Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại gặp Hùng gấu đen .

Tiểu thuyết gốc · 2568 chữ

Hết 2 tiết kiểm tra toán của cô chủ nhiệm là tới giờ thể dục.

Nếu cho Tần Minh làm bộ trưởng bộ giáo dục hắn sẽ tăng gấp đôi, à không gấp 5 số tiết thể dục trong tuần lên. Đối với cấp Trung học giờ thể giục chẳng khác gì một giờ ra chơi kéo dài 45p. Họa có điên mới không thích giờ thể dục.

Hôm nay quả là thoải mái, thầy thể dục cho cả lớp tự do vận động. Tần Minh thoải mái dựa lưng vào một thân cây xà cừ lớn. Xung quanh hắn cũng tụm năm tụm ba các nhóm đang ngồi tán chuyện. Một vài tên con trai đang chia đội ra để đá bóng ở sân bóng bên ngoài. Trần Tú ra sức lôi kéo nhưng Tần Minh từ chối. Đùa à, ta là Long Tiên đạo tầng 1 cỡ quả bóng của các ngươi lão tử dùng nhẹ lực cũng sút bay được nó lên Sao Hỏa đó.

Tần Minh rảnh rang ngồi kiểm điểm các món đồ có được trong trò may rủi. Ngoài khẩu súng linh lực ra hắn chẳng có thêm vũ khí nào để tấn công cả. Hiện tại võ kĩ cũng rất hạn chế. Ngoài mấy môn công phu mèo cào do sư phụ hắn thuận tay truyền đạt ra Tần Minh chỉ có thêm một võ kĩ nữa để chiến đấu đó là Long trảo.

Trong không gian giới chỉ của hắn đầy những thứ khó hiểu chẳng biết đến bao giờ mới có cơ hội sử dụng. Tần Minh bắt đầu tiếc những lần phung phí điểm kinh nghiệm của mình vào trò chơi này. Nếu chăm chỉ tích cóp chẳng phải bây giờ đã đủ điểm để mua lấy một môn công phu ra hồn hay không. Ngoài những thứ khó hiểu ra cũng có một vài vật Tần Minh khá coi trọng. Ví như pháp bảo dạng chiếc kéo kia. Nhờ nó Tần Minh chẳng còn tốn tiền đi cắt tóc nữa. 2 tuần một lần hắn sẽ lại lấy nó ra truyền ý niệm vào và thế là lại có một kiểu tóc giống như thời hiện đại. Ngày đầu cắt theo kiểu này đến lớp vô số ánh mắt hâm mộ từ lũ con trai đổ dồn về hắn. Với việc cắt cao hai bên và phần mái để dài chải lệch khiến khuôn mặt Tần Minh càng trở nên ưa nhìn và nam tính hơn. Vài ngày sau lác đác trên sân trường có thể bắt gặp một vài kiểu tóc Tần Minh phiên bản lỗi. Sau có một đồng học với Tần Minh do quá hâm mộ kiểu tóc này đã quyết tâm trở thành một thợ cắt tóc chuyên nghiệp đem kiểu tóc này ra toàn thế giới thu được vô số thành công.

- Nè Tầm Minh. Một giọng nữ vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn.

- Uhm.. An à, có chuyện gì ?

Đây là Bình An cô bạn hay xuống bàn cuối nghe Tần Minh chém gió, cũng tính như một người quen biết.

- Cậu đã gặp ma bao giờ chưa ? Bình An rụt rè hỏi. Sau đó ngồi xuống bên cạnh Tần Minh. Một vài người khác cũng hiếu kì ra ngồi bên cạnh.

- Gặp rồi, rất nhiều là đằng khác. Tần Minh nghiêm túc trả lời?

- Thật ? Vẻ mặt Bình An cùng chúng nữ tỏ ra sợ sệt .

- Có chuyện gì sao ?

- Để ta đây kể cho các vị cô nương nghe một câu chuyện. Tần Minh làm một bộ mặt nghiêm túc ngó trước ngó sau bắt đầu thì thầm.

- Vào một đêm trăng sáng, ta từ bên nhà ông nội về một mình. Đi qua bụi tre đầu làng ta thấy trên ngọn tre rõ ràng có một người đang ngồi. Sau đó bất chợt ngọn cây tre rũ xuống trước mặt ta. Một gương mặt với đôi mắt đỏ rực nhìn thằng vào mắt ta và nói với giọng rất thều thào.

