Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chắc chắn có một hồi âm mưu.

Tiểu thuyết gốc · 2614 chữ

Dương Tử Loan cung thường bạch y, mắt phượng mi cong phóng tầm nhìn đảo hồ nhưng lâu thủy cưỡi sóng đạp nước tới, một mảnh tâm tình an lành.

Bên cạnh nàng, nam tử thanh sam trường bào dung mạo tuấn ngạn, diện như quan ngọc, khí chất tự nhiên thu phóng.

Hắn môi treo lên nụ cười mỉm đầy ung dung, tự tin như mọi thứ đều vô thường trước nó.

Cả hai đều đứng trên cao nhìn xuống một mảnh, khí thế gió phong toát ra phong phạm thượng nhân quý khí của bậc đại nhân thế gia vọng tộc.

"Tử Loan muội muội, bản lĩnh không nhỏ lôi kéo được tên cứng đầu Hàn Phong." Nam tử thanh niên thả ra câu cảm khái.

Sát Đao Nhân giá trị luôn phẩm cao, không hiếm có được nhiều thế lực lôi kéo nhưng hắn tính tình không rõ luôn có một đạo khoảng ngăn cách tiếp xúc với các đại thế.

Như buổi tụ hội đây, nhiều lần tổ chức lại gửi thiệp mời cho hắn, mỗi lần đều viện lý do không xuất.

"Bạch huynh truê đùa, Hàn Phong trở thành khách khanh cung phụng ta không qua nổi mắt huynh." Dương Tử Loan phong nhã đáp, vào thẳng nguyên nhân trọng yếu.

"Đích thật, đáng mừng." Bạch Vi Vân không nhìn ra tâm tình bình thản nói.

Hai đại thế lực huyện thành trong minh trong tối luôn luôn ma sát, cạnh tranh lợi ích.

Hàn Phong đích thật một hạt giống tốt, hy vọng lớn dưới sáu mươi tuổi thành tựu Luyện Huyết Cảnh, lúc đó Dương gia sớm một gia hai đại cao thủ cũng không phải không thực.

Bạch Gia một môn lão tổ Luyện Huyết Cảnh đích thật nhưng lớn tuổi khí huyết suy bại, nhiều lần thỉnh giáo đều ăn thiệt thòi trên tay Dương Mãnh - lão tổ Dương gia.

Huyện thành trên mặt nổi tồn tài tam đại Huyết Cảnh võ nhân trong khi nhiều hạ cảnh võ giả.

Ngoài nói nguyên nhân từ tài nguyên ít thiếu, cũng phải nói đến độ khó khăn đột phá đến, qua trình này đột biến vọt về chất về lượng.

Nếu như viên mãn luyện lực một nhân quần hạ trong ngũ thập người thường, viên mãn luyện nhục đánh quyền đả đấu trong 200 người thường trang bị binh giáp thì luyện huyết cảnh lực có thể đấu địch ngàn quần, tung hoành vượt tầng đoạt đầu thủ tướng không ngoa.

Thực lực quá lớn, cao giai võ nhân biểu tượng hưng suy thế lực là có căn cứ.

Hàn Phong tiềm lực thế, đích xác có nguy cơ phá vỡ cân bằng thực lực trước đây.

Tin tức hắn trở thành cung phụng Dương gia, không biết khi thả ra gây bao nhiêu oanh động.

Bạch Vi Vân ngoài tự nhiên trong bụng suy tư không biết bằng cách nào Dương gia chiêu mộ được.

Bọn hắn Bạch gia phía trước không phải không xuất lực lớn mời.

Hắn quay sang nhìn Dương Tử Loan, mí mắt có hơi giật giật, nàng phong phạm đại tiểu thư khuê các đại mỹ nhân, hắn cho ra phán đoán nhưng rất nhanh lại bác bỏ. Nàng nhìn ngoài lễ độ bên trong tính cách cương liệt, có tự thân khoản tâm thượng giả không bị bó buộc, bản tâm muốn hướng lên tự mình nắm giữ thực lực.

Tiếp xúc lâu dài không khó nhận ra!

Với lại cùng thế hệ trẻ như hắn mỗi người đều có tự tâm kiêu ngạo, nàng tu vi võ đạo cũng được coi là nhân tài luyện nhục cảnh tiền kỳ.

Hơn thế, Dương gia tìm hiểu lâu đời cũng không phải loại gia tộc bất chấp tất cả bàn lợi ích.

Mật báo truyền tới thông tin không quá nhiều, nguyên nhân đích thật không rõ tự loạn suy luận chỉ làm quyết định hướng bước sai lầm.

