Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích thể hiện phân ra 3 đẳng cấp

Phiên bản Dịch · 1391 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Lấy khuôn mặt xinh đẹp của Đát Kỷ và Tiểu Ly, đi đến chỗ nào cũng sẽ dụ cho người ta chú ý.

Tần Quân cũng không thể giết chết tất cả những người nhìn lén nữ nhân của hắn chứ?

Nếu vậy mỗi ngày hắn đều sống ở trong việc giết người, không mệt chết sao?

Cứ như vậy, hai bên không quấy nhiễu lẫn nhau. Từng người nói chuyện phiếm. Tu sĩ đi tới bên bờ hồ càng lúc càng nhiều. Phóng tầm mắt nhìn lại, tu sĩ bên bờ hồ ít nhất cũng có tới nghìn người, khiến cho hồ nước trở nên không còn có thể yên tĩnh giống như mấy ngày trước được nữa.

- Trứng thần thú còn phải ấp bao lâu nữa?

Tần Quân quay đầu lại, nhìn về phía Sa Ngộ Tĩnh hỏi. Trong hai ngày này lúc hắn không có chuyện gì làm, sẽ đi vào núi rừng giết chết yêu thú kiếm giá trị kinh nghiệm và rèn luyện kinh nghiệm thực chiến. Yêu thú quá mạnh mẽ hắn đánh không thắng. Yêu thú yếu quá đánh nhau cũng không có ý nghĩa. Cho nên hiện tại hắn cũng có chút buồn chán.

- Chắc hẳn còn có ba ngày nữa.

Sa Ngộ Tĩnh suy nghĩ nói.

Ba ngày!

Tần Quân không khỏi bĩu môi. Hắn chỉ có thể hi vọng trong ba ngày này có thể phát sinh ra vài chuyện thú vị mà thôi.

Chỉ có điều cho dù người mạnh nhất của vương quốc Hắc Long đi tới, cũng rất khó có thể nâng cao hứng thú của hắn. Dù sao ngay cả Lạc Hoàng tu vi Thiên Tiên Cảnh cũng bị đích thân hắn giết chết. Mặc dù là dựa vào thủ hạ hỗ trợ, nhưng người đúng là bị giết. Phong độ nhất thời lại tăng lên.

Theo tin tức trứng thần thú được truyền bá ra, hồ nước này cũng bắt đầu có tên.

Hồ thần thú, ừ, đủ đơn giản.

Tần Quân cũng không biết là người nào mù chữ đặt tên. Thật sự không có tài nghệ!

Sau khi nửa ngày qua đi, tới gần lúc hoàng hôn, hồ thần thú cuối cùng bạo phát ra tranh đấu. Không còn là có người ngốc đi xuống đáy hồ chịu chết nữa, mà là thế lực khắp nơi liều mạng với nhau.

Đám người Tần Quân vẫn có góc độ xem cuộc vui. Đáng tiếc luôn có người bị coi thường.

Hoàng hôn qua đi, đêm tối hạ xuống.

Một đám tu sĩ thân mặc y phục màu xanh dọc theo bờ hồ đi tới. Bọn họ có khoảng chừng hơn hai mươi người, vừa nói vừa cười. Hơn nữa âm thanh rất lớn, rõ ràng có chút không kiêng nể gì cả.

Bọn họ không có khả năng tản bộ đến đây. Rõ ràng là bọn họ nhìn chằm chằm vào Đát Kỷ và Tiểu Ly. Trong tiếng cười gần như là đang nhạo báng những nữ nhân bọn họ từng thượng qua, hoàn toàn không biết xấu hổ.

Không thể không nói, hồng nhan gây tai hoạ.

Tần Quân tất nhiên không thể để cho nữ nhân của mình mỗi ngày mang khăn che mặt. Hơn nữa Đát Kỷ và Tiểu Ly cũng không muốn.

- Ai, cuộc sống khăp nơi đêu có người xống tới muốn đánh vào mặt ta.

Tần Quân dựa ở trên đùi Tiểu Ly cảm thán nói, hưởng thụ Tiểu Ly xoa bóp. Hắn rất muốn ngủ một giấc.

Đát Kỷ nghịch ngón tay, hờ hững. Hồng Hài Nhi và Hạo Thiên Khuyển dựa sát vào nhau, đi vào giấc ngủ. Thời điểm Sa Ngộ Tĩnh chuẩn bị đứng dậy, Tần Quân mở miệng cười nói:

- Đừng nóng vội!

Không phải hắn muốn nhìn đám người kia biểu diễn đa dạng tìm đường chết. Mà là Giang Minh đã dẫn đầu đứng lên.

Chẳng lẽ những người này là do Giang Minh mời tới?

Tần Quân mong đợi nghĩ. Nếu giống như hắn suy nghĩ, vậy hắn có lý do diệt trừ Giang Minh.

