Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sóng ngầm.

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

Tần Minh đang cố rặn ra một nụ cười cầu tài trước cửa lớp.

Bài kiểm tra 90p này còn vừa vặn 20p nữa sẽ hết giờ mà bây giờ Tần Minh mới tới cửa lớp. Đây là bài kiểm tra đầu tiên của năm học để đánh giá chất lượng học sinh mới , cũng khá quan trọng. Một vài ánh mắt ái ngại ngước lên nhìn hắn sau đó lại cắm cúi xuống tiếp tục làm bài.

Thực ra với giày Harmes Tần Minh có thể trong 1p là có mặt tại trường nhưng nếu di chuyển với tốc độ như vậy khi tới trường quần áo của hắn sẽ cháy thành than do ma sát không khí mất. Do vậy Tần Minh phải chạy bộ từ nhà tới trường. Vừa vặn quãng đường 10km tốn mất 10p đồng hồ.

Hoàng Liên nhìn Tần Minh với ánh mắt rất phức tạp. Vốn đợt kiểm tra này muốn chân chính khảo nghiệm năng lực của hắn đến đâu vậy mà còn chút ít thời gian nữa là hết giờ hắn mới vác mặt đến. Cố tìm ra một lý do để không nổi giận nhưng không có Hoàng Liên quát lớn:

- Cậu cho tôi một lý do đến muộn. Xe cậu hỏng, gia đình có chuyện, hay là cậu giữa đường gặp chuyện bất bình nên tới giúp đỡ ?

- Em ngủ quên. Tần Minh tỏ ra thật thà đáp lại .

Một vài tiếng cười khúc khích vang lên. Cũng có người trả lời như vậy tồn tại trên đời sao. Thiếu gì lí do chính đáng. Đằng này trực tiếp thừa nhận.

- Cậu vào lớp đi. Hoàng Liên chán nản cất lời.

Tần Minh mắt cười híp vâng dạ toan bước chân vào chỗ ngồi.

- Ngồi trên bàn tôi đi, tránh để cậu chép bài các bạn. Nói rồi lấy trong cặp một tờ đề kiểm tra cũng giấy cho Tần Minh.

Tần Minh đành ngoan ngoãn vâng theo, tiếp nhận đề thi ánh mắt lóe lên một tia thích thú.

Đây là một dạng kiểm tra trắc nghiệm với 4 đáp án cho 1 câu hỏi, chỉ cần chọn đúng đáp án và ghi vào giấy thi là được. Theo trí nhớ của hắn phải đến 3 năm sau phương pháp kiểm tra này mới chân chính áp dụng trong hệ thống giáo dục. Vậy mà bà cô cầm tinh sư tử này đã có thể đưa ra một dạng đề kiểm tra như vậy vào thời điểm bây giờ. Khá thú vị.

Bài kiểm tra gồm 20 câu trắc ghiệm. Để chọn ra đáp án đúng cho những câu hỏi này cũng khá tốn thời gian e rằng 90p là không đủ. Hoàng Liên mục đích cho Tần Minh ngồi riêng là vì đề bài của hắn khác hoàn toàn với các bạn khác. Phải nói là khó hơn rất nhiều và có nhiều hơn 5 câu. Cô vốn muốn tận mắt chứng kiến xem tên gia hỏa này xử lý các bài kiểm tra ra sao nên cố ý đứng gần. Chỉ thấy hắn chẳng thèm suy nghĩ trực tiếp viết kết quả lên giấy thi. Từ 1 đến 20 không sai một câu nào. Tất cả thời gian đọc đề cùng viết đáp án không quá 3 phút đồng hồ. Ban đầu Hoàng Liên nghĩ tên này do đến muộn muốn cầu may cho kịp giờ nhưng không kết quả những câu sau đều giống hệt với những câu trước. Đó là hoàn toàn chính xác.

Hoàng Liên cảm thấy hoa mắt và khó tin

Chẳng lẽ may mắn đến vậy tỉ lệ đoán bừa chính xác đến 100%

- Xin lỗi tôi nhầm. Đề kiểm tra đây mới đúng. Hoàng Liên đưa ra một bài kiểm tra khác giống với các học sinh trong lớp.

Tần Minh cười như không cười vui vẻ tiếp nhận đề bài bắt đầu hí hoáy viết.

Không đến 2p, lại chính xác 100%

Hoàng Liên lại cảm thấy khó tin . Lần này ngoài hoa mắt còn kèm thêm cả dấu hiệu phát sốt nữa. Nghịch thiên chăng ? Giáo viên ưu tú như nàng nếu nhanh chắc cũng phải mất ít nhất 30p cho mỗi đề thi. Tên này chỉ tốn 2p đồng hồ. Hay hắn là thiên kiêu chi tử, mọi vận may trên đời đều đổ vào đầu hắn.

Hoàng Liên vẫn chưa nói với bất cứ ai về việc nàng tìm ra chủ nhân bài thi khuyết danh kia. Nàng muốn chân chính khảo nghiệm Tần Minh nên mới có chuyện bài thi riêng lần này. Vì muốn xác thực khả năng tư duy của tên học trò này nên nàng đã nghĩ ra gần 100 phương án để ép hắn phải tách riêng ra lên bàn giáo viên để làm bài. Nhân đó nàng sẽ đứng sau, một tạo áp lực, hai xem hắn triển khai đáp án ra sao. Vậy mà gia hỏa này không nháp lấy một chữ, trực tiếp viết ra đáp án lại còn đúng 100%. Lần đầu tiên trong sự nghiệp Hoàng Liên có cảm giác bất lực đối với học sinh của mình.

