Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sổ Tay Nuôi Tiểu Cương Thi (5)

Phiên bản Dịch · 864 chữ

Câu hỏi này, lại làm đại ma vương bối rối.

Khoan... Chờ một chút.

Đúng á, cô muốn thế nào?

Vân Hạ không tự chủ nhíu mày, trầm tư suy nghĩ xem bản thân muốn thế nào.

Nói tới, nhiệm vụ của cô chỉ là náo động thế giới, cũng không bao gồm trừng trị cái ác phát dương cái thiện và những thứ khác...

Nguyên chủ bị ngược đãi, cũng đâu có liên quan gì tới cô đâu.

Cô vừa mới động thủ, là bởi vì Thẩm Thanh Thanh muốn cướp bánh mì của cô, Cô đối với Thẩm Thanh Thanh không có ấn tượng tốt, đánh thì liền đánh thôi.

Về phần Lộ Minh, đơn giản là anh ta chỉ muốn ngăn cản cô.

Đánh anh ta chỉ là tiện tay.

Mặt đại ma vương khó xử nhăn lại cùng với cau mày, cuối cùng quyết định, buông yết hầu của Lộ Minh ra, tay nắm áo anh ta, kéo anh ta từ dưới sàn lên.

Đuôi lông mày của cô hơi ngoảnh lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mềm, lộ ra một chút vẻ kiêu ngạo khinh thường.

Âm thanh thờ ơ nói với mọi người: "Tôi muốn đi căn cứ Tây Nam... các người đưa ta tới đó. Đoạn đường này, tôi miễn cưỡng đồng ý cho các người làm đàn em của tôi."

Cô nói, còn nhíu cả mi lên, mắt to tròn trịa liếc bọn họ, biểu tình rõ ràng biểu thị sự ghét bỏ.

Vì vậy toàn bộ người trong xe sửng sốt.

Cô ta muốn thu bọn này làm đàn em --- nhưng lại đưa ra bộ mặt miễn cưỡng, hiển nhiên chính là ghét bỏ...

Trong xe yên tĩnh vài giây, đám đàn ông mới phản ứng kịp, trên mặt nổi lên vẻ khó chịu tức giận.

Có người tiến lên một bước:

"Đừng tưởng rằng thức tĩnh dị năng liền cho rằng mình là không đối thủ!"

Theo sau người bước ra một bước này, những người đàn ông khác cũng nhanh chóng bắt đầu bao vây, hiển nhiên là trực tiếp chế ngự cô.

Vân Hạ thoáng nhíu chân mày.

Vài cái dị năng trong nháy mắt tới gần rồi.

Dòng điện chạy trong không khí lướt qua mang theo luồng gió nhẹ thổi tới, thổi bay cái trang sức trên trán vỡ toang.

Phía dưới là một ánh mắt trong suốt màu mực đen.

"Úi chà." Ma vương nhếch môi, phun ra một tiếng cười nhạo hàm ý không rõ.

Vài người tiểu đội viên hướng phía cô đánh tới, cô trợn tròn mắt đang cười như không cười.

Cùng với ma vương đánh nhau, xem như những người này có dũng khí.

Mấy phút sau.

Vân Hạ vỗ tay một cái, vuốt ve bàn tay nhỏ bé không dính một tý bụi nào.

Trước mắt cô, vài người bị chất thành một đống.

Cô một bước giẫm lên khuôn mặt của người nằm dưới cùng nhất, đạp lên đó, đứng ở trên cao, mắt nhìn xuống Thẩm Thanh Thanh đang đờ đãn, vẻ mặt như trước cao lãnh dửng dưng.

Lộ Minh trước giờ trấn tĩnh cũng ngơ ngác nhìn cô.

"Thấy rồi chứ? Không nghe lời chính là cái kết cục này, các người đưa tôi tới căn cứ Tây Nam, tâm tình tôi tốt, có thể tha cho các người một mạng."

Vân Hạ liếc bọn họ một cái.

Kỳ thật cô cũng không nghĩ sẽ buông tha cho những người này.

Tuy rằng nhiệm vụ của cô không gồm chuyện báo thù hộ nguyên chủ, nhưng báo thù này chỉ là chuyện tiện tay mà thôi...

Chủ yếu là, do cô không biết đường.

Những người này không thể làm gì khác hơn là đưa cô tới căn cứ Tây Nam.

Căn cứ Tây Nam là căn cứ lớn nhất Mạt Thế, chỉ cần một mình thu cái căn cứ kia vào trong tay, nghĩ đến đây thôi tất nhiên danh tiếng vang xa ở Mạt Thế rồi, tạo thành chấn động.

Đến lúc đó, đem Thẩm Thanh Thanh và những người này đuổi ra khỏi căn cứ là được.

Những người này mới không xứng được căn cứ bảo vệ.

Thẩm Thanh Thanh lúc này đã hoàn toàn không dám nói tiếp nữa, miệng run rẩy núp sau lưng Lộ Minh.

Trong lòng cô cũng hiểu rõ, cô trước kia đối xử thế nào với Vân Hạ...

Vân Hạ nhất định là hận chết cô.

Hiện tại Vân Hạ không rõ thế nào trở nên lại hại như thế, cô đương nhiên sợ đôi phương trả thù...

Thẩm Thanh Thanh nỗ lực cúi đầu, tránh né ánh mắt độc ác của bé gái kia, thu nhỏ cảm giác tồn tại của bản thân.

Lộ Minh mím môi, ánh mắt thoáng có chút phức tạp.

Anh vẫn không quá để ý tới tiểu thanh mai này.

Nếu không phải ông nội cô bé cứu mình mà chết, Lộ Minh cũng không nghĩ rằng ở Mạt thế, còn phải mang theo phiền toái một người không có dị năng.

Nhưng thế cục hôm nay đã hoàn toàn thay đổi...

Bạn đang đọc Tôi Lại Náo Động Thế Giới Rồi (dịch) của Lương Phủ - 凉否
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tctit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.