Tần Minh tiếp tục giả giọng thều thào nói. Một vài đứa nhát gan đã không chịu được trên mặt lấm tấm mồ hôi.

- Nói gì ? Bình An run rẩy tay nắm gấu áo hỏi lại ?

- Nói quát lên rằng : Nói cho ta biết Tại sao con mèo lại rửa mặt. Tần Minh thay đổi ẩm điệu nói lớn lên.

- Tại...vì...sao... ? Bình An giật nảy mình lắp bắp hỏi lại.

- Tại vì sợ đau mắt, không ai giám đến gần mèo. Đoạn Tần Minh lăn ra cười rũ rượi.

Chúng nữ ngơ ngác sau đó hiểu ra liền nhoẻn miệng cười. Bình An cũng đỏ bừng mặt xấu hổ đấm vào vai Tần Minh một cái.

- Xấu xa. Người ta đang hỏi thật lại còn trêu. Bình An làm một điệu bộ nũng nịu nói. Đáng yêu vô cùng.

Động thái quá lớn làm những người khác phải đưa mắt quay qua đây. Thời gian gần đây Ngọc Minh rất muốn qua bắt chuyện cùng Tần Minh để làm rõ trắng đen nhưng tên này luôn luôn không đứng đắn làm nàng tức chết. Sự chú ý của nàng vào hắn ngày một tăng lên nhưng vẫn cứng đầu không chịu thừa nhận bản thân. Đành phải từ xa ngó sang với ánh mắt phức tạp. Thùy Chi mỉm cười nhìn về bên đó, Thấy Tần Minh đang lăn ra cười làm nàng bất giác cảm thấy vui vẻ. Tên bạn học này lúc nào cũng có thể vui vẻ như vậy, chẳng phải như nàng.......

- Thế cậu có chuyện gì ? Gặp ma thật sao ?

- Cuối tuần vừa rồi gia đình tớ đi có việc qua khu sân bóng bỏ hoang chỗ mà có mấy nhà kho cũ ở cuối thị xã mình đó. Lúc đi qua gần đấy có một bóng trắng lao ra chặn đầu xe bố tớ. Hình như đó là một người phụ nữ với mái tóc dài và gương mặt lấm lem, qua ánh đèn thấy rõ cả vết máu. Bố tớ muốn xuống xe thì mẹ tớ ngăn lại bắt quay đầu xe đi hướng khác.

- Vậy cậu đừng qua đó vào ban tối nữa. Tần Minh đáp

- Thỉnh thoảng tớ vẫn phải đi qua đó để tới lớp học thêm. Bình An lo sợ nói.

- Vậy lúc nào tớ cùng cậu qua đấy xem sao. Yên tâm.

- Nào các vị muội tử ngồi hết ra đây ta kể cho nghe một câu chuyện về con ma nữ bên Nhật Bản. Con ma đáng sợ đó có tên là Maaaa riaaaaaaa- ozawoa. Tần Minh bắt đầu không đứng đắn.

Tình trạng của Hùng gấu đen cùng đám đàn em của hắn gần đây rất thảm hại. Tỉnh dậy sau cú đấm của Tần Minh toàn thân hắn cảm thấy đau nhức không thôi. Mất mấy ngày trị liệu chỉ ăn được cháo loãng mò đến tổ chức thì hay tin bản thân đã bị đuổi vì lí do gây sự với người không nên gây. Hóa ra đằng sau quán chè Nga béo là một bối cảnh không hề nhỏ. Đại ca hắn do không muốn làm đối phương phật ý kiên quyết không thừa nhận loại đàn em này. Hùng gấu bị đuổi đi không một chút thương tiếc. Hắn cùng đàn em lâm vào cảnh bơ vơ không nơi nương tựa.

Số tiền ít ỏi tích cóp được phải dành để đưa thằng em gãy tay đi bệnh viện. Cả nhóm nay đói mai no nhưng trong lòng không ngừng ra sức nguyền rủa Tần Minh. Có điều cho 10 lá gan cũng không tên nào giám tìm đến Tần Minh để trả thù. Tất cả đều coi đây như một bài học kinh nghiệm quý báu.

