Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trẻ tuổi như thế đã không được rồi sao?

Phiên bản Dịch · 1824 chữ

Kể từ khi khu thương mại ở đây được mở cửa, nó dường như đã bị người khác quên lãng.

Lý Tao cảm giác lần này tuyệt đối là cơ hội tốt để chấn hưng Tao Xá!

Chỉ cần đem thương hiệu "Phòng bền bỉ" truyền ra thì nhất định nó sẽ được những người đàn ông bị liệt dương hưởng ứng nhiệt tình.

- Thầy Chu! Là thế này, nhà em bây giờ có chút việc xảy ra… Người yêu của thầy cũng sắp đến rồi nên em về trước nhé!

Cả người mang theo mùi nước khử trùng, Lý Tao vội vã chạy ra bắt một chiếc taxi rời đi bệnh viện.

- Ôi! Chàng trai trẻ, dáng dấp cậu làm sao lại ưa nhìn như vậy! Đúng là rất đẹp trai!

Mỗi khi lên taxi, Lý Tao lại một lần được nghe câu nói làm hắn phát ngán này.

Đúng là không có cách nào khác, một người đẹp trai thì đi đến nơi nào cũng được người khác khen ngợi.

- Bác tài! Đến Thông Nhai Bắc Lộ nhé.

Lý Tao còn chưa nói hết lời thì tài xế đã nổ máy phóng đi, vừa lái vừa nói chuyện cùng hắn.

- Chàng trai, tôi thấy cậu chắc đang là sinh viên chứ?

- Vâng, cháu học tại Đại Học Công Thương.

- Ồ! Đại Học Công Thương sao? Trường đó có nhiều nữ sinh, lại toàn là gái đẹp nữa. Chàng trai, cậu đẹp trai như thế chắc ở trong trường rất được hoan nghênh chứ! Nói thật đi, cậu có bao nhiêu cô bạn gái rồi?

Tài xế ở Bắc Kinh nói rất nhiều, lại rất dẻo miệng, điểm quan trọng nhất là toát ra hương vị hài hước đặc trưng của người Bắc Kinh.

Bọn họ có thể trò chuyện rất tự nhiên với bất kỳ người xa lạ nào, nói từ Thiên Nam đến biển Bắc đến tình hình biến động kinh tế thế giới.

- Dạ không có! Cháu từ khi lên đại học chưa từng có bạn gái...

Lý Tao từ chối rất thành thật.

- Không thể nào! Nữ sinh của Đại Học Công Thương nhiều lắm mà.

Tài xế vẫn không thể tin được.

- Vàng thỏi ở ngân hàng còn nhiều hơn đó.

Lý Tao lập tức dùng một câu khác chặn miệng hắn.

- Nhưng trông cậu rất đẹp trai!

- Cho nên cháu mới cảm thấy không có một người con gái nào xứng với mình.

Lý Tao thản nhiên đáp lại, trong nhất thời làm cho tài xế cứng họng, không nói nên lời.

- Chàng trai, cậu đúng là kiêu ngạo.

Sau khi qua hai trạm đèn giao thông, tài xế mới giơ tay cái lên với Lý Tao,

- Có phong thái năm đó của tôi! Nhớ năm đó tôi rất nổi tiếng ở trong ngõ nhỏ này, biết bao nhiêu cô nàng theo sau mông tôi nhưng tôi không quan tâm.

- Bác tài! Cháu thấy chú cũng là một người có kinh nghiệm đầy mình đó chứ! Nhưng sao bây giờ lại lái taxi thế?

Lý Tao cười hỏi.

- Chàng trai, cậu nghĩ tôi đi làm taxi chỉ để kiếm tiền sao?

Giống như đã sớm chờ lời này của Lý Tao, tài xế rất đắc ý cười nói.

- Nếu không phải như vậy? Chẳng lẽ là trải nghiệm cuộc sống sao?

- Cũng coi như vậy đi! Nếu không suốt ngày ngồi ngắm ba mươi căn nhà thì sẽ rất nhàm chán!

