Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối Cùng Cũng Báo Được Thù Lớn

2254 chữ

Chương 44 Cuối Cùng Cũng Báo Được Thù Lớn

Tuy bị Mông lão nhìn chằm chằm làm toàn thân Vương Bá Đạo khó chịu, nhưng Vương Bá Đạo cũng không cam tâm yếu thế, hắn hung hăng trừng mắt lại, ánh mắt lạnh như băng, lập lòe sát cơ! Trong ánh mắt tràn đầy giết chóc, máu tanh, hung tàn và điên cuồng, động vật trời sinh liền thích hợp luật rừng, thường thường không phải ngươi chết chính là ta mất mạng.

So sát khí với Vương Bá Đạo? Trong nhân loại có rất ít người có thể so sánh với hắn!

Vì có được huyết mạch Thần Long, khí trong cơ thể Vương Bá Đạo có thể ngăn cách Long Châu phúc xạ, Vương Bá Đạo liền từ trên không rơi xuống bình đài, mà quan tài lớn cũng rơi ầm xuống bình đài.

Thang trời hình Kim Tự Tháp có ba mặt, ba mặt thang trời đều có chín mươi chín bậc.

Vương Bá Đạo cũng mặc kệ Mông lão, trực tiếp theo mặt khác của thang trời bò xuống dưới, không có ý định chạm mặt cùng Mông lão. Vương Bá Đạo có được bản đồ, dùng tốc độ cực nhanh bò xuống thang trời, trong khoảng thời gian ngắn liền bò được bảy bậc thang.

Mông lão ở phía sau nhìn trợn mắt nghiến răng!

Thấy trăn lớn lại theo phương hướng khác bò xuống, trong nội tâm liền khẩn trương. Thật vất vả mới tiến vào được lăng mộ, vượt qua rất nhiều những cơ quan lớn nhỏ, mắt thấy Long Châu liền rơi vào tay, không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một con trăn lớn, như thế làm sao Mông lão không tức giận?

Đến bây giờ, Mông lão mới đi xuống tới bậc thang thứ năm mươi ba, vì không có bản đồ, cho dù lúc này lập tức đi xuống thang trời, dùng hết sức đuổi theo, lão cũng tuyệt đối không chặn được trăn lớn.

Khi Vương Bá Đạo bò xuống tới bậc thang thứ bốn mươi hai, Mông lão cũng xuống tới bậc thang thứ ba mươi bảy, Tốc độ Vương Bá Đạo cực nhanh, không lâu sau đó liền đi ra khỏi thang trời, trở lại mặt đất của lăng mộ. Quay lại nhìn Mông lão thì thấy lão còn đang ở bậc thang thứ mười sáu "chậm rì rì" đi xuống, trong tâm Vương Bá Đạo liền cười to. Tốc độ liền trực tiếp lên tới cực hạn, hướng về phía cửa lăng mộ lao nhanh mà đi ...

Được chỗ tốt thì nên dừng lại, chiếm được Long Châu rồi thì làm sao còn muốn liều mạng với Mông lão làm gì!

Đột nhiên.

Thân hình Vương Bá Đạo dừng lại, hai con mắt như hai hòn máu nhìn về phía trước ...

Người trước mặt hắn đúng là Viên Khải!

Sát cơ trong đầu Vương Bá Đạo bừng lên điên cuồng, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.

Nhìn thấy kẻ thù, liền lập tức đỏ mắt, làm một người đàn ông, điều không cho phép nhất chính là người đàn bà của mình phản bội chính mình. Hơn nữa, người thân duy nhất của Vương Bá Đạo, cháu gái ruột của hắn cũng gián tiếp chết trong tay Viên Khải. Cho dù không đoạt được Long Châu, Vương Bá Đạo cũng muốn giết Viên Khải!

Lúc trước là vì Mông lão ở cạnh hắn, Vương Bá Đạo không có cơ hội ra tay, lúc này thì không giống rồi, Mông lão còn đang ở thang trời, trong thời gian ngắn không thể ra đây được, đây đúng là thời cơ tốt nhất để giết Viên Khải!

Sát cơ giống như khí lạnh tỏa ra, Vương Bá Đạo trực tiếp giết hướng Viên Khải.

Viên Khải thấy trăn lớn đi xuống thang trời liền bò nhanh tới phía mình, hắn lập tức liền kinh hoàng lên.

" A..."

Viên Khải run rẩy kêu gào một tiếng, lập tức liền liều mạng bỏ chạy. Có thể là do sinh mạng bị uy hiếp, tốc độ của Viên Khải cực nhanh, nhưng tốc độ này so với Vương Bá Đạo mà nói thì vẫn còn quá chậm.

Mặt Vương Bá Đạo liền lộ vẻ dữ tợn, hai con mắt toàn một màu máu, thề phải giết Viên Khải. Bằng không, tuyết đối sẽ không bỏ qua!

