Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mệnh Lệnh Của Phán Quan Đại Nhân!

Phiên bản Dịch · 1779 chữ

Thượng Đế nói, khi ta đóng một cánh cửa với ngươi thì đồng thời cũng tiện tay đóng nó thật chặt. Đúng rồi, thỉnh thoảng ta sẽ thả một con chó vào trong, cái loại rất hung dữ như chó ngao Tây Tạng ấy.

Vận mệnh mà!

Chính là như vậy, trên đời không bao giờ có một việc xui xẻo nào cả, chỉ có xui xẻo liên tục thôi.

Lúc mà bọn anh Vịt cảm nhận được mình có thể thoát khỏi một đám yêu ma quỷ quái này, thì âm thanh của Lý Tao giống như thiên lôi nổ bên tai bọn họ.

- Trời ạ! Lại là tiểu tử này...

Anh Vịt cảm thấy choáng váng.

Mới vừa rồi hết sức chăm chú suy nghĩ chạy trốn, bọn họ cũng không có phát hiện Lý Tao đứng ở cửa chỉ huy bầy quỷ. Mãi tới bây giờ bọn họ mới nhìn thấy Lý Tao với tư thế giống như thiên thần hạ phàm, làm cho chúng quỷ đều run lẩy bẩy.

- Trời ạ! Ông chủ nhỏ của Tao Xá lại là âm ty phán quan khống chế đám quỷ?

- Xong đời! Xong đời… Anh Vịt! Muôn ngàn lần đừng để cho hắn biết là chúng ta, nếu không, hắn nhất định sẽ trả thù, để đám quỷ này ăn thịt chúng ta!

- Cứ giữ bình tĩnh! Chúng ta chỉ phải tiếp tục giả bộ là quỷ, đám quỷ kia làm gì thì chúng ta làm theo như thế, hẳn là sẽ không bị hắn nhận ra...

...

Anh Vịt cố gắng trấn tĩnh, hắn cùng bọn tiểu đệ đần độn làm như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục lăn lộn giữa chúng quỷ.

Bởi vì đám anh Vịt đều giả trang quỷ, còn giả trang đến mức giống như thật, Lý Tao cũng không có đoán ra bọn họ, chỉ nghĩ bọn họ là mấy con quỷ tinh nghịch tương đối "ngu" mà thôi.

- Mấy con quỷ các người xảy ra chuyện gì vậy? Những con quỷ khác đều rất tích cực đi về phía trước, các người ngược lại liều mạng chen chúc ra phía sau phá hư đội hình! Rốt cuộc là có ý đồ gì?

Lý Tao nổi giận mắng, đám ma quỷ trong phòng cũng gầm rú theo.

- Phá hoại đội hình!

- Làm quỷ khác không thoải mái!

- Mấy tên quỷ xấu xa các ngươi...

- Phán quan đại nhân! Có muốn giết chết bọn họ hay không?

...

Thoáng cái, bầy quỷ đã vây quanh đám người anh Vịt.

Trong nháy mắt, đám người anh Vịt đã run rẩy loạng choạng, cả đám run rẩy ngồi bệt xuống đất.

Đây không phải là chuyện đùa.

Tình huống trước mắt này, chỉ cần Lý Tao ra lệnh một tiếng, không nói những thứ khác, mấy con quỷ ở xung quanh anh Vịt sẽ hùng hổ tiến lên, đem bọn họ xé nát thành từng mảnh.

- Thôi quên đi, quên đi... Đám quỷ các ngươi chú ý một chút. Phải như một đội quân tốt, biết không? Đi đi đi... khẩn trương lên, nhanh xếp hàng lên tầng! Nếu ai còn dám làm loạn chạy ra bên ngoài thì giết bất luận tội...

Đối với bầy ác quỷ này, Lý Tao không cần khách khí làm gì cả.

Nhưng mà, hiện tại quan trọng nhất là phải tranh thủ thời gian, tranh thủ trước khi trời sáng thẩm phán xong hết đám quỷ. Việc này quan hệ trọng đại đến toàn bộ Tao Xá, nó quyết định ngày mai Tao Xá có thể tiếp tục mở cửa kinh doanh hay không.

