Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị rút lui

Phiên bản Dịch · 2198 chữ

Ngay cả khi như thế trên người Vương Thúy cũng có phụ trọng gần 10kg, thật ra Trương Thanh Sơn cũng hy vọng cô có thể mang thêm một khẩu súng trường, như thế thì sức chiến đấu của 3 người sẽ tăng lên, thế nhưng hắn cũng phải đối mặt với tình trạng mệt mỏi của đồng chí nữ.

Còn lại mấy khẩu súng, đạn dược, cặp lồng, ấm đun nước,. . . Bởi vì thời gian khá gấp gáp, Trương Thanh Sơn lập tức thuận tay vứt toàn bộ vào chỗ khá rậm rạp ở dưới sườn núi.

Còn thi thể của mấy tên này thì cứ để ở ở đây.

Trước khi di chuyển, hắn lại leo lên cách tưởng ở khúc quẹo, quan sát con đường núi ở phía xa xa, thấy trong khoảng 1km đã có một đội quân đang tiến về phía này.

Đối với Lâm Tĩnh, Trương Thanh Sơn để cho cô ghé người trên lưng mình, sau đó dùng một cái áo của mấy tên địch, cột ngang người của cả hai, cố định cô ở trên lưng mình, khẩu súng trường của hắn cũng đeo trên người của Lâm Tĩnh.

Khi ba người đứng lên chuẩn bị đi, Vương Thúy có ý muốn mang giúp khẩu súng trường trên lưng Lâm Tĩnh, cũng nhằm giảm sức nặng cho Trương Thanh Sơn, nhưng đi được một đoạn thì cô phát hiện, cô ta chính là người ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của ba người. Lúc này cô cũng hiểu được, khi nãy Trương Thanh Sơn cự tuyệt không cho cô mang giùm súng trường cũng không phải vì khách sáo, mà là người ta có thực lực đó.

Bởi vì biết được ở phía sau có truy binh đuổi theo, cho nên Trương Thanh Sơn cùng Vương Thúy nhanh chóng đi về phía trước. Ban đầu Vương Thúy còn có thể đi trước, nhưng càng lúc cô càng thụt lùi về phía sau, thấy thể Trương Thanh Sơn phải giảm bớt tốc độ để cho cô đuổi kịp mình.

Một đường đi tới, Vương Thúy rất bội phục tố chất thân thể của Trương Thanh Sơn.

Ở trong nhóm mấy bạn học của Vương Thúy, tố chất thân thể của cô cũng đã đứng đầu, mang ở trên lưng gần 10kg phụ trọng sẽ có ảnh hưởng đối với cô. Nhưng mà cô lại biết trên lưng của Trương Thanh Sơn cũng mang theo đồ không ít hơn mình, hơn nữa người ta còn cõng một người sống, cô biết ít nhất Lâm Tĩnh cũng phải nặng 55 kg, ngoài ra bọn họ đang dọc theo đường núi đi lên núi.

Bình thường Vương Thúy cũng tiếp xúc với nhiều bạn học sinh nam, cô cũng nếu như nói về phương diện thể lực thì con trai có ưu thế hơn nhiều so với con gái, thế nhưng loại cách biệt giữa cô và Trương Thanh Sơn lại quá khoa trương.

Sau đó cô cho rằng: có thể là do Trương Thanh Sơn sống quanh năm ở vùng núi, nên mới có thể mạnh mẽ như thế.

Trương Thanh Sơn hiểu được, với tốc độ hành quân như thế này của bọn hắn. Chắc cũng chỉ được một lát là sẽ bị truy binh ở phía sau đuổi kịp, cho nên hắn phải nhanh chóng kiếm được chỗ ẩn núp, như thế vừa có thể tránh né được truy binh, vừa có thể có thời gian để xử lý vết thương của Lâm Tĩnh.

Hỏi hai người, thì hắn cũng biết hai cô đối với vùng núi này cũng không có quen thuộc, cho nên hắn chỉ có thể nhanh chóng đưa ra quyết định, mặc dù hắn đối với khu vực này cũng rất mơ hồ.

Cách chỗ bắn nhau lúc nãy của bọn hắn khoảng 300 mét về phía trước, đường núi lại có một khúc quẹo đi vào trong, mà cái khúc quẹo này có thể khiến cho truy binh ở phía sau sẽ không có nhìn thấy bọn hắn, tránh cho địch nhân phát hiện ra tung tích của bọn hắn quá sớm.

Sau khi đi qua khúc quẹo đó khoảng 100 mét, có một con suối phía dưới sướn núi, nó càng ngày càng rộng, chỗ này chủ yếu được tạo thành từ nham thạch cũng một ít bùn đất, trong suối cũng không có nước chảy, cũng không có nước nhỏ, bờ bên kia của con suối là vách của một ngọn núi khác, trên vách núi cũng không có đường để đi, cũng không thể nào leo lên dễ dàng được.

