Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Ẩm - Tam Nguyên Yên Đổ thi hào.

Tiểu thuyết gốc · 2426 chữ

Xuân mộc, thu trúc, bạch ngọc, lưu ly kim sắc, sứ thanh hoa làm chủ đạo chính nội thất lâu các chủ đạo lên không khí quý cách cao sang trang nhã.

Trường Bình khách quý yên vị tại gần điếu đài, tâm lĩnh thưởng thức đồ nghề, mỗi món đây bên ngoài toàn tính trọng kim.

Nhân khí càng ngày càng nhiều, thi thoảng có ánh mắt hiếu kỳ, tò mò, tiêu cực hơn còn có khiêu khích ném về phía mình, hắn có phán đoán một hai.

Trong tiềm thức nặng phân chia giai cấp chủ vị, Hàn Phong thể hiện ra cân nặng sức đáng ngồi cùng mâm cùng giai cấp thượng tầng như bọn chúng.

Nhưng một tên thiếu hiệp Đỗ Tùng lai lịch không rõ, không chắc đủ cân lượng để ngồi gần cao vị.

Luyện lực cảnh hầu kỳ tiểu thiên tài có chút tư bản tuy thế vẫn chưa đủ, ở đây không ai mỗi người đều tiểu thiên tài, mỗi nhân thế lực không phải động một tí trung giai luyện nhục cảnh võ nhân, động một tí quyền tài quấn phong.

Quy củ sâm nghiêm như thế cũng tự khắc khiến bọn hắn đối với thực lực trên, Hàn Phong dạng này thiên tài cười nói vui vẻ để Trường Bình bên cạnh được nể mặt chào hỏi qua dù sao "không nhìn mặt sư cũng phải nhìn mặt phật".

"Đỗ Tùng thiếu hiệp đao sấm phong quanh đại danh nghe tới, tại hạ Vạn Thiên Hà, đây đệ muội Vạn Thiên Tuyền duyên phận gặp qua huynh đài."

Bên cạnh một đôi huynh muội tiên đồng ngọc nữ, nam tử thân mang giá ý đầu búi bạc ngọc nhân diện anh tuấn, nữ tử bạch y thân liễu khuôn mặt như vẽ môi hồng răng trắng.

Cả hai thân làm lễ, quay sang đánh tiếng.

Chủ vị sắp xếp cạnh Vạn gia để Trường Bình không khỏi cảm thán đúng số trời duyên phận. Trong tối ngoài sáng tổng cộng bốn lần hai bên xúc động lợi ích, từ lần đầu bị tặc nhóm cướp trang, lần thứ hai bị đánh thuế, lần thứ ba bá đạo rà soát, lần thứ tư công trang, nếu tình cả trận dịch quán thì năm lần.

Đối với Vạn gia cảm nhận tiêu cực tuy thế bên ngoài vẫn phải tươi cười đáp lễ.

"Hư danh không dám nhận ngược lại Thiên Hà công tử danh tiếng đại quản kinh thương lan rộng khắp thành.

Thiên Tuyền tiểu thư tài hoa tứ nghệ nhất đẳng, dung mao xinh đẹp lại trạch tâm nhân hậu giúp đỡ nghèo khó, được lão bách tính trong thành tôn xưng thần tiên bồ tát."

Hắn đến huyện thành một tuần thiên, ngoài du ngoạn mở mang tầm mắt bên trong còn nghe ngóng, một phần tin tức nhất tinh "hội luận đàm" cùng tình báo danh nhân phân bố thế lực của "Thủy hành bang" giúp hắn nắm giữ thông tin đại khái.

Gặp Đỗ Tùng thiếu hiệp khen tiếng, hai huynh đệ chỉ cười đón cũng không nhận thật lời khách sáo.

Hai bên đều ý tứ giao hảo nên trò chuyện dễ dàng, tự thân du hiệp du lịch Vạn Thiên Hà lĩnh giáo về nhân khí phong thủy bảo địa. Trường Bình tầng mặt nạ Đỗ Tùng cũng không phải làm qua có đầu tư khi thuê mỗi người nơi học hỏi.

Kiến thức ba đời, hiện đại thông tin phát triển, tu tiên giới kỳ bí sự tình, phong kiến cổ đại thư tịch văn sách tổng hợp, dễ dàng cho ra cảm nghĩ không lộ một góc sơ hở.

