Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta cảm thấy ta sắp Trúc cơ

Phiên bản Dịch · 1696 chữ

Vô Tẫn Môn , xây dựng ở giữa sườn núi Đại Hoang Sơn, hiện tại trong tông môn có ba người, Đại sư huynh Lâm Nam, Nhị sư đệ Thẩm Vân, Tam sư muội Ô Thải Đồng.

Lúc ban đêm, Lâm Nam cũng không có giải thích cái gì cho hành vi của mình, nếu có, chỉ là vào ngày kế tiếp, Thẩm Vân mang theo thân thể mặt mũi đều sưng, tiến vào phòng luyện công để bế quan.

Trong miệng còn mắng : "Làm như Luyện khí đỉnh phong thì hay lắm , có ngon thì ngươi Trúc Cơ luôn đi."

Thế là, đến buổi trưa Ô Thải Đồng mới mơ màng tỉnh lại, rửa mặt xong, thay vào bộ y phục và trang bị của Vô Tẫn Môn mà Lâm Nam chuẩn bị cho nàng, ăn chén cháo mà Lâm Nam làm cho nàng, cũng không có gặp được Nhị sư huynh của mình.

Vừa gắp đồ ăn để vào chén của Ô Thải Đồng, Lâm Nam nói:

"Ăn cơm nước xong, Thải Đồng liền bắt đầu tu hành nha, xem ra công pháp của muội, hẳn là cùng loại giống Nhị sư huynh của muội."

"Vâng, Đại sư huynh, Nhị sư huynh đâu rồi ạ?"

"Nhị sư huynh bế quan , chờ hắn xuất quan muội liền có thể gặp."

Hai người ăn buổi trưa mất một lúc lâu, do Ô Thải Đồng còn chưa bắt đầu tu luyện, cho nên Linh mễ trong tông môn, tất nhiên nàng không thể tiếp nhận được, mà Lâm Nam thì nguyên nhân do công pháp nên sự tiêu hao năng lượng rất lớn, sau khi giải quyết hết phần cơm trưa dành cho mười người, Lâm Nam mang theo Ô Thải Đồng đi tới một cung điện cỡ nhỏ trong tông môn.

"Muội giữ khối lệnh bài này."

Lấy ra một khối lệnh bài lớn cỡ bàn tay từ trong ngực, đưa cho Ô Thải Đồng, lệnh bài hiện lên màu lam nhạt, dường như do ngọc thạch điêu khắc tạo thành, óng ánh sáng long lanh, bên trong có hồng quang quanh quẩn, một mặt khắc chữ "Vô Tẫn Môn", mặt kia khắc chữ "Ô Thải Đồng" .

Trân trọng đem lệnh bài treo ở trên eo, đối với Ô Thải Đồng, lệnh bài có chút to lớn, treo ở trên eo có chút nặng nề, nhìn giống như trẻ nhỏ lén đeo trang sức của người lớn.

"Nơi này là Truyền Công phòng của Vô Tẫn Môn chúng ta, phải đeo lệnh bài mới có thể ra vào, hiện tại chúng ta đi vào tìm một bản công pháp thích hợp với muội."

Nhìn thấy Ô Thải Đồng đã treo xong lệnh bài, Lâm Nam nắm tay Ô Thải Đồng, đẩy ra cửa lớn của Truyền Công phòng.

Khi đi qua cửa lớn, Ô Thải Đồng nhìn thấy lệnh bài của mình, phát ra nhàn nhạt bạch quang, sau đó cảm giác như đi xuyên qua một tầng màng mỏng, liền bước vào bên trong Truyền Công.

Bố trí trong phòng vô cùng đơn sơ, nói là đơn sơ, có lẽ còn chưa chính xác, bởi vì trong phòng, chỉ có một cái bồ đoàn, lẻ loi đặt ở giữa.

Đóng cửa phòng, gian phòng bên trong lập tức trở nên âm u.

