Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông có bản lĩnh giữ vững năm phút sao!

Phiên bản Dịch · 1772 chữ

Ký túc xá nữ.

Từ sau khi thông tin bị ẩn danh tiết lộ trên diễn đàn, nữ thần mông đẹp Vũ Đình Đình liền đứng ở trên ban công, nhìn theo một đống lớn nam sinh đang chạy về hướng đình nghỉ mát giữa hồ.

- Đình Đình! Lần này Tao Thần chết chắc rồi.

Bạn cùng phòng Tiểu Mai của nàng đang vui cười hớn hở nói,

- Cái miệng của hắn nói tao quá nhiều. Đúng là quá vô sỉ!

Một người bạn cùng phòng khác cũng chen miệng nói:

- Nhưng mà, Đình Đình một chiêu này của cậu mới thật sự là thao tác tao! Nữ thần đúng là nữ thần, chỉ cần cậu vừa mở miệng nói một câu liền có rất nhiều nam sinh đi đánh Tao Thần…

- Để cho mình suy nghĩ một chút, giọng nói lúc buổi sáng của Đình Đình…

Bạn cùng phòng Tiểu Mai ho khan một cái, sau đó bắt chước nói,

- Đánh hắn cho tôi! Hôm nay ai đem Lý Tao đánh thành đầu heo thì Vũ Đình Đình tôi liền cùng người đó hẹn hò ăn cơm!

- Được rồi! Tiểu Mai, hai người đừng nháo nữa.

Buổi sáng Vũ Đình Đình cũng là do nhất thời nóng nảy mới nói vậy, hiện giờ nàng cũng đã hết giận rồi.

Nhìn thấy nhiều nam sinh đuổi đánh Lý Tao như vậy nàng cũng có chút dở khóc dở cười, thậm chí còn có chút lo lắng.

- Các cậu thử nói xem, Lý Tao lần này có thể bị đánh thành đầu heo hay không? Phỏng chừng sau ngày hôm nay hắn ta sẽ phải thu liễm bớt tao khí trên người mình rồi!

Tiểu Mai không ngừng cười khanh khách.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một cô bạn cùng phòng khác đang cầm điện thoại di động bỗng nhiên hét lớn:

- Không xong rồi! Đầu heo! Bị đánh…

- Là sao? Chẳng lẽ, Lý Tao thật sự bị đánh thành đầu heo rồi? Nhanh nhanh mang tới đây cho bọn mình xem với!

Mấy nữ sinh toàn bộ chen tới, xem cái bài viết vừa được đăng lên diễn đàn.

Kết quả, mấy người các nàng phát hiện ra, người bị đánh kia… Không phải là Lý Tao, mà là... Đầu heo!

Đó là thầy Chu Trường Thanh của Học viện kinh tế.

- Sao lại thế này chứ? Những nam sinh kia làm sao lại đánh thầy giáo rồi?

- Đúng vậy! Cái bài viết trên diễn đàn đó không phải đã nói ra vị trí cụ thể của Lý Tao sao?

...

- Chờ một chút! Tôi hình như đã hiểu, từ lúc nãy tôi đã cảm thấy có gì đó không đúng rồi. Tại sao người đăng bài viết lại hết lần này tới lần khác giấu tên chứ, nếu không sai thì tám phần mười… Cái bài viết đó chính là do chính Lý Tao đăng…

Tiểu Mai đã thấy qua rất nhiều thao tác tao của Lý Tao nên lập tức liền hiểu.

- Ve sầu lột xác? Lại còn tìm thầy Chu làm người thế thân! Tên Tao Thần... Quá tuyệt vời!

- Quá lợi hại! Hắn làm sao làm được?

...

Thật ra thì không chỉ là cô nữ sinh ở ký túc xá này, mà bây giờ cơ hồ tất cả mọi người đều đoán được chân tướng.

]

Bọn họ... Tất cả mọi người... Một lần nữa!