Kim Ô bay quá thiên thanh, giờ hoàng đạo tổ chức buổi lễ tới, khách nhân chỗ ngồi vẫn chưa hết.

"Nhị ca, đại ca vẫn chưa tới à, ta kêu người phía sau chờ đợi."

"Không cần, chúng ta đại diện Vạn gia là tốt." Giọng nói dù rất nhỏ, cách nửa trượng không qua tai Trường Bình.

Yến hội bắt đầu, từ một trưởng nha hoàn thiếp thân Dương Tử Loan đứng ra chủ trì.

"Các vị, cảm tạ mọi người đến đông đủ, hai ta kính tất cả một ly." Đại công tử Bạch gia cùng đại tiểu thư Dương gia, cả hai đứng đầu tổ chức.

Theo lễ nghi quy cách sĩ tộc từ chủ gia đứng ra khai lễ, mọi nhân đều quen thuộc không chậm trễ đứng lên kính lễ.

Rượu đầu uống cạn, Tuyết Hoa nhưỡng nồng đậm cay ngon chảy xuống ruột gan, có người tê tâm phế phủ hô to một tiếng.

"Rượu ngon."

Trường Bình hết rượu mặt không biết sắc, Tuyết Hoa nhưỡng lẫn đồ ăn đậm mùi hương vị quen thuộc trên bàn để không khỏi khiến hắn ảo tượng.

Hơi đánh mắt sang Hàn Phong, người huynh đệ hiểu ý cho ra cái gật đầu.

Cùng phương thức ngón nghề, mỹ vị mỹ tửu ở đây được chuỗi tửu điếm Di Hình Lâu đứng sau Hồng Bản nương.

Tuần rượu qua, chủ trì nhà hoa vỗ tay đánh tiếng một đám nữ tử bước vào.

Các nàng dung nhan diễm suất thiên kiều bá mị, hương khí phấn son quyến rũ, hồng y bạch y hoàng y mỏng manh che ít bao trọn để lộ ra những mảng tuyết trắng, đường cong đầy vũ mị khiêu khích.

"Minh Phi." Có người nhận ra khen nói.

"Số lượng còn nhiều như thế." Có người bật thốt lên.

Cảm nhận có phần không đúng khi những kẻ lên tiếng lại nhận ánh mắt kinh bỉ từ xung quanh.

Bọn hắn hơi đỏ mặt xấu hổ, ở đây cũng không phải ai cũng được thưởng thức hảo Minh Phi loại mặt hàng này.

"Giá cả rất đắng chát."

Các nàng phân ra làm nhiều loại đẳng cấp, bậc thấp nhất giá cũng đi 100 lượng bạc trắng.

Minh phi nguồn gốc đa phần từ nữ hài gia cảnh nghèo hèn thân nô, bị Ma Ha Tự - Thiền m sư hoà thượng mua về, lợi dụng bí pháp điều chỉnh nhân hình xương cốt từ nhỏ. Bị đặc biệt đánh tiểu bồi dưỡng, buộc phải tinh thông vũ nhạc.

Trải qua cường độ cao luyện tập đào thải sinh tồn, những nữ hài hợp cách lại được tiếp nhận thông pháp phối dược thành nô đỉnh, hiểu tri thuật song tu. Đến mươi năm tuổi trăng tròn nguyên âm chọn toàn thành công xuất phẩm.

Các nàng chú định số mệnh mua vui cho sĩ tộc!

Chính điện tối đi do công tác, tam thập lục Minh Phi bỗng khởi thành một đoàn. Trong bóng đen, bấc đèn đặc chế tản ra ti ti nhỏ tử quang xen lẫn hồng quang kích thích thị giác, các nàng thân hình xanh xanh đỏ đỏ tiên diễm y phục, uốn éo eo rắn mờ ảo đánh một khúc Thiên Ma Vũ.

Hương son nước phất mũi cảm ướt át, âm hưởng đồng sáo, phiêu đãng chuông bạc tiếng cười thính vị. Mắt hạnh má đào, mi run khẩu biến, các loại vũ mị hồ ly câu dẫn dục vọng nguyên bản.

