Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Cô gái kì lạ

Tiểu thuyết gốc · 1742 chữ

-Thật ra đó chỉ là tao nghĩ mà thôi- Lập Minh nói.

Tôi vốn biết là như thế vì lối suy luận này tạo ra quá nhiều kẽ hổng, không thể chỉ vì một chút chất cấm thì có thể tìm ra hung thủ được.

Lập Minh lại cười ha hả, nói tiếp. –Với lại, cái lọ này vốn không phải cần sa đâu, tau mang ra dọa mày thôi-.

Nó còn đang nói thế, chẳng biết sao anh tài xế quay lại, mắt tinh ranh nói. –Anh nhìn cái là biết đó không phải cần sa rồi, thường ngày bắt nhiều vụ buôn lậu, liếc qua còn nhận được luôn mà, haha-.

Ấy là tôi á khẩu luôn, không hiểu là do ăn ở hay sao mà vớ ngay phải tên cảnh sát nằm vùng, lúc đầu nhìn tên này tôi đã thấy nghi nghi, trực giác mách bảo chuyện không lành rồi. Thế mà từ nãy đến giờ tám chuyện chưa bị lôi lên phường là tôi đã cầu phúc mười tám đời tổ tiên may mắn lắm cho cùng.

Không chịu nổi một giây phút nào nữa, xe vừa đến trường là bọn tôi vọt xuống luôn, chạy như chó đuổi, thế mà cái ông kia vẫn còn không tha, còn cố vọng theo.

-Có tin tức gì thì gặp anh nha, ha ha ha-

Tôi thở nhọc, thầm nghĩ đi tắc xi cũng nguy hiểm quá đấy, tùy tiện chọn một cái xe cũng dính phải ông cảnh nằm vùng. Vậy là chẳng còn hơi nào mà than thở nữa , bọn tôi dẫn nhau về kí túc xá, dẫu đâu cũng xế chiều rồi, tâm tư nào mà học võ nữa. Ấy là thằng Lập Minh nó nói thế, chứ thật ra tôi vẫn còn sung lắm.

Ăn xong một nồi mì tôm 3 nghìn, bọn tôi nằm vật ra giường mà ngủ như chết, ngay cả tiếng gõ cửa cũng mặc kệ luôn, cũng đúng lúc tôi mắc tiểu dậy thì tiếng gõ lại tắt. Thầm chửi tổ sư tên nào gõ mõ lung tung, tôi giải quyết nỗi buồn rồi đi ngủ luôn, còn chẳng màng chuyện gì nữa.

Một giấc ngủ thoải mái, tôi dậy sớm hưởng thụ khí trời trong lành ở ban công, thế mà tên khốn Lập Minh lại tặng tôi một câu làm tinh thần tụt dốc không phanh, tối qua tao đi tiểu ở đấy.

-Tối qua nghe tiếng gõ cửa không?- Tôi hỏi

Lập Minh nghe xong ló đầu ra khỏi phòng tắm, miệng còn dính đầy bọt kem đánh răng.

-Không, tối qua tao ngủ say quá, ahhh, mệt thật, kệ, đi học thôi.-

Song Tỉnh rộng lớn, bọn tôi đi được đến lớp cũng phải tốn rất nhiều sức lực, ca sáng nói ra cũng kha khá học sinh, mà đến tận 15 phút nữa mới đến tiết 1 nên trong lớp rầm rộ lên phong trào chia nhóm.

Tôi liếc quanh, chưa chi đã chia năm xẻ bảy cái lớp này ra rồi, mà quái lạ là tôi và Lập Minh chẳng có ai đến làm quen cả, thế là tôi nhìn về phía bọn họ, thấy ánh mắt rụt rè tránh né là tôi đã biết ngay mình đã chạm vào một con “đỉa”, thằng Phúc Kinh quả là dai mà.

Không bao lâu sau thì thầy Trần Thanh bước vào lớp, ông ta nói luôn là tiết một của bọn tôi sẽ bắt đầu ở sân thể dục, sẽ phải thay quần áo học giáo dục quốc phòng.