Không khí bỗng nhiên tĩnh lặng, Dương Tử Loan tự minh.

Hàn Phong chiêu mời Dương gia trả giá không nhỏ nhưng hồi báo tương xứng. Ít ai biết thân phận thật sự của Sát Đao Nhân, nàng cũng chỉ nghe ngóng từ lão tổ biết được đồ nhi của một vị "Thượng Nhân".

Đầu tư không chỉ nhìn tiềm năng hắn còn nhìn quan hệ sự phụ kia.

Không quá khó hiểu, khí ngày đầu thiếu hiệp kia xuống núi lịch duyệt đã tình cờ quen biết đại tiểu thư Dương gia.

Hai người lấy lễ nghĩa luận giao mà thành bạn bè.

Mỗi đại gia tộc đại thế lực hiển lộ mặt bằng trên thực lực chỉ tảng băng nổi, phần dưới mặt nước mới là thực lực hoàn toàn chân chính, những áp chủ bài, quan hệ "dây mơ rễ má" trăm năm tích xúc.

Bọn hắn đều không đơn giản, không thế lại có thể tồn tại truyền thừa hưng thịnh hàng trăm năm ngàn năm mặc cho thời thế thay đổi.

Hai người mỗi một tâm tự nhưng khoảng không đều phóng xa thủy đàm quan sát thuyền lâu tại mỗi vị treo ký hiệu thế lực.

Lần này tổ chức hội lớn hơn mọi khi, thiệp mời phần nhiều thi nhân văn sĩ luận thơ từ nhưng thật chất lại số lượng lớn công tử, tiểu thư, nhân vật có tiếng trẻ tuổi của các thế lực tất cả huyện thành.

Bọn hắn thân phận đều một hai tiềm năng kế thừa hoặc đại diện tự thân tổ chức mình.

Làm động tác có phần đại như vậy, do hai gia tộc cầm đầu liên hợp cho ra ý định chỉnh hợp thực lực.

Nạn dân trên Vạn ngoài thành giống như u cục mầm bệnh cần phải thanh lý, những kẻ có ý đồ xấu nếu lợi dụng đây cũng gây rắc rối không nhỏ.

Thiên Hạ phong loạn, cần chuẩn bị ứng đối, bão đoàn sưởi ấm trong tháng ngày tuyết vũ, đạo lý đây các thế lực cũng không phải không hiểu.

Tranh đấu lại bao hàm hợp tác, quy luật trò chơi giữa các thế lực không lạ.

Sinh tồn chi đạo, tai thính mắt tinh.

Nguy cơ đến đụng tới lợi ích tất cả.

Liên kết nhất chí đối ngoại cần phải khi ẩn ẩn có một thế lực mạnh đang vô hình tác động đến "Trường Sinh Giáo".

Nhất là khi nghe tin Bắc Cương một đạo binh loạn diễn ra, chuyên cướp giết đốt phá, lại có ác cảm cực lớn đối với thế lực thế gia vọng tộc.

Lâu thuyền chậm chậm vào bờ, Trường Bình lẫn Hàn Phong cùng một chỗ bước bậc.

Phía trước cập bến, đã có người đứng đợi tiếp đón, trông trang phục cùng sắc, thảm đỏ đường bậc kéo kết rất chuyên nghiệp.

"Hàn Công tử, Đỗ Công tử xin ngài để lại thiệp mời."

Thiệp mời nghe nói phân chia đẳng cấp, màu đồng văn, bạc văn, hoàng kim văn.

Hàn Phong cùng hắn đưa ra đều màu hoàng kim đại biểu thiệp cao nhất, thân phận khách quý.

Tên tiếp đón mặt trước luôn vui vẻ,.đã được nhắc trước thân phận hai người, thủ tục kia chẳng qua làm lệ. Xong hắn đưa thân nhập tới, lại nói với người bên cạnh rồi tự mình tiếp đón hai người.

Trọng Thủy Lâu tạo dựng tam tầng theo khuôn tháp, tầng nhất tầng nhị được liên thông thoáng rộng. Trụ chính gồm ba mươi sáu cự mộc gỗ lớn diện tích khoảng một vòng tay người trưởng thành, mỗi khối trụ được liên kết mối lối thanh xà ở giữa vần quy luật tạo ra bộ khung khổ lồ chống đỡ. Tường không nhiều chủ yếu gian cửa thông ra, xung quanh trang trí đục khắc hoạ vân sơn thủy hoà hợp, phía trên bố trí gạch ngói một màu thanh lưu ly.

