Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hòa giải và suy tính

Phiên bản Dịch · 2007 chữ

Triệu Tinh tỏ ra giống như đang tránh né tầm tấn công của tên tài xế, thuận thể chuyển sang bên phải của Hồ Trường Nhạc, giả vờ tỏ ra ý định bắt lấy Hồ Trường Nhạc đang không còn sức phản kháng để đỡ đòn đánh của tên tài xế. Vì vậy hắn dùng hai tay túm lấy vai phải và cánh tay phải của Hồ Trường Nhạc, sử dụng sức một chút, chỉ nghe thấy chỗ khớp vai của Hồ Trường Nhạc kêu một tiếng 'Rắc', tiếp đến là nghe được tiếng loảng xoảng do chai bia trên tay của Hồ Trường Nhạc bị rơi xuống đất.

Tiếp đó Triệu Tinh buông Hồ Trường Nhạc ra và đi thẳng về phía tên tài xế. Lúc này hắn cũng hiểu được bản thân vừa sử dụng Nắn khớp xương thành công, hiện tại vai phải của Hồ Trường Nhạc đã bị trật khớp.

Lúc này Hồ Trường Nhạc đứng khom lưng tại chỗ, tay trái ôm lấy bụng, tay phải buông thòng xuống, đứng híp lấy hít để.

Đến bây giờ, ba người Trương Kha mới cầm chai bia chạy đến đây, tên đầu trọc cũng nằm sóng xoài trên mặt đất, hắn ta cũng vừa điều chỉnh lại được nhịp hô hấp. Còn mấy tên lúc nãy bị ba người Trương Kha đánh, lúc này cũng đã đứng dậy, chỉ là bọn chúng chỉ dám đứng ở đằng xa quan sát, không dám đến đây nữa. Còn bốn người bị Triệu Tinh đánh ngã lúc đầu, hiện tại cũng đã có người hoạt động được tay chân, nhưng không có một ai đứng dậy.

Lúc này tên tài xế nhìn thấy Triệu Tinh đang đi về hướng của hắn ta, hơn nữa hiện tại hắn ta lại là người đối diện với cục diện bị bốn người vây bốn phía, vì vậy hắn ta lập tức cầm chai bia khua xung quanh một vòng và hét to:

- Đừng có cản ta.

Nhưng sau đó hắn ta lập tức cất bước bỏ chạy, ba người Trương Kha cũng chỉ giả vờ đuổi theo một hai bước chân gì đó rồi dừng lại. Còn đám người vây xem tự nhiên phải tránh một đường để cho tên tài xế chạy ra ngoài.

Lúc này Triệu Tinh đã ngồi đối diện với tên đầu trọc, hắn hỏi:

- Đám người mấy cậu hiện tại muốn xử lý chuyện này như thế nào, cậu thử nói cho tôi nghe một chút xem?

Tên đầu trọc đang ngồi dưới đất, mặt không có biểu cảm gì cả, nhưng hắn ta lại bắt đầu tỏ ra lưu manh:

- Mày đánh nhau khá lắm, nhưng việc này cũng chưa xong đâu, mày phải cho bọn tao một cái công đạo.

Triệu Tinh cười ha hả, rồi nói tiếp:

- Được, vậy tôi sẽ đợi để cho mấy cậu một cái công đạo.

Tên đầu trọc không nói gì, hắn ta chỉ đứng dậy và đi đến trước mặt của bốn người bị đánh đầu tiên và hỏi:

- Sao vậy?

Mấy tên này cũng không hề lên tiếng, chỉ lần lượt đứng lên, sau đó vỗ quần vỗ áo và thử hoạt động một chút, thử xem có bị thương ở đâu không.

Nhưng đúng lúc này, Hồ Trường Nhạc lại hô to:

- Tay của tôi, tay, cánh tay của tôi bị gì vậy?

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía hắn ta, chỉ thấy Hồ Trường Nhạc đang đứng yên tại chỗ, mặt mũi của hắn ta lúc này tỏ ra vô cùng hoảng sợ, hắn ta đang dùng tay trái túm lấy tay phải, còn cánh tay phải thì đang thòng xuống. Chỉ cần người có chút kiến thức chắc chắn sẽ hiểu ra, hiện tại tay phải của hắn ta đang bị trật khớp.

