Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mấy Người Các Ngươi Trở Lại Cho Ta!

Phiên bản Dịch · 2825 chữ

Đi!

Liền phải đối mặt với ánh mắt của hàng ngàn con ma quỷ.

Không đi!

Việc kinh doanh của nhà khách Tao Xá cũng đừng nghĩ đến nữa.

Nếu không, buổi tối mỗi ngày cứ đến mười hai giờ đêm, liền vọt tới một đám ma quỷ hú hét, một cái nhà khách kinh hoàng như thế ai mà dám ở nữa chứ?

- Nên tới vẫn phải tới, cứ trốn trốn tránh tránh như vầy cũng không phải là lựa chọn chính xác của một thằng đàn ông.

Thở dài một hơi, Lý Tao chậm rãi từ trên giường ngồi dậy.

Khi vừa đứng dậy, Lý Tao còn lén lút quay đầu khẽ nhìn sang chị Nhã.

Thật may, chị Nhã lúc này dường như cũng đã chìm sâu vào giấc ngủ rồi, cho nên Lý Tao cũng không cần phải giải thích quá nhiều. Hắn khẽ chuyển mình đem áo khoác nhẹ nhàng khoác lên trên người, rồi rón ra rón rén từ nhà chị Nhã chạy ra ngoài.

Thế nhưng...

Thời điểm Lý Tao mới vừa đóng lại cửa phòng ngủ, Trương Nhã vốn đang một bộ dạng nhắm mắt như đang say ngủ thế nhưng lại sâu kín mở mắt nhìn theo bóng dáng của Lý Tao rời khỏi.

Khuôn mặt của nàng lúc này có gì đó trầm tĩnh, có chút tư vị không nói nên lời.

Dịu dàng nhìn sang cô con gái Manh Manh đang cuộn mình nằm kề bên, tay phải đưa lên mút chùn chụt, ngủ say sưa, Trương Nhã cũng thở dài một hơi thật sâu.

….

Bên kia, trong hành lang trên lầu hai nhà khách Tao Xá.

Nhóm người anh Vịt, khi đối mặt với một đám ma quỷ ghê sợ xông tới, mỗi một người đều bị hù dọa muốn chết.

Bọn họ chẳng qua chỉ là côn đồ cắc ké thông thường mà thôi, nơi nào gặp qua trận thế đáng sợ như vậy!

Đến hiện tại còn không có bị hù dọa đến ngất đi, cũng đã quy công trạng cho lúc bình thường hay xem phim ma không ít, tâm lý tố chất cũng hơi vững vàng.

- Anh Vịt, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Chó Ghẻ cả thân mình ép sát vào trong góc, sợ đến cả người run lên bần bật.

- Giờ thì có thể làm cái gì bây giờ? Nếu mà không được, liền... Liền cùng đám ma quỷ này liều mạng chứ sao!

Anh Vịt thời điểm lâm nguy cũng nhiệt huyết dâng trào, có thể lăn lộn lên làm đại ca nhóm lưu manh, tóm lại là có vài điểm không tầm thường .

Nhưng mà, thời điểm anh Vịt nhìn thấy những ánh mắt của đám ma quỷ này lần nữa, phát hiện bộ dáng của bọn chúng thật giống như không có đem nhóm người mình coi là mục tiêu tấn công.

Hắn lại nghĩ tới vừa nãy nữ quỷ chân chính kia ngược lại bị bọn họ giả quỷ hù lại mà sợ hết hồn, liền lập tức linh động hẳn lên.

- Anh đây có biện pháp rồi. Chúng mày có phát hiện ra không? Những thứ ma quỷ này thật giống như đều tương đối ngu ngốc, không quá linh hoạt, nói không chừng... Cộng thêm chúng ta bây giờ đang trang điểm không khác gì bọn chúng, lại giả bộ chính mình cũng là ma quỷ, trà trộn vào ngay trong bọn chúng... Bọn chúng khẳng định không phát hiện ra được...

Căn cứ vào những suy đoán lúc nãy, anh Vịt có một cái ý tưởng lớn mật.

Chính là phải tiếp tục ngụy trang thành ma quỷ, trộn lẫn vào chính giữa bọn ma quỷ dưới lầu.

- Ồ? Ở trong đám ma quỷ này giả bộ làm một con quỷ thật? Anh Vịt, em... em không dám đâu.

Nhị Mao nhất thời hai chân liền run lẩy bẩy, để cho hắn nhìn thấy một đám ma quỷ dù có ở xa thật xa, đều đã sợ đến muốn chết sống lại, càng không cần phải nói giả trang thành ma quỷ rồi trà trộn vào giữa bọn chúng.

