Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thao tác tao này quá đỉnh!

Phiên bản Dịch · 2130 chữ

Thời điểm thực hiện thao tác sẽ sinh ra “Sóng rung động”, cũng chính là “Hàng thương hào quang” trong truyền thuyết. Nó sẽ hạ thấp chỉ số thông minh của các mục tiêu xung quanh.

Không nghi ngờ chút nào, một lớp thao tác tao năm sao này của Lý Tao đã thành công lừa dối và vượt qua kiểm tra, làm cho thầy Lưu Thủ Nghĩa thật sự cho rằng hắn là một cái thầy giáo đang tuần sát kiểm tra do trường học sắp xếp.

Thậm chí sau khi Lý Tao rời khỏi, Lưu Thủ Nghĩa còn lo lắng đi tới cửa phòng học, cùng thầy giáo phòng thi bên cạnh tố khổ.

- Thầy Trương, thầy phải cẩn thận một chút mới được. Người thanh tra của trường học lần này có chút xoi mói quá rồi.

Lưu Thủ Nghĩa tặc lưỡi, thở dài một hơi rồi nói.

- Thầy Lưu, đã xảy ra chuyện gì vậy? Mới vừa rồi vị kia đã tuần tra đến phòng thi của cậu sao?

Thầy giáo giám thị họ Trương này là người ở phòng thi của Lý Tao.

- Đúng rồi! Thầy nói xem có đáng trách hay không, cái thầy thanh tra này cũng không nói gì khác mà chỉ nói là bầu không khí trong phòng thi thật sự không tốt, đó là bởi vì có học sinh một bên kiểm tra một bên gãi chân. Tôi đoán là vị thầy giáo thanh tra này nhất định là có bệnh thích sạch sẽ.

Lát nữa mà vị thầy giáo thanh tra này tới đây thì cậu phải chú ý những học sinh hiện tại đó! Không có chút ý thức vệ sinh cá nhân gì hết. Tôi không nói với cậu nữa, vị kia tới rồi đó…

Lắc đầu một cái, Lưu Thủ Nghĩa còn muốn than phiền thêm mấy câu, nhưng lại thấy Lý Tao đi từ đằng xa tới liền bị hù dọa nhanh chóng đi trở về phòng thi của mình.

Mà lúc này, Lý Tao vẫn ăn mặc âu phục như cũ, chắp hai tay sau lưng đi về phía phòng thi của chính mình.

Thầy Trương thấy vậy thì nào còn có tâm tư ở lại đây!

Thanh tra tới rồi, lại là một vị thanh tra tìm xương trong trứng gà (ý chỉ khó tính), hắn nhanh chóng chạy về phòng thi rồi hít sâu một hơi.

Rất tốt! Trong không khí cũng không có mùi hôi chân!

Nhưng hắn lại thấy được có một học sinh một bên giải toán một bên đang móc cứt mũi!

Chuyện này mà bị tuần tra thấy được thì có trời mới biết sẽ nói cái gì?

Kết quả, thầy Trương lập tức bước nhanh về phía trước, đưa ngón trỏ tay phải chọc một cách nhanh chóng và chuẩn xác vào lỗ mũi của nam sinh kia.

- Thầy… Thầy giáo, ngài…. Ngài làm gì vậy?

Bạn học kia bị dọa tới xanh mặt, sau đó chợt thở mạnh một cái, nước mũi bị thổi thành quả bong bóng nhỏ rồi nổ đùng một cái dính hết vào trên tay của thầy Trương.

Nhưng mà đối mặt với tình cảnh này, thầy giáo Trương gặp nguy không loạn, rất quả quyết dùng tay còn lại lôi từ trong túi ra một cái khăn giấy rồi nhẹ nhàng lau đi thứ dơ bẩn trên tay. Sau đó, thầy Trương híp mắt đưa ra một tờ khăn giấy khác, nói với vị bạn học mặt đầy nước mũi này.

- Em sinh viên này! Làm bài thi thì hãy văn minh một chút, đừng có móc mũi nữa. Em nhìn thử xem … Trên cái bàn này toàn bộ đều dính cứt mũi của em đó!

- Ha ha ha…

- Thật là buồn nôn !

- May mà tôi nhịn được nên không có móc…

….

Nhất thời, toàn bộ các thí sinh ở phòng thi đều cười ầm lên.

Hết cách rồi, dù cho đó là một cuộc thi nghiêm túc đi nữa, nhưng cái cảm giác cùng hình ảnh kia thật sự quá buồn cười.