Chỉ riêng lâu, lại bên cạnh kết hợp tạo cảnh sơn thủy thiên nhiên thơ tịnh làm ra một quần thể kiến trúc rất tốt so với kiến trúc hiện tại tay nghề.

Trường Bình đi chậm thích thú thưởng thức.

"Đỗ Tùng thiếu hiệp thấy mới lạ, Hàn Thủy Đàm này do các quý công tử lên ý tưởng. Lại bỏ tài lực thuê công tượng trúc sư 1 vạn nhân công cải tạo ra." Tên kia dẫn đường phát hiện, cố tình quay sang giảng giải giọng nói có phần kiêu ngạo.

Hắn cũng không lấy làm xấu hổ nhà quê lên phố, quả thật nơi này chỉ là một nơi ăn chơi tụ điểm của các thế gia mà lại bỏ ra nổi trọng kim xây cất còn hoành tráng hơn kiến trúc trọng điểm huyện thành.

Các vị đây cũng quá biết sống.

"Diên công tử, ngươi đến thật hân hạnh cho tiểu nữ tử." Dương Tử Loan tiếng nói ấm áp như tắm gió xuân, bước tới nghiêng đón.

Nàng hơi cúi người quy quy củ củ thi lễ.

Nàng vẫn thế, làm ngươi một mảnh thái độ ôn tường, khiến người ta tự sinh thân cảm dễ gần.

Dung nhan vẫn vậy diễm quang tú mĩ, để người tự lòng yêu thích.

Nam tử họ Diên thoáng thất thần sau chỉnh bộ hoàn lễ, tiếng nói hài hoà:"Dương tiểu thư chê cười, tại hạ trong bụng vẫn có một ít thi từ mong đến luận đạo."

Che dấu cử chỉ hơi không phải nhưng một giọng âm dương quái khí:"Diêm công tử thật tốt đến à, ta tưởng ngươi thật tốt đến vì mỹ nhân."

Sài Phỉ không biết từ đâu bước tới, mặt một bộ tiếu khí.

Công tử họ Diên mất tự nhiên bỗng hơi đỏ mặt xấu hổ.

"Nhân chi thất tình lục dục, ái tình do tâm sinh."

Sài Phỉ không khách khí lại khiến tâm hắn sinh ra chán ghét lại ầm thầm kêu khổ.

Cha hắn huyện lệnh đại nhân mới chuyển đến nhận chức hai năm, ban bố hành động xung đột lợi ích đến bản địa thế lực dẫn tới vẫn luôn bị cô lập.

Hắn thế không khác cũng bị đồng lứa xa lánh, không được chào đón, đôi khi gặp phải dương phong yêu khí không lạ.

"Không phải, ta xem qua thơ từ Diên công tử thật tài năng." Tình thế có chút lúng túng, Dương Tử Loan lên tiếng.

Diêm công tử nhãn tình sáng lên tâm khảm hơi dòng nước ấm chảy, ném ánh mắt cảm kích, phía kia Sài Phỉ ấy thế lại hạ mặt mũi tươi cười.

"Haha! Dương đại tiểu thư nói phải, ta ấy thế không hiểu Diên huynh à." Hắn trọng giọng đã hạ nước nhưng lòng không kém mỉa mai, chỉ gặp mặt mũi phải cho mà thôi.

"Hai vị đến trước, phía sau gặp lại." Nàng tiếp lễ phía sau có người đến.

Diên công tử nhận đi trước, đầu hơi thoáng quay lại liếc nhìn.

"Ha Ha! Mắt chó thưởng ngẫu hoa lan." Lúc này chưa đi xa, Sài Phỉ tiếng quái khí lại vang.

"Ngươi…. " Họ Diên không vững khí độ, mặt căm tức quay sang.

Không để đối phương phát, Sài Phỉ thân heo mập cười lớn chuồn đi.

Trông bộ pháp hắn nhanh nhẹn khác xa thân hình à.

Vốn đã ngồi ấp chỗ chỉ là hiếu chơi chạy loạn, Sài Phỉ thở mạnh vào yên vị bên cạnh đại huynh Sài Phi.

"Ai ai….. ui…… " Hắn tay mập ôm đầu mặt mỡ nhăn đi, nhìn sang kẻ đánh mình lại không dám phát tác giọng nói ủy khuất.

"Huynh trưởng, sao ngươi động tay với ta?"

Xem biểu cảm như tức phụ oai oán của nó, Sài Phi tay cầm ngọc phiến động thủ mặt lãnh bỗng phun một tràng chửi mắng.