Tên đầu trọc nhanh chóng đi tới, sau một hồi kiểm tra, hắn ta mới nói với Hồ Trường Nhạc:

- Đây là bả vai của cậu bị trật khớp rồi, tranh thủ chạy đến bệnh viện khám thử xem, nếu để lâu sẽ hình thành thói quen trật khớp.

Hồ Trường Nhạc vội vàng nói với nói với Triệu Tinh:

- Triệu Tinh, đây là do mày làm, mày nhanh chóng tranh thủ thời gian nắn lại cho tao.

Triệu Tinh nói:

- Lời này của cậu là không đúng rồi, trong lúc đánh nhau, làm sao tôi có thể kiểm soát được nhiều như vậy, hơn nữa cậu còn cần chai bia trong tay.

Hồ Trường Nhạc lập tức đổi giọng, hắn ta bắt đầu nghẹn ngào cầu xin Triệu Tinh:

- Triệu Tinh, xin cậu, xin cậu tranh thủ thời gian chữa lại giúp tôi, nếu không tôi sẽ bị tàn phế mất.

Triệu Tinh hỏi:

- Nếu tôi giúp cậu chữa khỏi tay, thì cậu định bồi thường vụ đụng xe của tôi như thế nào đây?

Hồ Trường Nhạc vội vàng nói:

- Tôi đền, tôi sẽ đền.

- Vậy thì được, cậu qua đây đi, tôi thử một chút.

Hồ Trường Nhạc vội vàng đi đến trước mặt Triệu Tinh, Triệu Tinh để cho Hồ Trường Nhạc chuẩn bị đúng tư thế, sau đó dùng hai tay, học theo động tác ở trong giấc mơ, vận dụng sức đẩy một phát. Ngay lập tức Hồ Trường Nhạc cảm giác được tay của hắn ta đã trở lại như lúc đầu. Hắn ta thử hoạt động cánh tay một chút, cảm giác thật hoàn hảo, nó đã trở lại như lúc đầu, không còn cảm thấy bất lực nữa. Hắn ta bắt đầu tỏ ra vui mừng, vừa nãy khi cánh tay có cảm giác như vậy đã khiến cho hắn ta lo lắng một hồi, lo là cánh tay này của hắn ta sẽ bị tàn phế.

Hiện tại cánh tay đã khôi phục lại, hắn ta lập tức nói với nói với Triệu Tinh:

- Cảm ơn cậu.

Nói thật, với kiến thức hiện tại của Triệu Tinh, hắn không những có thể khiến cho cánh tay người khác bị trật khớp dễ dàng, mà còn có thể nắn cho nó trở lại đúng vị trí. Cho nên sau khi được Triệu Tinh chữa khỏi, hắn ta lập tức nói cảm ơn với Triệu Tinh, một phần cũng là vì hắn ta muốn lấy lòng.

Triệu Tinh từ tốn nói:

- Không cần phải khách khí làm gì, dù sao một phần cũng do tôi. Được rồi, hiện tại cậu định bồi thường như thế nào đây?

Hồ Trường Nhạc vội vàng móc cái ví ra:

- Tôi sẽ bồi thường tiền cho cậu.

Hắn ta lập tức móc tiền từ trong ví ra, sau đó nói|:

- Hiện tại tôi chỉ còn có 500 đồng, nếu không cậu cứ ra giá đi, sau đó cho tôi nick wechat của cậu, tôi sẽ tặng cậu lì xi.

Lúc này Hồ Trường Nhạc để cho Triệu Tinh ra giá, hắn ta cũng không cần phải lo lắng Triệu Tinh sẽ giở công phu sư tử ngoạm, dù sao chỗ này cũng còn rất nhiều người, hắn ta đoán, Triệu Tinh hẳn là một người coi trọng mặt mũi, cho nên sẽ không hét giá quá cao. Hơn nữa nếu Triệu Tinh hét giá quá cao thì hắn ta có thể đổi giọng bảo là trong thẻ của hắn ta không có nhiều tiền đến vậy.

Với lại hắn ta đoán, cái xe chuyển phát nhanh của Triệu Tinh cùng lắm là đáng giá hai vạn đồng mà thôi, nếu như nhiều quá thì hắn ta đi mua một chiếc xe mới đền cho Triệu Tinh cũng được. Thật ra mà nói, mục đích chính của hắn ta chính là muốn biết được nick Wechat của Triệu Tinh mà thôi, từ đó lân la trò chuyện sau đó là kết giao bạn bè với hắn.

