Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gà bay chó sủa

Phiên bản Dịch · 1831 chữ

Sáng sớm ngày kế tiếp.

Tô Dục từ trong phòng dùng tốc độ ánh sáng lao ra khỏi biệt thự, trực tiếp chạy thẳng vào trong xe, “Nhanh! Lập tức lái xe đến trường!”

Sau khi xe khởi động, Tô Dục mới thở phào một hơi, nhìn ngỗng trắng vẫn kiên trì đuổi theo phía sau, nhịn không được cảm thán: “Nguy hiểm, nguy hiểm, thiếu chút nữa chạy không ra.”

Thật sự hết cách rồi, nếu hắn không làm như vậy, con ngỗng điên kia chắc chắn dính theo hắn đến tận trường.

Vốn ở Văn Dục, danh tiếng của hắn đã không tốt lành gì, giờ mà thêm con ngỗng đó, chẳng phải hắn sẽ thành trò cười cho cả trường sao. Thế cho nên, hắn chỉ có thể thừa dịp ngỗng trắng chưa chuẩn bị xong, cướp ngay cơ hội lao ra xe, làm nó phản ứng không kịp.

Làm như vậy, Tô Dục mới có thể cắt cái đuôi phiền toái ấy, không cần phải lúc nào cũng lo lắng sẽ bị nó theo đến trường học. Thật sự hắn chuẩn bị rất lâu, lập ra kế hoạch chi tiết, mới có thể thành công được một lần.

Sau khi cắt đuôi ngỗng trắng, tâm tình Tô Dục trở lên hào hứng hơn hẳn.

Gần đến trường, hắn để tài xế về trước, tan học lại đến đón, còn bản thân thì từ từ tản bộ. Một đường bình thản đi bộ, rất nhiều ánh mắt đều hướng về phía hắn chỉ chỉ trỏ trỏ, ghé tai nhau xì xầm, hiển nhiên là vì chuyện cưỡng hôn ngày hôm qua. Vốn dĩ chỉ là một tên bại gia tử không chút tiếng tăm, nay vì chuyện này bỗng dưng trở thành người nổi tiếng, làm chủ đề bàn tán sôi nổi cho mọi người.

Đương nhiên, bàn tán ở đây cũng không phải nói hay khen ngợi hắn những điều tốt lành. Chủ yếu là những lời mắng chửi ganh ghét hắn. Bọn họ hâm mộ muốn chết đi.

Nam sinh ở đây, có ai mà không ái mộ Tần Y, muốn được một lần cưỡng hôn cô ấy, nhưng mấy người lấy ra được dũng khí. Bây giờ nhìn thấy một tên vớ vẩn ở đâu chui ra, làm được điều bọn họ ngày đêm mong muốn, sao có thể không ghen tị cho được.

Đối với loại tình huống này, Tô Dục vẫn thực không quen.

Tuy nhiên, dựa vào chuyện hôm qua, hắn đã trở thành tâm điểm của toàn trường, cái này khá tốt, giúp Tô Dục nhận về những 5000 điểm. Coi như là thu hoạch ngoài ý muốn, bù đắp cho việc bị người ta chỉ trỏ giữa đường đi.

Thật sự Tô Dục cũng có chút chột dạ, hắn không sợ người khác bàn ra nói vào, hắn chỉ sợ Tần Y vì hắn mà tổn thương. May sao, cả một đoạn đường không bắt gặp phải cô, không thì bản thân không biết nên làm gì.

Thời điểm Tô Dục đi vào sân thể dục, liền thấy Trương Tương Chương mang theo hai tên đàn em của hắn vây tới, hại Tô Dục suýt nữa ngã ra.

Chứng kiến Trương Tương Chương mang theo người xuất hiện, mọi người ngay lập tức xúm lại, biết có trò hay để nhìn.

Rốt cuộc, tên Trương Tương Chương này ở trường vẫn luôn tự xưng là bạn trai của Tần Y, mà người kia cũng chưa từng phủ nhận, bây giờ Tô Dục dám đứng ra cưỡng hôn bạn gái nhà người ta, khác gì cho Trương Tương Chương một cái tát, cho hắn một cái nón xanh.