Có nhân không kìm nén bắt đầu động thân kéo mỹ nhân vào lòng, đôi tay an lộc sơn bại hoại luồn lách. Động tác thành thục quen thuộc, Minh Phi nữ nhân tự nguyện khanh khách cười nũng nịu kiều mị.

Nhóm công tử ca theo đó độc hưởng mỗi nàng tiếp rượu trêu đùa kinh bạc.

Nhóm tiểu thư không kém, các nàng mỗi người tùy ý có thể kêu gọi nam sủng.

Ác thú có công tử đọc gọi nam sủng phục vụ, có tiểu thư thì hướng Minh Phi.

Mỹ thực mỹ tửu mỹ kiều đồng thời hưởng dụng, Trường Bình thanh đạm ý tứ từ chối, bên cạnh Hàn Phong không khác tự thân rót rượu đối ẩm huynh đệ.

Trên cao vị Dương Tử Loan biểu tình không khác thường quen vị thú vui sĩ tộc. Nàng gần chỗ nâng chén hướng hai ngươi ý tứ mời riêng, hai nhân đáp lễ uống cạn chén.

Bên cạnh huynh muội họ Vạn cũng kính rượu, hai người cũng đáp lại.

Vạn Thiên Tuyền vốn bộ dáng thanh lãnh kiệm lời, cảm xúc nàng không thích hợp khi gặp biểu hiện phóng túng đám thế gia tử đệ kia, thu thủy càng nhíu không tốt thêm khi Minh Phi bên cạnh nhi ca.

Cảnh đẹp, rượu ngon, mỹ nhân làm bạn, văn sĩ nhóm xúc động sinh tình nghênh giọng vè thơ.

"Tĩnh nữ kỳ xu,

Sĩ ngã ư thành ngu,

Ái nhi bất kiến,

Tao thủ trì tru."

"Hoa phi hoa,

Vụ phi vụ.

Dạ bán lai,

Thiên minh khứ.

Lai như xuân mộng kỷ đa thời,

Khứ tự triêu vân vô mịch xứ!"

Thi từ một tràng giang đại hải, trò chơi xoay vòng nâng ẩm đối thơ, từ kinh thi nho gia, Chu thi thơ tình, Tống thi tập từ đến cổ thơ văn tác, ca dao đồng tục, tự thân sáng tác.

Cổ đại phong kiến giáo dục cơ sở lục nghệ ứng với nam tử, tứ nghệ ứng với nữ tử.

Lục nghệ sáu môn nghệ thuật bao gồm: Lễ, Nhạc, Xạ, Ngự, Thư, Số.

Tứ nghệ bốn môn có: Cầm, Kỳ, Thi, Hoạ.

Trong đó "Thư" cùng "Thi" đồng môn chia ra: thư pháp và thi tư.

"Khi vui chén rượu say không biết

Ngửa mặt lờ mờ ngọn núi xa."

Sĩ tộc hầu hết tiếp nhận cơ bản giáo dục, do đó nhóm văn sĩ, công tử, tiểu thư ở đây mỗi nhân đều đối thơ góp không khí.

"Đỗ Tùng thiếu hiệp, xuất thân Nam Dương văn phong nho môn hưng thịnh, đọc qua thi từ trăm bài nghìn quyển…

Chúng ta đấy kính trước một ly, rửa tai nghe xuất ngôn."

Quy luật chơi, đến Hàn Phong mặt lạnh đại hiệp cũng tham gia, Trường Bình cũng chỉ lấy tư thái xuất thơ. Thi từ kiếp trước học hành không được tốt lắm tuy thế cũng khắc tâm một hai tác phẩm kinh điển.

Đỗ Tùng thiếu niên nâng ẩm giọng ngà ngà say.

"Năm gian nhà cỏ thấp le te,

Ngõ tối đêm sâu đóm lập lòe.

Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,

Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.

Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?

Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe.

Rượu tiếng rằng hay, hay chẳng mấy.

Độ ba năm chén đã say nhè."

Giọng ngâm lẫn biểu hiện cùng cách giúp thổ lộ ra hết ý vần thơ.

"Hảo….. hảo…. thơ hay….. thơ hay…. "

Văn nhân thi sĩ đám hô to biểu cảm, nhạc trong thơ âm vần liên kết chặt chẽ đúng luật, nhịp điệu tiết tấu mềm mại nhẹ nhàng say sưa diễn tả quy chuẩn nhân dạng "say mèm", đặc biệt ý cảnh trong bài xúc động chân thực từ phong cảnh, nhân sinh, đến nhân tâm thanh cao thưởng rượu, cái thú vui buồn hưởng rượu.