Ở bện cạnh con suối có mọc lưa thưa một vài bụi cây, thế nhưng muốn giấu người trong mấy bụi này là rất khó khăn, ngoài ra ở trong suối còn có mấy khối nham thạch lớn, chỉ cần không có người cố ý đi xuống đây để xem xét thì chắc chắn sẽ không phát hiện ra có người trốn phía sau mấy khối nham thạch.

Trương Thanh Sơn nói với Vương Thúy: "Chúng ta nhanh chóng tìm đường đi xuống con suối này, sau đó kiếm một chỗ nấp sau mấy khối nham thạch, tránh cho truy binh ở phía sau đuổi kịp."

Lúc này Vương Thúy cũng đã mệt thở hồng hộc, lúc này cô cũng chưa có nghỉ ngơi tốt, hơn nữa còn mang thêm đồ, hiện tại cô ta cũng đang cảm giác được thể lực của mình đã cạn kiệt, nếu không phải có tấm gương như Trương Thanh Sơn còn đang kiên trì, thì có lẽ cô cũng đã đi không nổi nữa.

Cô cũng để ý đến Trương Thanh Sơn đã bắt đầu thở hổn hển như trâu, trên trán cũng đổ đầy mồ hôi, nhưng cô cũng không biết hắn có thể kiên trì được bao lâu.

Mà sở dĩ nàng còn kiên trì bước đi, là vì trên người Trương Thanh Sơn mang nặng hơn bản thân không biết gấp mấy lần, không lý nào mình lại đưa ra yêu cầu nghỉ ngơi trước.

Cô cũng biết càng về sau mình sẽ đi càng chậm, làm sao cô lại không lo lắng truy binh đang đuổi theo phía sau chứ. Lại nói tiếp nàng cũng có thể bỏ bớt đi một ít thứ trên người để giảm phụ trọng, như thế có thể khiến cô nhẹ nhàng đi tiếp. Nhưng mà trên người cô toàn bộ đều là súng ống đạn được, mấy thứ này nếu như ném đi rồi, lỡ như gặp phải quân địch, thì cô không có súng để giao tranh.

Cho nên sau khi suy đi tính lại, cô cảm thấy mấy thứ trên người mình đều rất quan trọng, thứ gì cũng không thể vứt bỏ, hơn nữa cô thấy Trương Thanh Sơn cũng không có bỏ rơi thứ gì hết.

Khi nghe Trương Thanh Sơn nói, đi xuống con suối phía trước tìm một chỗ để trốn, tự nhiên là cô rất mừng, ít nhất sẽ không cần phải tiếp tục chạy đi nữa. Còn việc núp dưới này có an toàn hay không thì cô không có lo lắng, trước tiên cứ tìm được chỗ trốn đã rồi nói sau. Hơn nữa hiện tại cô đã vô điều kiện tin tưởng Trương Thanh Sơn, nếu như hắn có thể dùng một người chọi với 6 tên địch, như thế hẳn là hắn cũng rất lợi hại, có thể khiến cho người khác an tâm.

Vương Thúy đi đến bên cạnh bờ suối, vách suối cao khoảng 20 mét, cũng tìm được một chỗ có thể leo xuống dễ dàng hơn, chỗ này cách mặt suối cũng khoảng 15, 16 mét gì đó.

Trương Thanh Sơn thả Lâm Tĩnh xuống, xem xét xung quanh người cô có rơi máu xuống đất hay không, sau đó bảo Vương Thúy giúp Lâm Tĩnh đứng vững, cũng cố ý nhắc nhở: "Đi đứng ở chỗ này thì cố gắng nhẹ nhẹ chân một chút, tránh cho lưu lại dấu chân."

Hắn tiếp nhận súng ống từ người Vương Thúy, sau đó mang toàn bộ đồ trên người mình nhảy xuống suối.

Tìm một chỗ đặt mấy thứ đồ kia xong, lại đi lại chỗ dốc bảo Vương Thúy nhảy xuống để hắn đỡ. Sau khi đỡ được Vương Thúy, lập tức để cho cô tự động đi kiếm chỗ nấp, cũng chỉ vào một chỗ cách đó khoảng 40 mét và nói với Vương Thúy: "Đến đó cầm lấy súng của cô, sau đó đến chỗ mấy tảng đá lớn tìm được chỗ trốn thì quay lại đây đỡ Lâm Tĩnh."