Sau khi tá túc ở nhà một người họ hàng xa của Hùng gấu được một tuần thì cả nhóm lại bị đuổi ra đường vì chỉ biết ngồi đợi cơm không làm gì cả. Hùng gấu nghĩ bản thân hắn là thần long, ở trong thị xã này thật là đại tài tiểu dụng, hắn ôm một bụng ủy khuất, luôn mộng tưởng sẽ có một ngày đầu đội trời chân đạp đất dương danh thiên hạ. Hắn nghĩ so với đại ca hắn là kẻ không có tiền đồ, cùng lắm chỉ là một tài chủ địa phương, không coi là anh hùng được. Vậy nên Hùng gấu cùng đàn em quyết chí rời địa phương này đi lên thủ đô để lập nghiệp.

Vấn đề là cả nhóm đang không có tiền.

Cái khó ló cái ngu, cả nhóm quyết định ra đường để trấn tiền. Đối tượng là các học sinh cấp 3. Làm đại nghiệp không câu nệ tiểu tiết được.

Trót lọt vài vụ, đã gần đủ tiền để lo chuyện tàu xe. Hôm nay ngoài thằng gãy tay đã về nhà bố mẹ tất cả lại vào đúng vị trí. Đây là một đoạn đường khá vắng vẻ, xung quanh chỉ là các nhà máy may tránh xa các khu dân cư.

- Đại ca, nhìn xem có hai con nhỏ đang tới gần. Ra tay chứ.

- Nhìn có vẻ nhiều tiền đấy. Làm xong vụ này chúng ta phắn luôn, tránh đêm dài lắm mộng.

Hai con nhỏ trong lời của nhóm Gấu đen chính là Thùy Chi và Ngọc Minh. Do gần đây đã quen đường hai vị tiểu thư không cần đưa đón nữa mà tự mình chạy xe đi học. Bình thường sẽ không đi qua đây nhưng do Ngọc Minh quả quyết có một lối tắt qua khu công nghiệp này để về đến nhà nên mới xảy ra chuyện này,

Đang nói cười vui vẻ bỗng đâu một thân hình to lớn lao ra chặn trước xe của Ngọc Minh khiến nàng la lớn vì sợ hãi.

Sau đó một vài nhân ảnh tiếp tục trừ trong bụi cây lững thững đi ra. Tất cả nhìn qua đã biết là người xấu.

Ngọc Minh sợ không nói lên lời thầm than thôi rồi. Thùy Chi sắc mặt khá hơn một chút xuống xe giọng sợ sệt cất tiếng :

- Các anh muốn gì, chị em tôi chỉ là học sinh cấp 3.

- Muốn gì ? Một thằng lên tiếng.

- Anh em chúng ta đã chết đói mấy ngày nay rồi. Trong người cô em có bao nhiêu tiền đưa hết ra đây, coi như giúp anh em chúng ta có một bữa ăn ngon.

- Nếu không ngoan ngoãn đưa tiền ra đây anh em ta thực sự không có kiên nhẫn với gái đẹp đâu. Nói rồi đưa tay ra định vuốt lên khuôn mặt Thùy Chi.

2 vị tiểu thư sợ phát khiếp, nước mắt trào ra như suối thiếu điều khóc lớn lên.

- Các anh không sợ công an sao, nơi đây có rất nhiều người qua lại. Ngọc Minh vẫn nói cứng.

- Ta mà thèm vào sợ. Có giỏi 2 cô em cứ hét lớn đi. Lúc đó đừng trách các anh ra tay không biết nặng nhẹ. Hùng gấu lên giọng dọa nạt

- Không còn thời gian đâu, đưa tiền hoặc xe đây cho các anh nhanh lên.

- Đại ca nhìn xem lại có một đám nữa kéo tới.

- Đợi chúng đến gọi luôn vào đây. Chiều nay là anh em mình không ở nơi này nữa rồi. Làm tới đi. Hùng gấu gườm mặt ra vẻ dữ tợn.

Quả nhiên phía xa đang có hai xe tới gần. Một là Tần Minh cùng Trần Tú còn lại là Bình An. Cả ba đang muốn đi ra đoạn đường nơi mà Bình An gặp ma để xem xét. Qua khu công nghiệp này là có thể tới được nơi đó.

