Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh huyết mạch

Phiên bản Dịch · 1354 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

------------------

Du Phượng Hoàng vội vàng lên tiếng nói:

- Đá thức tỉnh đối với thánh giáo ta có chỗ cần dùng. Ngươi cũng đừng cướp!

Tần Quân không khỏi đưa ánh mắt chuyển tới trên người nàng, sau đó nhíu mày cười nói:

- Nói như vậy, đá thức tỉnh ở trên người nàng? Bảo bối, ngoan, giao cho vi phu.

Du Phượng Hoàng bị hắn nói như vậy cảm thấy khó xử, gương mặt hồng nhuận.

- Du cô nương, nếu hắn muốn, nàng hãy giao cho hắn đi. Ngươi cũng không phải không biết hắn. Thứ hắn muốn có được, sẽ buông tay sao?

Chúc Nghiên Khanh đứng ra khuyên nhủ. Hai nàng cũng từng ở chung một khoảng thời gian, tình cảm rất tốt. Cho nên nàng mới không nhịn được khuyên bảo, để tránh khỏi giữa Du Phượng Hoàng và Tần Quân phát sinh mâu thuẫn.

- Không được! Đá thức tỉnh quyết không thể giao cho hắn!

Lương Bình kiên quyết bác bỏ nói.

Ánh mắt Tần Quân không khỏi lạnh lẽo, điềm nhiên nói:

- Lão già kia, nếu không phải là chúng ta cứu ngươi, ngươi đã là người chết!

Vừa dứt lời, ánh mắt Lý Tồn Hiếu cũng rơi vào trên người Lương Bình. Sát ý khủng bố khiến cho hắn giống như chiếc thuyền nhỏ trong mưa rền gió dữ, thân hình run rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.

Một đám tu sĩ phía sau Lương Bình cũng giận mà không dám nói gì.

Bầu không khí trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng.

Áp lực vô cùng.

- Ta có thể giao cho ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.

Du Phượng Hoàng cắn răng nói, khiến cho đám người Lương Bình quá khiếp sợ. Thời điểm bọn họ chuẩn bị mở miệng ngăn cản, một ánh mắt của Lý Tồn Hiếu khiến bọn họ sợ thiếu chút nữa tiểu cả ra quần. Bọn họ lập tức không dám nói thêm gì nữa.

- Không thành vấn đề!

Tần Quân trực tiếp đáp ứng. Dù sao Du Phượng Hoàng đã bị hắn coi như nữ nhân của mình. Huống gì hắn nhìn ra được đá thức tỉnh đối với các nàng rất quan trọng. Thế nhưng hãm hại phụ thân chính là hệ thống ban bố nhiệm vụ cưỡng chế. Hắn chỉ có thể nhẫn tâm cướp giật.

- Ngươi không hỏi là điều kiện gì sao?

Trong mắt Du Phượng Hoàng có tia sáng kỳ dị liên tục phát ra.

- Cho dù lên núi đao xuống biển lửa, ta đều nguyện ý đi làm vì nàng!

Tần Quân xem thường nói. Kỹ năng tán gái chợt năng mạnh.

Chúc Nghiên Khanh nghe được trợn trừng mắt. Gia hỏa này mặc dù làm hoàng đế vẫn không đổi được thói quen nói ngọt.

Trong mắt Du Phượng Hoàng lóe lên một tia ngượng ngùng. Sau đó nàng lật tay lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một khối đá màu lam đậm, thoạt nhìn rất bình thường. Nàng tiếp tục nói:

- Điều kiện của ta chính là ngươi giúp ta tiêu diệt Hữu Hổ Đường!

Đám người Lương Bình vừa nghe đều là hít khí lạnh. Hữu Hổ Đường lại không kém gì tồn tại Nam Minh Thánh Giáo. Bọn họ chỉ có một chút người như vậy cũng muốn tiêu diệt Hữu Hổ Đường sao?

Mặc dù Lý Tồn Hiếu có tu vi Hóa Hư Cảnh cũng không thể nào làm được!

Đáng tiếc Lý Tồn Hiếu cũng không chỉ có tu vi Hóa Hư Cảnh. Lôi Chấn Tử càng là tồn tại siêu nhiên vượt xa Hóa Hư Cảnh siêu nhiên.

- Có thể. Chờ ta xong chuyện sẽ giúp nàng.

Tần Quân gật đầu nói. Hắn tiếp nhận đá thức tỉnh, sau đó ở trong lòng không nhịn được hỏi:

- Cứ như vậy là kết thúc?

- Đúng vậy, chỉ có điều sau này gặp phải đá thức tỉnh, hệ thống đều sẽ tuyên bố nhiệm vụ mang tính cưỡng chế, kí chủ phải cướp được.

