Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên thư rồi phải làm sao đây?

Tiểu thuyết gốc · 890 chữ

P/s: truyện sẽ có những phân đoạn chửi bậy vì nữ chính ức chế. Mong thông cảm ≧﹏≦

"Tiểu thư...huhu...tiểu thư ơi mau tỉnh lại đi đừng làm nô tì sợ...huhu"

Trong cơn mơ màng nàng nghe thấy tiếng ai đó đang khóc lớn, rất ồn ào, lại còn lay người nàng. Nhưng bây giờ là thế kỉ 21 rồi mà còn nô tì này nọ, bộ đang đóng phim sao?! Không, không thể là đóng phim được, nàng chết vì tai nạn giao thông nên làm gì có chuyện đi đóng phim?

"Tiểu thư...tiểu thư..."

Tiếng khóc càng ngày càng lớn, lực tay lay người càng ngày càng mạnh hơn. Nàng thật không hiểu rốt cuộc là đang khóc vì cái gì...

"Ồn quá..." Nàng khó chịu giọng lè nhè mà lên tiếng. Bây giờ nàng cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi, đầu thì đau như búa bổ, toàn thân chả còn tý sức nào cả. Nàng đang nghĩ chẳng lẽ cha mẹ đã nhờ bác sĩ cứu nàng từ tay thần chết trở về hay sao? Nếu không thì nàng đang ở dưới âm phủ sao? Mà thôi kệ đi...

"Tiểu thư, tiểu thư người tỉnh rồi sao?" Giọng nói của một nữ tử vang lên một cách vui mừng, tiếng khóc cũng dần thay bằng tiếng sụt sịt.

Nàng hiện tại đang nằm trên giường, tóc và quần áo đều nhìn lạ hoắc lạ huơ, đây đâu phải bệnh viện. Hoa Không khẽ quay ra nhìn... Đây...đây không phải người nô tì của Lộ Mạn Nhạc trong truyện [Thứ nữ chi quan tử] sao? Tại sao cô ta lại ở đây?

Hoa Không bất chấp cơ thể đang mệt rã rời mà ngồi dậy. A Phù vội vàng chạy đến đưa tay đỡ lấy cơ thể của nàng, giúp nàng ngồi dậy. A Phù dùng đôi mắt ngấm nước nhìn nàng hỏi:" Tiểu thư, cô thấy cơ thể sao rồi?"



  "Ta...là ai?" Nàng bất giác hỏi. Hiện tại nàng chỉ có thể xác định là bản thân nàng sau khi chết đã trùng sinh thành một tiểu thư nhà nào đó thôi còn thân phận thì chưa biết là vị tiểu thư nào.





   Nô tì đó vừa nghe thấy nàng hỏi thế thì lại bắt đầu khóc, lần này là khóc lớn kêu thân, rất ồn ào. Nô tì đó vừa khóc vừa nói :" Tiểu thư tội nghiệp của nô tì ơi tại sao lại như vậy chứ? Nô tì biết ăn nói thế nào với lão thái thái đây???? Tiểu thư ơi..." 



   Nàng thấy nô tì đó khóc lớn đến thế thì cũng hoảng. Ngày trước nàng chỉ đọc truyện đam mỹ thấy thụ khóc thì công dỗ dành thôi, bây giờ lại vướng tình cảnh này nàng biết làm thế nào đây? Chẳng lẽ dỗ dành như trong đam mỹ? Không được, nữ và nam đâu có giống nhau. Dỗ như dỗ em gái? Càng không thể dược, nàng làm gì có em gái nên làm sao mà biết dỗ như thế nào. Đm, làm liều vậy. Nàng cười nhẹ nói:"Ta không sao đâu ngươi đừng khóc"



Nô tì đó thấy thế liền cọng đến ôm chầm lấy nàng vừa ôm vừa nói:"Tiểu thư ơi, nô tì xin lỗi, xin lôi,...huhu" 



Hoa Không vỗ nhè nhẹ vào lưng nô tì đó dỗ dành... Ok ok bây giờ nên làm thế nào thì nàng vẫn còn chưa biết.

Sau một hồi dỗ dành và nói chuyện không thôi cuối cùng nàng cũng hiểu. Nàng bây giờ là con thứ của tể tướng Yến quốc, tên là Lộ Mạn Nhạc. Từ khi sinh ra mẹ đã mất sớm, không ai chịu nhận nuôi nấng nàng nên nàng đã bị mọi người coi thường từ bé. May mắn được lão thái thái nhận nuôi không lâu khi vừa sinh ra, địa vị của nàng cũng nâng kên được chút chút, nhưng vẫn bị người ta khinh rẻ. Tất cả nô tì trong phủ thừa tướng đều không coi nàng là tiểu thư, thế là không ai chịu đến hầu hạ nàng. Chỉ duy nhất A Phù là đến hầu hạ nàng thôi, nhờ đó mà A Phù được Lộ Mạn Nhạc coi như tỷ muội chứ không phải nô tì...

Mà khoan... Đây rõ ràng là cốt truyện của [Thứ nữ chi quan tử] mà. Ông trời ơi, dù ông cho con trọng sinh sống lại thì cũng làm ơn cho con trùng sinh thành nữ chính trong bộ truyện nào đó đỡ 'SM' một chút chứ, làm nữ phụ đam mỹ con cũng chịu mà. Sao ông lại cho con trở thành kiểu nữ chính mà con ghét nhất cơ chứ... Nàng khóc thầm trong lòng...

"Tiểu thư ơi, mau uống ít canh để tẩm bổ nào" Giọng A Phù nhẹ nhàng vang lên. A Phù trên tay bê bát canh bổ, vừa gọi vừa cười.

Nàng thở dài sườn sượt, đã xuyên thư qua đây rồi thì còn làm gì nữa, tất nhiên là làm đúng cốt truyện rồi. Nhưng nghe nói Lỗ Mạn Nhạc chết thê thảm lắm, hình như là dùng kiếm tự vẫn. Oh,no (ôi, không) chết thảm vậy thì xuống âm phủ diêm ma cũng không thèm nhận mất thôi. Xuyên thư như vầy nàng phải làm sao đây?
Bạn đang đọc Trùng sinh thứ nữ chi quan tử sáng tác bởi TưVãnThưUyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TưVãnThưUyển
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.