Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mau đi cứu người

Phiên bản Dịch · 856 chữ

Lương Tiểu Oánh vừa nghe đến hai chữ cảnh sát liền hoảng sợ, nuốt nước bọt liền quay đầu không chút suy nghĩ chạy về phía trường học.

Cô ta vừa chạy vừa khóc, trong lòng lại lo lắng.

Cô ta không rõ, tại sao rõ ràng người bị ném vào trong hồ là Tiêu Thiên Du, nhưng kết quả người rơi vào trong hồ lại là Hà Phỉ Phỉ.

Rõ ràng Tiêu Thiên Du đã chết, tại sao lại bỗng nhiên sống lại. Hơn nữa người lúc trước yếu đuối vô năng, bây giờ lại ra lệnh cho cô ta.

Mà cô ta thậm chí không có cơ hội nói không.

Bây giờ trong đầu cô ta nghĩ phải nhanh tìm giáo viên tới cứu người, nếu chậm một tý thì Hà Phỉ Phỉ sẽ bị chết đuối.

Hồ Vân Sơn sâu như vậy, ngay cả người lớn cũng không dám dừng lại lâu ở bên hồ, giáo viên cũng đã cảnh cáo bọn họ, không được ở lại bên hồ.

Lúc nàynày, lại biến thành tình trạng này, Vương Ninh Ninh lại chạy trước.

Trong lòng cô ta bỗng dâng lên một cỗ tức giận.

Hồ Vân Sơn ở bên cạnh trường học, Lương Tiểu Oánh chạy rất nhanh, không đến năm phút đã chạy đến cổng trường.

Lúc này là thời gian nghỉ ăn cơm trưa, đối với những học sinh ở ký túc xá bị quản lý mà nói, thời gian ăn cơm trưa là lúc để thư giãn thả lỏng, lúc này ở cổng trường có không ít học sinh ra vào.

Vừa thấy người, Lương Tiểu Oánh vừa chạy vừa lớn tiếng kêu khóc nói: “Cứu mạng, mau cứu mạng! Hà Phỉ Phỉ rơi vào trong hồ.”

Các học sinh đứng ở cổng không khỏi kinh hãi, sôi nổi quay đầu nhìn về phía Lương Tiểu Oánh đang chạy vội.

Bảo vệ cổng trường Lưu Kim đang kiểm tra thẻ học sinh của các học sinh đang ra vào, nghe được tiếng Lương Tiểu Oánh kêu cứu, vội quay lại nhìn.

Lúc này Lương Tiểu Oánh đã chạy tới cổng trường, mặt cô ta đầy nước mắt mà nhìn về phía Lưu Kim: “Chú Lưu, có bạn học rơi vào trong hồ Vân Sơn, xin chú mau đi cứu người a!”

Trần Lão Lục và một đội trưởng trực ban bảo vệ khác nghe tin liền đi ra, vội nghiêm túc hỏi: “Là bạn học ban nào rơi vào trong hồ?”

“Là năm 3 ban 13 bạn Hà Phỉ Phỉ.”

Lương Tiểu Oánh trả lời giống như một nhân chứng.

Chưa xong lại bỏ thêm một câu: “Nhà cậu ấy mở một khách sạn lớn ở trung tâm thành phố.”

Ánh mắt Trần Lão Lục lóe lên, vội lấy ra bộ đàm, mặt khác gọi hai gã bảo vệ đang nghỉ ngơi nhanh chạy tới.

Ông ta để Lưu Kim tiếp tục kiểm tra thẻ của học sinh, còn mình cũng đi theo Lương Tiểu Oánh chạy tới hồ Vân Sơn .

Chờ Lương Tiểu Oánh đưa Trần Lão Lục đến chỗ Hà Phỉ Phỉ ngã xuống hồ, thì nhìn thấy Tiêu Thiên Du mặt đầy máu đang ngất bên hồ, bị dọa cho nhảy dựng.

“Đây là có chuyện gì?”

Trần Lão Lục chỉ vào Tiêu Thiên Du hỏi Lương Tiểu Oánh.

“Không, cháu không biết, không biết...”

Hà Tiểu Oánh cho rằng Tiêu Thiên Du đã chết, sợ tới mức lắc đầu như trống bỏi.

Trần Lão Lục cau mày đi qua, kiểm tra hơi thở của Tiêu Thiên Du, xong vội lấy từ trong túi ra cái di động nắp gập kiểu cũ gọi vào số khẩn cấp 120.

Sau khi tắt điện thoại, ông ta phát hiện người mang ông ta tới Lương Tiểu Oánh đã sợ đến mức ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất không tiếng động khóc thút thít.

Lúc này Lương Tiểu Oánh đã sợ hãi sắp hỏng mất.

Cô ta cho rằng Tiêu Thiên Du đã chết.

Trần Lão Lục bất đắc dĩ mà chỉ vào Tiêu Thiên Du đang nằm trên mặt đất, cao giọng hỏi Lương Tiểu Oánh: “Bạn học này phải lập tức đưa đến bệnh viện cấp cứu. Nếu thật sự có bạn học rơi xuống hồ, thì cháu mau nói cho chú biết bạn học đó ngã xuống từ đâu.”

Lương Tiểu Oánh đang khóc thút thít bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Trần Lão Lục, khoé mắt liếc nhìn Tiêu Thiên Du mà cô ta cho rằng đã chết nằm trên mặt đất, run run nói: “Ý của chú là cậu ấy không có chết?”

Trần Lão Lục nhíu mày gật đầu.

Lương Tiểu Oánh mạnh mẽ nhẹ nhàng thở ra một hơi, trên mặt còn nước mắt chật vật cười.

‘Chú Trần, bạn tốt Hà Phỉ Phỉ của cháu là từ nơi này ngã xuống...”

Lương Tiểu Oánh còn chưa nói xong, liền nhìn thấy một vật màu trắng xanh nổi lên.

Cô ta nhìn kỹ, vật nổi lên kia còn không phải Hà Phỉ Phỉ sao?

“Mau, mau đem cậu ấy vớt lên!”

Bạn đang đọc Trọng Sinh Vườn Trường: Quân Thiếu Sủng Bà Xã Dị Năng của Tiêu Tiểu Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thu22546
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.