"Ngu ngốc…. Ngu ngốc…. "

Sài gia tử trực hai người, tên nhị đệ vô bất tranh khí vô thụ bản sự để hắn yên tâm nhưng kèm thêm lại là vô não gây sự.

"Bạt" lại một cái quạt đập đầu, Sài Phỉ tâm đau khổ không hiểu tự nhủ:"ngươi đại ca ta cũng không thể tự tiện đánh à."

Tuy thế hắn không dám mở miệng, như nhìn ra tâm tính hắn, Sài Phi bắt đầu mở miệng:"Mở mắt to ra, động não xem hôm nay có gì khác thưởng."

"Nhìn xem số lượng bàn ngồi có gì khác biệt."

Sài Phỉ vô tâm giờ theo đại huynh để ý, phía trước cũng diễn ra tụ hội, bàn bệ chia ra làm cao vị, trung vị, hạ vị, lại chia làm hai hàng đối diện.

Không nói thực, vị trí ở đây đại biểu cho thân phận địa vị.

Sài gia thuộc hàng trung tầng thế lực, phe cách phía sau Bạch gia được xếp tầng bên trái hàng trung vị.

Cao vị chỉ tồn tại hai bàn đặt song song đại biểu cho ai cũng biết.

Phía trên không thay đổi, nhưng trung hạ tầng dưới đổi, Diêu gia vốn trung hạng gia tộc thuộc Dương gia công động vốn nên bên phải này đổi vị sát bên ngồi cạnh bọn hắn.

Để ý lại các gia tộc tất cả đều đổi, hai thế lực trung hạ vốn phân chia nay ngồi xo le nhau.

Khẳng định không phải lỗi nhận nhầm mà chủ hội Dương gia lẫn Bạch gia cố ý.

"Ngươi lại để ý lễ tiếp đón, Dương Tư Loan vốn dĩ biểu hiện không khác lạ nhưng Bạch Vi Vân ngoài bộ hoà nhã bên trong lại kiêu ngạo, sao lại tự mình xuống mặt mũi tiếp đón."

Sài Phỉ một mảng vô lo vô nghĩ, bị lời nói huynh trưởng đánh động.

"Phải à." Hắn bật thốt có chút to tiếng khiến xung quanh đồng niên chú ý. Đầu heo tự loạn suy đoán:"chắc chắn có một hồi âm mưu."

Bất quá, không đợi hắn nói mồm lại bị ăn một gõ hồi trở về.

Xung quanh đều tuổi đồng bạn ai cũng mắt tinh tai thính, cảm đám hứng thú chú ý đến huynh trưởng dạy dỗ tiểu đệ mà không ngậm được mồm phì cười.

"Tiểu bàn tử, tiểu bàn tử ngu ngốc a." Diêu gia bên cạnh người trẻ tuổi không kiêng nể chen chân nói kháy.

Sài Phỉ bỗng nhiên bị khạ nóng, hắn lúc này mới nhận giống nhân bị hắn trọc tức trước.

Nhưng không dám động phát tác, tại đại huynh vẫn bộ nghiêm túc dạy dỗ.

"Lại mở to mắt người ra, Diên Tiêu người bên cạnh thái độ ra sao."

Sài Phỉ biết mình ngu xuẩn rồi, khi tên nãy chủ vị thế mà từ trung vị lên gần cao vị, bên cạnh hắn không còn người thái độ xa lạ như trước nhìn xem bộ trò chuyện tiếp cận kia.

Như thế phía trước bọn hắn hành vi cô lập đều không phải bản thân làm.

"Khác lạ! Hoàn toàn khác lạ." Hắn nhận ra, nhìn xem cả đám thần tình nghi hoặc nhưng không biến hoá lớn khi gặp phải.

Sài Phi quan sát nhị đệ mặt ngơ ngác bị đưa vào hấp dẫn, hừ lạnh một tiếng dạy bảo:"Ta khuyên ngươi ít chơi bơi lêu lỏng, dụng tâm một chút đọc sách, xem nhiều không sai đi."

Đối với kẻ ngốc lại thích gây loạn này, ngươi không biết trong lúc vô tình kéo bao nhiêu thu hận liên lụy đến mình.

Cách tốt nhất là buộc chặt chúng đá đi hay là tốn sức mở mang trí tuệ cho chúng.

Bạn đang đọc Trường Sinh Minh Đạo sáng tác bởi ĐỗĐìnhTrường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐỗĐìnhTrường
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.