Ặc!

Nghe nói như vậy, Lý Tao coi như đã hiểu được.

Lại một tên giả bộ nhà giàu.

Ưa thích trang bức!

Ba mươi căn nhà ở Bắc Kinh, người bình thường chỉ sợ làm mười đời cũng không kiếm được.

Vào lúc này, Lý Tao mới nhìn thấy điểm tao của tài xế này cũng khá cao!

Điểm tao: 46 điểm

Bắt đầu từ lúc này, Lý Tao mới vừa rồi còn tùy ý nói chuyện vu vơ cùng tài xế đã bắt đầu chú ý đến lời nói của hắn, tùy thời chuẩn bị một lớp phản tao để cướp đoạt điểm tao.

Thấy anh chàng đẹp trai Lý Tao của chúng ta giống như bị sốc, tài xế mới tìm được sự tự tin khi nói chuyện:

- Mười mấy đời tổ tiên của tôi đều là nông dân và rất nghèo. Nhưng không biết tại sao đến đời tôi lại hết sức may mắn, chỉ phá dỡ một căn nhà thôi mà được tới ba mươi căn nhà khác.

Đúng là bốc phét không biết xấu hổ!

Cũng không biết có phải nguyên nhân là vì Tiêu Tác Thu hay không mà Lý Tao luôn cảm thấy vừa hâm mộ vừa ghen ghét đến nghiến răng nghiến lợi đối với những người vì phá dỡ nhà mà giàu.

- Ba mươi căn nhà, tôi đều cho người ta thuê hết. Công việc ở công ty tôi cũng từ bỏ, mỗi ngày cùng vợ yêu ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn…

Tài xế nói chuyện càng ngày càng say mê,

- Nhưng mà cuộc sống như thế cũng không thoải mái lắm, rất là nhàm chán. Vì vậy, để tìm cho mình một ít chuyện làm, tôi liền để cho những người mướn phòng kia mỗi ngày trả tiền phòng một nhà. Như vậy thì mỗi ngày tôi cũng có chút việc để làm, lần lượt đến từng nhà thu tiền thuê, nếu gặp phải tháng ba mươi mốt ngày thì cũng coi như cho mình một ngày nghỉ...

- Ặc! Chú thật là hài hước...

Nghe được vị tài xế này tự biên tự diễn ra thao tác tao, hệ thống của Lý Tao cũng phát hiện ra thao tác tao này của tài xế đã thu được sáu điểm.

- Cái này thì tính là gì? Thật ra thu tiền thuê nhà cũng không vui lắm. Những người thuê phòng, hoặc là đi làm cả ngày, hoặc là ở trong phòng nghịch điện thoại di động, không có chút thoải mái nào. Vẫn là lái taxi thoải mái hơn! Mỗi ngày có thể gặp được rất nhiều người khác nhau...

Tài xế càng nói càng hăng hái, tiếp tục bốc phét,

- Chàng trai! Cậu nói xem ba mươi căn phòng mà tôi cho thuê, tiền gửi ngân hàng cũng mấy triệu, giá phòng tăng mấy thì tăng, cổ phiếu dù có lên hay xuống thì tôi hoàn toàn không quan tâm, bởi vì tôi không mua! Tôi có phòng có xe, xe taxi là của mình, có việc làm ăn của mình, chính mình làm ông chủ, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu tự do. Trừ cha của tôi ra thì không ai có quyền ra lệnh cho tôi cả!

Nhưng vào lúc này Lý Tao đột nhiên mở miệng:

- Rẽ phải ở đằng trước!

- Được rồi!

Tài xế quẹo tay lái một cái, liền rẽ sang hướng bên phải.

Mà Lý Tao cũng nghe được âm thanh nhắc nhở dễ nghe của hệ thống.