Dạy cho Ô Thải Đồng khoanh chân nghiêm chỉnh, trong tay Lâm Nam xuất hiện một đạo linh lực chuyển động, vỗ vào phía trên bồ đoàn, một luồng ánh sáng bảy màu từ bên trong bồ đoàn thoát ra, chui vào trong lệnh bài của Ô Thải Đồng.

Tựa như bị giật điện, lệnh bài run rẩy tại chỗ, từng tia sáng bạc sống động nhấp nháy, như là đom đóm nhảy múa giữa đêm hè, toả ra khắp cả phòng, vốn gian phòng có chút âm u, liền biến thành một bức tranh xinh đẹp tinh tế.

"Thật xinh đẹp."

Bị hấp dẫn bởi cảnh sắc trước mắt, Ô Thải Đồng nhịn không được giơ lên tay nhỏ, muốn bắt lấy đốm sáng lượn lờ trước mắt, nhưng đốm sáng giống như huyền ảo, tay của Ô Thải Đồng trực tiếp xuyên qua, cũng không có bắt được như dự đoán.

"Thải Đồng có thể đứng lên nhìn kỹ một chút, xem trong này có cái nào không giống như vậy."

Tác dụng của Truyền Công phòng, là có thể trợ giúp đệ tử mới nhập môn, chọn được một bản công pháp có độ phù hợp cao nhất, mà cũng chỉ có đệ tử đang tiếp thụ truyền công, mới có thể nhìn thấy đốm sáng, nhìn Ô Thải Đồng đưa tay chộp tới phía trước, Lâm Nam liền biết truyền thừa đã bắt đầu.

Ô Thải Đồng cau mày, cố gắng tìm kiếm trong phòng, không bao lâu sau, mi tâm liền giãn ra, tay nhỏ vỗ nhẹ, hưng phấn chỉ vào một góc nói.

"Chỗ đó, là chỗ đó, Đại sư huynh, điểm sáng này màu sắc rực rỡ lắm, a, nó bay qua tới, bay qua tới rồi."

Điểm sáng toả ra quang mang năm màu, loạng chà loạng choạng mà bay hướng...lệnh bài của Ô Thải Đồng, mà điểm sáng màu trắng xung quanh, cũng nhanh chóng nhẹ nhàng bay tới, giống như là những nòng nọc nhỏ du đãng rất lâu, tìm được viên kẹo sữa ngày nhớ đêm mong, điên cuồng chui vào lệnh bài.

Cho đến lúc cuối cùng, quang mang năm màu cũng dung nhập vào bên trong lệnh bài, hai mắt Ô Thải Đồng đã nhắm lại, Lâm Nam biết, nàng đang tiếp thu công pháp.

Không bao lâu sau liền tỉnh lại, vui vẻ ôm cánh tay của Lâm Nam, hai người đi ra ngoài.

"Thải Đồng đạt được công pháp gì thế?" Lâm Nam hỏi.

"Đại sư huynh, hình như gọi là Ngũ Hành Uẩn Hoa kinh." Nhớ lại công pháp trong đầu, Ô Thải Đồng buồn rầu nói.

"Quả nhiên giống với Nhị sư huynh của muội."

Dẫn theo Ô Thải Đồng đi vào phòng luyện công, đúng lúc gặp được Thẩm Vân đi từ trong ra.

"Đây chính là Nhị sư huynh của muội, Thẩm Vân." Lâm Nam chỉ vào Thẩm Vân nói.

"Nhị sư huynh." Ô Thải Đồng khéo léo gọi một tiếng.

Tối hôm qua Lâm Nam ra tay cũng không nặng, bị thương ngoài da một chút, chỉ một buổi sáng liền khôi phục hoàn toàn, khuôn mặt Thẩm Vân lại anh tuấn soái khí như cũ.

"Sư muội khoẻ, lại đây, cho muội một viên đường."

