Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại điển đăng cơ

Phiên bản Dịch · 1395 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

---------------------

Vương quốc Hắc Long đại loạn, trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ không tấn công vương quốc Càn Nguyệt nữa. Đương nhiên nếu như Thâm Uyên Môn không nhúng tay vào, chắc hẳn vương quốc Hắc Long cũng không dám cùng vương quốc Càn Nguyệt đối nghịch. Trừ khi Tần Quân bất ngờ bỏ mình.

Nhìn đại quân rời đi, binh sĩ và tu sĩ của Ngọc Quan Thành cũng chỉ lặng lẽ nhìn theo. Bởi vì Tần Quân đã lệnh cho người phong tỏa tin tức, cũng không truyền tin tức mình đi tới Vương Đô ra ngoài.

- Giả thái sư, ta cảm thấy vương quốc Càn Nguyệt cái tên này không đủ khí phách!

Tần Quân ngồi ở trên ghế lười biếng cười nói. Giả Tuân nghe được liền ngẩn người. Sau đó hắn thận trọng hỏi:

- Đây chính là quốc hiệu do Thái tổ hoàng đế khâm định.

Người này chẳng lẽ muốn thay đổi quốc hiệu?

Chân mày Giả Tuân nhíu chặt. Chỉ có điều cẩn thận suy nghĩ một chút hắn liền thông suốt. Còn có chuyện gì là Tần Quân không dám làm?

- Điện hạ... Vi phạm tổ chí sợ rằng không tốt lắm đâu...

Giả Tuân muốn nói lại thôi. Hắn biết lời của mình không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng hắn tư tưởng bảo thủ, vẫn không nhịn được mở miệng.

Tần Quân khoát tay nói:

- Ngươi là muốn vương quốc Càn Nguyệt, vẫn là muốn vương quốc mới cường thịnh hơn? Thậm chí là hoàng triều?

Một câu nói liền khiến bất mãn trong lòng Giả Tuân tan biến. Trái lại còn khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.

Hoàng triều đối với hắn mà nói, có lực hấp dẫn khó có thể tưởng tượng được!

Làm thái sư của vương quốc và làm thái sư của hoàng triều, đơn giản là sự khác biệt một trời một vực!

Tần Quân lắc đầu cười, sau đó nhắm mắt tiến vào trạng thái tu luyện. Tiểu Chúc Long ghé vào sau lưng của hắn lại dựa vào vai hắn ngủ ngáy. Tất cả lại rơi vào sự yên tĩnh như vậy.

Thời gian vội vàng trôi qua. Các vương quốc lại rơi vào trong gió nổi mây phun.

Vương quốc Thương Lam ở dưới sự thống trị của Trương Giác nhanh chóng được chỉnh đốn. Bách tính cùng với các ngành các nghề đều đã khôi phục lại quỹ đạo phát triển bình thường. Thậm chí các thành bắt đầu thành lập tượng đá của Tần Quân, khiến cho bách tính sùng kính Tần Quân.

Ngay từ lúc đầu, bách tính có chút mâu thuẫn. Nhưng sau khi phát hiện vương quốc Thương Lam rơi vào trong tay Tần Quân, cuộc sống của bọn họ cũng không có được ảnh hưởng quá lớn. Thậm chí còn nhận được không ít phúc lợi, thuế phú cũng thấp xuống một ít, khiến cho lòng dân bắt đầu nghiêng về phía Tần Quân.

Đương nhiên, tất cả những điều này đều là do Tần Quân bày mưu đặt kế, Trương Giác chấp hành.

Bên kia, là hoàng đế bị giết, thế lực khắp nơi trong vương quốc Hắc Long rục rịch, bắt đầu khởi nghĩa vũ trang, rơi vào tình cảnh loạn thế, chư hầu tranh đấu.

Các vương quốc còn lại không bị liên lụy đều đang ngó chừng vương quốc Càn Nguyệt và vương quốc Thương Lam. Bất tri bất giác, vương quốc Càn Nguyệt xem như là ngoại tộc trong các vương quốc. Thậm chí so với hoàng triều Nam Trác còn đáng sợ hơn. Bởi vì có Tần Quân tồn tại.

...

Vương quốc Càn Nguyệt, bên trong chính điện của hoàng cung Vương Đô.

- Đại hoàng huynh, nhị hoàng huynh, ta khuyên các ngươi quy củ một chút. Đừng có động tâm tư sai lệch!

Tần Vân thân mặc kim phục hoàng tử cười lạnh nó. Đứng ở trước mặt hắn là đại hoàng tử Tần Long và nhị hoàng tử Tần Liệt. Đồng thời hai bên đại điện còn có các quan viên trong Vương Đô. Bao gồm cả tổng quản hoàng cung Trầm Duyên cũng đang có mặt tại đó.