Nói xong những hạng mục cần chú ý, Lý Tao dẫn đầu đi về phía phòng âm dương.

Lúc này, mấy người anh Vịt mới thật sự coi như là thở phào nhẹ nhõm, dù sao vừa rồi mỗi một người bọn họ đều khẩn trương sợ hãi không nói ra lời, cảm giác phảng phất một giây kế tiếp sẽ bị bầy quỷ xé thành tám mảnh.

- Làm sao bây giờ đây? Anh Vịt à, chúng ta... còn trốn hay không?

Chó ghẻ bày ra vẻ mặt đưa đám, bên cạnh hắn là một con quỷ không đầu, một mực lẩm bẩm ở bên tai của hắn.

- Trả lại đầu cho ta.

- Trốn cái gì mà trốn? Bây giờ làm sao trốn? Không nghe tiểu tử kia mới vừa nói gì sao, nếu ai dám lui thêm bước nữa thì sẽ bị bầy quỷ tập thể xé xác đó...

Đối mặt với tình huống thế này, anh Vịt cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói:

- Cứ theo sau đám quỷ lên trên đi! Trước mắt cũng không có biện pháp khác, chúng ta chỉ có thể... đi được tới đâu hay tới đó thôi!

...

Tối hôm nay gặp chuyện, thật sự là quá quỷ dị, quá đáng sợ.

Ai có thể nghĩ tới, ban ngày thoạt nhìn ông chủ nhỏ Tao Xá ngây ngô thuần khiết, buổi tối sẽ là phán quan âm ty uy hiếp một bầy ác quỷ đây?

Quan trọng là, anh Vịt còn đắc tội với Lý Tao, thậm chí còn nghĩ tối hôm nay trà trộn vào quấy rối.

Nếu như bị Lý Tao biết, kết quả của bọn hắn... có thể tưởng tượng được a!

Cho nên chỉ có thể ẩn núp, ẩn núp, lại ẩn núp...

Lặng lẽ tiếp tục xen lẫn giữa chúng quỷ, muôn ngàn lần không thể bại lộ!

...

Nhưng mà, Lý Tao cũng không hề nghĩ đến, lại còn có người “Buồn chán” cộng thêm "Không sợ chết" như vậy, giả trang lêu lổng giữa một đám quỷ thật sự.

Hắn chỉ coi toàn bộ nơi này đều là quỷ thật, một đám ác quỷ bị âm khí thuần khiết của phòng m Dương hấp dẫn tới.

Xếp hàng dọc theo cầu thang đi tới, chúng quỷ đều có bộ dạng vô cùng đáng sợ.

Có trong tay xách theo đầu của mình!

Có cụt tay cụt chân!

Có cả người máu me be bét, ruột lòi hết ra ngoài.

...

Có điều, mặc kệ đám quỷ này hung ác thế nào, sau khi bọn họ nhìn thấy Lý Tao tất cả đều trở nên cung kính nịnh bợ.

- Phán quan đại nhân! Chúng tôi có thể được gặp ngài rồi...

- Không nghĩ tới phán quan đại nhân là một thiếu niên đẹp trai như thế!

- Tôi đã ở nhân gian du đãng năm mươi năm rồi, nhưng chưa từng thấy qua người đẹp trai giống như phán quan đại nhân vậy!

...

Những thứ cô hồn dã quỷ này, phần lớn linh trí đều là vô tri vô giác, cũng không có nhiều ngôn ngữ nói chuyện với nhau. Nhưng mà, cũng có một số ít giống người sống có thể nói chuyện rất tự nhiên.

Thông qua hệ thống giới thiệu, Lý Tao biết, những ác quỷ có thể nói chuyện bình thường đều có chút đạo hạnh. Nói một cách khác... bọn họ đều thuộc về lệ quỷ bên trong ác quỷ, khi còn sống đều có oán niệm hoặc là chấp niệm cực lớn.