Vừa rồi Triệu Tinh cũng đã kiểm tra xe chuyển phát nhanh của hắn rồi, không có gì đáng ngại hết, nhưng nếu đối phương đã sảng khoái như vậy thì hắn cũng không muốn dây dưa nhiều làm gì. Cũng không để cho Hồ Trường Nhạc nói thêm gì nữa, nên hắn mở miệng nói:

- Được rồi, 500 là đủ rồi.

Khi Hồ Trường Nhạc đưa 500 đồng cho Triệu Tinh cũng nói lại với hắn:

- Vậy là xong nhé, ân oán của chúng ta coi như xong, sau này ai cũng không được phép tìm tới đối phương để nói về chuyện này nữa.

Thật ra lời này của Hồ Trường Nhạc cũng là có ý riêng của hắn ta, hắn ta không muốn sau này bị Triệu Tinh nhớ nhung về hắn ta, cho nên hắn ta sợ Triệu Tinh lại kiếm hắn ta gây sự. Hiện tại hắn ta cũng bắt đầu cảm giác được, Triệu Tinh là người mà hắn ta không thể trêu vào.

Triệu Tinh nghe được lời của hắn ta nói như vậy, hắn cũng hơi lặng người một chút, sau đó lập tức cười nói:

- Được rồi, chuyện của chúng ta đã thanh toán xong.

Sau khi cất 500 đồng tiền bồi thường của Hồ Trường Nhạc vào trong túi quần, Triệu Tinh lại nói chuyện với tên đầu trọc:

- Hiện tại tôi cũng chẳng có thời gian để mà nói chuyện nhiều, cho nên cậu nói đi, chuyện của chúng ta giải quyết như thế nào thì ổn?

Nãy giờ tên đầu trọc cũng là vì chuyện này mà lẩm bẩm như người ngớ ngẩn đây, ngay từ khi đứng lên khỏi mặt đất, hắn ta đã bắt đầu suy nghĩ 'Chuyện này không thể bỏ qua như vậy được'.

Mà điều mà tên đầu trọc hi vọng nãy giờ chính là ở đâu đó xung quanh sẽ có người anh em nào đó xông ra và trợ giúp hắn ta. Nếu lại có thếm mấy người đến trợ giúp thì hắn ta lại có thể tiếp tục quyết chiến với Triệu Tinh rồi, đến lúc đó ai thắng ai thua còn chưa biết? Đáng tiếc là điều hắn mong mỏi từ đầu đến giờ lại không xảy ra, không biết mấy người bạn của hắn ta chết đâu hết rồi mà không có mống nào xuất hiện hết. Điều này khiến cho hắn ta phải buồn bực nãy giờ.

Mặc dù tên đầu trọc thừa nhận là lực chiến đấu cá nhân của Triệu Tinh là rất mạnh, nhưng hắn ta lại cảm thấy sức chiến đấu của một người cuối cùng cũng có giới hạn. Hơn nữa lúc trước hắn ta cũng đã xem qua tư liệu của Triệu Tinh rồi, hắn ta thấy Triệu Tinh chỉ là một người công nhân địa phương, không có bối cảnh gì hết, mà không phải là người chuyên lăn lộn trên đường như hắn ta. Cho nên hắn ta cảm thấy Triệu Tinh sẽ không thể nào liều mạng với hắn ta, cũng không thể nào chịu đựng được sự dây dưa của hắn ta.

Với lại tên đầu trọc lại có quen biết khá nhiều trong giới xã hội đen, coi như hiện tại 5 người bọn chúng không thể nào đánh lại Triệu Tinh, vậy thì lần sau hắn ta sẽ kêu thêm 10 người, nếu không được thì 20 30 người, chung quy Triệu Tinh hẳn phài thua hắn ta tôi.

Thế nhưng tên đầu trọc lăn lộn ở trên giang hồ cũng được một thời gian, nên hắn ta khá coi trọng mặt mũi. Vì vậy hắn thấy nếu đến khi đó mà mời mấy người anh em kia đến giúp hắn ta, thì cuối cùng hắn ta cũng phải nợ bọn chúng một mối nhân tình. Dù là vậy, nhưng hắn ta đã quyết định rồi, vì giải tỏa sự uất ức trong lòng, hắn ta sẽ mời mấy người bạn của hắn ta giúp đỡ, đến lúc đó chắc cũng phải tốn một khoản kha khá, nhưng hắn quyết định số tiền đó sẽ do Hồ Trường Nhạc nôn ra.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.