Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Phiên bản Dịch · 1862 chữ

Thế nhưng khi hắn ta chứng kiến được Triệu Tinh lại có khả năng đánh cho người ta bị trật khớp, sau đó lại có thể nắn trở lại như cũ, điều này khiến cho hắn ta có cảm giác kinh hãi. Dù sao với võ công của Triệu Tinh mà lại có thể tùy tiện đánh cho người khác bị trật khớp đã là điều khiến cho hắn ta cảm thấy tê cả da đầu.

Dù sao mối thù hận giữa hai bên cũng còn chưa đến mức phải ngươi chết ta sống, mà ý đồ của hắn ta khi tiếp tục dây dưa với Triệu Tinh chính là vì muốn đánh cho Triệu Tinh phải phục hắn ta. Thế nhưng hiện tại hắn ta cũng đã ý thức được, năng lực của Triệu Tinh còn cao hơn những gì hắn ta đã dự đoán. Nếu hiện tại bản thân hắn ta lại khiến cho Triệu Tinh nổi nóng, không chừng Triệu Tinh đánh cho hai tay của hắn ta bị trật khớp, như vậy có phải là hắn ta có khả năng bị tàn phế không. Điều này khiến cho hắn ta không thể không suy xét lại một chút, suy xét xem bản thân của hắn ta sẽ được cái gì và phải trả cái gì khi tiếp tục dây dưa với Triệu Tinh.

Hơn nữa hắn ta cũng hiểu được, không phải là Triệu Tinh hoàn toàn không có ai giúp đỡ hắn trong những chuyện trên đường, chí ít hôm nay đã xuất hiện ba người Trương Kha ra tay giúp đỡ Triệu Tinh.

Đương nhiên tên đầu trọc cũng hiểu được một điều, hắn ta có thể lăn lộn tốt ở trong giới lưu manh trong khu vực này, rất có mặt mũi, ai ai cũng phải biết đến, những thứ đó cũng không phải là do hắn ta liều mạng đánh nhau để giành được. Mà chính là những tên tuổi, những tiếng tăm lúc trước của hắn ta dư lại, cho nên mới tạo thành một mạng lưới quan hệ với nhiều người.

Nhưng làm người chuyên lăn lộn ở trên đường, thì hắn ta cũng luôn luôn biết một điều là sóng sau đè sóng trước, mấy băng nhóm trẻ tuổi luôn luôn không chịu an phận, nhóm nào cũng mong muốn được nổi bật. Cho nên nếu hiện tại hắn ta không có can đảm để đối mặt với nhóm đầu đàn này thì sau này sẽ có rất nhiều nhóm khác không chịu an phận mà chạy đến khiêu chiến với uy quyền của hắn ta.

Còn đối với Trương Kha, thì tên đầu trọc cũng đã có nghe phong thanh từ trước rồi. Nhóm của Trương Kha chỉ có khoảng 4 5 người àm thôi, tuổi tác của bọn họ chỉ nhỏ hơn tên đầu trọc mấy tuổi. Thế nhưng hắn ta lại biết đám người này rất liều mạng khi đánh nhau với người ta, nhưng hắn ta không lo lắng lắm, vì nhân số không nhiều. So sánh với bản thân hắn ta mà nói, thì mấy nhóm như vậy không thể nào so với hắn về danh tiếng và quan hệ được, cho nên trước giờ tên đầu trọc không để vào mắt nhóm nào hết. Hơn nữa, bình thường tên Trương Kha này cũng rất khách khí mỗi khi nhìn thấy hắn ta, từ trước đến này chưa bao giờ làm ra hành động nào mạo phạm đến hắn ta cả.

Thế nhưng hôm này hắn ta lại phát hiện ta, tên Trương Kha này lại dám làm trái ý của hắn ta, lại cả gan dám đối nghịch cùng với hắn ta. Nếu không phải chuyện này có liên quan đến Triệu Tinh thì tên đầu trọc cảm thấy bản thân có thể chỉ dùng một câu là quát lui được ba người Trương Kha.