Sau khi sửa sang gọn gàng sạch sẽ, Ô Thải Đồng trở nên vô cùng đáng yêu, đêm qua trời tối, cộng thêm trên mặt Ô Thải Đồng đều là vết bẩn, Thẩm Vân cũng không nhìn rõ, hiện tại nhìn kỹ càng, lập tức lấy ra một viên đường từ trong ngực.

"Đường." Nhìn thấy bánh kẹo trong tay Thẩm Vân, hai mắt Ô Thải Đồng toả ra ánh sáng loè loè.

Bánh kẹo loại này, Ô Thải Đồng chỉ nghe được từ thương nhân các phương đi ngang qua có nói đến, loại này ngay tại nội thành Bắc Mạc, cũng chỉ có trong phủ Thành Chủ, khi chiêu đãi khách nhân mới có thể lấy ra mấy viên, coi như là thực phẩm khá cao cấp.

Vị ngọt thanh ở trong miệng tan ra, ẩn chứa một chút hương trái cây, khiến cho trên mặt Ô Thải Đồng tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Thấy Ô Thải Đồng thích, Thẩm Vân lấy ra một đống bánh kẹo không biết từ nơi nào mà có, đều nhét vào trong ngực Ô Thải Đồng.

"Nhị sư đệ, không ngờ ngươi lại là người như vậy." Lâm Nam lắc đầu, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Trợn mắt liếc Lâm Nam, nhớ ra Đại sư huynh từng nói hắn không hề ghi thù, có thù liền báo tại chỗ luôn, không ngờ tới tối hôm qua đánh mình xong, hôm nay vậy mà còn muốn nhắc lại.

"Công pháp của Thải Đồng giống như đệ, về sau khi tu hành, đệ liền đến chỉ dạy cho nàng đi."

Không nhìn Thẩm Vân trợn mắt, Lâm Nam tiếp tục nói.

Cầm một mớ bánh kẹo của Thẩm Vân, Ô Thải Đồng cũng không thấy xa lạ đối với Thẩm Vân nữa, chỉ là nghe Lâm Nam nói thế, dường như có chút không muốn rời xa Lâm Nam, một mực lôi kéo ống tay áo của Lâm Nam.

"Không có gì đâu, ta ở ngay trong tông môn, sắp tới cũng không ra ngoài."

"Không phải sư huynh nói Vô Tẫn Môn ta muốn thu nhận đệ tử ở khắp nơi sao? Một tháng này cũng chỉ thu được một người, lại còn không tích cực ra ngoài tìm thêm à."

Nghe thấy Lâm Nam sắp tới không có xuống núi, đột nhiên Thẩm Vân cảm thấy đau lá gan, còn nhớ kỹ một tháng trước, hai người đồng thời bắt đầu tu hành, một tháng sau chính là hôm nay, tu vi Lâm Nam đã tới luyện khí đỉnh phong, mà mình khó khăn lắm mới đột phá được luyện khí tầng bảy.

Huống chi, nguyên một tháng này, vì tìm đệ tử cho Vô Tẫn Môn, Lâm Nam mỗi ngày đều xuống núi, Thẩm Vân bắt đầu nghi ngờ, không biết có phải Lâm Nam trốn ở chỗ nào để tu luyện, thật ra không có đi tìm người đúng không.

"Tông môn chúng ta yêu cầu Linh Căn tương đối đặc thù, hiện tại dưới núi có ba mươi thôn cho rằng ta là lừa đảo, chuyện thu nhận đồ đệ, trước tiên tạm dừng một chút." Lâm Nam giải thích nói : "Với lại, ta cảm giác sắp đột phá rồi."

"Đột phá?" Vẻ mặt Thẩm Vân không thể tưởng tượng nổi.

"Đúng vậy nha, ta cảm giác sắp trúc cơ rồi." Lâm Nam bình tĩnh nói.

Một câu lệ rơi đầy mặt lúc này, chắc là thích hợp để hình dung tâm tình Thẩm Vân bây giờ.

Bạn đang đọc Tông Chủ Người Đâu (Dịch) của Mục Cổ Thần Chung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi methatgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.