- Đúng vậy! Anh Vịt, lỡ như... Lỡ như lũ ma quỷ này bỗng dưng nổi điên lên, chúng ta liền chạy không thoát được đâu.

Chó Ghẻ cả người bỗng nổi da gà, tất cả các tế bào trong cơ thể đều ầm ầm kháng cự.

Thế nhưng, vào lúc này anh Vịt lại phát huy trọn vẹn một tố chất của "Người lãnh đạo" ra bên ngoài, hắn hạ quyết tâm với ánh mắt lạnh lẽo nói:

- Chẳng lẽ chúng ta phải đợi ở nơi này cái gì cũng không làm, liền có thể chạy thoát sao hả? Chúng ta chỉ cần trà trộn đến chính giữa đám ma quỷ này, sau đó chậm rãi đi ngược xuống tầng dưới, mới có một chút hy vọng sống sót.

- Em quyết định khô máu với chúng nó! Anh Vịt, ở đây cũng là chờ chết. Còn không bằng liều một phen...

- Em cũng quyết sống mái với bọn chúng! Em cũng không muốn chờ chết, liều mạng...

Dưới sự thuyết phục của anh Vịt, bọn côn đồ rốt cuộc đạt được quyết định chung.

Bọn họ muốn trà trộn vào chính giữa đám ma quỷ này, vì mình tìm đường sống trong chỗ chết.

Mà vào lúc này, đám ma quỷ cũng bắt đầu chậm rãi đi tới cuối hành lang trước mặt phòng âm dương 210.

Đến thời khắc nguy hiểm nhất!

Anh Vịt thân là lão đại, lại phát huy tố chất đầu đàn của mình, liền làm gương sáng mang theo "Mặt nạ quỷ", không nói hai lời, ra vẻ mặc kệ tất cả hướng chính giữa bầy ma quỷ vọt vào.

- Anh Vịt!

- Anh Vịt ơi!

Bọn côn đồ đều siết chặt quả đấm, trong lòng vô cùng lo lắng.

Những con ma quỷ kia, sẽ phát hiện ra thân phận thật sự của anh Vịt sao?

Những con ma quỷ kia, có khi nào một trảo liền đâm xuyên bụng của anh Vịt hay không?

Những con ma quỷ kia, sẽ chen nhau xông lên đem anh Vịt ăn đến ngay cả xương đều không chừa lại sao?

Thời gian phảng phất như dừng lại trong lúc này.

Anh Vịt xông vào chính giữa đám ma quỷ, những con ma quỷ kia...

Ông trời ơi!

Chúng đưa ra quỷ trảo thiệt kìa!

Hướng về anh Vịt quào tới...

Nguy rồi!

Bọn côn đồ đều đã không nhịn được thương tâm muốn nhắm hai mắt lại, không đành lòng nhìn thấy một màn hy sinh bi thảm của anh Vịt.

Quả nhiên, người sống muốn giả quỷ chui vào, là không có khả năng mà!

Nếu không, tại sao anh Vịt một đường xông tới liền bị mấy ác quỷ nhanh chóng phát hiện đây?

Vào lúc này, bọn côn đồ không khỏi một loại tâm tình "Thỏ tử, hồ bi", nghĩ rằng tiếp theo sẽ đến lượt bọn họ.

Nhìn lại bản thân anh Vịt vào thời khắc này. Hắn cũng trợn to hai mắt, sắc mặt trắng bệch, sợ đến hai chân đã run run, bắt đầu tè ra quần.

Nhưng mà...

Liền ở giây tiếp theo, những quỷ trảo kia chụp vào anh Vịt lại chỉ là túm một cái, bắt hắn lại ném về phía sau đoàn.

- Con mẹ mày! Muốn chen ngang? Thành thật lăn ra phía sau đi...

- Cái quỷ gì đây! Chưa từng thấy con quỷ nào không có tư chất như vậy, mau cút ra phía sau...

Mấy con ác quỷ chiếm cứ hàng đầu, một mặt ghét bỏ mà đem anh Vịt đẩy tới phía sau.

Lần này, anh Vịt ngược lại vui mừng như bắt được vàng.

Nói như vậy, bọn chúng không có nhận ra mình là người?

Kế sách này, hữu dụng?

Những tên lưu manh khác thấy vậy, cũng quá đổi vui mừng, vội vàng học bộ dạng anh Vịt hướng chính giữa đám quỷ nhanh chóng vọt vào.

- Mẹ nó lại nữa, muốn xen ngang vào đội? Lăn ra phía sau xếp hàng đi!

- Phải làm một con quỷ có tư chất! Giảng chút văn minh! Xuống xếp hàng đi...

