Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm mưu thâm độc!

Phiên bản Dịch · 2185 chữ

Chương 22: Âm mưu thâm độc!

Nhận thấy những gã đàn ông đó tiến về phía mình, cô liền nhanh chóng cúi xuống ôm lấy chú mèo dưới chân mình, sau đó quay lưng chạy về phía cửa phòng của chính mình. Chỉ cần cô vào phòng và khóa được cửa lại, cô sẽ có thêm thời gian để chạy thoát, đó là cách duy nhất!

Nhưng tiếc thay, hết thảy chỉ đều là dự tính của Dịch Như, cô vẫn là chậm chân hơn so với những người đàn ông mặc đồ đen có thể từng trải qua những đợt huấn luyện khắc nghiệt này. Cô bị họ thô bạo túm lấy tóc, con mèo trên tay của cô rớt xuống đất, một người đàn ông trong đám liền quăng con mèo vào trong phòng ngủ của cô, khoát chặt cửa nhốt nó lại. Vùng vẫy chẳng được bao lâu, Dịch Như liền bị họ bịt miệng và mũi bằng một cái khăn trắng, rất nhanh, bóng tối liền bao phủ lấy cô, trước khi mất đi ý thức, bên tai cô vẫn là văng vẳng tiếng mèo liên tục kêu ngao ngao vô cùng thảm thiết!


- Xin Sở tiên sinh trừng phạt!

Người đàn ông mặc vest đen, cung kính cuối đầu, trên gương mặt lạnh lùng không hề có tí biểu cảm, nhưng trong lòng thực sự vẫn có chút sợ hãi. Sở tiên sinh giao cho hắn nhiệm vụ trông chừng và bảo vệ Dịch tiểu thư suốt 24/24, không những thế còn bố trí cả căn hộ sát vách cho hắn, nhưng hắn chỉ vừa rời khỏi chưa đến nửa giờ đồng hồ, khi quay trở lại liền cảm giác có chút kì lạ. Cánh cửa gỗ khép hờ, theo quan sát của hắn trong suốt thời gian gần đây , Dịch Như vốn luôn khóa cửa rất cẩn thận, ngay cả khi bản thân có ở nhà, ấy thế mà hôm nay cửa chỉ lại khép hờ. Nghĩ thế hắn liền cẩn thận quan sát chung quanh, không có ai, hắn nhẹ nhàng tiến về phía cửa, qua khe hở, nhìn vào bên trong, phòng khách cũng không có ai, nhưng với bản lĩnh của người sói đã trải qua biết bao huấn luyện để có thể theo phục vụ Sở gia và đôi ti sắc bén và cái mũi nhạy bén của chính mình, hắn liền nghe thấy tiếng mèo kêu dù là rất nhỏ cùng với mùi tàn thuốc lá nhàn nhạt quanh quẩn trong không khí...

Dịch tiểu thư thật sự mất tích! Hắn chỉ có thể quay về báo cáo và chấp nhận trừng phạt với Sở tiên sinh!

Không gian xung quanh như chìm vào im lặng, người đàn ông cúi đầu chịu tội vẫn giữ nguyên tư thế, thi thoảng lại lén ngước nhìn chủ nhân của mình, người đàn ông cao cao tại thượng đang ngồi ở bàn làm việc, chễm chệ trên chiếc ghế gỗ được điêu khắc tinh xảo bằng thủ công. Hắn ta không nói gì, cũng không làm gì, chỉ thâm trầm đưa đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía một chú mèo con màu vàng mướp được đặt trên bàn làm việc đang tiên tục cào cấu mặt bàn đến trầy nát.

Chẳng màng đến không khí xung quanh kì dị đến cỡ nào, chú mèo nhỏ vẫn cứ cào cào cái mắt bàn dưới móng vuốt bé tí của mình, xem mặt bàn như thể là gương mặt của những kẻ đàn ông ban nãy đã quăng ném nó vào một góc, thậm chí còn nhốt nó vào trong phòng, đến lúc vừa thoát ra thì đã không thấy chủ của mình đâu nữa, nhưng lại lần nữa xuất hiện một kẻ lạ hoắc đem nó đến đây!

- Sở tiên sinh, đã tra ra được, là Lăng Tư đã sai bố của tiểu thư Dịch Như, cùng nhau phối hợp đến bắt cóc cô ấy.

- Ông ta hết đường lui rồi liền làm càn.

Khóe môi mỏng của Sở Nhậm chậm rãi nhả ra vài chữ, không nhanh không chậm nhưng từng chữ như thể được bao bọc bởi băng lạnh cùng sự nguy hiểm ẩn chứa trong đó khiền người nghe không rét mà run!

- Mình có cần trực tiếp đến nơi đòi lại người?

