Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sổ Tay Nuôi Tiểu Cương Thi (6)

Phiên bản Dịch · 848 chữ

Vừa lúc nãy cô bé đem anh quật xuống đất trong nháy mắt, Lộ Minh không thể không thừa nhận, anh có chút bị kinh hãi.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mãnh trắng mềm lộ ra thần sắc đường hoàng, lại có hàm xúc đẹp không thể nói ra.

Lộ Minh phát hiện, anh dường như chưa từng chăm chú lưu ý tới tiểu thanh mai của mình.

Nếu như trước đây đối xử với cô bé hơi tốt một chút, sau khi cô bé co dị năng, cũng sẽ không xuất hiện cục diện này.

Lộ Minh không khỏi có chút cảm giác phức tạp, lấy lại bình tĩnh nói: "Được, chúng tôi dẫn cô đi."

Thẩm Thanh Thanh không ngờ tới là anh ta sẽ đáp ứng, trong nháy mắt có chút hoảng hốt, nắm chặt ống tay áo của anh ta.

Lộ Minh là người lợi hại nhất trong đội ngũ này, cô nhất định phải đem anh ta chăm chú đặt vào trong lòng bàn tay.

Cô có chút căm thù nhìn và cảnh giác, liếc nhanh qua Vân Hạ.

Cô bé giậm chân lên sàn nhìn các đội viên, tiếng nói trong trẻo không thèm để ý tới: "Đứng lên."

Lúc này, không ai dám phản kháng cô bé.

Cô bé một mình đi tới chỗ ngồi ngồi xuống, tay non mịn chống cằm, điệu bộ lười biếng.

Thẩm Thanh Thanh vừa bị cô bé đánh không nhẹ, lúc này cũng không dám đến gần chỗ của Vân Hạ, liền quấn lấy Lộ Minh, ủy khuất kêu lên: "Anh Lộ Minh..."

Nhưng mà còn nói chưa xong.

Phía trước truyền tới âm thanh lười biếng của cô bé, tùy ý nói: "Thẩm Thanh Thanh."

"Gì đó?" Trong nháy mắt Thẩm Thanh Thanh lại càng hoảng sợ, ở phía sau Lộ Minh đi ra.

Lần này, Lộ Minh không nhìn cô ta, chỉ nhìn vào thân ảnh cô bé mãnh khảnh phía trước.

Hình thể cô bé xinh xắn lanh lợi, ngồi tựa vào trên ghế, hai chân nhỏ tùy ý ngang ngược để ở một bên, ánh mắt lạnh lẽo buồn tẻ như từ trên cao nhìn xuống.

"Mang tất cả y phục của cô đều lấy ra đây." Vân Hạ uốn cong mắt, vẫy tay phía Thẩm Thanh Thanh.

Thật nhàm chán.

Lúc này trên đường không có gì để chơi, miễn cưỡng đem cô ta ra làm trò giải trí đi.

Thẩm Thanh Thanh sửng sốt một chút, cho rằng Vân Hạ này là muốn y phục của cô, không thể làm gì khác hơn là mang tới.

Chỉ cần không đánh cô là được.

Muốn mấy bộ quần áo cũng không sao cả.

Nhưng cô đem y phục tới trước mặt cô bé, đại ma vương lại nhe răng cười, lộ ra 2 cái răng nhanh trắng tuyết, chậm rãi nói với hai người đội viên bên cạnh: "Xé."

Thẩm Thanh Thanh ngốc tại chỗ.

"Xé, xé hét toàn bộ đi." Vân Hạ gối đầu lên hai tay sau gáy, trong âm thanh có vài phần không tập trung.

Hai người đội viên liếc nhau, liếc tới vẻ mặt không thể tin được của Thầm Thanh Thanh, chỉ có thể bắt đầu xé.

Ai nấy đều có thể thấy được đây là trả thù.

Nhưng bọn họ không còn biện pháp nào?

Âm thanh rõ ràng vải vóc bị xé lọt vào tai, Vân Hạ dễ chịu nhắm hai mắt lại.

Thẩm Thanh Thanh không phải thích khoe khoang mấy thứ này sao?

Ở trước mặt cô ta một đống nát bấy, để xem cô ta còn có thể khoe thế nào?

Ánh mắt của đại ma vương có nhiều hăng hái.

Mà ánh mắt Thẩm Thanh Thanh không thể tin được, từ trên y phụ chuyển qua trên mặt cô bé, rốt cuộc không nhịn được cảm giác bị nhũ nhã, xuất hiện vài giọt nước mắt, đáng thương nhìn về phía hai người đội viên đang xé quần áo.

"Nghe thiếu thiếu chút cảm giác gì đó." Vân Hạ đổi một tư thế khác, tay dựa vào cửa sổ xe đỡ trán.

"Đánh mặt cô ta đi, tôi muốn nghe tiếng."

Giọng nói vô cùng lười biếng.

Trong xe trong nháy mắt yên tĩnh, sắc mặt Thẩm Thanh Thanh đỏ bửng.

"Cô trước đây đánh tôi lúc đó trông vui vẻ như thế, tôi cũng muốn lĩnh hộ cái vui vẻ này." Đại ma vương nhẹ giọng nói nhỏ nhẹ, "Ngây ra đó làm gì? Đánh đi."

Hai đội viên cắn răng.

Lúc này ai cũng không thể trêu vào Vân Hạ, chỉ có thể giơ tay lên, làm nhiều việc cùng lúc.

Trong tràng tiếng tay véo von, xen lẫn tiếng kêu đau của Thẩm Thanh Thanh, Vân Hạ ung dung nhắm mắt lại.

Thu thập giá trị tín ngưỡng cái gì.

Làm ma vương, quả nhiên chơi hay nhất chính là dằn vặt người khác.

Mà lúc này ở sau xe buýt.

Lộ Minh có chút phức tạp nhìn chằm chằm gò má cô bé.

Bạn đang đọc Tôi Lại Náo Động Thế Giới Rồi (dịch) của Lương Phủ - 凉否

Truyện Tôi Lại Náo Động Thế Giới Rồi (dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tctit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.