Quả nhiên, những con ác quỷ này cũng không có đem bọn họ coi như nhân loại, mà lại tưởng rằng đồng loại muốn nhập đội tiến lên.

Kết quả là, anh Vịt cùng bọn côn đồ tận dụng thời gian ngược hướng với đám ma quỷ này, từ từ di chuyển xuống dưới cầu thang.

- Ha ha! Những tên ma quỷ này đúng là ngu xuẩn cực độ, lại có thể không thể nhận ra chúng ta là người...

Thành công trà trộn đi xuống, anh Vịt cũng dần dần không nhịn được mà cảm thấy kiêu ngạo.

Dường như ngay cả ma quỷ đều không làm gì được hắn, đây chính là một cái nguồn vốn để hắn có thể khoác lác với đàn em và mỹ nữ a.

Thế nhưng, hắn há có thể biết được sở dĩ những con ác quỷ này không cách nào phân biệt được dương khí trên người bọn họ bởi vì vừa mới rồi bắt đầu thời điểm bùng nổ âm khí, ở trên người của bọn họ tất cả đều trùm lên một tầng âm khí thuần chính.

Chính bởi vì nguyên nhân tầng âm khí thuần chính này, khóa lại dương khí bên trong cơ thể của bọn họ không tiết ra ngoài, mới có thể làm cho bọn họ bình yên vô sự trà trộn ở chính giữa đám ác quỷ mà không chút nào sơ hở.

Nhưng hết lần này tới lần khác, anh Vịt nhất thời đắc ý vênh váo lại cất tiếng cười to, dương khí liền lập tức theo trong miệng của hắn tiết lộ ra ngoài.

- Rống...

- Có mùi vị người sống.

Rầm một cái!

Mấy tên ác quỷ đang ngây ngốc bên cạnh anh Vịt liền lập tức thay đổi khuôn mặt dữ tợn dùng quỷ trảo vồ tới.

Trong nháy mắt liền đem cánh tay của anh Vịt bị trầy xước, sự hung hãn này đồng thời cũng đem anh Vịt cùng bọn côn đồ bị dọa sợ hết hồn.

- Anh Vịt! Đừng nói chuyện lớn tiếng! Anh vừa nói liền bộc lộ ra hơi thở của người sống rồi...

Nhị Mao từng xem qua không ít phim kinh dị cương thi, vội vàng nhắc nhở.

Kết quả là tất cả bọn côn đồ, đều dùng tay bóp chặt che mũi miệng của chính mình lại, cũng không dám thở mạnh một chút.

Anh Vịt cũng giống như vậy, không dám tiếp tục càn rỡ kiêu ngạo như vậy lần nữa. Hắn cẩn thận từng li từng tí che miệng mũi, tại chính giữa đám quỷ chậm rãi hướng về cửa chính tầng dưới di chuyển tới.

Một bước hai bước...

Cẩn thận từng li từng tí!

Đây cũng không phải là trò đùa!

Cũng không phải là đang đóng kịch cùng tập luyện.

Giống như mới vừa rồi vậy, chỉ sơ sẩy một tí thôi đã tiết lộ dương khí ra ngoài, thì khả năng trong khoảnh khắc thật sự bị một đám ma quỷ này xé thành mảnh nhỏ rồi.

Mà lúc này đây Lý Tao, trong lòng thấp thỏm từ trong nhà Trương Nhã đi ra.

Thời điểm mới vừa đi tới bên ngoài con phố, Lý Tao liền bị khung cảnh trước mắt dọa sợ hết hồn.

Bởi vì hắn nhìn thấy đủ loại cô hồn dã quỷ liên tục không ngừng hướng về cửa chính nhà khách Tao Xá vô cùng trật tự lũ lượt đi vào bên trong.

Mà trên người của Lý Tao lại không có chút âm khí nào bao trùm.

Hắn mới vừa đi tới trên đường, bốn phía chung quanh không ít dã quỷ liền phát hiện trên người hắn nồng nặc dương khí.

- Con mẹ nó! Nhiều ma quỷ như thế, má ơi ... Đừng đuổi theo tao mà!

Nhìn thấy nhiều ma quỷ như vậy nhào tới, Lý Tao nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

- Rống...

Theo bản năng, thời điểm mấy con ác quỷ đang muốn hướng về Lý Tao bên này nhào tới, đột nhiên từ trên người Lý Tao tuôn ra một tia sáng hướng ra xung quanh làm cho tất cả những con ác quỷ này đều đè bẹp xuống đất phủ phục rồi.

- Ngài là m ty phán quan đại nhân!

- Tiểu quỷ xin bái kiến m ty phán quan đại nhân...