- Không cần! Trong hôm nay, ông ta sẽ tự liên lạc với chúng ta!

Đúng như lời Sở Nhậm nói, chưa đến hai giờ đồng hồ sau, điện thoại trên bàn cũng hắn đã vang lên.Sỡ dĩ hắn có thể bình tĩnh chờ đợi Lăng Tư chủ động liên lạc với mình vì hắn biết cái mà hiện tại Lăng Tư muốn là gì, hơn nữa, khi Lăng Tư chưa đạt được mục đích của mình, hắn tuyệt đối sẽ không làm gì ảnh hưởng đến Dịch Như. Mặc dù trong lòng đã mặc định như thế nhưng trong lòng Sở Nhậm đã sớm nổi sóng! Động vào người phụ nữ của hắn, hắn tuyệt đối sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!

- Chào Sở tiên sinh! Nghe nói ngài cũng đã trở về nước? - Giọng nói của một người đàn ông trung niên vang đến từ trong điện thoại, giọng nói có phần ngạo nghễ như thể đã nắm chắc phần thắng trong tay!

- Thắng lợi rồi đương nhiên phải trở về nhà của mình, cũng giống như lăng tiên sinh vậy, thua cuộc cũng liền trở về nước để tìm cho mình lối thoát! Không phải sao?

Nghe rõ sự châm chọc trong lời nói của Sở Nhậm, Lăng Tư không khỏi tức giận mà quát lên trong điện thoại.

- Cũng do tên khốn ngươi gây ra! Đừng tưởng vì vài trò nhỏ của ngươi mà có thể khiến Lăng gia suy tàn!

- Lăng gia có suy tàn hay không còn chưa nói được! Chỉ là chủ nhân hiện tại của Lăng gia có thể sẽ phải ngồi tù! Vi phạm luật thương mại quốc tế, lại còn mua chuộc nhiều người để hãm hại Sở gia, giành giật các hợp đồng, sau đấy lại vay ngân hàng vì không đủ vốn, ông cho rằng mình sẽ thoát sao?

Sở Nhậm nhàn nhạt nói ra. Lăng Tư vì lòng tham với tiền bạc và quyền lực thực sự đã đẩy bản thân vào chỗ chết, tuyệt đối không có đường lui. Hắn ta lươn lẹo đủ các cách, chỉ với mục đích hạ bệ Sở gia, đưa Lăng gia của mình lên dẫn đầu để ông ta ngang nhiên có thể thay thế vị trí của Sở Nhậm, trở thành người đúng đầu trong gia tộc người sói hùng mạnh!

- Để xem ngươi hống hách được bao lâu! Gần đây tâm trạng không tốt, ta cũng có thể lấy người phụ nữ của ngươi ra mà vờn đùa một chút... - Lăng Tư vô cùng rõ ràng ý tứ uy hiếp, cố tình nói lấp lửng...

- Ông muốn gì? Nói thẳng đi!

- Ba việc. Đầu tiên, rút đơn kiện đi, đồng thời giao ra bằng chứng Lăng gia vị phạm luật thương mại quốc tế. Hai, tự bản thân rút khỏi chiếc ghế đứng đầu trong gia tộc người sói. Hoàn thành hai việc đó xong, ta sẽ nói cho ngươi việc thứ ba, khi ấy ta sẽ thả người. Nhớ kĩ, nếu ngươi giở trò, cũng đừng trách Lăng Tư ta giở trò bỉ ổi với phụ nữ!

Ngông cuồng đưa ra yêu cầu, nói xong, hắn ngang nhiên cúp máy!


Dịch Như tỉnh dậy khi cảm thấy có rất nhiều tiếng động đang vang lên xung quanh mình, hơn nữa, đầu cô, người cô đều có cảm giác ê ẩm, không nhịn được mà khó chịu rên một tiếng. Cô hơi cựa quậy, ngay lập tức liền có cảm giác cả người chơi vơi nhưng thể sắp ngã ra ngoài, dù vậy nhưng toàn thân lại cứng đơ cả ra. Gió lạnh thổi vào làm rát cả gương mặt, lúc này Dịch Như mới nhận ra bản thân mình đã bị trói chặt cả người vào một cây gỗ dài tầm hai mét, đường kính chưa đến mười centimet . Mà cây gỗ khẳng khiu ấy được cột chặt vào thành lan can của sân thượng! Hai chân nhỏ bé của cô đứng trên thành lan can được cách điện bằng kính thủy tinh chịu lực, cả người bị cột chặt vào cái cây gỗ lỏng lẻo ấy, hết như kẻ tội phạm sắp phải ra pháp trường. Gió thổi từng cơn khiến cô lạnh buốt, run rẩy, nhưng dù vậy cô vẫn không dám cử động dù chỉ là một động tác nhỏ. Cô giờ như thể đang cheo leo giữa đỉnh núi chỉ với một vài sợi dây được cột sơ sài, chỉ với một bất cẩn nhỏ, cô sẽ rơi, rơi một cách tự do!

