Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò chơi mèo đuổi chuột!

Phiên bản Dịch · 1846 chữ

Tiêu Tác Thu mặc đồng phục màu đen, tất chân hình lưới, tóc búi cao. Cả người toát ra vẻ vừa thành thục lại có mị lực, cao lãnh mà lại làm lòng người tràn đầy cảm giác muốn chinh phục.

Nàng nhìn từng cái phòng học, cùng mỗi thầy giáo giám thị trò chuyện mấy câu.

Đúng theo quy trình!

Trên căn bản phòng thi cũng sẽ không xảy ra tình trạng gì.

Nhiều lắm là có mấy cái phòng học bị tra ra có người ăn gian quay cóp.

Tra tầng ba xong rồi, Tiêu Tác Thu liền lạch bạch đi lên tầng bốn. Nhưng mà, lúc đang leo cầu thang Tiêu Tác Thu lại sờ bụng một cái, chưa có ăn sáng nên cảm giác rất đói!

- Cha mẹ tối hôm qua cũng không biết đi nơi nào rồi, lại cả đêm cũng không trở về, làm hại mình sáng nay lại ngủ quên mất…

Thì ra làm thanh tra thì Tiêu Tác Thu vốn nên đến sớm, nhưng bởi vì hôm nay dậy trễ vì vậy nên lững thững tới chậm, hơn nữa còn không kịp ăn sáng.

Coi như với những tinh anh du học trở về thì hình tượng của Tiêu Tác Thu ở trong trường học, luôn luôn nổi tiếng bởi tính nghiêm khắc cùng học thuật của mình.

Một điểm này, không chỉ thể hiện thái độ ở trong công việc mà còn bao gồm cả cách ăn mặc cùng lời nói cử chỉ của nàng nữa.

Cho dù là những thầy cô giáo lớn tuổi hơn ở cùng học viện, khi ở trước mặt của Tiêu Tác Thu đều sẽ cảm thấy có chút chột dạ.

Dù sao, Tiêu Tác Thu không đến ba mươi tuổi đã là người dẫn đầu cả khoa kinh tế học của kinh thành rồi.

Không ăn sáng làm cho Tiêu Tác Thu có chút không quen, tuy vậy khi làm việc thì nàng vẫn luôn cẩn thận tỉ mỉ.

Nàng đi tới tầng bốn rồi bắt đầu tuần tra từng cái phòng học một.

Mà lúc này, Lý Tao đang nghênh ngang đi ra khỏi phòng thi của mình, sau đó hắn chuẩn bị đến nhà vệ sinh để đổi về bộ quần áo ban đầu của mình.

Một lớp thao tác tao lần này có vẻ rất ổn!

Chỉ có mỗi một mình Lý Tao thành công thấy được câu trả lời của học bá, lại còn thông qua một lớp thao tác tao vừa rồi để truyền một tờ giấy nhỏ cho Liễu Tử Lãng cùng Triệu Kiến Vũ.

- Anh Lãng! anh Kiến! Tôi nói không sai chứ! Quan Âm Bồ Tát đang đứng về phía chúng ta.

Trở lại nhà vệ sinh, Lý Tao liền làm một thủ thế hình chữ "v" trước gương.

Sau đó, hắn đi tới một căn phòng ở cuối cùng rồi cởi âu phục và tóc giả xuống, đem toàn bộ đều nhét vào trong một cái túi.

Lạch cạch một tiếng!

Lý Tao cẩn thận khóa trái phòng vệ sinh này từ bên trong, sau đó dùng sức đóng lại.

Lý Tao biết rõ đạo lý "Thường đi tại bờ sông, nào có không ướt giày", cho nên mỗi một lần hắn thực hiện thao tác tao thì đều sẽ làm hết sức và không có bug.

Lần này, trước khi vào thi thì hắn đã cố ý quan sát địa hình.

Tầng bốn có cấu tạo hơi khác, những tầng kia đều chỉ có hai phòng vệ sinh. Nhưng mà tầng bốn bởi vì có sự liên kết qua cầu thang ở bên ngoài với tầng một, cho nên ở gần vị trí của cầu thang có thêm một cái nhà vệ sinh.