Ở Văn Dục, Trương Tương Chương rất nổi tiếng, một tên đầu gấu năm nhất, chuyên đi bắt nạt kẻ yếu hơn mình. Mặt mũi lớn như vậy, đâu thể cam chịu để người khác cướp đi thứ đồ của mình. Đã vậy, người cướp lại chính là Tô Dục, tên mà hắn khinh thường nhất.

Mọi người cực kỳ chờ đợi. Tuy rằng bọn họ cũng hận đến ngứa răng với Tô Dục, thế nhưng so với cái tên Trương Tương Chương vẫn chưa là gì.

Danh tiếng của Trương Tương Chương phải nói là cực kỳ tệ, chuyện tốt không làm, thường xuyên đi khi dễ học sinh, không ít người đều nếm qua trái đắng của hắn, hơn nữa còn tự xưng là bạn trai Tần Y, có liêm sỉ chút đi được không? ai mà yêu nổi người như hắn, nhổ vào.

Mà hiện tại, Tô Dục cho Trương Tương Chương một cú mất mặt như thế, làm người ta rất thỏa mãn.

Nhưng xem ra Tô Dục hôm nay xui xẻo rồi, Trương Tương Chương khẳng định sẽ không bỏ qua hắn, kết cục tuyệt đối vô cùng thê thảm.

Trương Tương Chương vẻ mặt tràn đầy lửa giận nói: “Ngày hôm qua nhờ có giáo viên mà mày đã thoát chết một lần. Tưởng thế là xong chuyện, tao không ngờ mày lại còn dám to gan đứng trước hàng nghìn con mắt, của bao nhiêu con người hôn Tần Y, mày không biết hay là cô tình biết cô ấy là người yêu của tao mà vẫn làm như thế!”

Ngày hôm qua, lúc Tô Dục cưỡng hôn Tần Y, Trương Tương Chương đã muốn dạy dỗ Tô Dục, nhưng không kịp, bởi Tô Dục rời đi rất nhanh.

“Anh là bạn trai Tần Y? Áy dà, thế thì cô ấy mắt đúng là có vấn đề rồi.” Tô Dục thản nhiên đáp.

Nghe vậy, lửa giận của Trương Tương Chương càng bùng lên cao, ra sức mắng chửi: “CMN, mày còn dám mắng Tần Y.”

“Xin lỗi, tôi không có mắng cô ấy a, tôi là đang mắng anh. Nghe vậy mà cũng không hiểu, thì thật sự không biết chỉ số thông minh của anh là bao nhiêu. Thấp quá thì nghỉ học đi thôi, chứ trường này thật sự quá sức rồi.” Tô Dục lung dung nói, ngữ khí cực kì bình thản, nhưng làm người nghe hận đến ngứa răng.

Mọi người xung quanh đều nhịn không được cười lớn, đồng thời cũng ngạc nhiên vô cùng, tên này lấy dũng khí đâu ra để đấu võ mồm vậy.

“Giỏi rồi, cái gì cũng dám nói.”

“Tên này không sợ bị đánh sao? Trương Tương Chương đang đứng trước mặt hắn a, người còn đông hơn nữa.”

“Hán tử, bội phục, cầu nguyện hắn không bị đánh chết!”

Những người vây xem đều bội phục năng lực tự tìm đường chết của Tô Dục.

Sắc mặt Trương Tương Chương lập tức đỏ au, nhưng tuyệt đối không phải vì thẹn thùng, mà do bị đả kích điên lên, lửa giận công tâm, hắn chưa từng bị ai khiêu khích như vậy.

Vốn dĩ, Trương Tương Chương còn tính để đàn em mình động thủ, chính mình ở bên cạnh nhìn, như vậy oai hơn, càng ra dáng một tên đại ca, cũng là làm Tần Y thấy được hắn có thể bảo vệ cô.

Nhưng bây giờ, Tô Dục mới chỉ nói mấy câu, đã chọc Trương Tương Chương tức giận sắp bùng nổ, nghiên răng nghiến lợi muốn nhanh chóng đè hắn ra đập một trận cho thỏa.