Thử nghĩ một chút xem! Thầy giáo giám thị vô cùng tiêu sái đi lại, dùng đầu ngón tay chọc về một thí sinh, nhưng vị thí sinh kia lại cơ trí dùng nước mũi để phản kích…

Chà chà chà!

Hình ảnh kia thực sự là quá đẹp mắt, quá kích thích.

Nhưng vào đúng lúc này, một bóng người đẹp trai anh tuấn lạnh lùng đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng thi.

- Cười cái gì mà cười? Phòng thi này đang xảy ra chuyện gì thế?

- Thầy giáo giám thị đâu? Có còn một chút kỷ luật phòng thi nào không hả?

Lý Tao trừng hai mắt, vẻ mặt đầy tức giận, dùng giọng nói rất to để khiển trách.

- Ồ? Thầy thanh tra, chuyện này… Chuyện này chỉ là hiểu lầm. Các bạn học im lặng một chút! Không cho cười, nghiêm túc làm bài đi!

Quay đầu nhìn Lý Tao ở ngoài cánh cửa, thầy Trương bị hù đến mức sắc mặt trắng bệch.

Rõ ràng là hành động của hắn là sợ bị thầy giáo tuần tra để ý, nhưng ai biết lại làm cho vấn đề càng lớn hơn.

Thật đúng là quá xui xẻo luôn!

Thầy giáo Trương vội vàng đi về phía trước rồi hơi cúi đầu, giống như là một đứa bé mắc sai lầm, hạ thấp tư thái và giọng điệu.

- Thầy thanh tra, ngài nghe tôi giải thích một chút…

- Tôi không nghe giải thích, giải thích chính là che giấu, tôi chỉ tin vào những gì mắt mình nhìn thấy. Công tác giám thị của thầy đúng là chưa làm đến nơi đến chốn.

Sĩ diện, mặt đen, Lý Tao bây giờ rất có phong thái đó.

Liền ngay cả những sinh viên trong phòng thi đều không dám ngẩng đầu nhìn hắn, càng không nói là có thể nhận ra hắn được.

Chỉ có Liễu Tử Lãng và Triệu Kiến Vũ rất quen thuộc Lý Tao mới loáng thoáng cảm giác được có gì đó không đúng.

- Mẹ nó. Bộ âu phục trên người thầy giáo tuần tra này sao lại giống bộ đồ đó của tôi như vậy?

Triệu Kiến Vũ ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó ngây ngẩn.

- Thầy thanh tra này đủ thô bạo! Thầy giáo giám thị bị hắn dạy dỗ cũng không dám cãi lại! Chẳng qua kiểu tóc với bộ dáng của hắn sao càng nhìn càng thấy quen mắt nhỉ?

Liễu Tử Lãng trợn to hai mắt, loáng thoáng đã sắp nhận ra Lý Tao rồi.

Mà lúc này, Lý Tao nghênh ngang đi tới đi lui trong phòng học trước mặt thầy giáo giám thị.

Sau đó hắn đi tới trước mặt của Liễu Tử Lãng.

- Thầy thanh tra này sao lại tìm tới chỗ mình?

Chẳng lẽ phát hiện ra mình giấu phao dưới đế giày sao?

Trong lòng của Liễu Tử Lãng có chút khẩn trương, nhưng mà để cho hắn hoàn toàn không nghĩ tới chính là, trong chớp mắt khi Lý Tao đi qua bên người hắn thì đột nhiên có một cục giấy trong lúc lơ đãng rơi vào trong ngực hắn.

- Mẹ nó, đây là cái gì?

Sau khi sửng sốt, Liễu Tử Lãng cẩn thận từng ly từng tý nắm lấy cục giấy kia rồi từ từ mở ra.

- ACBDC, CCBAC….

Trong nháy mắt khi mở cục giấy ra, Liễu Tử Lãng liền biết được đây chính là đáp án của bài thi!

Thầy thanh tra sao lại ném cho mình cục giấy có câu trả lời chứ?

Nguyên nhân chỉ có một, đó là hắn căn bản không phải là thầy giáo tuần tra.

Vóc người quen thuộc, kiểu tóc quen thuộc, còn cái giơ tay nhấc chân đầy tao khí kia nữa…

Trời ạ, đây không phải Tao Thần thì còn ai vào đây chứ?

Tao!

Mẹ nó thật sự quá tao rồi!

Khó trách tên này lại không sợ gì hết!

Không chỉ là có hậu trường là Quan Âm Bồ Tát!

Hắn mượn tóc giả cùng âu phục thì ra đều dùng để thực hiện cái thao tác tao này!

Vào giờ phút này, vẻ mặt của Liễu Tử Lãng là một bên cảm kích rơi nước mắt, một bên cúi rạp đầu xuống đất!