Mà cái nhà vệ sinh này hình như không có người nào dùng cả, dù sao thì mọi người không có khả năng bỏ gần tìm xa.

Nhưng mà, vì bảo hiểm nên Lý Tao vẫn đem đạo cụ giấu ở trong phòng cuối cùng của nhà vệ sinh này.

Hơn nữa, hắn còn đem căn phòng này là khóa lại, như thế có thể phòng ngừa việc nếu thật sự có người đến rồi vô ý phát hiện ra.

Quay đầu lại kiểm tra một lần nữa để đảm bảo không có sơ hở chút nào. Sau đó, Lý Tao nhìn thời gian một chút thì phát hiện còn thừa lại hai mươi phút, vẫn đầy đủ hắn trở về làm bài tiếp.

Cố ý bày ra vẻ mặt hốt hoảng cùng khẩn trương, Lý Tao chạy thật nhanh về phòng thi của mình.

- Thưa thầy, em... Rất xin lỗi! Sáng sớm hôm nay em ăn linh tinh rồi bị tiêu chảy, cho nên mới đi lâu như vậy.

Với vẻ mặt đầy áy náy cùng khẩn trương, Lý Tao cảm thấy giải Oscar đã thiếu mình mấy cái tượng người tí hon màu vàng.

- Không sao cả! Ai chả có lúc bụng không thoải mái chứ? Nhanh chóng trở về chỗ làm bài đi!

Nếu như lúc bình thường mà gặp phải loại chuyện này thì thầy Trương tuyệt đối sẽ mắng té tát loại sinh viên này, thậm chí sẽ thường xuyên chú ý cùng kiểm tra hắn để xem có quay cop hay không.

Nhưng mà, mới vừa rồi bị Lý Tao thực hiện một lần thao tác tao giả trang làm "Tuần sát kiểm tra", nên lúc thầy Trương nhìn thấy Lý Tao thì ngược lại cảm thấy rất thuận mắt.

Cứ như thế, Lý Tao liền cực kỳ thuận lợi về chỗ ngồi của mình.

- Tao! Thật con mẹ nó tao!

- Thế này cũng có thể sao! Một vòng lại tiếp một vòng, Tao Thần đúng là người cũng như tên!

Có thể nói Liễu Tử Lãng cùng Triệu Kiến Vũ đã chứng kiến hết những thao tác tao liên tiếp này của Lý Tao, hai người quả thực là bội phục sát đất.

Mà lúc này, Lý Tao đã ngồi xuống rồi bắt đầu làm bài một cách nhanh chóng.

Những câu trả lời được khắc tại trong đầu nhanh chóng theo ngòi bút đi ra.

...

Cùng lúc đó, Tiêu Tác Thu cũng đã tuần tra đến những phòng học ở tầng bốn. Lưu Thủ Nghĩa vừa mới bị Lý Tao giáo dục qua, khi nhìn thấy Tiêu Tác Thu liền có chút bối rối.

- Tiêu… Tiêu viện trưởng? Hôm nay là ngài phụ trách tuần tra sao?

Trong lòng của Lưu Thủ Nghĩa còn đang lo lắng về những biểu hiện vừa rồi của mình, hắn sợ chúng sẽ để lại ấn tượng xấu cho vị thanh tra Lý Tao .

Nhưng mà, vừa mới đảo mắt một cái lại phát hiện ra một vị thanh tra khác, hơn nữa còn là Phó viện trưởng Tiêu Tác Thu, người nổi danh nghiêm khắc trong học viện.

- Đúng vậy! Thầy Lưu vất vả rồi.

Tiêu Tác Thu rất lễ phép gật đầu.

Nhưng mà, Lưu Thủ Nghĩa lại có chút kỳ quái hỏi:

- Tiêu viện trưởng, bây giờ chẳng lẽ... Có đến hai vị thanh tra rồi sao?

- Hai vị thanh tra? Thầy có ý gì?

Hơi nhíu mày một cái, Tiêu Tác Thu cảm thấy dường như có chút không đúng.