Sân thể dục nhìn bao quát rất rộng, có lẽ phải to ngang hai sân bóng đá tiêu chuẩn, ngoài lề còn có mấy khu giả rừng, với vài hòn non bộ.

Tôi bước vào cùng với Lập Minh, sân thể dục chia ra làm ba phần dùng cho các hoạt động khác nhau, đá bóng, điền kinh, tỉ võ gì gì đó...

Cũng khá hay là hôm nay bọn tôi lại chung giờ với lớp 10A, nhưng nếu lúc này mà tôi có thể vui nổi thì đúng là thánh, khi mà hai bên đang lườm nhau tóe lửa điện.

Hai thằng tôi tặc lưỡi, chẳng biết làm gì cho đúng, chỉ vì mấy cậu ấm cô chiêu chửi nhau mà vang cả sân, nháo nhào như ong vỡ trận.

Cảm nhận hương thoang thoảng của nước, tôi mặc kệ lũ chúng nó, đi tới hồ bơi gần đấy cho thoải mái, nhà trường trồng rất nhiều cây hoa ở mép hồ, quả là nên thơ chữ tình.

-Ài, chán chết đi được- Lập Minh than thở, lấy que khuấy nước nghịch, vẩy vẩy thích thú.

-Sao hả?- Tôi hỏi

-Còn sao nữa, vớ phải lũ trẻ con này, đúng là mệt, chẳng biết thầy cô giáo đâu, tao muốn có gì đó kịch tích, ahhh-

Tôi nhìn nó.

-Muốn kịch tính thì chiều đi với tao, đi đến chỗ ông Sẩm Khanh thử xem, hắn mới gọi vừa nãy.-

-Được, tao cũng muốn làm thám tử đây-

>

-Chẳng lẽ các người chỉ biết cãi nhau thôi à- Tường Vi như đóa sen kiêu kì, đứng giữa bọn phàm phu tục tử mà trách mắng.

Tôi đến gần, cũng nhận ra rằng thầy giáo đã đến, ông ta nói rằng mình có chút việc bận, thế nhưng người toàn mùi rượu.

-Chạy 10 vòng quanh cái sân này?- Lập Minh choáng váng, trợn mắt cãi cố với ông thầy thể dục.

Nhưng có lẽ hắn ta thuộc loại hám gái ra mặt, nhẹ nhàng với phái yếu, còn với con trai bọn tôi thì đuổi đi chạy việt dã.

-Không sao, chạy cho khỏe người đi- Tôi cười nói, đang định chạy thì có bóng người tiến đến. Là một cô gái, tóc kết bím, trông khá dễ thương, dáng người lùn lùn, mặt non nớt nên rất hợp với cái thân hình ấy.

-Chào cậu, làm quen được không?- Cô ta nở nụ cười rực rỡ.

Tôi ngớ người, nhưng rồi cũng đáp lại, thật ra kiếp trước tôi đánh nhau là giỏi, rất ít khi nói chuyện với người con gái khác ngoài Tường Vi. –Chào cậu, tất nhiên là được, nhưng có lẽ không phải vô cớ, đúng chứ?-

Cô ta ngạc nhiên, không nghĩ tôi lại trả lời như vậy, bỗng dưng nở một nụ cười nhẹ.

-Fu~fu~, anh trai thật thông minh, tôi lại có chuyện muốn nhờ anh đây-

-Ế, cô gái nào đây?- Lập Minh chen vào.

-Anh là?-

-Đấy là bạn tôi-

-Ồ-

-Thế cô muốn nhờ chuyện gì- Tôi nói, tự dưng có đứa con gái chạy đến nhờ, não cũng chẳng tiếp thu nổi, chẳng lẽ tôi mắc bệnh sợ gái. Khéo là thật, đối thủ kiếp trước của tôi toàn là đàn ông, nghĩ đến đậy mới giật mình.

-Tôi sẽ dẫn bọn anh đến một nơi, rất thú vị-

-Là ở đâu- Tôi hỏi

-Đến đó sẽ nói-

-Rốt cuộc tại sao cô lại nhờ bọn tôi- Lập Minh hơi cáu, có lẽ cậu ta nhận ra rằng cô ta hơi đáng ngờ.

