Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗi đau mất người yêu (1)

Phiên bản Dịch · 565 chữ

Màn đêm đen, lạnh tới tận xương, chỉ sợ đã trở thành linh hồn, Hoàng Phủ Tử Y vẫn có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương truyền đến!

Nếu đã chết, vì cái gì còn cảm nhận được? Chẳng lẽ trên thế giới này, linh hồn thực sự tồn tại? Hay chỉ có cô là đặc biệt?

Hoàng Phủ Tử Y ngồi ở trên một tảng đá giữa đêm đen như mực, khuôn mặt xinh đẹp đủ để sánh được với danh phong hoa tuyệt đại ( vô cùng xinh đẹp, phong lưu ). Một đôi mắt đen vừa chính vừa tà lại sáng như sao trời, lẳng lặng nhìn thân thể cách đó không xa, chính là thân thể của cô, hiện tại lại trở thành một khối thi thể, mà chính cô đã trở thành một linh hồn.

Cô chết, chết do sự cố nhảy dù ở trên cao, khi cô tự mình thực hiện động tác diễn, cùng với sáu bảy diễn viên quần chúng, lại không biết vì cái gì xảy ra việc ngoài ý muốn, dù của cô không mở ra được, cô trực tiếp rơi vào trong biển, nhân viên cứu hộ liền triển khai tìm kiếm, lại không tìm được cô, thẳng đến khi cô không thở được mà chết, yên lặng rồi chìm xuống trong nước biển lạnh băng.

Là ngoài ý muốn hay là mưu sát? Khi Hoàng Phủ Tử Y đang suy nghĩ, có vài bóng người mơ hồ xuất hiện, tuy không xác định, cũng không xa lạ, bất quá trong thời điểm này có đoán được ai là hung thủ, thì cũng đã muộn, dù sao cô cũng đã chết. Làm sao có thể làm gì lũ tiểu nhân đê tiện kia!

Hoàng Phủ Tử Y tuy đoán được mình là bị người ta hại chết, nhưng trong lòng cô lại không hề có một chút oán hận nào, này cũng là do tính tình của cô quá mức lạnh nhạt. Ở trong nhận thức của cô, khi còn sống thì phải sống thật tốt, mà đã chết thì không cần nhớ nhung gì quá nhiều, người chết như đèn cạn dầu, cũng chỉ có vậy không có gì hơn.

Trong lúc Hoàng Phủ Tử Y cho rằng mình sẽ luôn ở tại đây cô đơn dần dần biến mất dưới đáy biển, thì cách đó không xa truyền đến âm thanh, một người đàn ông mặc đồ lặn, lấy tốc độ cực nhanh hướng về phía thi thể của cô. Nhìn như vậy, rất giống người của đội nhân viên cứu hộ.

Là tới tìm cô sao? Hoàng Phủ Tử Y lạnh nhạt suy nghĩ, đồng thời cũng mười phần bình tĩnh nhìn người nọ bế thi thể của mình rời đi, mà linh hồn của cô không có đi theo, cô thực thích nơi này, vắng vẻ mà thần bí, thích hợp dùng để an nghỉ.

Chỉ là, linh hồn của cô đang bay đi nơi nào?

Hoàng Phủ Tử Y bất đắc dĩ phát hiện, cô không thể ở lại trên phiến đá dưới đáy biển an nghỉ, bởi vì linh hồn của cô không thể cách quá xa thi thể, cũng không biết những người đó đem thi thể của cô đi đâu, hy vọng là nơi tốt, miễn cho sau khi khi chết còn không được yên nghỉ.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc của Mị Dạ Thủy Thảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VincyNguyen
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.