- Các vị là huynh đệ Liệt Đàn?

Giang Minh chắp tay cười nói, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Một nam tử thô lỗ ngông cuồng dẫn đầu, miệng ngậm một cọng cỏ xanh, cười lạnh nói:

- Vị công tử này ca nhận ra chúng ta sao?

Mặc dù là đang đối thoại cùng Giang Minh, nhưng ánh mắt hắn lại nhìn về phía Đát Kỷ và Tiểu Ly. Cảnh tượng như vậy khiến cho Giang Minh âm thầm tức giận.

Nhưng đây chính là cơ hội biểu hiện ở trước mặt hai vị nữ thần. Biểu hiện tốt nói không chừng sẽ làm cho hai vị nữ thần này yêu quý hắn. Nếu không tốt chí ít có thể lưu lại ấn tượng ở trong lòng các nàng!

Anh hùng cứu mỹ nhân lại là phương thức bắt chuyện động lòng người nhất!

- Tại hạ là Giang Minh, may mắn đứng hàng năm trăm bảy mươi chín trên Nhân Bảng!

Giang Minh cười nói. Tuy rằng giọng điệu ôn hòa, nhưng lời nói lộ ra một ngạo ý. Tần Quân nghe được lắc đầu.

Thích thể hiện phân ra ba đẳng cấp!

Hạ đẳng mạnh mẽ thích thể hiện sự.

Trung đẳng có thực lực để thể hiện.

Thượng đẳng thích thể hiện vô hình.

Trí mạng nhất thích thể hiện vô hình. Giang Minh chắc chắn sẽ không biết. Nhưng hắn không ngờ cũng không suy nghĩ tới thực lực của đối phương. Trong nhóm tu sĩ Liệt Đàn này có phân nửa người đạt được Kim Đan Cảnh, sao lại sợ hắn. Hắn này ngay cả thực lực thể hiện cũng không tính. Hoàn toàn là mạnh mẽ thích thể hiện.

- Yêu, thiên tài Nhân Bảng, ngươi rất nổi bật!

Giọng điệu của nam tử thô lô ngông cuồng kia nói khó nghe. Một đám tu sĩ Liệt Đàn phía sau lại nhìn hắn dường như nhìn kẻ ngu si.

Giang Minh khẽ nhíu mày. Hắn rất không thích giọng điệu như vậy của nam tử thô lỗ ngông cuồng này.

Bình thường hắn ở vương quốc Hắc Long chỉ cần lấy ra thân phận, ai mà không lộ ra thái độ cung kính, thậm chí quỳ liếm đối với hắn!

- Xin hỏi các ngươi qua có chuyện gì sao?

Giang Minh híp mắt hỏi. Hắn cũng không nói ra quan hệ giữa mình và đám người Tần Quân, vì không để cho mình ở trong mắt Đát Kỷ hai nàng có vẻ quá đường đột.

- Không phải chuyện của ngươi, cút sang một bên!

Một tu sĩ Liệt Đàn phía sau nam tử thô lỗ ngông cuồng kia không nhịn được mắng. Tiểu Xuân và hai người bạn đồng hành khác vừa nghe liền biết đối phương tới gây sự. Bọn họ vội vàng bước nhanh tới, đứng ở sau lưng Giang Minh.

- Nói chuyện khách khí một chút!

- Muốn đánh nhau sao?

Hai nam đồng hành tức giận nói. Cách đó không xa. Tần Quân nghe được liền cười rộ lên.

Muốn đánh nhau sao?

Những lời này không phải là lời tiểu hài tử dân gian thích nói sao?

- Nhìn thấy không? Cái này gọi là khoe anh hùng.

Tần Quân cười nói. Tiểu Ly cái hiểu cái không gật đầu, Đát Kỷ và Sa Ngộ Tĩnh thì không làm sao cười được.

Rất rõ ràng tiếp theo bốn người Giang Minh sẽ gặp xui xẻo.

- Mẹ ngươi là thiên tài Nhân Bảng thì có. Ngươi chính là Giang Minh kẻ cả ngày la hét mình là huynh đệ kết bái của Tần Quân! Đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt!

Nam tử thô lỗ ngông cuồng nhổ cọng cỏ trong miệng ra, sau đó lắc lắc cái cổ hùng hùng hổ hổ nói.

Giang Minh cả ngày lấy lý do huynh đệ kết bái với Tần Quân để giả danh lừa bịp, coi như là một chuyện vui của vương quốc Hắc Long. Người tu vi thấp còn tưởng rằng đây là sự thật. Nhưng phàm là người đạt được ngoài Thuế Phàm Cảnh hoặc thế lực mạnh mẽ đều biết, đây chỉ là lời nói vô căn cứ.

Tần Quân có huynh đệ sao?

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 27
Lượt đọc 1424

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.