Nhị hoàng tử Tần Liệt mập mạp cười nói:

- Tần Quân ở vương quốc Thương Lam, cần gì trở về theo chúng ta tranh ngôi vị hoàng đế?

- Đúng vậy. Ta vốn là Thái tử, ngôi vị hoàng đế tất nhiên nên do ta kế thừa.

Đại hoàng tử Tần Long cười nhạt nói. Hắn anh tuấn cao lớn khiến người ta một loại cảm giác bày mưu nghĩ kế.

Tần Vân không khỏi nhíu mày nhìn về phía hắn, trầm giọng nói:

- Đại hoàng huynh, ngươi rời khỏi vương quốc mấy năm, thậm chí từng tuyên bố không làm Thái tử, vì sao hiện tại lại trở về?

Nếu không phải Tần Long theo đuổi tiên đồ rời đi, ngũ hoàng tử Tần Dự căn bản không có cơ hội cầm quyền.

Tần Long hiện tại đã hai mươi lăm tuổi, Tần Dự còn là thiếu niên không có khả năng có thể sánh ngang.

- Ta tự có chủ ý của ta.

Tần Long cười nói. Nụ cười trên mặt hắn khiến người ta không nhịn được có loại cảm giác giống như tắm trong gió xuân. Trầm Duyên đứng cách đó không xa nhìn thấy vậy, trong lòng âm thầm cảm thán.

Càn Hoàng Đế coi trọng nhất chính là Tần Long. Đáng tiếc gia hỏa này trước đây chính là tu luyện điên cuồng, không thích triều chính.

Sau khi Càn Hoàng Đế chết đi, bây giờ hắn lại trở về, hơn nữa tuyên bố muốn làm hoàng đế. Chẳng lẽ trong này có điều gì mờ ám?

Trầm Duyên nhíu mày nghĩ. Kắn không tin Tần Long sẽ ngu như vậy. Hiện tại có người nào không biết tới danh tiếng của Tần Quân. Tần Long trở về cướp ngôi vị hoàng đế hoàn toàn là đâm đầu vào chỗ chết!

Chẳng lẽ Tần Long có hậu trường không cần e ngại Tần Quân?

Ở hoàng cung nắm quyền hơn mười năm, Trầm Duyên ngửi được mùi vị của âm mưu. Nhưng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, hắn cũng không muốn nhúng tay vào. Bo bo giữ mình mới là chính đạo.

- Ba ngày sau, mở ra đại điển đăng cơ!

Tần Long xoay người nói, giọng nói không cho phép người khác được nghi ngờ, khiến cho Tần Vân tức giận nắm chặt nắm đấm. Nhưng hắn chỉ có thể cầu khẩn Tần Quân nhanh chóng trở về.

- Tam hoàng huynh của ta thuộc hạ lại có rất nhiều cường gi. Đại hoàng huynh, ngươi biết ngươi làm vậy chính là tìm đường chết sao?

Tần Vân hít sâu một hơi trầm giọng quát.

Tần Long quay đầu lại trêu tức nhìn về phía hắn, cao thâm khó lường nói:

- Ngươi nghĩ rằng ta không biết sao?

Lời này vừa nói ra, Tần Vân và Trầm Duyên đều ngây ngẩn cả người.

...

Dưới ánh mặt trời chói chang, trên Hoang Nguyên, đại quân nhanh chóng đi tới. Hơn mười vạn con liệt mã lao nhanh đi, khiến cho mặt đất chấn động mãnh liệt.

Ngồi ở trên Mệnh Cơ Xa, Tần Quân đang luyện thương pháp. Đúng lúc này, một tiếng nói nhắc nhở của hệ thống vang lên:

- Đinh! Cơ hội triệu hoán Thần Ma một tháng một lần đã đến. Có sử dụng hay không?

Tần Quân ngẩn người, nhanh như vậy đã qua một tháng rồi sao?

Từ khi hắn rời khỏi Ngọc Quan Thành đã qua tám ngày. Hiện tại đã cách Vương Đô càng lúc càng gần.

Hơn nữa lần đầu tiên thu phục thần thú, thu được cơ hội triệu hoán Thần Ma, hiện tại hắn tương đương với có hai lần cơ hội.

- Có nên triệu hoán hay không?

Tần Quân dừng lại suy tư nói. Tiểu Chúc Long nằm trên lưng hắn trẻ con hỏi:

- Triệu hoán là cái gì vậy?

Trải qua tám ngày, Tiểu Chúc Long đã thành lập được hình thức suy nghĩ của mình. Tâm trí đã tương đương với hài đồng năm sáu tuổi. Tốc độ trưởng thành khiến cho Tần Quân cũng có phần phải chắt lưỡi.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 1622

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.