"Một bài kỳ thơ, không biết do thiếu hiệp ngâm tạo?"

Mọi người có mặt nơi này, trong bụng ai không có một chút văn chương thơ từ? ai không xuất khẩu thành thơ?

Chỉ là tinh thông thi pháp đâu phải dễ dàng, lại tài hoa cho ra tác phẩm danh tiếng kỳ cổ.

Mục quang chiếu đến hỏi thăm ý tứ, nhất là những người tinh thông thi từ.

Trường Bình giọng khiêm tốn lãnh đạm:" Tại hạ vô tình may mắn thấy qua."

Hắn tâm cảnh cũng không phải loại vô sỉ tự cho lấy của nhân trước gán ghép cho mình, chân tài thực học không có nghĩ đạo văn không lộ tẩy?

Một môn nhất đạo tri thức từ cơ bản đến kiến thức trung cao, hơn tí nữa đi sâu nghiên cứu tinh thâm.

Thi đạo không khác:" âm, vần, điệu, nhịp, luật, từ, ý, diễn đạt,..." mỗi nhất từ cơ sở đến uyên thâm.

Tài học thực chất không giả được, gặp phải người kiến thức chuyên môn cao kiêm hỏi dễ dàng nhận ra trình độ.

"Thỉnh thiếu hiệp cho biết Thi tên cùng đại thi hào sáng tác."

Một tên thi sĩ niên kỷ tứ tuần, quái gở thân y giá vá, trang diện không chỉnh, độc hưởng nhất vị ung dung hăng say ăn uống, miệng còn đầy dầu mỡ phát tiếng hỏi.

Hắn tên tự Thôi Hào là một kẻ nổi danh "thi si" ham mê thi từ ca phú đến nỗi phụ mẫu tang gia trọn đạo hiếu "chiêu tịch khóc điện" cũng không quen lẩm bẩm bài thơ hôm qua mới ngẫm, đỉnh điểm "hạ huyệt nhập thổ" hắn bỗng lớn tiếng ngâm thơ phú hoàn toàn không liên quan.

Do đó hắn còn tục xương "thi điên", mày mò học tập si mê điên cuồng trong thi đạo, những thể loại kỳ thư, thi hào văn sĩ nổi tiếng, thiên cổ kỳ đàm,... đều trong một bụng.

Nhưng đến thiếu hiệp kia ngâm bài loại thuộc một phạm trù hắn chưa từng thấy.

Thôi Hào lên tiếng để ở đây mọi người biểu cảm khác lạ.

Ai cũng biết tên này tài hoa khác thường vẫn luôn là khách quý những buổi hội, hắn biểu lộ bộ mặt ham si kia, xác nhận bài thơ không đơn giản.

"Thi danh tại hạ biết tên 'Thu Ẩm' còn danh hào chỉ biết lưu 'Tam Nguyên Yên Đổ tiên sinh'." Trường Bình không nhanh không chậm nói.

Tên thơ là thật còn danh bút vị kia đời trước không đúng, hắn lấy khoa cử tam kỳ cùng quê quán thay cho.

"Thu Ẩm trong thơ chẳng có một chữ "thu" lại cảnh ý ra "Thu", đích thực là tên hay… " Thôi Hào thì thầm nhưng thi hào "Tam Nguyên Yên Đổ" hắn thực sự không biết.

Mọi nhân cùng sũy nghĩ, cho rằng kém hiểu biết nông cạn không nhận ra đại thi sĩ, không ai liên tưởng đến nhân vật không có thật.

Nếu thật vị kìa tài hoa thời nay, địa vị cũng thuộc hàng tông sư thơ từ.

Cùng thi đạo, võ đạo nhất lộ cũng một môn nghiên cứu.

"Nhập môn, nắm giữ, tinh thông, đại sư, thượng nhân, tông sư, đại tông sư,.... " Cách phân chia cảnh giới này hiện nay không thường dùng, thời thượng cổ nghe nói thông dụng.

Bạn đang đọc Trường Sinh Minh Đạo sáng tác bởi ĐỗĐìnhTrường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐỗĐìnhTrường
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.