Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tác Dụng Linh Châu

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Nhưng mà bởi vì Lâm Mị San là người mang Hạ Trường Ca tới, Lâm Thanh Sơn thật sự không dám mở miệng.

“Ta không am hiểu y thuật, nhưng có thể xem qua một chút.”

Nghe đạo có thứ tự, thuật nghiệp có chuyên môn. Hạ Trường Ca không phải y sư, không hiểu nhiều đối với việc trị liệu bệnh tật.

Nhưng...... cho dù xem không hiểu cũng phải giả bộ đi xem một chút.

“Vâng, mời tiên sư đi theo ta.”

Lâm Mị San vội vàng dẫn đường, đến gian phòng gia gia của nàng Lâm Thanh Vân.

Từ ngoài cửa, Hạ Trường Ca đã ngửi thấy một mùi thuốc gay mũi.

Đi vào bên trong, một ông lão có mái tóc hoa râm nằm ở trên giường, tinh khí thần suy yếu, đã sắp gần đất xa trời.

“San nhi, đây là......”

Sau khi nhìn thấy Hạ Trường Ca, trên mặt Lâm Thanh Vân cố nặn ra vẻ tươi cười.

Hắn còn tưởng rằng đây là đối tượng trong lòng của cháu gái ngoan.

Nếu như Lâm Mị San có thể hoàn thành được vấn đề hôn sự này, vậy thì hắn không còn thứ gì phải lo lắng trên đời nữa.

Lâm Mị San muốn giải thích thân phận của Hạ Trường Ca, nhưng lại bị Hạ Trường Ca ngăn lại.

Cuối cùng, Lâm Mị San chỉ đành nói: “Gia gia, đây là y sư từ nơi khác tới, đến đây xem bệnh cho ngươi.”

Lâm Thanh Vân cười cười: “Không cần phí công sức vô ích, ta tự biết tình huống của mình, đã đến tuổi này, sống cũng đủ lâu rồi.”

Hạ Trường Ca không nhiều lời, nắm tay đặt lên mạch đập Lâm Thanh Vân bắt đầu tiến hành dò xét.

Quá trình này, Hạ Trường Ca dễ dàng kiểm tra ra vấn đề cụ thể của hắn là ở đâu.

Có lẽ là lớn tuổi, nội tạng trong cơ thể đã suy kiệt.

Nhất là gan, đã gần như sắp không hoạt động nữa.

Hạ Trường Ca suy nghĩ một chút, vận chuyển một ít trường sinh chân khí của mình vào trong cơ thể ông lão xem có mang đến tác dụng gì không.

Cho dù thế nào, dùng một ít trường sinh chân khí chỉ có lợi mà không có hại.

Theo chân khí vận chuyển, tinh khí thần Lâm Thanh Vân lập tức tốt hơn rất nhiều.

Vừa đủ liền dừng, Lâm Thanh Vân không thân chẳng quen với hắn, hơn nữa số tuổi cũng đã lớn.

Hạ Trường Ca cố gắng giảm bớt một nửa đau đớn cho hắn trong mấy năm tới đã coi như là hết tình hết nghĩa.

“Được rồi, mấy năm tiếp thep, sự đau đớn của gia gia ngươi hẳn là sẽ giảm bớt đi nhiều.”

Đi ra cửa phòng, Hạ Trường Ca đơn giản trả lời.

“Cảm tạ tiên sư.”

Lâm Mị San chân thành cúi đầu hành lễ, đối với thủ đoạn Hạ Trường Ca hoàn toàn tin tưởng trăm phần trăm, đồng thời cũng không hoài nghi chút nào.

Một thân võ nghệ này của nàng, chính là từ nhỏ được đi theo gia gia học tập, tình cảm giữa hai ông cháu cực kỳ sâu nặng.

“Các ngươi còn có tâm nguyện gì khác không?”

Hạ Trường Ca lại hỏi thăm một lần.

Lâm Mị San lắc đầu: “Dù sao chúng ta giữ lại vật kia cũng không biết cách dùng, nếu là tiên sư có thời gian, có thể nhìn qua huynh đệ tỷ muội của ta xem thử bọn họ có linh căn hay không?”

Yêu cầu nho nhỏ này, đương nhiên Hạ Trường Ca không hề từ chối.

Bắt đầu tiến hành dò xét 5 vị huynh đệ tỷ muội.

Kết quả sau cùng là không ai nắm giữ linh căn.

Toàn bộ Lâm gia dường như cũng rất thất vọng.

Bởi vì ngay từ thời điểm Hạ Trường Ca kiểm tra cho huynh muội bọn hắn, ai cũng đều chờ mong trong nhà có thể ra một vị tiên sư.

Đây chính là sự tình có thể làm rạng rỡ tổ tông.

Sau khi kiểm trắc hoàn tất, Hạ Trường Ca mang theo Lâm Mị San ra bên ngoài Mặc Thành, tế ra phi kiếm của mình, thỏa mãn một chút nguyện vọng bay trên trời của Lâm Mị San, hoàn thành toàn bộ yêu cầu của nữ nhân này.

Lúc tách ra với Lâm Mị San, Hạ Trường Ca có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng đằng sau lưng.

Đáng tiếc, Hạ Trường Ca sẽ không cho nàng một tia hy vọng.

Trở lạ bên trong phủ đệ của mình, Hạ Trường Ca lập tức tiến vào mật thất bế quan tu luyện, lấy ra pháp khí mà mình vừa mới lấy được.

Bởi vì thời gian đã qua mấy chục năm, những dấu vết trước đây lưu lại trên món pháp khí đã bị thời gian mài mòn không còn một mảnh.

Hạ Trường Ca dễ dàng lưu lại ấn ký của hắn ngay trên kiện pháp khí này, đem vật này tế luyện thành pháp khí của mình.

“Thứ này có thể dự trữ sức mạnh hỏa diễm, thời điểm cần thiết dùng để bạo tạc ra ngoài, đánh một đòn bất ngờ, chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả không tưởng.”

Sau khi luyện hóa, Hạ Trường Ca liền nắm được sơ bộ công năng của món pháp khí này.

Không thể không nói, thứ này rất phù hợp đối với dạng người không thích liều sống liều chết với tu tiên giả như Hạ Trường Ca.

“Hỏa diễm...... Đây cũng không phải việc gì khó.”

Các loại dị hỏa quý hiếm Trường Ca không lấy được, nhưng ngọn lửa thông thường nơi nào cũng có.

Những pháp khí có trong tay Hạ Trường Ca đều không mang lại nhiều tác dụng.

Một kiện là hạ phẩm pháp khí Mộc Thạch Thuẫn do Lý Thành để lại, còn một cái là phi kiếm bất nhập lưu.

Bạn đang đọc Trường Sinh Tiên Duyên: Bắt Đầu Từ Chiếu Cố Thê Nữ Của Đạo Huynh của Cô Phi Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BackToDecember
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.