]

Sát cơ của Vương Bá Đạo giống như núi lửa, dĩ vãng là bị áp chế. Nhưng giờ phút này núi lửa liền hoàn toàn bộc phát, muốn giữ lại cũng không được, muốn đè lại cũng không thể!

Viên Khải không rét mà run, sau lưng trăn lớn đuổi sát tới làm trong lòng hắn vô cùng run sợ. Có thể là ông trời cũng muốn từ bỏ Viên Khải, trong quá trình chạy trốn, hắn bị một khối đất nung chặn ngã, Vương Bá Đạo làm sao còn cho phép hắn đứng lên! Tốc độ giống như điện xẹt chặn lại đường đi của Viên Khải.

Viên Khải nghe được tiếng động sau lưng liền âm thầm kêu hỏng bét, nội tâm liền rơi vào sâu trong khủng hoảng.

" Sư phụ ... Sư phụ cứu mạng a ..."

Viên Khải điên cuồng gào rú, đây là người duy nhất có thể cứu được hắn vào lúc này!

Lúc này, Mông lão mới đi xuống tới bậc thứ năm, tình trạng thê thảm của Viên Khải lão tự nhiên cũng thấy. Lão ước gì Viên Khải có thể giữ lại trăn lớn một lúc, làm sao còn quan tâm đến sống chết của hắn. Mông lão không dám lên tiếng, sợ kinh động đến trăn lớn đang nổi giận, sợ nó bừng tỉnh rồi chạy mất.

" Sư phụ..."

Âm thanh Viên Khải kêu lên thảm thiết, càng ngày càng thấp, càng ngày càng đứt quãng ...

Nếu như, lúc này có người ở trong lăng mộ, sẽ nhìn thấy một màn vô cùng kinh người ...

Chỉ thấy một con trăn lớn quấn lấy một người, sắc mặt người nọ biểu hiện thật sâu sợ hãi và đang điên cuồng giãy dụa. Vì bị trăn lớn quấn lấy, máu toàn thân đều vọt tới não bộ, sắc mặt hắn cũng là một mảnh màu hồng máu. Chậm rãi, trăn lớn há ra chiếc miệng khổng lồ kinh tởm của nó, sắp sửa nuốt sống người nọ ...

Từ đầu bắt đầu ... đến thân thể ... Một lát sau, rốt cục trăn lớn hoàn toàn nuốt xong người nọ.

Sau khi Vương Bá Đạo nuốt sống Viên Khải, trong nội tâm liền hoàn toàn trống trải.

Hắn mong muốn báo được mối thù lớn này rất lâu rồi, đến bây giờ thì mối thù lớn đã được báo. Nhưng trong tâm Vương Bá Đạo không có một tia vui vẻ, ngược lại cảm thấy trong nội tâm trống rỗng. Bởi vì chái gái chết đi đã không còn khả năng sống lại, mất đi hết thảy cũng không thể hồi phục lại như cũ ...

Vương Bá Đạo nghĩ tới lúc mình còn là con người, chí hướng của mình là bước trên võ đạo vô thượng.

Giờ phút này?

Chí hướng giờ phút này của mình lại là cái gì?

Con người luôn cần chí hướng ! Không cần phải để ý cách nhìn của người khác, cũng không cần phải sợ người khác cười nhạo. Người không có chí hướng, cũng như cái xác không hồn, không có chí hướng cuộc sống liền thiếu đi những gì cảm động cùng hưng phấn. Là người thì nên tìm được chí hướng thích hợp cho mình, cho dù chí hướng này bị người khác xem là vớ vẩn hoặc là quá buồn cười.

Tâm phải thanh thản, chí phải nhìn xa, hướng càng phải cao, Nhân Giả Vương Hầu

Đột nhiên Vương Bá Đạo rõ ràng chí hướng trong kiếp này của mình ...

Trở thành Thần Long!

Tiến hóa thành Thần Long chính thức!

Vì mục tiêu này, Vương Bá Đạo có thể trả giá hết thảy! Ai ngăn cản, liền giết kẻ đó, cho dù cả thế giới cùng ngăn cản hắn, hắn cũng sẽ vô tình giết hết !

Tâm tình thông, giống như tâm linh bị lễ rửa tội rửa một lần, lại giống như trăng sáng trong hồ nước,... Cảnh giới luyện khí trung kỳ liền hoàn toàn vững chắc, càng ẩn ẩn có dấu hiệu sắp đột phá. Kỳ ngộ như vậy, trăm năm cũng khó gặp một lần, khi Vương Ba Đạo còn là con người, hắn cũng chưa bao giờ gặp tình huống thế này.

Sau khi Vương Bá Đạo tỉnh ngộ lại, hắn liền mừng rỡ trong lòng. Hắn phát hiện không chỉ tu vi vững chắc triệt để, càng có dấu hiểu ẩn ẩn đột phá, chỉ cần hắn tìm một nơi an toàn, sau đó khôi phục lại nguyên khí, là có thể trong vòng vài ngày liền đột phá đến luyện khí hậu kỳ.

