Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rơi vào trong hồ

Phiên bản Dịch · 924 chữ

Thần không biết quỷ không hay, ai có thể nghĩ đến là bọn họ làm. 

 

Chờ trường học phát hiện không thấy Tiêu Thiên Du, dù có tìm thấy cô cũng không liên quan đến bọn họ. 

 

Ở trong trường học, cô ta Vương Ninh Ninh là học sinh đứng đầu, không chỉ có thành tích học tập tốt, nhân duyên tốt, người lớn lên lại đẹp, không có thầy cô giáo nào là không thích cô ta. 

 

Hơn nữa, ở trước mặt người khác, cô ta rất thân thiện với bạn cùng lớp, lại là bạn tốt của Tiêu Thiên Du, sẽ không có ai nghi ngờ đến trên đầu cô ta. 

 

Vương Ninh Ninh đã hạ quyết tâm, sau khi phân phó công việc cho Hà Phi Phi và Lương Tiểu Oánh xong liền xoay người rời đi. 

 

Để cho an toàn, cô ta sẽ không cùng hai tên ngu ngốc này quay lại trường học, cô ta vẫn nên quay về trường học trước thì tốt hơn. 

 

Hà Phỉ Phỉ nghe Vương Ninh Ninh sắp xếp như vậy, giống như là tìm được chỗ dựa vậy, tinh thần lập tức trở lên tỉnh táo, cô ta vỗ nhẹ vào vai Lương Tiểu Oánh vẫn còn đang ngơ ngác. 

 

Chờ sau khi Lương Tiểu Oánh lấy lại tinh thần, hai người liền đi về phía Tiêu Thiên Du, chuẩn bị dựa theo sắp xếp của Vương Ninh Ninh, đem xác củaTiêu Thiên Du vứt xuống đáy hồ. 

 

Hai người phải phí hết sức của chín trâu hai hổ mới kéo được Tiêu Thiên Du tới bên hồ. 

 

Lương Tiểu Oánh lúc này đã mệt đến nỗi thở không ra hơi. 

 

Cô ta thu tay lại, không dám nhìn khuôn mặt trắng bệch như quỷ của Tiêu Thiên Du. 

 

Cánh tay nắm cổ áo của Tiêu Thiên Du trở nên nặng hơn một chút, Hà Phỉ Phỉ mới phát hiện Lương Tiểu Oánh đã buông lỏng tay ra. 

 

“Tiểu Oánh, cậu giúp tôi cùng nhau đem cậu ta đẩy xuống đi!” 

 

Hà Phỉ Phỉ nhìn về phía Lương Tiểu Oánh, cô ta lớn lên mập mạp, nhưng sức lực cũng không lớn, một mình cô ta không có biện pháp đem Tiêu Thiên Du đẩy xuống hồ. 

 

Huống chi hiện tại trong lòng cô ta đang khủng hoảng đến cực điểm, vì thêm can đảm, cô ta chỉ có thể lôi kéo Lương Tiểu Oánh theo mình. 

 

Lương Tiểu Oánh do dự nhìn thoáng qua bàn tay chính mình. 

 

Mà ở trong nháy mắt khi cô ta do dự. 

 

Tiêu Thiên Du đột nhiên mở mắt, nghiêng cổ sang một bên, nhanh chóng tránh thoát khỏi tay của Hà Phỉ Phỉ đang nắm lấy cổ áo của cô, dưới ánh mắt hoảng sợ của Hà Phỉ Phỉ, Tiêu Thiên Du nở nụ cười âm trầm với cô ta. 

 

“Quỷ……” 

 

Hà Phỉ Phỉ vừa mới kêu lên một tiếng, Tiêu Thiên Du liền nhẹ nhàng đẩy một cái, liền đem Hà Phỉ Phỉ đứng gần cô nhất đẩy xuống hồ. 

Lương Tiểu Oánh chỉ nghe được “Đông” một tiếng rơi xuống nước, khi phục hồi lại tinh thần nhìn lên, chỉ nhìn thấy khuôn mặt đầy máu của Tiêu Thiên Du đang cười quỷ dị với cô ta, mà bạn tốt Hà Phỉ Phỉ của cô ta lại không thấy đâu, mà Vương Ninh Ninh không biết khi nào đã rời đi. 

 

Tức khắc bị dọa cho hồn vía lên mây, hai mắt tối sầm sắp ngất đi. 

 

Ánh mắt Tiêu Thiên Du lăng liệt liếc cô ta một cái, lạnh lùng mà cảnh cáo cô ta: “Cậu nếu mà giả chết, Hà Phỉ Phỉ thật sự sẽ bị chết đuối, hiện tại, cậu lập tức đến trường học gọi người tới, liền nói là do Vương Ninh Ninh đem Hà Phỉ Phỉ đẩy vào trong hồ, sợ hãi bị trách phạt nên đã chạy trước.” 

 

Lương Tiểu Oánh bị ánh mắt sâu thẳm vô biên của Tiêu Thiên Du nhìn chằm chằm, sợ tới mức giật thót một cái, nhưng cô ta lại quật cường nói: “Ninh Ninh nhất định là thấy Phỉ Phỉ rơi xuống nước nên mới đi tìm người tới cứu.” 

 

“Ngu xuẩn, nếu mà là tôi chết, thì cô ta sẽ ước gì mọi trách nhiệm sẽ do hai người các cậu gánh vác, cô ta sẽ cứu các cậu? Đừng có ý nghĩ kỳ lạ như vậy!” 

 

Tiêu Thiên Du cũng không biết ngày thường Vương Ninh Ninh rót mê hồn canh gì cho hai người này, làm cho họ sống chết tin tưởng cô ta đến vậy. 

 

“Sẽ không, sẽ không!” 

 

Lương Tiểu Oánh tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cô ta đã chậm rãi dao động. 

 

Tiêu Thiên Du hiện tại là không có sức lực để trở về, sốt cao làm cho hơi thở thở ra của cô nóng bừng. 

 

Hà Phỉ Phỉ có chết hay không, cô quản không được, nhưng hiện tại thân thể của cô cấp thiết phải được trị liệu, nếu lại tiếp tục bị đốt cháy, không chừng cô mới vừa được trọng sinh không bao lâu không bị hại chết, thì cũng sẽ bị đốt thành kẻ ngốc mất. 

 

 Hiện tại cô chỉ có thể đặt hy vọng vào Lương Tiểu Oánh. 

 

“Nếu cậu không đi, tôi sẽ đến đồn cảnh sát tố cáo cậu, tôi sẽ nói các cậu đối với tôi giết người diệt khẩu không thành, liền giết người của mình trước.”

Bạn đang đọc Trọng Sinh Vườn Trường: Quân Thiếu Sủng Bà Xã Dị Năng của Tiêu Tiểu Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thu22546
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.