Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thứ nữ thì cũng là tiểu thư các ngươi làm gì được ta? (1)

Tiểu thuyết gốc · 1216 chữ

Sau một thời gian nghỉ ngơi cơ thể nàng đã khỏe hơn rất nhiều. Nhưng dù đã khỏe thì cơ thể vẫn quá yếu đuối, lại còn gầy gò nữa chứ. Không phải loại gầy gò bình thường đâu, đây là kiểu gầy teo tóp luôn ấy chứ. Tay thì như cọng củi,đùi chả có tý thịt nào cả, chỉ vó mặt là nhìn còn đỡ, may ra có tý thịt. Quả thật đại phu nhân quá độc ác, một thứ nữ chân yếu tay mềm như vậy mà bà ta lại đối xử độc ác đến mức cơ thể suy yếu đến vậy. Nàng thật thất khổ thay cho Lộ Mạn Nhạc.

Đang suy nghĩ miên man thì A Phù đẩy cửa bước vào. Nhưng A Phù lại không lành lặn như lúc ra khỏi đây lấy đồ ăn sáng. Mặt A Phù lúc này sưng lên, má thì hơi đỏ đỏ, khóe mắt lại hơi ngấn nước. Chắc chắn là đã bị ai đó đánh. Nàng chạy đến vội hỏi:" A Phù muội sao vậy?"

"Tiểu thư ơi, nô tì đến nhà bếp lấy đồ ăn cho tiểu thư. Người của nhà bếp nói tiểu thư sắp chết rồi còn ăn làm gì nữa" A Phù khóc thút thít oan ức kể " Đã thế họ còn nói đang nhẽ tiểu thư phải chết lâu rồi. May mà có lão thái thái nhận nuôi nên mới sông được đến bây giờ, nếu không thì..."

Nàng phát giác ra rằng, đám hạ nhân trong cái nhà này thật ra chả coi bát tiểu thư là con của tể tướng mà lại coi không bằng một nha hoàn. Bọn họ có thể hống hác coi thường đến vậy tất nhiên là nhờ vào sự nâng đỡ của đại phu nhân rồi. Chứ không thì dù có mười cái mạng họ cũng không dám làm gì.

Hoa Không nhìn A Phù khóc thì thấy thật thương. Nói gì thì nói trong cả Lộ phủ thì chỉ có A Phù là chịu làm người hầu của nàng, vì thế à luôn bị nhiều người coi thường khinh rẻ. Bây giờ lại vì nàng mà bị đánh, thật quá đáng thương mà. Nành vẻ mặt nghiêm túc hẳn lê, hiện tại trong cơ thể này là Hoa Không chứ không phải bát tiểu thư Lộ Mạn Nhạc, vì thế quyền chủ là thuộc về nàng. Đại phu nhân và dám hạ nhân làm gì với A Phù và nàng thì nàng sẽ chả đủ.

Nàng đi đến ngồi xuống bàn trang điểm nghiêm nghị nói:" A Phù muội đến giúp ta trang điểm chải chuốt"

A Phù chưa bao giờ nhìn thấy tiểu thư của mình đáng sợ như thế. Trong lòng không khỏi dấy lên lo lắng. Tuy li lắng nhưng lại vẫn bước đến bắt đầu giúp nàng chải tóc trang điểm.

Nhìn A Phù giúp nàng chải chuốt thì không khỏi thán phục. A Phù này khéo tay, trang điểm quấn tóc đều rất đẹp. Nếu mà sinh ra ở thời hiện đại thì A Phù chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Chỉ tiếc là lại sinh ra ở thời đại này, không những thế lại còn là một nô tì.

Nàng đang thầm thán phục tài năng của A Phù thì một chiếc mặt nạ đeo vào mặt nàng. Nàng bất giác sờ chiếc mặt nạ hỏi:" A Phù đeo mặt nạ này để làm gì vậy?"

"Tiểu thư người quên rồi sao? Đại phu nhân nói khi ra khỏi điện này thì tiểu thư phải đeo mặt nạ, nhất quyết không được tháo ra" A Phù tập trung giúp nàng cột dây của mặt nạ rồi giải thích.