Cô không dám la hét hay kêu cứu, cô biết, ở đây, mình có kêu khản cả giọng cũng chẳng ai giúp mình. Cô khẽ đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn xung quanh, trông như sân thượng của một tập đoàn nào đó, tuy có phần hơi lạnh lẽo, chẳng hề có tí mảng xanh nào nhưng cách trang trí và vật liệu đều là thứ đắt tiền. Nhìn xuống dưới chân mình, thông qua tấm thủy tinh chịu lực trong suốt, con người xe cộ ở trên đường giờ cứ như một mô hình bị thu nhỏ trong mắt cô. Tòa nhà này, ít nhất cũng phải hơn cả chục tầng! Nghĩ đến đó, Dịch Như âm thầm hít một hơi để lấy lại sự bình tĩnh cho chính mình! Đúng lúc này, tiếng bước chân cùng tiếng nói vang lên vô cùng rõ ràng, Dịch Như tuy có phần sợ hãi nhưng vẫn vô cùng chăm chú lắng nghe. Rốt cuộc là ai đã bắt cô cơ chứ? Lại còn bắt tay hợp tác với bố của cô!

- Lăng tiên sinh, thuộc hạ đã làm theo lời ngài, con nhỏ đã được treo lên rồi, giờ này chắc thuốc mê cũng đã hết tác dụng!

- Tốt lắm! Tên đó đã rút đơn kiện rồi! Bên bộ tư pháp sẽ không làm khó chúng ta nữa, hắn cũng đã chuyển đến chứng cứ vi phạm của chúng ta. Hiện tại, ngươi cho người dùng hết số tiền còn lại của Lăng gia vào các hợp đồng bị bỏ dở, kể cả các hợp đồng béo bở hiện tại, liền tiếp tục giành lấy và hoàn thành cho ta!

- Ngươi đang dạy khôn ta đấy à? Ta tự biết lo liệu! Một chút nữa, tự động sẽ có kẻ đem tiền đến cho ta!

- Ý ngài là...

- Ngươi nghĩ ta chỉ đòi hỏi hắn hai điều kiện thôi à? Như thế dễ dàng cho hắn quá rồi! Sở gia vốn rất có thế lực, Sở Nhậm vốn không phải kẻ bất tài, ngày nào còn hắn, thì ta sẽ không yên ổn ở vị trí đứng đầu. tạm thời lấy của hắn năm trăm triệu đô la mỹ , dụ hắn đấy đây giao tiền chuộc, khi ấy, ta sẽ tiện đường cho cả hai về chầu Diêm Vương! Nếu hắn ta may mắn sống thoát thì cũng chẳng sao cả! Năm trăm triệu đô la mỹ cũng không phải con số nhỏ, Sở gia đương nhiên sẽ thất thế, hơn nữa, hiện tại các hợp đồng béo bở đều bị Lăng gia giành mất, ta xem khi ấy Sở gia có bị Lăng gia đạp đổ hay không! Nhất là khi hắn từ bỏ việc trở thành kẻ đứng đầu gia tộc người sói, sẽ có mấy ai ủng hộ hắn cơ chứ?

- Ngài, ngài quả thực cao minh! Năm trăm triệu đô ư? Thật đúng là không thể ngờ tới...

Đối với bộ dạng ngạc nhiên trợn tròn mắt của thuộc hạ mình, Lăng Tư liền sảng khoái mà ngạo nghễ cười lớn! Từng câu chữ trong kế hoạch của hắn, rồi cả giọng cười đắc thắng của hắn, khiến Dịch Như không khỏi hoảng sợ. Năm trăm triệu đô la Mỹ, họ điên thật rồi! Ngay lúc này, Dịch Như chỉ thầm mong cho Sở Nhậm không tới! Cô mong rằng, những lời nói bạc bẽo và vô tình của cô hôm trước, đủ để chấm dứt mối quan hệ của ca hai, để hắn không phải vì cô mà bận tâm, không cần vì cô mà đến đây, dấn thân vào nguy hiểm, thậm chí khiến cho tiền đồ của mình mất đi!

P/s: Chương mới đã ra lò :3 . Cả nhà cuối tuần vui vẻ nhé ^^. Mai là Quốc tế Thiếu nhi đó, nói vậy thôi chứ chắc k ai còn là thiếu nhi nữa đâu :))) . Cám ơn cả nhà vì đã luôn ủng hộ Khuê <3, cmt và vote để Khuê có động lực viết tiếp nhé ^^ . Yêu cả nhà <3

Bạn đang đọc Tồn Tại của Tiểu Khuê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.