Hệ thống trả lời khiến cho Tần Quân không khỏi nhíu mày, trong lòng mắng:

- Vạn nhất đối phương rất mạnh? Ví dụ như là Thánh Hoàng thì làm sao bây giờ?

Quả nhiên giá lớn chính là giá lớn. Cũng không phải là chuyện tốt...

- Hệ thống sẽ căn cứ vào tu vi của kẻ địch tới thiết lập kỳ hạn. Kí chủ có thể yên tâm. Mặt khác, nhiệm vụ thu thập cưỡng chế cũng không chỉ là đá thức tỉnh.

-...

Tần Quân muốn nổi giận!

- Không được. Ngươi bây giờ phải đi giúp chúng ta tiêu diệt Hữu Hổ Đường!

Du Phượng Hoàng nói, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Tần Quân.

Nàng lại biết thân phận của Tần Quân. Nếu như để cho hắn đi, có trời mới biết là bao lâu.

- Được rồi. Chuyện này chúng ta sẽ mau chóng làm tốt. Các nàng có thể trở về Nam Minh Thánh Giáo của các nàng!

Tần Quân bất đắc dĩ nói, trong lòng cũng hỏi:

- Đá thức tỉnh có ích lợi gì? Ngoại trừ đá thức tỉnh, còn muốn thu thập cái gì?

- Đá thức tỉnh có thể thức tỉnh huyết mạch. Về phần những thứ khác cần phải lấy được, chờ khi kí chủ gặp được, hệ thống sẽ ban bố nhiệm vụ.

Thức tỉnh huyết mạch?

Ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên. Lúc này hắn liền liên tưởng đến Bạch Mãnh Hổ không lý tưởng ở vương quốc Đại Tần. Nếu để cho Bạch Mãnh Hổ thức tỉnh huyết mạch thần thú Bạch Hổ, vậy sẽ thoải mái tới mức méo mó!

- Không cần chúng ta dẫn đường? Ngươi chẳng lẽ không phải là lần đầu tiên tới mảnh đất vô chủ sao?

Du Phượng Hoàng kinh ngạc hỏi.

Tần Quân theo bản năng muốn cự tuyệt. Chỉ có điều vừa nghĩ tới đám người Du Phượng Hoàng hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương, trở về có khả năng không an toàn. Vì vậy hắn gật đầu đáp ứng nói:

- Vậy các nàng dẫn đường, chúng ta sẽ lên đường bây giờ!

Sớm tiêu diệt Hữu Hổ Đường xong, hắn còn phải đi tìm phân đà của Thâm Uyên Môn.

Du Phượng Hoàng nghe ra sự sốt ruột trong giọng nói của Tần Quân. Xem ra gia hỏa này thật sự có chuyện quan trọng cần phải đi làm.

Lại như vậy, đoàn người đi về phía trung tâm của mảnh đất vô chủ.

Trải qua hỏi thăm, Tần Quân biết được Hữu Hổ Đường ở vào một tòa thành trì cách đó mười dặm. Nên trong thành có cánh cửa truyền tống đi thông tới khu vực trung ương của mảnh đất vô chủ. Phần cứ điểm của thánh triều chính là ở khu vực trung ương của mảnh đất vô chủ. Vừa lúc có thể đưa Chúc Nghiên Khanh một đoạn đường.

- Có cần ta trực tiếp đưa nàng đến nơi đó hay không?

Tần Quân nhìn về phía Chúc Nghiên Khanh hỏi. Dù sao cũng là nữ nhân của mình, hắn có chút không yên lòng.

- Yên tâm đi, bất kỳ một tòa thành của mảnh đất vô chủ, đều không ai có thể không nhận ra ta.

Chúc Nghiên Khanh lắc đầu cười nói.

Những lời này khiến cho đám người Du Phượng Hoàng đưa mắt nhìn nhau. Nghe Chúc Nghiên Khanh nói những lời này, rõ ràng nàng ở mảnh đất vô chủ rất có thế lực.

Thấy nàng tự tin như vậy, Tần Quân cũng không cưỡng cầu nữa.

Bởi vì đám người Du Phượng Hoàng gia nhập, Lôi Chấn Tử cũng không tiện thi triển thuật điều khiển sương mù đằng vân. Đoàn người chỉ có thể đi bộ.

...

Thủ Sát Thành, nơi này là một tòa đại thành ở sát biên giới của mảnh đất vô chủ. Bên trong không có người bình thường. Tất cả đều là tu sĩ, chính đạo, ma đạo, phật môn, đạo gia. Tất cả đều có, ngư long hỗn tạp.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 25
Lượt đọc 1524

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.