Nàng chợt nhớ ra đại thần [Tùy Bảo Tồn] có nói lý do Lộ Mạn Nhạc bị đại phu nhân bắt đeo mặt nạ. Ừm, hình như là do đại tỷ của nàng là Lộ Thi Cơ không xinh đẹp bằng nàng sinh ra ghen ghét. Đại phu nhân thấy con gái như thế thì cũng không thể không quan tâm, vậy là liền bắt Lộ Mạn Nhạc đeo mặt nạ. Quan trọng là nam trưởng Lộ Chỉ lại đem lòng thích vị bát tiểu thư này... Còn lại thì lại không nhớ lắm.

Nhìn sơ lược qua thì công nhận là Lộ Mạn Nhạc xinh đẹp thật, chỉ là lâu nay nàng vẫn không hiểu tại sao mà vị bát tiểu thư lại có diện mạo rất giống nàng. Kỳ lạ lắm luôn ấy chứ...

Nàng nhìn nhìn kỹ mình trong gương rồi đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Nàng rảo bước nhanh trên hành lang để đến nhà bếp. Bây giờ là buổi sáng nên rất nhiều người hầu qua qua lại lại ở hành lang, bọn họ nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ quái. Nàng không hề để ý mà vẫn tiếp tục đi.

Nàng vừa bước đến nhà bếp liền lớn tiếng tỏ ngay uy phong của một tiểu thư:" Là ai ra tay đánh người của ta"

Tiếng của nàng vang lên làm tất cả hạ nhân trong bếp đều ngạc nhiên. Dung mama là người cai quản mọi việc trong bếp, đồn thời là một trong những thân tín của đại phu nhân. Bà ta cũng là một trong những hạ nhân hành hạ nàng nhiều nhất.

Dung mama thấy thế thì cười khẩy, bà ta vốn chưa bao giờ để vị bát tiểu thư này vào mắt. Bà ta liền hống hách mà trả lời:" Là ta đánh đó. Tiểu thư làm gì được ta?"

"Bà ta đánh mấy cái?" Nàng tối sầm mặt hỏi.

A Phù thấy thế thì sợ hãi núp phía sau lưng nàng, tay khẽ kéo góc áo nàng nói lí nhí :" Tiểu thư, ta về thôi"

Dung mama nhìn A Phù bằng ánh mắt khinh bỉ, hống hách mà hất gương mặt béo ụ của mình lên:" Ta đánh hai cái đấy, tiểu thư làm..."

'Chát' bà ta chưa nói xong thì một cái bạt tai giáng xuống mặt bà ta. Cái tát này chỉ khiến mặt bà ta hơi ửng đỏ lên thôi. Nàng tự nhỉ trong lòng, nếu không phải cơ thể này quá yếu thì cái tát này đã khiến bà ta ngã xuống đất rồi.

Dung mama ôm mặt trừng mắt chỉ tay về phía nàng lắp ba lắp bắp:" Cô...cô dám..."

'Chát' nàng không hề để bà ta nói thêm câu gì nữa mà tặng cho bà ta thêm ba cái bạt tai nữa. Mà nàng phải công nhận tát một người béo như Dung mama thật sự rất tốn sức, nàng đau hết cả cánh tay mới có thể khiến bà ta ngã trên đất.

Dung mama tức đến xanh mặt, khuôn mặt bà ta sưng vù, khóe mắt hì ngấm lệ. Bà ta nghiến răng:" Ta sẽ nói chuyện này với đại phu nhân"

"Bà cứ nói đi, để xem xem là ta bị đánh hay bà bị đánh" Nàng khoang tay nghiêm giọng mà nói lớn "Ta cảnh cáo các ngươi. Dù ta là thứ nữ nhưng cũng là tiểu thư liệu các ngươi làm gì được ta? Người của ta ai dám động thì hãy nhớ các ngươi sẽ phải trả giá"

Bạn đang đọc Trùng sinh thứ nữ chi quan tử sáng tác bởi TưVãnThưUyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TưVãnThưUyển
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.