Ồ?

Hả?

Toàn bộ quỳ xuống?

Một bên, Lý Tao chưa tỉnh hồn lại phát hiện các ác quỷ chung quanh tất cả đều cung kính hướng về chính bản thân mình quỳ xuống hành lễ, hơn nữa còn một bộ dáng run lẩy bẩy sợ hãi.

Nhìn lại trên người mình một chút, có một vật đang sáng lên, chính là chiếc chìa khóa cửa chính của nhà khách Tao Xá, hóa ra đây chính là vật phẩm chứng minh bản thân mình mang thân phận " Âm ty phán quan" nha.

- Ngươi... Các ngươi thật sự... Thật sự sợ ta sao?

Lý Tao có chút không xác định, khẽ dịch chuyển về phía trước mấy bước.

Bên ngoài đám cô hồn dã quỷ liền rối rít gật đầu cúi đầu không dám nhìn lên.

- Hì hì! Vậy các người mau chóng xếp thành đội lại cho ta, tiếp tục theo thứ tự tiến vào chính giữa nhà khách Tao Xá, đừng có làm ra bộ dạng dọa người như thế…

Sau mấy lần dò xét thử nghiệm, Lý Tao xác định những tên ma quỷ này đối với chính mình không có chút uy hiếp nào, liền bắt đầu lên tiếng ra lệnh.

Dù sao, hệ thống ban hành nhiệm vụ của hắn, chính là muốn đem những tên ma quỷ này chạy tới, đều phải xét hỏi xong mới được.

Khoảng cách thời điểm trời sáng cũng không còn dài, Lý Tao muốn dành thời gian còn lại tranh thủ không đổ vào một cái ác quỷ.

- Cẩn tuân mệnh lệnh của âm ty phán quan đại nhân.

Dưới hiệu lệnh của Lý Tao, những con quỷ thắt cổ, quỷ không đầu, quỷ nước vân vân kia, tiếp tục đứng lên bắt đầu xếp hàng rất có thứ tự mà hướng vào bên trong nhà khách Tao Xá đi tới.

Lý Tao sau khi khắc phục chướng ngại khủng bố trong lòng, cũng dương dương tự đắc mà đi theo bọn ma quỷ hướng bên trong nhà khách Tao Xá đi.

Đứng ở cửa chính, Lý Tao một bên đi vào trong một bên lớn tiếng hô:

- Hướng bên trong di chuyển nhanh lên! Bên trong, một người, nhầm một ma tiếp một quỷ! Nhanh một chút đi! Phía sau cũng còn khá là nhiều ma quỷ khác đang chờ đợi! Nắm chặt thời gian một chút...

Mà ngay tại lúc này, ánh mắt sắc bén của Lý Tao nhìn thấy tại cửa hành lang bên kia, chính giữa một đám rậm rạp lít nha lít nhít ác quỷ, những tên ma quỷ khác đều không kịp chờ đợi nóng lòng chạy lên, nhưng như thế nào lại có bảy tám tên ác quỷ thế mà đưa lưng về phía mình bắt đầu chậm rãi lùi xuống tầng dưới...

Cũng là bởi vì bảy tám tên "Quỷ" kia làm loạn, khiến cho hành lang vốn đã chật hẹp, làm cho tốc độ đi lên của cả đám trở nên chậm chạp hơn rồi.

Hơn nữa càng quá đáng chính là, Lý Tao liền trơ mắt nhìn bảy tám tên ma quỷ này từng bước từng bước thật giống như có một dạng tổ chức, càng ngày càng lùi ra sau càng đi ra, lập tức cũng đã sắp ra đến cửa chính.

- Cố gắng lên! Các anh em, thời điểm tới cửa liền lập tức chạy đi...

- Đúng là nhiều quỷ thật! Anh Vịt à, chúng ta thật có thể sống sót mà chạy đi sao?

- Thời cơ chỉ còn thiếu chút nữa. Chớ có nói chuyện, cũng đừng quay đầu đi, cứ như vậy tiếp tục đi ngược lại... nhanh chóng lên chút nữa thôi sẽ ra tới cửa chính rồi...

- Tôi sẽ không bao giờ đến cái nhà khách Tao Xá chó má này lần nào nữa, đây là cái địa phương quỷ quái gì không biết?

Mắt thấy đoàn người của anh Vịt sẽ sớm rời khỏi nhà khách, Lý Tao cảm thấy có gì đó không đúng lắm, đi nhanh về phía chúng rồi hét lớn:

- Các người đang làm cái gì vậy, mau quay trở lại cho ta!

--------------------

Dịch: Quang

Beta: T

Nhóm dịch: MBMH Translate.

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.