Khi cả ba đang di chuyển lại gần thì bỗng có một tiếng hét vang lên

- Chạy đi, có ăn cướp..

Chẳng biết lấy đâu dũng cảm Thùy Chi bèn hô lớn lên đánh động khi vừa kịp nhận ra kia là 3 đồng học của nàng.

- Phá hỏng chuyệt tốt của ta. Hùng gấu tức giận quay qua nhìn Thùy Chi rồi đưa tay tặng cho nàng một cái tát vào mặt. Thùy Chi cảm thấy trước mắt có ông sao ôm lấy mặt khóc nức nở.

Vừa lúc này có một vòng tay đỡ ngay sau lưng nàng. Một bàn tay khác đưa lên xoa vào vị trí vừa rồi Hùng gấu ra tay. Thùy Chi ngẩng đầu lên thì thấy ngay gương mặt Tần Minh. Đang định nói gì thì chỉ thấy hắn dùng vô hạn ôn nhu nhìn vào mắt nàng, Bàn tay đặt lên má đang sưng đỏ không ngừng vuốt ve.

Lúc này Bình An cùng Trần Tú cũng chạy tới. Tần Minh đưa Chùy Chi cho Bình An đỡ, Ngọc Minh thấy vậy chạy vội ra đứng sau người Tần Minh nước mắt ngắn dài.

- Dám ra tay với nữ nhân của ta. Cho các người một bài học. Tần Minh lớn giọng nói.

- Ra cái vẻ anh hùng cứu mĩ nhân. Ranh con. Trên đời tao ghét nhất những thằng như mày. Hùng gấu bất giác nhớ tới tên kia. Lồng ngực vô thức cảm thấy đau nhói. Bất quá hắn vẫn cứng giọng kêu đàm em xông lên.

3 nữ cảm thấy dâng lên một nỗi bất an. Mấy tên này không biết nói đùa đâu. Kéo tay Tần Minh lại. Lúc này hai tên đã xông tới.

Tần Minh khống chế lực lượng rất nhanh đưa tay ra đỡ cú đấm vừa tới. Nếu dùng lực lượng long tiên đạo chắc mấy tên này kêu cha gọi mẹ mất. Ta dùng lực lượng thể tu đánh ngươi hoa mắt chóng mặt luôn. Liên tục tung ra vài cú đấm nhưng không trúng mục tiêu hai tên này cảm thấy có gì đó sai sai. Chẳng lẽ lại là thằng nhóc hôm trước.

Quả thật hôm nay do Tần Minh mặc đồng phục và đội mũ lưỡi trai nên không rõ mặt. Bằng không khi thấy mặt hắn nhóm này đã chạy mất dẹp từ đầu rồi.

Lúc này Hùng gấu cảm thấy không ổn kéo luôn 2 thằng còn lại xông ra muốn lấy thịt đè người đánh nhanh thắng nhanh tránh gây ra động tĩnh quá lớn. Lúc này Tần Minh cũng chán chẳng muốn chơi đùa liền dùng lực tay đấm thẳng vào ngực một tên đang lao đến trược mặt hắn. Tên này lập tức ôm ngực khụy xuống đất. Tuy không ngất đi nhưng cảm thấy khó thở như bị một chùy nện phải. Tần Minh đã ra tay rất nhẹ nhàng rồi.

Tiếp theo Tần Minh đưa chân lên cao đạp thẳng xuống vai một tên bên cạnh khiến hắn cũng theo lực chân nằm rạp xuống đất.

Hùng Gấu cảm thấy không ổn, mồ hôi lưng túa ra. Ánh mắt bất an nhìn về phía tên học sinh kia.

Tần Minh lúc này vừa hay bỏ mũ xuống. Hắn đã nhận ra người quen. Mỉm cười quỷ dị với Hùng gấu.

Hùng gấu cảm giác trời đất quay cuồng. Hắn tự cắn vào lưỡi để đau đớn làm hắn không ngất đi vì sợ hãi. Tiểu tổ tông của ta ơi thế nào lại xuất hiện rồi.

Bạn đang đọc Trọng sinh thành Đế hoàng cường giả. sáng tác bởi quygiangtb90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quygiangtb90
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.