Bị Tao Thần Lý Tao, đùa bỡn xoay quanh như chong chóng!

[ Keng! Hệ thống kiểm tra đến kí chủ thực hiện một lớp thao tác tao năm sao, đạt được 10 điểm tao. ]

Mà lúc này, Lý Tao đang rất thoải mái dễ chịu nằm trong phòng mình ở Tao Xá, bỗng nhiên trong đầu hắn vang lên giọng nói nhắc nhở của hệ thống thao tác tao.

Lý Tao ngay lập tức cầm điện thoại di động lên tra xét diễn đàn trường học, tỉ mỉ theo dõi sự phát triển của việc này.

Cuối cùng, sự kiện chấm dứt bằng việc xe cứu thương lái vào sân trường chở thầy Chu đi.

Thậm chí, lúc thầy Chu nằm ở trên xe cứu thương còn nhắn lại cho Lý Tao một tin nhắn làm hắn rất "Ấm lòng".

- Lý Tao! Bây giờ nhất quyết không nên trở về trường học, ở đó quá nguy hiểm! Bọn chúng chính là một đám súc sinh!

Tin nhắn này tràn đầy cảm giác khuất nhục cùng không cam lòng sau khi bị giày xéo. Dù cách màn hình điện thoại nhưng Lý Tao vẫn có thể cảm nhận được.

Mặt trời dần ngả về tây, tại nơi xa xăm người đứt ruột gan!

Duỗi người một cái, Lý Tao liền đi ra khỏi phòng.

- Chị Xảo! Có khách đến không vậy? Hoặc là... Có người nào gọi điện thoại tới hỏi thăm những… Vấn đề kỳ quái sao?

Đi ra khỏi phòng, Lý Tao liền hỏi thăm chị Xảo.

- Tới giờ còn không có! Lý Tao, bình thường thì hiệu quả của truyền đơn cũng không có nhanh như vậy. Càng không cần nói đến những truyền đơn kì quái mà em in ra?

Chị Xảo cười lắc đầu, dưới cái nhìn của nàng, những truyền đơn mà Lý Tao in ra chắc chắn sẽ không mang tới chút hiệu quả nào.

Mặc dù bây giờ khách hàng đến nhà khách dường như đã tăng lên gấp đôi, nhưng mà hầu như trong một ngày đều có rất nhiều căn phòng bị bỏ trống, số vào chẳng bằng số ra.

- Vậy thì chờ một chút xem…

Lý Tao cũng biết, những quảng cáo trên cột điện không thể nào có hiệu quả nhanh như vậy.

...

Ở bên kia, Tiêu Tác Thu vừa trở về nhà sau một ngày bận bịu ở trường học, liền nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt của cha mẹ.

- Ông già chết tiệt kia! Ông nói xem, ông bây giờ còn có tác dụng gì chứ?

- Ở trên giường muốn ông nhiều thêm một phút thì còn khó hơn so với việc heo mẹ leo cây!

- Hôm nay đã để cho ông đi tìm đại phu Trung y xem một chút, địa chỉ cùng số điện thoại đều có hết rồi mà vẫn không tìm tới nơi? Ông nói xem, ông bây giờ còn có tác dụng gì chứ?

Cái giọng nói này là của mẹ nàng, một người đẹp hết thời.

Mặc dù đã bốn mươi chín tuổi, nhưng khuôn mặt cùng vóc người của nàng vẫn còn được bảo dưỡng rất tốt.

Tiêu Tác Thu tất nhiên là được kế thừa gene tốt từ mẹ của nàng. Tiêu mẫu ngoại trừ phát ra mấy tiếng mắng đối với chồng, thì trong lúc giơ tay nhấc chân, căn bản không giống một người phụ nữ nội trợ sắp năm mươi tuổi.