Khi ý nghĩ rằng có thể đám người Trương Kha đang liên minh với Triệu Tinh xuất hiện, hắn ta lại cảm giác được hơi đau đầu. Hắn ta hiểu được, hiện tại hắn ta đã không cách nào dẹp đám người Trương Kha dễ dàng được nữa, điều này khiến cho hắn ta cảm giác được nguy cơ, cho nên nãy giờ hắn ta đang xoắn xuýt không biết lựa chọn như thế nào cho phải.

Nhìn thấy bộ dạng xoắn xuýt của tên đầu trọc, Trương Kha lập tức đi đến cạnh hắn ta và nói:

- Anh Quang, đây chỉ là một chuyện hiểu lầm nho nhỏ mà thôi, mọi người hay là cứ bỏ qua chuyện này đi? Tý nữa em lại mời mọi ngươi đi ăn cơm.

Tên đầu trọc không cam lòng nói:

- Hôm nay gan cậu cũng lớn lắm đấy, lại dám nhúng tay vào chuyện của anh.

Trương Kha cười cười nói:

- Anh Quang, em cũng có dám động chạm gì đến người của anh đâu, là do hai tên kia dám lừa anh Triệu thì tụi em mới đánh hai tên kia đấy chứ. Anh Triệu là bạn của em, bạn xảy ra chuyện, thì em phải giúp đỡ thôi.

Tên đầu trọc cũng nghe được lời nói của Trương Kha, mặc dù cậu ta đang khách khí với hắn ta, muốn nói chuyện vui vẻ với hắn ta. Nhưng cậu ta cũng không chịu yếu thế, nếu như hắn ta không biết tiến thối, cậu ta cũng không ngại trở mặt với hắn ta.

Mà lúc này tên đầu trọc cũng đã nghĩ kỹ rồi, nếu hắn ta còn khư khư cố chấp muốn ngươi chết ta sống với đối phương, thì kết cục cũng không còn như thế này nữa. Với lại lúc nãy Hồ Trường Nhạc đã thuần phục chỉ vì thủ đoạn của Triệu Tinh rồi, hai người đã bắt tay hòa giải. Nếu hiện tại hắn ta vẫn không chịu hòa giải mà nói. điều này chẳng khác gì hắn ta nhận hết mọi ân oán của Triệu Tinh và Hồ Trường Nhạc về phần hắn ta. Hơn nữa khi làm thế thì hắn ta lại cảm thấy chuyện này có lợi cho tên Hồ Trường Nhạc quá, như vậy sẽ khiến cho hắn ta cảm thấy uất ức.

Mặc dù Trương Kha đã mở lời để cho tên đầu trọc có cơ hội xuống đài, nhưng mà tên đầu trọc luôn cảm thấy nếu bản thân mà xuống như vậy sẽ có chút mất mặt. Nhưng đúng lúc này lại có tiếng còi xe cảnh sát xuất hiện ở phía xa xa.

Lúc này tên đầu trọc vội vàng nói với Trương Kha:

- Được rồi, chuyện hôm nay cũng tạm thời như vậy đi, tý nữa cậu cho tôi một câu trả lời là được.

Trương Kha vội vàng nói:

- Được, được, tý nữa em sẽ liên lạc cho anh.

Tên đầu trọc lập tức quay người nói với mấy tên đàn em:

- Đi thôi, chuồn lẹ lên.

Tên đầu trọc lập tức dẫn 5 6 người kia vội vàng bỏ chạy, Hồ Trường Nhạc cũng vội vàng chạy theo sau, lúc sắp sửa chạy thì Hồ Trường Nhạc quay đầu lại và nói với nói với Triệu Tinh:

- Anh Triệu, bọn tôi đi trước.

Triệu Tinh gật đầu đáp:

- Được rồi.

Lúc này ông chủ của quẩy đồ nướng hơi sốt ruột muốn kêu bọn chúng quay lại tính tiền.

Thế nhưng lời vừa chạy ra đến miệng thì bị mắc lại, không phát ra tiếng.