Chính hắn leo lên vách suối, ôm Lâm Tĩnh nhảy xuống suối, sau đó bảo Lâm Tĩnh đứng đó chờ Vương Thúy, còn hắn lại leo trở lại sườn núi. Hắn muốn dọn dẹp một chút các dấu vết mà nãy giờ mấy người để lại.

Bởi vì con đường phía trước cũng khá nhỏ, nếu như khoảng 4 5 người cùng đi chắc chắn sẽ không đi lọt, bên trên mặt đất cũng khá tơi xốp cho nên khi đi qua sẽ để lại dấu chân. Mục đích của Trương Thanh Sơn chính là lấy một ít đất tơi xốp rải lên mấy chỗ có dấu chân, sau đó dùng cành cây nhẹ nhàng phất qua mặt trên của nó, làm cho mặt ngoài của mấy dấu chân sẽ trông giống với xung quanh.

Loại chuyện này trước đây hắn làm suốt, giờ cũng chỉ là ngựa quen đường cũ mà thôi, hơn nữa trong quá trình xóa bỏ dấu vết cũng khá đơn giản chỉ là tốn hơi nhiều thời gian một chút.

Ngay khi Trương Thanh Sơn vừa mới leo lên vách suối, tiến hành xóa dấu vết, thì ở phía xa xa có vài tiếng súng truyền đến, sau 5 giây lại có thêm vài tiếng súng nữa.

Trương Thanh Sơn nói với Lâm Tĩnh đang ở phía dưới: "Truy binh cũng đã đến chỗ bắn nhau lúc nãy, không cần lo lắng, chúng ta có thời gian để trốn."

Lâm Tĩnh hướng về phía trên sườn núi nói: "Ừm, em vẫn có thể đi được, anh chú ý an toàn."

Nhìn thấy Vương Thúy đi đến đỡ Lâm Tĩnh, Trương Thanh Sơn lập tức nói với cô: "Tý nữa bất kể là có chuyện gì xảy ra, các cô cũng đừng có xen vào, đảm bảo chính mình trốn cho tốt là được. Cây súng kia của tôi cũng đừng có đụng đến."

Trương Thanh Sơn có thể từ tiếng súng nghe ra được, toàn bộ nhóm truy binh đều dùng súng trường, hắn đoán mấy tên nổ súng vừa nãy chính là đám quân địch hắn thấy ở phía xa xa lúc nãy, lúc đó hắn đoán đám truy binh cũng khoảng 50 người.

Mà dựa vào tiếng súng cứ cách 5 giây lại truyền đến, hắn có thể đoán ra bọn chúng cũng không có vội vàng đuổi theo, mà vẫn còn ở chỗ bắn nhau lúc nãy.

Nếu nói lúc này Trương Thanh Sơn không có khẩn trương đó là giả, bởi vì từ vị trí nổ súng chạy đến chỗ của mình hiện tại, cũng chỉ có tốn khoảng 1 phút thời gian. Nếu như hắn còn không có tìm được chỗ trốn mà nói, hắn sẽ bị quân địch phát hiện, bị vây khốn dưới suối, mà dưới suối đa số là đá lổm nhổm, không có bằng phẳng như đường núi, cho nên rất khó để chạy trốn.

Hơn nữa, nếu như hắn không có kịp thời xóa bỏ dấu chân thì một lúc nữa bị địch nhân phát hiện ra manh mối, như thế hậu quả cũng rất tệ, cũng sẽ hình thành nên cục diện không thể trốn.

Cho nên, trước mắt hắn phải xóa bỏ dấu vết thật tốt, nếu lỡ như quân địch đến nhanh quá, thì hắn cũng có thể bỏ chạy đọc theo đường núi, ít nhất hiện tại trên người không có gì thì hắn có thể chạy rất nhanh, như vậy đối với mình hay hai cô gái đều rất có cơ hội chạy thoát.

Mà sau khi dẫn quân địch rời khỏi đây, hắn cũng có nắm chắc có thể bỏ rơi bọn chúng.

Trương Thanh Sơn dùng khoảng 2 phút mới xử lý xong dấu vết, sau đó vừa nhìn xem có truy binh xuất hiện hay không vừa chạy đến một khối nham thạch để trốn.

Chỗ trốn của hắn cách hai cô gái khoảng 8 mét, lúc trốn cũng có thể nhìn thấy nhau.

. . .

Mấy người nổ súng lúc nãy, là sắp xếp của quân địch.

Hành động càn quét ở vùng núi lần này, nhiệm vụ sắp xếp cho quân Hán gian là phối hợp với sáu tên lúc nãy, chọn một chỗ trọng yếu sau đó chiếm giữ ở đó, để theo dõi những người qua lại nơi đây. Nếu như phát hiện có người mang theo vũ khí thì sẽ lập tức bắt lại, tấn công, ngăn chặn hoặc truy đuổi.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.