Ngay thời điểm Trương Tương Chương chuẩn bị động thủ , Tô Dục tiếp tục nói: “Nếu anh dám động vào tôi, tôi đảm bảo anh sẽ phải hối hận cả đời.”

Lời này, cực kì khí phách, nhưng tuyệt đối không phải dọa chơi.

Nếu Tô Dục bị đánh ở trường học mà nói, chắc chắn trật tự sẽ bị đảo lộn, ba mẹ hắn Tô Văn Nguyên cùng Bạch Lệnh Nguyệt khẳng định không bỏ qua, một tên Trương Tương Chương nho nhỏ, dám động vào quý tử của họ, kết cục vô cùng thảm khốc.

Gia thế Tô Dục ở trường học không có mấy ai biết đến, vì vậy Trương Tương Chương cùng mọi người xung quanh đều không xem trong lời này, chỉ nhận nó là kế hoãn binh tạm thời.

“Tao hiện tại liền muốn biết mày như thế nào làm tao hối hận.” Lửa giận ngập trời, Trương Tương Chương không thể suy nghĩ nhiều.

Vừa lúc Trương Tương Chương bước đến, đột nhiên phía sau Tô Dục truyền đến tiếng huyên náo, xen lẫn là tiếng hô hoán kinh ngạc, nhưng hiển nhiên không phải vì Trương Tương Chương ra tay.

Chỉ thấy, ở trong đám người, một đạo bóng trắng vọt ra, lướt qua Tô Dục, thẳng đến phía trước Trương Tương Chương.

Theo sau là một tiếng hét thất thanh, Trương Tương Chương bị đánh lùi lại vài bước, đồng thời ôm đùi nhảy nhót la hét.

Sự tình chuyển biến quá nhanh, làm Tô Dục thân là đương sự đều trợn mắt há hốc mồm.

Sau khi thấy rõ bóng trắng ấy là gì, hắn liền nhịn không được buột miệng thốt lên: “Đại Phi!”

Đúng vậy, không phải thứ gì khác, chính là ngỗng trắng bị bỏ lại, thú cưng của Tô Dục, chính là nó xuất hiện cứu hắn, cũng là vì nó, Trương Tương Chương mới có thể tung tăng nhảy nhót.

Tô Dục thật sự không nghĩ tới sức chiến đấu của Đại Phi lại cao như vậy, một chiêu thôi đã đem Trương Tương Chương nhảy nhót lung tung, đau đớn tái mét cả mặt.

Sở dĩ Trương Tương Chương thành ra dạng này, cũng do Đại Phi đã hung hăng mổ một nhát vào phần bên trong đùi của hắn, đã vậy còn không chút lưu tình nghiến mỏ thêm mấy cái, loại cảm giác đau đớn này, người không thử qua không thể hiểu. Chỉ có Trương Tương Chương nếm trải.

Sau khi được phổ cập qua sức chiến đấu của Đại Phi, Tô Dục bắt đầu ra lệnh, “Đại Phi, đánh cho tao.”

Nhận mệnh lệnh, Đại Phi lập tức bắt đầu hành động.

Lần này, khổng chỉ một mình Trương Tương Chương chịu đau khổ, mà ngay cả hai tên đàn em đi cùng hắn cũng không thoát nạn, lần lượt từng tên một nếm trải qua.

Dưới sự truy đuổi ráo riết của Đại Phi, ba người Trương Tương Chương chỉ có thể chạy vắt giò lên cổ, chật vật bất kham, nhưng cho dù như thế, cũng không nghĩa là bịn hắn thoát được, chỉ cần hơi chậm một chút thôi, liền sẽ bị Đại Phi đuổi đến áp sát, sau đó dùng hết sức nhân sinh mổ cho một phát, đau thấu trời, thấm tới tận xương cốt.

Quan trọng nhất chính là, Đại Phi còn đặc biệt nhắm đến những chỗ yếu hại trên cơ thể mà mổ xuống, tư vị kia, thấu không nổi.

Trong khoảng thời gian ngắn, trường học thành chiến trường gà bay chó sủa.

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.