Trương Kha lập tức đi đến trước mặt của Triệu Tinh và nói:

- Anh Triệu, chuyện này để em xử lý cho, anh cũng đừng quan tâm, vẫn nên rời đi trước đi.

Triệu Tinh vội vàng nói:

- Được rồi, chuyện hôm nay phải cảm ơn mấy cậu, hôm nào rảnh tôi sẽ mời mấy cậu đi ăn cơm.

Trương Kha vội nói:

- Không cần, không cần phải vậy đâu, thôi bọn em cũng chuồn đây.

Sau hi nói xong, Trương Kha dẫn hai người đàn em đi về phía quầy đồ nường, bên này Triệu Tinh cũng bận bịu đi đến đường tàu chậm và khởi động chiếc xe chuyển phát nhanh của hắn. Đám người đứng xem cũng bắt đầu tản đi, lúc này một chiếc xe cảnh sát mới chạy tời.

Trước khi Triệu Tinh rời đi, hăn cũng chú ý thấy đám người Trương Kha trả tiền cho ông chủ quầy đồ nướng lúc nãy. Chờ cho hắn khời động xong chiếc xe chuyển phát nhanh, và cho nó bắt đầu lăn bánh thì hắn mới nghe được giọng nói của một người cánh sát:

- Lúc nãy là do ai đã báo cảnh sát vậy?

Đối với việc lúc nãy Trương Kha và tên đầu trọc nói chuyện với nhau, vì Triệu Tinh đứng cách hai người không quá xa, nên hắn có thể nghe hết toàn bộ câu chuyện của hai người. Cũng vì Triệu Tinh không hiểu nhiều quy củ của giới lưu manh, nên việc Trương Kha chủ động đi lên để hòa giải với tên đầu trọc đúng là hợp ý của Triệu Tinh. Mà hắn cũng hiểu, Trương Kha chắc chắn sẽ nghiêng về phía của hắn, cho nên hắn cũng không có ý kiến gì về cuộc nói chuyện của tên đầu trọc và Trương Kha hết.

Việc tên đầu trọc không để ý đến hắn mà quay đầu dẫn đàn em bỏ đi thì hắn cũng hơi hiểu mang máng, dù sao hôm nay hắn cũng đã tẩn cho đối phương một trận, hiện tại đối phương có thể bỏ đi nhẹ nhàng như vậy đã là tốt lắm rồi.

Mặc dù Triệu Tinh cảm thấy sức chiến đấu của hắn rất mạnh, nhưng hắn cũng không muốn có dây dưa gì với đám lưu manh hết. Dù sao hắn cũng còn phải làm việc của hắn nữa, đâu có dư thời gian mà đi cà kê dê ngỗng với bọn chúng.

Khi Triệu Tinh điều khiển chiếc xe chuyển phát nhanh của hắn sắp sửa đi vào cổng của tiểu khu nhà của hắn, thì có một người đứng ở ven đường nói ra:

- Triệu Tinh, có thể dừng lại nói chuyện một lát không?

Triệu Tinh lập tức dừng xe lại trước mặt đối phương, sau đó bắt đầu quan sát kỹ người trước mặt hắn. Người đối diện hắn có tuổi tác khoảng tầm 30 tuổi, tướng mạo cũng bình thường, nhưng khí chất người này rất trầm ổn, lộ ra một cỗ tự tin khác người. Mặc dù người này chỉ cao có 1m7 nhưng nhìn khá khí thế.

Chỉ là Triệu Tinh không thể nào nhớ ra được bản thân hắn đã gặp đối phương ở đâu chưa nữa, vì vậy hắn mới mở miệng hỏi:

- Cậu là?

Đối phương nhìn thẳng vào mắt của Triệu Tinh, vừa cười vừa nói:

- Tôi chính là người đã hỏi cậu về Trương Thanh Sơn ở trên Internet.

Triệu Tinh nhìn đối phương một lát, sau đó hắn mới tỉnh ngộ ra, vội vàng cười một tiếng, rồi nói:

- À, thì ra là vậy! Chào cậu.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.