[ Keng! Hệ thống kiểm tra đến ký chủ thực hiện một lớp phản thao tác tao, đang cướp đoạt điểm tao! Cướp đoạt được tổng số 46 điểm. Cướp đoạt hoàn tất! ]

Rẽ vào Thông Nhai Bắc Lộ, đến cửa nhà khách Tao Xá, Lý Tao thanh toán hết ba mươi tệ tiền taxi, trong lòng cảm thấy bắt chiếc xe này thật đáng giá.

Lại thực hiện một lần phản tao đoạt được 46 điểm.

Tuy nhiên, sau khi hắn bước vào Tao Xá thì lại cảm thấy được hơn mười ánh mắt đồng tình sâu sắc ở trong đại sảnh nhìn tới.

- Chàng trai này, tuổi còn trẻ như vậy đã không được rồi sao?

- Thật đáng tiếc, trông đẹp trai như vậy mà lại… !

- Có vẻ như chúng ta không phải là tệ nhất, tôi 40 tuổi mới lực bất tòng tâm…

- Đúng đúng, nếu như lát nữa bác sĩ đến thì chúng ta nên để cho cậu ta khám trước…

...

Tuổi còn trẻ?

Đã không được?

Không được em gái ông ý!

Dưới những ánh mắt quái dị của các ông chú ở đây, Lý Tao biết bọn họ đã coi mình thành “người chung nỗi khổ” rồi.

- Lý Tao, em trở về thật đúng lúc. Em...em hãy mau giải thích một chút với mấy anh này đi, nơi này của chúng ta không phải bệnh viện, không biết chữa bệnh.

Nhìn thấy Lý Tao đi vào, chị Xảo liền vội vàng chạy ra đón.

Lần này, các ông chú ở đây mới rõ ràng, thì ra Lý Tao cũng không phải đến khám bệnh giống bọn họ, mà là ông chủ nhỏ của nhà khách Tao Xá này.

- Này chàng trai! Chúng tôi vì lời quảng cáo nên mới tới đây, không phải là cậu định dùng chiêu này để câu khách chứ?

- Đúng vậy! Ở đây rõ ràng là một nhà khách, thật sự… Có thể trị bệnh cho chúng tôi sao?

- Hôm nay nếu cậu không cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý thì chúng tôi sẽ không dễ dàng rời đi đâu.

...

Nhìn thấy chính chủ đã đến, các ông chú đứng ở đây bắt đầu ồn ào lên.

- Xin mọi người bình tĩnh đừng nóng vội! Tôi có thể đảm bảo với mọi người, lời tuyên truyền trên quảng cáo là sự thật. Nhà khách của chúng tôi quả thật có cách để cải thiện năng lực kia, có điều… Chúng tôi không dựa vào năng lực của bác sĩ hay đơn thuốc rườm rà, mà là… Ở nơi này của chúng tôi mọi người sẽ có những bước nhảy vọt về độ bền bỉ khi...!

Ở chỗ này một đêm là có thể tăng thêm độ bền bỉ?

Đùa gì thế!

Coi chúng tôi đều là đứa trẻ ba tuổi, dễ lừa dối như vậy sao?

Không cần nghi ngờ chút nào, những người có thể đứng ở chỗ này đều là các ông chú.

Có vị nào mà không thân kinh bách chiến, thử nghiệm qua đủ loại thiên phương bắc thuốc chứ?

Nhưng mà, nếu nói về hiệu quả trị liệu thì đều không có tiến triển rõ ràng gì.

Nhưng trong số bọn họ cũng không có ai từng nghe qua việc chỉ ngủ một đêm tại phòng của nhà khách là có thể kéo dài hơn?

- Tên nhóc! Cậu đã đưa ra những lời quảng cáo giả đúng không?

- Định lừa bịp ai đó! Ở chỗ này của cậu mà có thể cải thiện năng lực ở phương diện kia sao? Tôi thấy cậu chắc ngay cả lông cũng chưa đủ dài chứ?

- Tôi thấy chắc là nhà khách này đã cũ nát dẫn đến việc không có sinh ý, nên cậu ta mới nghĩ ra chiêu trò như thế để thu hút khách đây mà?

------------------

Dịch: Thắng

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.