm một pha bứt tốc. Không khí bị đẩy và hút vào do tốc độ quá nhanh, 60 m/s làm khói bụi đằng sau hai người tung lên mù mịt. Chạy một quãng đường khoảng 36 km, cả hai dường như không nghỉ ngơi giây phút nào mà vẫn rất sung mãn.

Đang phóng tốc độ cao như vậy, hai người dừng lại một cách đột ngột, nhưng vẫn đứng thẳng người, phá vỡ đi định luật vật lí về quán tính.

Hai người cùng về đích cùng một thời điểm, lại bắt tay nhau lần nữa, như hai kì phùng địch thủ.

Dương Tiễn mở lời:

-- Không ngờ anh lại bá đạo như vậy. Giờ thì, chào mừng anh gia nhập với bọn tôi.

Diệp Tử Minh không ngần ngại đưa lên ngón cái, rồi gật đầu, nói:

-- Được, nếu anh đã ngỏ lời mời như vậy, thì Diệp mỗ xin nhận. Sau này tôi sẽ gọi anh bằng lão đại.

Dương Tiễn bèn từ chối, vì cái này, hắn không nhận nổi:

-- Không cần, không cần. Anh nhiều tuổi hơn tôi, sau này tôi với anh xưng anh em, gọi nhau một cách bình thường là được, tôi không phải là người cầu sự trang trọng.

Diệp Tử Minh nghe vậy, gật đầu. Dương Tiễn đến bên cạnh cánh cửa nhà, gõ gõ một lúc, gọi:

-- Vương Huy, mau mở cửa cho bọn tôi vào.

Đám Vương Huy bên trong dường như đang tập trung suy nghĩ gì đó, chỉ nhận định răng bên ngoài không phải người mình, khi hắn mở cửa lập tức ba người bay ra cùng một lúc, cho một chưởng.

Đợi hồi lâu không thấy ai ra mở cửa, Dương Tiễn hết kiên nhẫn, một hơi đá bay cánh cửa vào bức tường đối diện, lực cực mạnh đã làm cho cánh cửa nát thành nhiều mảnh nhỏ.

Động tĩnh lớn vậy, nhưng vẫn không có ai xuất hiện. Vốn vừa nãy, Dương Tiễn còn cho rằng ba người kia còn đang ở chỗ khác, không nghe thấy tiếng hắn gọi, mà giờ gây ra động tĩnh lớn vậy, thì dù cho ở đâu thì chắc chắn phải biết. Nhưng đợi một lúc lâu vẫn không có ai xuất hiện, hơi chút lo lắng mà xông vào.

Bước được nửa bước vào bậc cửa, đột nhiên Dương Tiễn cảm nhận được có ba người đang hiện diện tại đây. Hiển nhiên đó là bọn Vương Huy.

Sau đó, ba cước từ ba vị trí khác nhau của can nhà phi thẳng tới chỗ Dương Tiễn. Nhưng hắn dễ dàng tránh né, thậm chí còn nhân lúc sượt qua, cầm lấy chân kéo mạnh một cái, làm cho ba người kia tụ lại một chỗ.

Dương Tiễn chậm rãi tiến về phía ba người. Lại gần, hắn gằn giọng lên mà hỏi:

-- Vừa mới đi được mấy ngày các người đã bàn mưu tạo phản ta sao?

Cả ba người run run, bị khí thế của Dương Tiễn chèn ép, mồ hôi tuôn ra như suối. Truc Vinh run run đứng lên, thưa:

-- Lão ..... lão đại, bọn tôi tưởng địch nên...nên...

Dương Tiễn quay mặt đi, hừ lạnh một tiếng rồi giới thiệu:

-- Người đó là Diệp Tử Minh. Bây giờ mau làm quen với nhau. Mà trong thời gian tan đ8 vắng, thành quả các người tập luyện tới đâu rồi?

Vương Ly liền nhanh nhảu đứng dậy thưa:

-- Lão đại, ta và em gái đều là [Giai đoạn 2: Gen 14n]. Còn cậu ấy-- Vương Huy chỉ vào Trúc Vinh-- đã được đến [ Giai đoạn 3: Gen 17n]

"17n"

Dương Tiễn như muốn thốt lên, nhưng rồi lại thôi. Hắn căn dặn lần cuối:

-- Mọi người hãy làm quen với nhau. Còn ta thì cần đi tu luyện.

Hắn khoát tay, đi kiếm phòng nào yên tĩnh, rồi vào đó sử dụng.

Trong mảnh kí ức đầu tiên, hắn đã học thêm được một loại phương pháp hấp thụ tinh hạch nữa, chỉ áp dụng với những người đã từng sử dụng tinh hạch.

Đây có lẽ vừa là mảnh kí ức quan trọng và cũng là cuối cùng của Dương Tiễn.

Mảnh kí ức hiện lên trong đầu hắn,rồi trải ra thành một mảnh dài, đi tới rất xa mà dường như không có chút giới hạn. Nhưng hắn ngay lập tức cắt bỏ đi phần đằng trước, chỉ giữ lại một phần kí ức cuối vùng kia ở đằng sau. Đó mới là thứ chân chính mà hắn cần.