-Bởi vì hai người khác bọn họ- Vừa nói, cô ta vừa chỉ tay vào lũ người đang cãi nhau oang oảng đằng xa, bọn trẻ con mệt thật. Tôi nghĩ ngay, đây cũng là lí do tôi ghét bọn thanh niên mới lớn, kiểm soát tâm tính kém quá.

-Và còn một lí do nữa- Cô gái nói tiếp.

-Sao?- Lập Minh hỏi.

-Tôi nghe anh Sẩm Khanh kể về cậu, Đinh Kiệt ạ!-

-Tôi?- Hơi ngớ người, tôi thầm tìm mười tám đời tổ tông nhà Sẩm Khanh mà chào hỏi.

-Đúng vậy- Nói rồi, cô ta vén nhẹ váy ngồi xuống thành hồ bơi, khẽ đung đưa chân, thích thú khỏa nước mà cười. –Thỉnh thoảng tôi có đi tìm kiếm manh mối cùng với Sẩm Khanh, cũng coi như là đồng nghiệp đi-.

-Thám tử sao? Cái trường này trở thành động thám tử rồi à?- Lập Minh gào lên

-Ồ, thế hai cậu không biết sao? Trong trường còn có cả CLB Thám tử siêu nhiên, số học sinh mất tích cũng không phải là ít đâu-

Ngôi trường quỷ quái gì thế này?

-Vì sao?- Tôi hỏi.

Cô ta cười mỉm, nhẹ nhàng vuốt tóc, ánh nắng chiếu qua góc nghiêng thần thánh làm cô trở nên đẹp kinh diễm, tôi thấy Lập Minh nhìn một cách say mê là đã hiểu, anh hùng... khó qua ải mĩ nhân. Huống chi cu cậu cũng chẳng phải anh hùng gì.

-Vì Song Tỉnh là một trường với nền giáo dục rất hiện đại, thực hành nhiều hơn ngồi trên ghế nên rất hay đi đây đi đó, mà mỗi lần dã ngoại đều mất tích một số học sinh, rất lạ đúng không?-

-Mất tích à? Chẳng phải ngôi trường này rất tốt sao? Nếu thế sao vẫn còn đi dã ngoại?-

-À, tôi nghe nói HĐTC đã kí kết hợp đồng với một công ti du lịch, hình như là theo thời hạn 20 năm, hủy giữa chừng sẽ gây ảnh hưởng lớn, phải đền bù số tiền rất rất rất nhiều-

Lập Minh gật gù hiểu chuyện .

Tôi hỏi.- Có vẻ cô biết cũng nhiều nhỉ?-

-Cũng bình thường, rồi cậu sẽ còn gặp những người biết nhiều hơn, fu~fu chào nhé-

Nói xong thì cô tá ngoáy mông bỏ đi, đến cả cái tên cũng chẳng để lại.

-Ngậm cái mồm lại, người ta đi rồi- Tôi cười nói. –Cẩn thận ông thầy phạt-

-Hắn sao? Còn đang bay giữa rừng hoa kìa- Lập Minh ngoảnh tay chỉ vào tên pervert teacher.

Chỉ thấy ông thầy vẫn còn đang lả lướt với mấy em gái, tôi thở dài, bước qua mấy hòn non bộ chơi, ngắm cảnh.

Nơi này bao phủ xung quanh toàn cây cối, đằng trước thì bị hai tòa nhà cao tầng che khuất, đúng là một nơi lí tưởng cho việc xây dựng sân thể dục.

Sân thể dục sử dụng cỏ thật, cảm giác đi lại rất tốt. Vẫn còn đang đánh giá, bỗng có một giọng nhẹ nhàng truyền đến.

Tôi sao có thể không nhận ra chất giọng này cơ chứ, là của Tường Vi, nhưng... nó lại chứa đựng một sự ngây thơ ít ỏi mà tôi không tài nào hiểu được.

Bạn đang đọc Trở Lại Để Tâm Hồn Thảnh Thơi sáng tác bởi dinhbay

Truyện Trở Lại Để Tâm Hồn Thảnh Thơi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dinhbay
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.