- Đúng vậy… Mới vừa rồi cũng có một thầy đến kiểm tra. Cũng bởi vì có sinh viên trong lúc thi gãi chân mà nói tôi một hồi.

Lưu Thủ Nghĩa than phiền nói,

- Cô Tiêu, nếu không ngài hãy xin thầy thanh tra kia tha cho tôi đi? Chuyện này thật sự không có quan hệ gì với giám thị chúng tôi cả! Nó không phải trong phạm vi quản lý của chúng tôi mà!

- Học sinh gãi chân? Thầy bị phê bình? Chờ chút… Người đến kiểm tra mà thầy nói là vị nào?

Tiêu Tác Thu vẫn luôn cảm thấy trong chuyện này có chút vấn đề nên dừng bước, nghiêm túc nghe Lưu Thủ Nghĩa nói.

- Tôi cũng không biết người đó! Chắc là thầy giáo bên học viện khác? Thầy ấy mặc một bộ âu phục màu đen, rất đẹp trai, còn đeo một chiếc kính mắt gọng vàng, tóc hơi ngả trắng, đoán chừng cũng phải bốn năm mươi tuổi. Nhưng mà khi tôi nghiêm túc suy nghĩ lại thì hình như ở trong trường học chưa từng gặp qua vị thanh tra này? Có phải là thầy giáo mới hay không?

Bây giờ Lưu Thủ Nghĩa còn chưa cảm thấy có gì không đúng, nhưng mà khi Tiêu Tác Thu nghe hắn miêu tả thì ngay lập tức cảm thấy được điểm không bình thường.

- Vị thanh tra mà thầy nói hiện giờ đang ở đâu?

Tiêu Tác Thu hỏi.

- Tôi… Tôi cũng không biết! Tiêu viện trưởng, thầy ấy hẳn là đã đến kiểm tra ở những phòng thi khác rồi? Mới vừa rồi hình như còn nói một trận tại phòng thi bên cạnh nữa…

Lưu Thủ Nghĩa trả lời một cách thành thực.

Nghe xong lời này, trong lòng của Tiêu Tác Thu cũng đã có câu trả lời.

- Sinh viên bây giờ đều gan lớn đến vậy sao? Lại dám giả trang làm thầy thanh tra lúc đang thi?

Không nói thêm gì nữa, Tiêu Tác Thu nhanh chóng đi đến nhà vệ sinh nam gần nhất rồi vọt vào.

Nhưng mà, trong nhà vệ sinh nam này lại trống rỗng. Sau đó nàng lại mở tất cả các phòng ra nhưng không phát hiện được bất kỳ ai, cũng không tìm thấy bất kỳ vật phẩm nào khác.

- Không thể như vậy được! Chẳng lẽ, người sinh viên này lại ở trong nhà vệ sinh nữ?

Nghĩ tới điểm này, Tiêu Tác Thu lại nhanh chóng giết tới nhà vệ sinh nữ. Nhưng kết quả vẫn như cũ, tay không mà về.

- Chờ chút! Ở tầng này, cũng không phải chỉ có một nhà vệ sinh. Nếu như là mình thì nhất định sẽ tìm đến nhà vệ sinh có tính an toàn hơn…

Đổi vị trí để suy nghĩ, ánh mắt Tiêu Tác Thu liền sáng lên, sau đó nàng nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh gần cầu thang kia.

- Chắc là chỗ này rồi.

Tiêu Tác Thu đi vào nhà vệ sinh nam một cách không cố kỵ.

- Có mùi vị của đồ trang điểm! Xem ra, người sinh viên kia đã ở chỗ này tiến hành cải trang…

Với khứu giác nhạy bén nàng nhanh chóng xác định được mùi vị khác thường. Sau đó Tiêu Tác Thu híp mắt lại, quét mắt nhìn quanh nhà vệ sinh này.

Phòng vệ sinh thứ nhất đang mở, phòng thứ 2 cũng mở .

Phòng thứ 3 cùng thứ 4 hình như đều đóng cửa.

Tiêu Tác Thu bước nhanh về phía trước, cẩn thận đẩy cửa phòng thứ 3 một cách nhẹ nhàng, nhưng bên trong lại không người.

- ----------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.