Mà nhiệm vụ quan trọng nhất của màn kịch hôm nay chính là tới độ hóa những lệ quỷ này.

- Có chút nhức đầu đó! Đám quỷ các ngươi có thể chú ý một chút vấn đề hình tượng và vệ sinh cá nhân không? Nhìn xem các ngươi đi, trên người tốc tốc chảy máu xuống, không biết phán quan đại nhân ta ghét máu sao?

Mặc dù Lý Tao biết đám quỷ này sợ mình, nhưng hắn bị nhiều quỷ nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng cũng khó tránh khỏi khiếp sợ, nhất là trên người bọn họ phần lớn đều là bộ dáng máu chảy đầm đìa.

Kết quả, Lý Tao vung tay lên mệnh lệnh đám Quỷ:

- Trước khi bản phán quan thẩm quỷ, các ngươi hãy chỉnh sửa một chút, xử lý những miệng vết thương, vết máu trên người cho sạch sẽ, đừng làm ô nhiễm ánh mắt thuần khiết của ta, biết không?

Dứt lời Lý Tao nhanh chân bước vào phòng m Dương. Mệnh lệnh vừa ra, bầy quỷ liền rối rít tuân mệnh, bắt đầu lẫn nhau dùng đầu lưỡi liếm máu đen trên người đối phương...

- Phán quan đại nhân nói, nhanh chóng liếm sạch máu trên người...

- Khẩn trương lên! Đừng tự liếm chính mình, lẫn nhau liếm, như vậy mới nhanh!

...

Mệnh lệnh từ trên truyền xuống, đoàn người anh Vịt còn đang kẹt ở trong hành lang, trợn to hai mắt. Bọn hắn đột nhiên thấy mấy tên ác quỷ trước mặt thè từng cái đầu lưỡi dài đỏ thắm, bắt đầu liếm lẫn nhau.

Đáng sợ hơn là...

Đến lượt anh Vịt, ác quỷ trước mặt xoay người một cách hoa lệ, đầu lưỡi dài đỏ tươi thè ra liếm lên mặt anh Vịt...

Sột soạt...

Liếm lên.

- Á!

Anh Vịt sợ hãi hét lên, nhưng mà ác quỷ kia rất khinh bỉ nói:

- Gào thét cái gì? Tranh thủ tới liếm giúp ta, đây chính là mệnh lệnh của phán quan đại nhân đó.

- Ta... Ta cũng liếm giúp ngươi sao?

Bịt lỗ mũi, anh Vịt cảm nhận được trên người ác quỷ trước mặt này, bốc lên một thứ mùi vị rất khó ngửi.

- Ngẩn ngơ ra làm gì vậy? Nhanh giúp ông đây liếm... biết không?

Ác quỷ kia một bên liếm anh Vịt, một bên đưa cánh tay đầy giòi bọ đến trước mặt anh Vịt, vô cùng thiếu kiên nhẫn mà la ầm lên:

- Chẳng lẽ ngươi dám cãi lại mệnh lệnh của phán quan đại nhân sao?

Lời này vừa nói, các mãnh quỷ đang liếm lẫn nhau quanh đó đồng loạt trừng mắt qua.

Đều là quỷ với nhau, nếu ai dám cãi lại mệnh lệnh của phán quan đại nhân thì lập tức ăn tươi nuốt sống kẻ đó.

- Không... Không dám! Ta... Ta liếm... Ta liếm còn không được sao?

Anh Vịt vốn định quay đầu tìm mấy anh em của mình, định bụng cùng bọn họ liếm lẫn nhau.

Nhưng mà ai ngờ đến, mấy anh em của hắn cũng giống như hắn, trong lúc lơ đãng đã bị đám ác quỷ cưỡng ép ghép đôi rồi.

- Liếm nhanh! Ông đây ngã xuống hố phân chết cũng được bốn mươi năm rồi. Làm quỷ lâu như vậy, cho tới bây giờ còn chưa từng được liếm qua đây! Nhanh... nhanh liếm...

Anh Vịt:

- ...

-------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: T

Nhóm dịch: MBMH Translate.

Bản dịch cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.