Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói Tiếng Tạm Biệt Đi!

Phiên bản Dịch · 1042 chữ

Một đường lao nhanh đến đại học y khoa.

Lý Tao và Chu Vân Kỳ ngay cả thở cũng không kịp thở, tập tức tranh thủ thời gian chạy đến tòa nhà văn phòng chính vội vàng hỏi thăm.

- Thầy ơi, em chào thầy ạ! Thầy cho em hỏi mấy bộ thi thể được đưa đến trong ngày hôm nay để ở đâu vậy ạ?

Cũng mặc kệ có đúng hay không, Lý Tao bắt được một thầy giáo mới từ trong phòng làm việc đi ra, lập tức hỏi ngay.

- Thi thể được đưa đến? Nói gì thế hả, bạn học nhỏ! Phải gọi người miễn phí hiến tặng là lão sư cơ bản biết không?

Vị thầy giáo già kia hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nghiêm khắc nhìn về phía Lý Tao giáo dục một phen.

- Dạ dạ dạ... Lão sư, em chỉ muốn hỏi một chút mà thôi. Những lão sư cơ bản vừa được chuyển đến, đều để ở đâu vậy ạ? Em có một người bạn đã tự nguyện hiến tặng di thể của mình, em… em muốn tới nhìn cậu ấy lần cuối.

Lý Tao vội vàng nói một hơi.

- Hóa ra là vậy à? Người bạn này của em thật là cao thượng. Bình thường thì khi thi thể mới vừa đưa tới, trước tiên sẽ được mang đến lầu hai ở dãy phòng học bên kia, do giáo viên chuyên môn chúng tôi tiến hành xử lý, sau đó mới được áp dụng cho việc giải phẫu trên lớp.

Lúc này thái độ của thầy giáo già mới thay đổi một chút, vừa nói vừa chỉ chỉ một tòa nhà nghiên cứu khoa học bên tay phải.

- Vậy ạ! Em cảm ơn thầy rất nhiều…

Sau khi hỏi rõ ràng nơi chốn, Lý Tao và Chu Vân Kỳ lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy qua.

- Tao thần này, cậu có thể chạy nhanh hơn nữa được không vậy? Tôi sốt ruột quá đi mất!

Ở trong bình, Liễu Tử Lãng chỉ hận hiện tại không phải buổi tối, nếu không, hắn đã tự mình bay qua trước tiên rồi.

- Mịa nó! Anh Lãng, đây đã là tốc độ nhanh nhất của tôi rồi. Không thấy tôi và anh Chu đều mệt đến thở không nổi rồi sao?

Trèo lên lầu hai, Lý Tao lập tức lao thẳng vào phòng quản lý.

- Bác gì ơi! Cho con hỏi một chút, thi thể đưa đến lúc sáng sớm hôm nay, được để ở đâu vậy ạ? Con vội lắm... rất gấp đấy ạ! Cậu ấy chính là bạn của con, con muốn gặp cậu ấy lần cuối…

Quản lý khoa lầu hai chính là một ông bác có mái tóc hoa râm, Lý Tao thở không ra hơi, vội vàng hỏi.

- Sáng... sáng... sớm... sớm... hôm... hôm... nay... nay... đưa... đưa... đến... đến...

Nhưng ai có thể ngờ rằng, ông bác này lại là một người cà lăm cơ chứ!

Nói chuyện "chớp giật" với《vườn thú điên cuồng》như thế, từng chữ từng chữ một, phải nói là cực kỳ chậm, vô cùng chậm.

- Bác hãy nói trọng tâm đi ạ! Thưa bác, thi thể được đưa tới lúc sáng sớm ở trong căn phòng nào vậy?

Một người có tính tình nóng nảy như Lý Tao, quả thật cũng sắp phát điên rồi.

Chu Vân Kỳ ở phía sau, cũng sốt ruột không kém nói rằng:

- Ông ơi, những lời khác ông cũng đừng nói. Trước tiên ông hãy nói cho chúng cháu biết thi thể đã được đưa đến căn phòng nào là được. Hay là... ông dẫn chúng cháu đi tìm được không?

- Chờ ông ấy không kịp đâu! Tao thần, cậu mau thả tôi ra. Tôi sẽ tự mình đi tìm...

Bởi vì nơi này là trong nhà không có nắng nên Liễu Tử Lãng có thể ra ngoài.

- Được rồi! Anh Lãng, cậu tranh thủ tự mình đi tìm đi!

Lý Tao mở nắp chai nước khoáng, Liễu Tử Lãng liền vèo một cái bay ra, nhanh chóng lục xoát hết căn phòng này đến căn phòng khác tìm tiêu bản thi thể.

Nhưng mà...

Đi dạo một vòng trở về, Liễu Tử Lãng lại hoàn toàn không hề phát hiện ra chút vết tích thi thể của mình ở đâu cả!

Ngay cả một chút mùi hương cũng đều không có, như thế có nghĩa là thi thể của mình... căn bản không hề bị đưa tới nơi này.

Lại nói Lý Tao ở bên này, trải qua thời gian chờ đợi lâu dài, rốt cuộc cũng đợi được ông bác cà lăm nói ra tin tức có ý nghĩa.

- Anh Lãng! Mau quay lại... thi thể của cậu không có ở đây đâu, mà đã bị trực tiếp đưa vào lớp cho giáo sư giải phẫu rồi. Nhanh lên một chút... nếu còn chậm trễ thì sẽ không kịp nữa …

Lý Tao ra lệnh một tiếng, Liễu Tử Lãng nhất thời càng thêm gấp gáp, chẳng khác nào kiến bò chảo nóng, nhanh chóng chui vào trong chai nước khoáng.

- Nhanh lên! Nhanh hơn nữa...

Lý Tao và Chu Vân Kỳ, lại cuống cuồng chạy về phía phòng giải phẫu học.

Bình bịch bình bịch ...

Phòng học 302, đến!

Cạch một cái, khi Lý Tao vừa đẩy ra cửa phòng học ra thì, trong nháy mắt cả người đều xụi lơ.

Bởi vì trước mắt cậu ta là một đám học sinh đang túm tụm quanh bàn giải phẫu, trong khi đó vị giáo viên giải phẫu học thì đang cẩn thận tỉ mỉ dùng đao cắt da thịt và biểu bì của Liễu Tử Lãng, thậm chí tứ chi ở bên cạnh cũng đã được cắt rời một cách vô cùng gọn gàng và hết sức sạch sẽ.

- Anh Lãng, xem ra chúng ta tới chậm mất rồi! Cậu ra đây… nói tiếng tạm biệt với cơ thể của cậu đi!

Đối mặt với kết quả như thế, Lý Tao cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc bình nước khoáng trong tay, nói với Liễu Tử Lãng.

------------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.