Bến xe khách thành phố Thái Hà.

Thành phố Thái Hà nổi tiếng từ nghìn xưa, không chỉ có phong cảnh ưu mĩ, địa linh nhân kiệt mà điều kiện kinh tế cũng rất phồn vinh. Là một trong những thành phố trực thuộc Trung ương lớn nhất nhì Nam Việt cho nên một ngày có hàng trăm ngàn chuyến xe lớn nhỏ kéo đến thành phố này.

Giữa bế xe đầy ồn ào và khói bụi 2 nhân ảnh vẫn ung dung đứng nói chuyện với nhau. Hai người này ăn mặc theo lối cổ, nhìn qua dung mạo rất bình thường nhưng nếu cận mặt sẽ phát hiện ra cả hai đều có đôi mắt nhìn rất dữ. Nam tử bộ dáng to béo thô kệch cất lời :

- Ta ghét phải di chuyển như thế này, sao chúng ta không truyền tống cho nhanh.

- Truyền tống ? Ngươi nghĩ thời đại này thế nào mà đòi truyền tống?

Một nam tử khác dáng người mảnh khảnh thoạt trông rất gày gò ốm yếu cất giọng khàn khàn đáp lại.

- Hừm... Chẳng phải là do cái luật lệ chết tiệt kia hay sao? Ngày đó tên quái vật Phù Tang đó không thất bại há phải chúng ta không cần cực khổ như này .

- Tiếc cho một hóa thần vẫn phải thua dưới vũ khí công nghệ. Ta nghe nói lão bất tử đó lần một đã thành công đỡ được một quả bom nguyên tử và truyền tống đến một địa phương khác. Nhưng những tên kia vẫn lần theo được và trút tiếp xuống một quả khác. Sau lần này thì khí tức của hắn cũng biến mất luôn.

- Vậy nên chúng ta mới phải tuân theo ước pháp không được xuất thế trong vòng 200 năm. Báo hại lão gia ta phải chốn chui trốn lủi mới tới được nơi đây. Sẽ có ngày ta đến tận nơi và bẻ cổ từng tên một trong số chúng.

Nam tử to béo mặt đỏ tía tai siết chặt đôi bàn tay làm nổi lên từng đoạn gân guốc. Hắn là điển hình cho một tên hữu dũng vô mưu. Nam tử còn lại cười nhạt đáp

- Bằng tu vi Trúc cơ hậu kì của ngươi. Vẫn là bớt ảo tưởng đi. Những tên đó nắm trong tay khoa học. Thậm chí đám người dị biến làm việc cho chúng ngày càng nhiều. Theo thông tin tổ chức ta còn láng máng nghe được bọn chúng còn thức tỉnh được cả một tôn thần ngủ say nữa. Ngươi tính đối phó ra sao ?

- Tôn thần ? Tồn tại thuộc về viễn cổ sao ?

- Thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

Nam nhân to béo mặt xị ra, lẩm bẩm :

- Vậy những gia tộc trong bí cảnh kia chẳng phải có cơ hội xuất thế sao?

- Thế giới này sắp đến thời kì đen tối rồi. Chúng ta có 2 năm để tìm ra tên đó trước khi Tông chủ chính thức xuất thế.

- Hừm... Việc lần này cần gì tới 2 hộ pháp như ta với ngươi. Với mình ta có thể san phẳng thành phố này lên rồi.

- Chúng ta tới tìm người, không phải giết chóc. Ngươi muốn kéo theo đám người của lão già đó tới đây à. Ngươi đối phó nổi sao Bạch hộ pháp ?

- Vậy phải làm sao ? Ngươi nói xem.

- Ta sẽ điều tra những nơi có tập trung nhiều linh khí tự nhiên nhất. Ngươi nghĩ một tên Trúc cơ kì đang trọng thương sẽ chọn nơi đâu để ẩn mình suốt bao năm qua.

- Ta là Tông chủ ta sẽ san phẳng đỉnh Hoàng Sơn sau đó mạnh mẽ xông vào cướp người.

- Cẩn thận miệng lưỡi của ngươi. Cái tên Thần Toán Tử bên cạnh Tông chủ vậy mà cũng tính ra được địa phương con chuột kia lẩn trốn sau ngần ấy năm, thậm chí chính hắn còn đề xuất cho cấp Hộ pháp ra tay lần này làm cả ta cũng khá bất ngờ. Chắc là có nguyên do. Tên béo nhà ngươi bớt nhảm đi. Chúng ta đi kiếm một vài tên tay sai cho dễ bề làm việc nào.

Nói đoạn 2 nhân ảnh lập tức biến mất.

Trung tâm thành phố Thái Hà :

- Chị ! Nhiệm vụ lần này là bảo vệ ai vậy ?

- Một người cũ trong hội. Đích thân tân hội trưởng ra mặt.

- Em sẽ vào vai một học sinh trung học. Chuẩn bị đi

Tại nửa bên kia đại dương . Trong một căn cứ nằm sâu dưới đáy biển :

- Thành công ?

- Không ! Thất bại rồi !

- Chưa tìm được mẫu nào thích hợp với mã gen của tên này.

- Chúng ta cần đến Nam Việt để tìm hậu duệ của hắn.

- Vậy tiến hành đi. Lần này cử đội Beta đi. Tối đa 2 năm ta muốn có câu trả lời.

Bạn đang đọc Trọng sinh thành Đế hoàng cường giả. sáng tác bởi quygiangtb90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quygiangtb90
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.