Cách hấp thụ này có tên:" Nhập Pháp Chân". Đầu tiên, nó yêu cầu người sử dụng phải tâm tịnh, vì nếu đang trong quá trình niệm mà bất cẩn, lập tức sẽ bị phá hủy nguyên hồn, trở thành một kẻ điên.

Dương Tiễn làm thử, trong lòng vẫn có chút bất an nhưng nhanh chóng được áp chế.

Hắn ngồi khoanh chân, đặt một viên tinh hạch lên cánh tay trái, nhắm mắt lại và cảm nhận.

Hắn làm như vậy chờ đợi trong mười phút.

Một lúc sau, Dương Tiễn cảm nhận được cái gì đó. Hắn nhìn ra trong vô thức đó là một sợi dây, nhìn như sợi chỉ, trong suốt, đung đưa trong hư không, phát ra một thứ ánh sáng mờ mờ.

Ngay lập tức, theo như bản năng bộc phát, hắn nắm lấy sợi dây, kéo mạnh một cái về phía mình. Nhưng sợi dây ngay lập tức đứt đoạn.

Hắn thử làm lại lần nữa, reset quá trình. Làm như trước, rồi kéo một cách từ từ, quả nhiên là được. Ngay sau đó, hắn khi đã kéo tới gần miệng rồi, liền lập tức cắn lấy.

Ngay lúc ấy, một loạt những cảm giác kì lạ xảy ra trong cơ thể hắn. Đầu tiên hắn cảm thấy hơi tê tê, rồi đột nhiên cảm thấy lạnh thấu xương. Không kịp nghỉ ngơi, tiếp sau lại là một cảm giác nóng ran người.

May mắn cho hắn là chúng chỉ diễn ra khoảng trong 30 giây rồi biến mất nên không chịu được cảm giác chân chính.

Biết rằng có lẽ đã thành công rồi, mở mắt, phát hiện ra viên tinh hạch biến mất, nhưng thay vào đó lại là một lượng sức mạnh dung nạp vào cơ thể.

Hăn test thử phương pháp rút gọn, đặt lấy viên tinh hạch vào cánh tay trái, thấp giọng, quát:

" Nạp"

Ngay lập tức, viên tinh hạch biến mất, một luồng sức mạnh cũng dẫn nhập vào trong cơ thể, tuôn trào.

Ở tiền kiếp, cách hấp thụ này do hắn tự nghĩ ra, truyền đi khắp nơi, do thế không ít kẻ có chút ganh tị. Hai kẻ phản bội hắn ở tiền kiếp cũng là như thế. Vì thế, kiếp này gắn dự định sẽ không chia sẻ nó cùng ai.

Tuy Nhập Pháp Chân rất lợi hại, chỉ một ý niệm liền hấp thụ được tinh hạch, nhưng cũng có một số khuyết điểm. Chẳng hạn như mỗi lần hấp thụ chỉ được một viên tinh hạch, và cứ 5 phút mới sử dụng được một lần.

Tuy nhiên, hiện tại chưa cần để ý.

Hắn đi xuống dưới nhà, tắm rửa một lần cho thoải mái tinh thần.

Còn bộ tứ người kia, dù mới gặp nhau buổi sáng nhưng lại làm quen nhau rất nhanh, đang tán phét rôm rả.

Dương Tiễn nhìn thấy, nhưng cũng cảm thấy hơi chút khó chịu.

Sắc trời vẫn còn sớm, hắn không để ý nữa mà đi hấp thụ linh thạch. Ba tiếng sau, hắn đột phá tới [ Giai đoạn 1: Gen 23n ]. Đối với những cấp độ đầu tiên, việc thăng lên cấp 25 trong một tuần hoàn toàn là có khả năng.

Hắn sực nhớ tới Diệp Tử Minh, không biết anh ta đã cấp bao nhiêu, nhưng rất bá đạo rồi. Hắn dự định sau này hỏi sau.

Dương Tiễn xuống nhà, tập hợp mọi người một lúc, rồi thông báo:

-- Chuyến đi này vừa để mọi người thử đối mặt với cơn ác mộng đang diễn ra, vừa là để tôi kiểm tra khả năng của mọi người. Hôm nay, trước 19h phải tới đích, cụ thể là phòng trọ của tôi, và tiện thể mỗi người phải kiếm cho mình đủ 10 viên tinh hạch, ai không hoàn thành đủ, thì ra kia mà ngủ với tang thi.

Bốn người kia lặng đi, nhưng rồi lại hớn hở, tỏ sự đồng ý.

Dương Tiễn liền phóng ra cửa trước, lần lượt từng người theo thứ tự nối đuôi nhau mà phóng ra, đầu tiên là Trúc Vinh, Vương Ly, rồi Vương Huy, sau cùng là Diệp Tử Minh.

Cả năm người nối đuôi nhau phóng vù vù, khói bụi tung mù mịt. Từ xa nhìn lại có lẽ có người tưởng rằng là một con trăn lớn đang bò đi.

Bạn đang đọc Truyền thừa kí ức sáng tác bởi dthehiep123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.