Đột nhiên.

Trong đầu Vương Bá Đạo cảm giác được nguy cơ lớn. Không kịp suy nghĩ, hắn liền mạnh mẽ di động thân hình.

"Bùm!"

Một tiếng nổ vang, đá vụn lập tức văng khắp nơi, cả lăng mộ liền bị tro bụi làm cho mù mịt.

Mà chỗ Vương Bá Đạo vừa nằm liền bị đánh ra một cái hố to giống như bị lựu đạn oanh tạc vậy.

Sau khi Vương Bá Đạo tránh ra, hắn rất nhanh liền xoay quanh thân mình, tư thế này có thể tiến hành rất tốt cả công kích lẫn phòng ngự. Giương mắt nhìn lên, tâm Vương Bá Đạo liền trầm xuống, thì ra Mông lão đã đi xuống thang trời.

"Xem ra không thể tránh chiến đấu với luyện thần cường giả một trận rồi!"

Vương Bá Đạo không sợ hại, ngược lại còn cảm thấy những cơn hưng phấn đang bùng lên từ dưới đáy lòng. Tuy Vương Bá Đạo không phải là kẻ điên cuồng thích chiến đấu, nhưng làm một tên võ giả, đều sẽ có tâm lý muốn khiêu chiến cường giả.

Mông lão cũng không chân chờ, công kích lập tức đến như sóng quận biển gầm, liên tục không dứt. lão thi triển ra những võ học đẳng cấp cao như Vân Ảnh Chưởng, Vân Anh Chỉ.

Chưởng lực Vân Ảnh Chưởng giống như "cách sơn đả ngưu", lực xuyên thấu rất mạnh, là loại võ học chuyên môn công kích trái tim, nội tạng. Vương Bá Đạo cũng rất cố kỵ loại võ học này. Tuy vảy của hắn phòng ngự rất mạnh, nhưng cũng không dám khẳng định có thể chống đỡ chưởng lực xuyên thấu.

"Bùm!"

Cái đuôi Vương Bá Đạo quất mạnh vào chưởng lực của Mông lão. Toàn thân Vương Bá Đạo liền chấn động, nội khí trong cơ thể áp chế cương khí không ngừng xuyên thấu. Còn Mông lão lại bị đuôi của Vương Bá Đạo đánh bay hơn mười mét.

Có lẽ Mông lão cũng không nghĩ đến lực lượng của Vương Bá Đạo sẽ lớn như vậy, lão còn bị một chút thiệt thòi vì khinh thường.

Thừa dịp hắn bệnh lấy mệnh của hắn, Vương Bá Đạo mở mồm, nọc độc phun ra, giống như hai tia sáng bạc vạch phá không trung, trực tiếp bắn về phía Mông lão.

Mông lão bị thiệt thòi một lần, lần này cũng không dám khinh thường, trực tiếp mở ra vòng bảo vệ cương khí. Sự thật chứng minh Mông lão lựa chọn chính xác vô cùng. Chỉ thấy vòng bảo vệ cương khí bị hai tia chất lỏng màu bạc bắn trúng lại có dấu hiệu bị ăn mòn, Mông lão âm thầm chảy mồ hôi, thầm nghĩ trong đầu:" Nếu như bị bắn trúng ...."

"Bùm!"

Cái đuôi của Vương Bá Đạo Giống như là một cái roi lớn, không ngừng đập về phía Mông lão. Mặt đất bị đập ra nhiều cái hố to, mỗi phát đuôi của Vương Bá Đạo đều chứa nội khí hùng hậu, cho dù là Mông lão cũng không dám coi thường, không dám đơn giản cứng đối cứng. Hơn nữa, Mông lão cũng hiểu được không cần làm như thế, đã có thể tránh né, thì chỉ có thằng ngu mới chọn cứng đối cứng.

Cảm giác thấy nội khí trong cơ thể tiêu hao quá nhanh, Vương Bá Đạo cũng không dám đơn giản liền thi triển đại chiêu, do đó lại lựa chọn cùng Mông lão du đấu. Trong nội tâm Vương Bá Đạo cũng cảm thấy may mắn:" May mà họ Mông bị tiêu hao khá nhiều cương khí khi đi lên thang trời, thực lực giờ phút này lại phát huy không đến ba bốn tầng, bằng không, lần này không chết cũng phải bị lột da..."

Trong nội tâm Mông lão khó chịu cực kỳ, hai lần trước đi xông thang trời, cương khí tiêu hao sắp hết, nếu không phải vì lần thứ ba ở trên thang trời thấy trăn lớn có thể tránh né cơ quan đi lên, dựa theo đó mà thong thả khôi phục một chút cương khí, hiện tại mới có thể phát huy ra ba bốn tầng thực lực của mình, chứ không thì giờ phút này lão có khả năng bị trăn lớn giết cũng nên!

Bạn đang đọc Trăn Khổng Lồ của Phách Ác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.