- Tôi... Tôi đã làm theo lời bà nói rồi? Nhưng mà trên đường lại gặp phải một tên tiểu tử thúi hay bẫy người, hắn đùa bỡn tôi cả buổi trời! Làm tôi phải bảy rẽ tám chạy đến khu dành cho người đi bộ để hỏi đường…

Tiêu phụ thở phì phò vung tay áo,

- Đừng để tôi lại nhìn thấy cái tên tiểu tử thúi đó! Nếu không thì nhất định phải dạy bảo nó một trận.

- Rõ ràng là vấn đề của ông! Giờ lại đổ cho người khác? Vậy sau đó thì sao? Ông còn không phải là tay không trở về à!

Tiêu mẫu lại kêu lên.

- Bà làm sao có thể nói tôi tay không trở về chứ? Là do tôi muốn tay không trở về sao?

Trong giọng nói tràn đầy oan ức, Tiêu phụ đáng thương lắp bắp nói,

- Tôi cũng đã đến chỗ đó, kết quả những người ở bên cạnh nói, cái phòng khám bệnh giả này vào tháng trước đã bị ngành chức năng kê biên tài sản rồi. Phòng khám đó đặc biệt in ấn những quảng cáo này để lừa gạt những người liệt dương như chúng tôi đấy! Tôi cũng là người bị hại có được hay không hả?

- Ơ! Tiêu Diệu Vũ! Ông đã bị liệt dương rồi mà còn dám lý luận hả? Ông bị liệt dương lại còn cảm thấy vinh quang đúng không? Ông có bản lĩnh giữ vững năm phút sao?

Hai tay Tiêu mẫu chống nạnh, chỉ vào trán của Tiêu phụ phát tiết.

Thường nói, phụ nữ ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi còn ngay tại chỗ hút thổ!

Nhưng mà thời đỉnh cao của đàn ông cũng chỉ có mấy năm lúc còn trẻ.

Điều này tạo thành sự mất thăng bằng nghiêm trọng trong âm dương!

Mấy năm qua, lão Tiêu sống cũng không dễ dàng gì!

- Tôi liệt dương thì thế nào? Tôi đã năm mươi tuổi rồi! Liệt dương không phải là chuyện rất bình thường sao?

Lão Tiêu bị vợ quát như vậy cũng không phải lần thứ nhất rồi, bây giờ trong lòng hắn oan ức giống như một đứa bé.

Tiêu Tác Thu lúng túng đứng nghe một lúc lâu ở ngoài cửa, sau đó chỉ đành ho khan một tiếng rồi cầm chìa khóa trong tay vung vẩy để phát ra âm thanh.

- Đừng nói nữa! Con gái đã trở về rồi kìa... Ông tự mình lau sạch nước mắt đi, đừng để cho con gái nghĩ tôi lúc nào cũng chèn ép ông như thế.

Tai Tiêu mẫu rất thính nên nghe thấy tiếng động bên ngoài, nàng trừng mắt nhìn lão Tiêu một cái, sau đó vội vàng xoay người đi mở cửa cho con gái.

- Tác Thu! Hôm nay làm sao con lại trở về sớm như vậy?

Mặt mày vui vẻ ra cửa đón, nhưng mà vừa gặp Tiêu mẫu liền nói ra một câu mà ngày nào nàng cũng phải nhắc tới,

- Con xem giờ cũng đã đăng ký kết hôn được gần một năm rồi! Lúc nào mới mang chồng con về cho ba mẹ xem một chút thế?

- Đúng vậy! Tác Thu, đứa nhỏ như con cũng quá tệ rồi. Giận dỗi với chúng ta rồi đi lĩnh chứng kết hôn thì cũng thôi đi, không làm hôn lễ cũng liền thôi! Nhưng mà đối tượng của con là ai, tên là gì, bao nhiêu tuổi, dáng dấp ra sao, chúng ta làm cha mẹ chung quy vẫn phải biết chứ?

Lão Tiêu tiếp lời, thái độ cũng rất không vừa lòng.

--------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.