Thật nhanh dựa theo nội dung trên tờ giấy, sửa lại đáp án mà hắn dùng xúc xắc để tính câu trả lời.

Cùng lúc đó, Lý Tao dùng biện pháp như vậy cho triệu Kiến Vũ một tờ giấy có câu trả lời.

Triệu Kiến Vũ cũng đoán ra thầy thanh tra này là Lý Tao nên vui mừng viết đáp án chính xác vào.

Toàn bộ quá trình, Lý Tao quang minh chính đại làm ở trước mặt thầy giáo giám thị.

Nhưng mà, trên mặt thầy giáo giám thị lúc này đã tràn đầy khẩn trương cùng hối hận, sao lại dám đi hoài nghi những hành động nhỏ của Lý Tao cơ chứ?

Hắn chỉ coi là Lý Tao nghiêm khắc dò xét nên mới đi tới đi lui trong phòng học.

Để thầy Trương nhìn thấy Lý Tao tiếp tục đi về phía trước, thời điểm đi tới vị trí của chính mình thì nhất thời trong lòng nặng nề, thần hô không tốt.

- Xong rồi, xong rồi ! Học sinh kia đi nhà vệ sinh lâu như vậy còn chưa về, không chừng… sẽ bị thầy thanh tra coi thành nhược điểm rồi.

Quả nhiên thấy vị trí này không có ai, Lý Tao liền làm bộ nghi ngờ cùng tức giận, nhíu mày một cái, đi tới bên kia giảng đường hỏi thầy giáo Trương.

- Cái vị trí kia là chuyện gì xảy ra? Thí sinh đâu?

- Thầy thanh tra, là … là như vầy. Bạn học kia nói đau bụng muốn đi nhà vệ sinh nên tôi liền đồng ý. Hắn đi có hơi lâu một chút, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không cho phép…

Thầy Trương khẩn trương tới mức mồ hôi to nhự hạt đậu thi nhau lăn từ trên trán xuống.

Dù sao thì học viện tới cuối mỗi học kỳ đều tiến hành tổng hợp đánh giá, biểu hiện giám thị cũng coi như là một chỉ tiêu quan trọng trong đó. Nếu như không đạt thì đánh giá của bọn họ đối với các phó giáo sư cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

- Làm sao lại không cho phép? Chuyện này cũng không sai mà!

Lý Tao cũng không trách gì để cho thầy Trương ngoài rất ý muốn.

Ngược lại, Lý Tao còn ra vẻ vì hậu bối, vỗ bả vai của hắn rồi nói.

- Điểm này thầy làm rất đúng. Chúng ta đang làm kiểm tra chứ không phải tra tấn ép cung! Sao lại có thể không cho học sinh đi nhà vệ sinh được? Lúc trước tôi đi kiểm tra một cái phòng thi, thầy giáo giám thị ở đó dám không cho học sinh đi vệ sinh, kết quả là làm hại học sinh kia bị * ra quần. Tôi vừa mới hung hăng phê bình một trận với vị giám khảo đó, thật sự là tức chết tôi rồi! Cách làm của thầy ngược lại rất đúng, là con người thì ai cũng có ba gấp, ai cũng không thể khống chế được.

- Vâng vâng vâng… Cảm ơn thầy đã giải thích.

Nghe được Lý Tao nói như vậy thì thầy Trương mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời không khỏi cảm kích vị đồng học muốn đi vệ sinh này. Hắn vì chính mình kiếm lại không ít biểu hiện đó!

- Được rồi! Phòng thi của thầy biểu hiện rất tốt, so với phòng thi kế bên thì tốt hơn nhiều. Tiếp tục chú ý giữ kỷ luật phòng thi nhé.

Sau khi nói xong Lý Tao liền nghênh ngang rời khỏi phòng thi.

Hai người biết sự thật như Liễu Tử Lãng cùng Triệu Kiến Vũ thiếu chút nữa muốn quỳ lạy Lý Tao.

Hắn cũng có thể làm như vậy sao!

Đây thực sự là thao tác tao quá đỉnh rồi!

Nhưng mà, lúc này ở phòng thi số 2 tầng 3, người tuần tra chân chính Tiêu Tác Thu lại đang nhìn chăm chú vào từng cái phòng thi.

- Tiêu viện trưởng, không nghĩ tới hôm nay là ngài tự mình đi tuần tra.

- Đúng vậy! Thật ngại quá, thầy Cố… Hôm nay tới hơi muộn, phòng thi chỗ các thầy đều bình thường hết chứ?

---------------

Dịch: Trúc

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.